Trieu Lai Kinh Xuan Trap Trans
Nguyễn Ngọc Vi chật vật kéo Tiểu Phúc đứng lên, một thân ảnh cao lớn từ trên cây nhảy xuống trước mặt bọn họ."Ngươi nói, ta đem thi thể của ngươi treo ở cửa Đại Lý tự, ngày mai đám thùng cơm kia nhìn thấy sẽ có biểu tình gì."Dáng người Giả Hồng tuy to lớn, nhưng động tác nhảy từ trên cây xuống đất lại lặng lẽ không một tiếng động.Tiểu Phúc lúc này đã kịp phản ứng, chân hắn ta tuy rằng còn run rẩy, nhưng vẫn chặn ngay phía trước Nguyễn Ngọc Vi: "Ngươi, ngươi muốn làm gì!"Giả Hồng liếc mắt nhìn Tiểu Phúc: "Tên ăn mày, muốn sống, mau cút đi."Cảnh tượng kinh người như vậy, Tiểu Phúc cũng là lần đầu tiên gặp, nhưng Nguyễn tỷ tỷ là người đầu tiên đối xử tốt với hắn ta như vậy, ngoại trừ Hoa gia gia ra.Mạng của hắn ta là Hoa gia gia cho, Hoa gia gia là Nguyễn tỷ tỷ cứu.Cho dù chết, hắn ta cũng nhất định phải chắn trước mặt Nguyễn tỷ tỷ."Nơi này là trọng địa quan nha, cho dù hiện tại trời tối, cũng có quan binh tuần tra!""Nếu không muốn bị bắt, ngươi, ngươi mau cút đi, ta coi như chưa từng gặp qua ngươi!"Khóe môi Giả Hồng nhếch lên, rút đại đao trên mặt đất lên: "Lão tử giết nhiều người như vậy, lần đầu tiên gặp kẻ không sợ chết."Nói xong hắn ta chậm rãi nhấc đao lên, hàn quang lưỡi đao chợt lóe lên dưới ánh trăng.Bắp chân Nguyễn Ngọc Vi lại run rẩy không nghe lời, nàng chỉ có thể cố gắng bình phục lại vẻ mặt sắp khóc của mình: "Vị hảo hán này, nếu không hài lòng với đồ ăn của quán, tiểu nữ có thể trả lại tiền..."Giả Hồng không nói lời nào, nhìn đáy mắt nàng càng lúc càng hoảng loạn, hắn ta càng hưng phấn.Những nữ nhân này đều giống nhau, rõ ràng đều là điếm thối, lại còn dám ghét bỏ hắn ta, đều đáng chết!Mắt hắn tq hơi nheo lại, sát khí trong đáy mắt hiện ra.Nguyễn Ngọc Vi bây giờ đã biết, đây chính là một người điên!Mắt thấy cái mạng nhỏ của nàng sắp khai báo ở chỗ này, nàng ôm chặt Tiểu Phúc, nhắm mắt lại, hắng giọng bắt đầu hô"Lục Nhượng!!"Giả Hồng biến sắc, trong nháy mắt hắn ta quay đầu lại, một thanh lợi kiếm đã tới trước mắt hắn ta.Lục Nhượng một thân cẩm phục viên lĩnh màu lam, trường kiếm xé không, kiếm thế như cầu vồng.Nguyễn Ngọc Vi vội vàng kéo Tiểu Phúc trốn vào bóng tối dưới chân tường.Nàng vỗ về tim đập thình thịch, lúc nhìn lại, hai người đã đánh nhau.Hai người đánh nhau chẳng phân biệt được cao thấp, khiến cho nàng không nghĩ tới chính là, Lục Nhượng nhìn là một quý công tử cẩm y hoa phục, không dính bụi nước, thân thủ lại tốt như vậy!"Lục đại nhân?" Tiểu Phúc quanh năm ở trên con đường này, cho nên hắn ta biết, vừa rồi Nguyễn Ngọc Vi gọi Lục Nhượng chính là Đại Lý tự Thiếu khanh Lục đại nhân.Nguyễn Ngọc Vi đặt ngón tay lên môi "suỵt" một tiếng: "Nhỏ tiếng một chút, hai chúng ta không chịu nổi một đao chém đâu!"Tiểu Phúc hai tay che chặt miệng, mở to hai con mắt lấp lánh nhanh chóng gật đầu.Hai người triền đấu từ trên mặt đất đến nóc nhà Đại Lý tự, Giả Hồng chưa từng để đám người làm quan này vào mắt, Đại Lý tự Thiếu khanh này lại là một cao thủ dùng kiếm.Trong lúc bất chợt, Đại Lý tự vốn tối đen một mảnh sáng như ban ngày.Quan binh Đại Lý tự theo lý đã hạ trực, giờ phút này giơ cao đuốc, không biết từ nơi nào xông ra, vây quanh nóc nhà bọn họ.Giả Hồng nhìn quan binh phía dưới, lại nhìn mặt Lục Nhượng không đổi sắc.Vẻ mặt hắn ta cuối cùng cũng không nhịn được vặn vẹo: "Lại là một cái bẫy!"Giọng Lục Nhượng vang lên trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Giả Hồng, ngươi không còn đường lui."Phía dưới ba người Tiêu Dương, Mã Thiệu Nhân và Trần Quảng Phong nhìn hung phạm giằng co với Lục đại nhân trên nóc nhà, vẻ kích động bộc lộ trong lời nói.Loại vụ án trọng đại này phải phá được trong tay bọn họ!Loại trọng phạm này, một vụ thôi cũng chống đỡ được án treo một năm!Giả Hồng, tội phạm truy nã treo giải thưởng lớn, trong tay đã từng phạm phải án mạng trọng đại của bảy mươi ba người Đồ thôn.Đây đã là vụ án cũ mười mấy năm trước, Giả Hồng cũng đã sớm thay đổi bộ dạng, hiện tại làm sao còn có bộ dáng của tiểu tử cao gầy từng có lệnh truy nã kia.Nếu không phải Lục đại nhân ngày đêm nghiên cứu mấy vụ án cũ, làm sao biết được vụ án thi thể nữ không đầu lần này lại chính là Giả Hồng, trong những vụ án mà người này phạm phải, đều có thủ pháp và thói quen gây án giống nhau.Hành hạ đến chết đối với thi thể nữ.Năm đó trong án Đồ thôn, nam nữ già trẻ đều bị một đao mất mạng, chỉ có tất cả nữ thi, chân cụt tay cụt.Năm năm trước Tịnh Châu chưa giải quyết án nữ thi không chân.Tháng trước thì là thi thể nữ không đầu.Tiêu Dương một bên nhìn chằm chằm phạm nhân trên nóc nhà, một bên phất tay chỉ huy cung tiễn thủ leo lên nóc nhà bốn phía, tạo thế vây quanh hung phạm.Lục Nhượng và Giả Hồng đứng ở hai bên cửa Đại Lý tự, tay phải hắn cầm kiếm, tay trái vẫn đeo ở phía sau, toàn bộ quá trình đều không lấy ra.Cả người đứng ở đằng kia, đồ sộ bất động, so sánh rõ ràng với Giả Hồng hai tay cầm đao, phòng bị đặt ngang trước người.Bốn phía tất cả đều là cung tiễn thủ đối diện hắn ta, Giả Hồng biết hôm nay mình không có đường lui, hắn ta nắm chặt đại đao đặt ngang ngực, hai mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm Lục Nhượng."Ha ha ha... Có đại nhân cùng xuống địa phủ, Giả Hồng ta cũng không uổng công."Nguyễn Ngọc Vi vẫn núp dưới bóng tối tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình, cô nhẹ giọng thở dài một tiêng: "Lục đại nhân không chỉ đẹp trai, hóa ra công phu cũng lợi hại như vậy."Tiểu Phúc rúc vào bên cạnh nàng cũng duỗi cổ dài, vừa xem náo nhiệt, vừa giải thích cho Nguyễn tỷ tỷ."Tỷ tỷ, tỷ có điều không biết, Lục đại nhân là con trai thứ ba của Quán Quân hầu, Quán Quân hầu năm đó ở trong quân doanh vô cùng dũng mãnh, lấy một địch trăm!""Lục đại nhân thân là con của Quán Quân hầu, công phu đương nhiên lợi hại."Nguyễn Ngọc Vi hiểu, gia học sâu xa.Nói đến đây, Tiểu Phúc lắc lắc đầu: "Chỉ là Lục đại nhân bộ dạng quá đẹp mắt, khắp kinh thành truyền bá nhiều nhất chính là 'mỹ danh' của Lục đại nhân, mà không phải 'uy danh' của Lục đại nhân."Nguyễn Ngọc Vi không nhịn được "bùm" một tiếng, nhìn Tiểu Phúc đồng ý gật đầu: "Nói cũng không sai, Lục đại nhân 'mỹ danh' lan xa quả thật rất đẹp.""Thân là nữ tử, ta cũng có chút ghen tị."Tiểu Phúc ôm cánh tay của nàng, vội vàng ngăn lời của nàng: "Tỷ tỷ, cái này cũng không thể nói lung tung, bằng không đám quý nữ kinh thành kia, sợ là sẽ ăn tỷ đấy!"Nói xong hắn ta lại thần bí nói: "Tỷ tỷ, tỷ biết, Lục đại nhân vì sao muốn tới Hình Ngục không?"Nguyễn Ngọc Vi lắc đầu: "Không biết."Tiểu Phúc: "Ngày đầu tiên Lục đại nhân nhậm chức, nơi này có rất nhiều cô nương 'đi ngang qua'."Ngày hôm sau Lục đại nhân làm giám trảm quan ở cửa chợ, ở đây cô nương thiếu hơn phân nửa.Lục đại nhân liền ôm tất cả giám trảm kế tiếp, cô nương nơi này biến mất sạch sẽ.Nguyễn Ngọc Vi không hiểu: "Cho nên?"Tiểu Phúc nhìn nàng, vẻ mặt này cũng không biết biểu tình: "Đương nhiên là đuổi đào hoa đấ! Bằng không hắn như vậy, thế gia công tử phải làm dao, nhất định phải tới làm Hình ngục!"Nguyễn Ngọc Vi: "..."Đi trực đã đủ tùy ý, lý do làm quan cũng tùy ý như vậy sao...Hai cái đầu nhỏ tụ cùng một chỗ trò chuyện đến quên mình, ai cũng không có chú ý tới sự biến hóa trên nóc nhà."Tránh ra!""Nguyễn nương tử cẩn thận!"Nguyễn Ngọc Vi quay đầu liền thấy, thanh đại đao kia xoay tròn bay về phía nàng!
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz