Trinh Lao Su Xin Chi Giao Them
Sáng hôm sau, Trình Tiêu hoàn thành những việc cuối cùng để dọn ra khỏi căn phòng trọ nhỏ đã gắn bó với nàng suốt những năm tháng sinh viên. Chiếc vali kéo theo sau nàng phát ra âm thanh đều đặn trên nền đường gồ ghề. Nàng cầm mảnh giấy ghi địa chỉ trong tay, ánh mắt lướt qua từng căn nhà trong con hẻm nhỏ.Cuối cùng, Trình Tiêu cũng dừng lại trước căn nhà số 27/5. Căn nhà không quá rộng lớn, nhưng màu sơn gỗ cùng nội thất hài hòa tạo ra một cảm giác ấm cúng. Trình Tiêu mỉm cười nhẹ, cảm nhận được chút gì đó yên bình và dễ chịu khi đứng trước ngôi nhà này.Dù đã được ông Tôn cung cấp chìa khóa dự phòng, Trình Tiêu vẫn lịch sự nhấn chuông cửa. Nàng kiên nhẫn đứng chờ, đôi mắt không ngừng quan sát xung quanh.Bên trong căn nhà, Ân Hy đang chìm vào giấc ngủ ngon lành, cơ thể mệt mỏi sau những giờ tập luyện boxing căng thẳng vào tối hôm trước. Tiếng chuông cửa đột ngột vang lên, kéo cô ra khỏi giấc mơ. Nhìn vào đồng hồ, cô nhăn mặt. 7h30 sáng, ai dám làm phiền cô vào giờ này ngoài Mạnh Mỹ Kỳ chứ?Ân Hy thở dài ngán ngẩm, xỏ đôi dép gấu trúc vào chân, bước ra khỏi phòng. Cô uể oải lê chân xuống cầu thang, đầu tóc rối bù, mắt vẫn còn lờ đờ vì chưa tỉnh hẳn. Với tâm trạng chẳng mấy vui vẻ, Ân Hy mở cửa ra, miệng buông lời phàn nàn trước khi kịp nhìn xem người đứng trước mặt là ai."Lại sớm quá vậy, hôm nay tôi không muốn đi đâu hết..." cô lẩm bẩm, vừa nói vừa quay lưng định đi vào trong nhà.Nhưng khi không nghe thấy tiếng đáp lại, Ân Hy bất giác quay lại nhìn. Trước mặt cô không phải là Mỹ Kỳ như cô nghĩ, mà là một cô gái với mái tóc đen dài ngang vai, khoác trên mình chiếc áo khoác mỏng, đôi mắt trong trẻo đầy lạ lẫm. Ân Hy nhíu mày, nhận ra cô gái này chính là giáo viên chủ nhiệm của lớp mình - Trình Tiêu."Giáo viên đến thăm nhà sao?" Ân Hy nghĩ thầm, mắt mở to ngạc nhiên.Trình Tiêu nhẹ nhàng nở nụ cười, giọng nàng dịu dàng "Tôi được thuê làm gia sư riêng cho em trong thời gian tới. Mong em giúp đỡ và hợp tác."Ân Hy nghe vậy thì ngẩn người, rồi nhanh chóng hiểu ra tình huống. Nhưng một gia sư lại đến sớm như vậy, hơn nữa còn mang theo cả vali. Cô nhếch môi cười, giọng đầy mỉa mai: "Bộ kiến thức của tôi hỏng nhiều lắm hay sao mà cô phải đem cả vali đến phụ đạo vậy?"Chưa kịp để Trình Tiêu trả lời, điện thoại trong nhà bỗng reo lên. Ân Hy liếc nhìn nàng một chút rồi quay sang nói: "Vào nhà đi, nói chuyện sau. Thời tiết ngoài này lạnh lắm." Câu nói bất chợt khiến Ân Hy nhận ra cô vừa lo lắng cho giáo viên thực tập này, nhưng cô không bận tâm quá lâu về điều đó.Trình Tiêu nhẹ nhàng bước vào nhà. Không khí bên trong nhà ấm áp hơn nhiều so với cái lạnh ngoài trời, khiến nàng thấy dễ chịu hơn. Nàng cẩn thận đặt chiếc vali xuống cạnh ghế sofa, đôi mắt lướt nhìn xung quanh, đánh giá không gian mới này.Trong khi đó, Ân Hy nhấc điện thoại lên, bên kia đầu dây là giọng nói quen thuộc của Chu Tố Trinh, người bạn thân từ nhỏ. Tố Trinh đi thẳng vào vấn đề mà không cần hỏi thăm hay vòng vo: "Ân Hy, gia sư riêng của em, cô ấy sẽ ở chung với em để tiện cho việc giảng dạy, điều này là do ba em yêu cầu. Nếu em phản đối, ông Tôn sẽ cắt tiền tiêu vặt của em đấy."Ân Hy nhăn mặt, cầm chặt điện thoại trong tay. "Có nhất thiết phải ở chung không?!" Cô gằn giọng, rõ ràng không hài lòng với việc này.Tố Trinh cười nhẹ, không hề tỏ ra ngạc nhiên trước sự phản đối của Ân Hy: "Tôi biết em không thích chuyện này, nhưng đây là quyết định của bác Tôn. Nếu cô không muốn bị cắt tiền tiêu vặt thì tốt nhất là nên chấp nhận."Ân Hy thở dài, mắt liếc nhìn Trình Tiêu đang ngồi trên ghế sofa, đôi môi khẽ nhếch lên một nụ cười chua chát. Cuối cùng, cô đành nhượng bộ: "Được rồi""Yên tâm, Trình Tiêu là người đáng tin cậy. Sẽ không làm phiền em nhiều đâu," Tố Trinh đáp lại một cách chắc chắn, trước khi kết thúc cuộc gọi.Ân Hy ngắt máy, trong lòng cảm thấy mâu thuẫn. Cô không thích việc có một gia sư riêng kè kè bên cạnh, nhưng cũng không muốn đối đầu với ba cô về chuyện này. Cô ngồi xuống đối diện Trình Tiêu, nhìn nàng bằng ánh mắt không mấy thiện cảm."Được rồi, cô ở đây, nhưng đừng làm phiền tôi quá nhiều. Tôi không thích bị kiểm soát đâu," Ân Hy lên tiếng cảnh báo, giọng điệu lạnh lùng "Nhà chỉ có một phòng ngủ, cô ngủ sofa dưới này đi, nó cũng rộng rãi, không quá bất tiện"Trình Tiêu khẽ gật đầuNhìn vẻ điềm đạm của Trình Tiêu, Ân Hy không khỏi cảm thấy có chút ngưỡng mộ. Cô gái này trông có vẻ yếu đuối, nhưng ánh mắt lại toát lên sự kiên định. Cô đứng dậy, bỏ lại Trình Tiêu một mình trong phòng khách, bước lên phòng mình.Sau khi hoàn tất vệ sinh cá nhân, Ân Hy bước xuống lầu với dáng vẻ thoải mái hơn. Cô chỉ cho Trình Tiêu biết nơi cất đồ cá nhân, chỉ rõ từng ngăn tủ, từng vị trí trong ngôi nhà. Nét mặt cô dường như đã dịu lại đôi chút so với lúc đầu."Đây là tủ đựng đồ, chị có thể để vali và các vật dụng cá nhân vào đây. Còn đây là bếp, nếu chị muốn nấu ăn thì dụng cụ đầy đủ cả." Ân Hy nói một cách ngắn gọn nhưng không thiếu phần chu đáo.Trình Tiêu chăm chú nghe. Sau khi xong phần hướng dẫn, Ân Hy chuyển sang việc chính, cô thông báo thời gian biểu của mình để Trình Tiêu biết mà xếp lịch phụ đạo."Trong tuần, tôi sẽ đến trường vào buổi chiều. Sáng thứ tư thì học thể dục ở trường. Còn lại, thời gian tương đối rảnh. Mỗi tối tôi đều đi tập boxing, và tối chủ nhật thường sẽ đi bar hoặc tụ tập bạn bè. Thỉnh thoảng có những chuyến đi chơi xa khỏi thành phố."Trình Tiêu lắng nghe một cách cẩn thận, ghi chú chi tiết từng hoạt động của Ân Hy vào sổ. Sau đó, nàng nói: "Vậy mỗi sáng trừ thứ tư, tôi sẽ phụ đạo cho em từ 8h đến 10h30. Em thấy vậy có ổn không?"Ân Hy gật đầu đồng ý. "Được."Trình Tiêu nhìn cô một lúc, rồi hỏi tiếp, "Còn việc ăn uống và sinh hoạt chung, em có yêu cầu gì không?"Ân Hy suy nghĩ một chút rồi đáp, "Tôi thường ăn ở ngoài, nhưng nếu chị không ngại nấu ăn thì cứ mua nguyên liệu về nấu. Tôi sẽ chia đôi chi phí ăn uống với chị. Còn nữa, việc dọn dẹp nhà cửa, chị muốn dọn gì thì dọn, nhưng tuyệt đối không được lên tầng, và không được vào phòng ngủ của tôi. Nếu muốn sử dụng phòng sách trên tầng, thì hỏi tôi trước."Trình Tiêu gật đầu, ghi chú lại tất cả những điều Ân Hy nói, không bỏ sót một chi tiết nào. Sau khi xong xuôi, nàng ngước nhìn Ân Hy, ánh mắt nghiêm túc nhưng không kém phần chân thành: "Tôi cũng có một yêu cầu nhỏ với em, có được không?"Ân Hy dừng lại một chút, rồi gật nhẹ đầu. Từ trước đến giờ, cô luôn biết chuyện. Đã đưa ra yêu cầu cho Trình Tiêu thì tất nhiên sẽ để nàng đưa ra yêu cầu lại với mình.Nhận thấy sự đồng ý từ Ân Hy, Trình Tiêu hít một hơi nhẹ rồi lên tiếng: "Tôi hy vọng em sẽ nghiêm túc trong học tập. Hy vọng em không trốn tiết trên trường. Nếu điều đó quá khó, thì trong tháng đầu, tôi chỉ mong em bỏ tối đa hai tiết mỗi tuần, rồi từ từ cải thiện dần."Trình Tiêu dừng lại một chút để quan sát phản ứng của Ân Hy. Khi thấy cô không có vẻ gì là phản đối, nàng tiếp tục: "Ngoài ra, nếu em đạt được 200 điểm trong kỳ kiểm tra tháng 9, tôi sẽ có phần thưởng đặc biệt cho em."Nghe xong lời nói của Trình Tiêu, Ân Hy cố nhịn để khỏi bật cười. Cô gái này đang nghĩ cô là con nít cần phần thưởng để chăm chỉ học tập sao? Nhưng dù sao cô cảm thấy có chút thú vị. Đã lâu rồi Ân Hy mới có cảm giác gì đó khác ngoài sự chán chường với cuộc sống hiện tại.Cô khẽ nhếch môi, ánh mắt lóe lên chút tinh nghịch: "Được, tôi sẽ thử xem. Nhưng chị định tặng tôi phần thưởng gì? Đừng nói là sách vở hay những thứ nhàm chán nhé."Trình Tiêu mỉm cười, không trả lời rõ ràng: "Cái đó để sau hãy tính. Nếu em đạt được điểm số đó, chắc chắn em sẽ không thất vọng đâu."Ân Hy nhìn nàng, cảm thấy trong lòng có chút kích thích lạ lùng. Dường như từ khi Trình Tiêu xuất hiện, cuộc sống vô vị của cô bắt đầu có thêm một chút màu sắc. Cuộc sống chung với người gia sư này có lẽ sẽ không tệ như cô nghĩ ban đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz