Trich Doan Truyen Sac 21 Dam My Phan 1
[Mục Dã x Tùng Trạch]"A... Aa..."
Tùng Trạch mặt ửng hồng, môi khẽ nhếch, nhắm mắt lại phát ra một trận lại một trận rên rỉ tiêu hồn.
Toàn thân anh trần trụi, hai chân mở ra, giống như một con thú khát khao ngồi ở trong ngực của một nam nhân, hai cái chân dài trắng nõn đều treo ở bên hông đối phương, hai tay thì lại ôm thật chặt vai người kia, thân thể tuân thủ theo một loại tiết tấu nhanh chóng nào đó mà nhún.
Hạ thân anh ngậm lấy một cái côn thịt thật thô to, cứ theo động tác của anh mà thân thể lên lên xuống xuống theo nhịp, côn thịt ở trong tiểu huyệt ra ra vào vào, không ngừng mang ra chất lỏng dâm mỹ.
Tùng Trạch một bên đong đưa vòng eo, một bên sa ngã mà kêu gào, mồ hôi tỉ mỉ từ trên trán rơi xuống, lộ ra thân thể bởi vì sự hưng phấn mà nhanh chóng ửng hồng.
Đột nhiên, anh cao giọng ngâm nga một câu, thân thể run lên, tất cả động tác dừng lại hết thảy, cả người vô lực nằm sấp trong ngực nam nhân.
Hậu huyệt mạnh mẽ co giật, bên trong co rút đến độ khiến cho nam nhân phải thở dốc một trận, nam nhân nâng lên hai cánh mông của anh, ở trong huyệt động nước chảy lầy lội không thể tả mạnh mẽ chọc vào mấy lần, rốt cục cũng bắn.
Nam nhân đứt quãng bắn ba lần, tất cả chất lỏng sền sệt đều phun tràn trên vách tường ấm áp, Tùng Trạch ân rên một tiếng, nhẹ nhàng giật giật, con mắt mở một chút, con ngươi trong suốt lộ ra một mảnh thủy quang, vẻ mặt cao trào thì vô cùng mê người.
Nam nhân nâng đỡ cái mông của anh, đem thân thể của anh nâng lên trên. [...] Miệng nguyệt hồng nhạt bởi vì bị thao ở thời gian dài nên vẫn chưa hoàn toàn khép lại, vẫn còn đang trong tình trạng co rút kịch liệt, thịt non bên trong vì bị ma sát lâu nên vẫn còn nằm bên ngoài, vừa hồng lại mềm, một luồng chất lỏng bạch trọc sền sệt vẫn còn đang treo ở phía trên, chậm rãi nhỏ xuống.
Nam nhân nắm lấy cái mông của Tùng Trạch, dùng sức đẩy ra đôi mông tròn trịa lại hút hàng kia ra, làm cho hình ảnh tinh dịch chảy ra càng thêm rõ ràng.[...] Tùng Trạch mở cửa phòng, trực tiếp đi vào phòng tắm, đến cửa thì quay đầu lại hỏi: "Tôi muốn tắm rửa, cậu có muốn tắm chung không?"
Mục Dã tim đập rất nhanh, hắn nhìn từ cửa phòng tắm đến nửa gương mặt người kia, chỉ cảm thấy người con trai này mỗi một tấc da thịt đều đẹp đến mê người, nhất thời miệng khô lưỡi khô, lắp ba lắp bắp nói: "Muốn, muốn."
Tùng Trạch nở nụ cười, chỉ chỉ cái túi du lịch có chứa quần áo đặt ở trong tủ, nhắc nhở hắn nói: "Dầu bôi trơn ở nơi đó, cậu lấy giúp tôi."
[...] Mục Dã đem dầu bôi trơn tiến vào phòng tắm, Tùng Trạch đã ở bên trong cọ rửa. Vòi hoa sen phun ra những giọt nước long lanh, giội rửa ở trên làn da bóng loáng trắng nõn kia, bên trong hiện lên hơi nước mông lung, khiến cho thân thể hoàn mỹ của Tùng Trạch tăng thêm vẻ đẹp mê ly.
Nhìn thấy Mục Dã vẫn còn sững sờ đứng ngốc ở đó, Tùng Trạch hướng hắn vẫy vẫy tay.
Mục Dã phản ứng lại, tay chân lấy tốc độ nhanh nhất cởi hết đống quần áo vướng bận xuống, chỉ chừa lại một chiếc quần lót sau đó liền đi lên ôm lấy Tùng Trạch.
Hai người ôm nhau hôn một lúc, Tùng Trạch cười hỏi: "Cậu đang phát ngốc cái gì vậy? Cũng không phải chưa từng nhìn qua cơ thể này mà."
Mục Dã thì thào nói: "Tiền bối, anh thực sự là quá đẹp ..."
[...] Mục Dã liều mạng gật đầu, một bên kích động liền bật thốt lên: "Tiền bối, em thích anh!"
"Tôi biết." Tùng Trạch trả lời một câu, sau đó cúi đầu nắm lấy côn thịt đang từ từ lên tinh thần của Mục Dã, kiên nhẫn giúp hắn thanh tẩy.
Tay ôn nhu nhào nặn côn thịt thô to, đem nước nóng hướng về cái đỉnh mẫn cảm kia từng chút từng chút phun lên, sau đó Tùng Trạch lấy vòi sen tẩy rửa những phần thân còn lại, yêu dịch trong cơ thể dâng trào, hơn nữa cái tay kia xoa bóp, khiến cho Mục Dã gấp gáp thở dốc một lúc, không nhịn được mở miệng: "Tiền bối, anh vuốt mau một chút, em muốn bắn."
[...] Nói tới nói lui, anh vẫn là thả ra cái côn thịt trướng cứng kia của Mục Dã, dù sao anh cũng không muốn đối phương còn chưa chơi chính mình liền cứ vậy mà mềm nhũn ra.Tùng Trạch tắt nước, đem dầu bôi trơn mà Mục Dã vừa lấy ra, đưa tới trước mặt cậu, nói: "Giúp tôi thoa đi."
Nói xong, anh đi tới phía trước Mục Dã rồi quỳ xuống, đem hai chân mở ra, nghiêng thân thể một chút rồi quay mặt về hướng của Mục Dã.
Tùng Trạch đem một chút dầu bôi trơn, đều đều vuốt ở trên côn thịt Mục Dã. Mục Dã cũng lấy một ít, mò về huyệt động ở phía sau Tùng Trạch.
Cái mông của Tùng Trạch rất kiều, quả mông đứng thẳng mà rất đàn hồi, thời điểm ngón tay Mục Dã từ bên ngoài chen vào, phát hiện hậu huyệt anh đã có chút mềm nhũn.
Mục Dã chỉ ở miệng huyệt thoa một ít, sau đó đem phần còn lại toàn bộ nhét vào hang động nóng hầm hập kia.
Ngón tay đâm vào liền bị vách thịt non mềm chăm chú hút lấy, bên trong quá chặt thật ấm, hút đến mức cậu vô cùng thoải mái.
Mục Dã phí rất nhiều sức lực mới lấy dầu bôi trơn ở xung quanh các vách thịt non mềm ra khỏi miệng huyệt, mà cảm giác mềm mại khi bị huyệt động ngậm lấy ngón tay kích thích đến hạ thân của cậu khiến cậu trải qua một lần dày vò, đỉnh đầu run rẩy chảy ra một ít tinh dịch.
Tùng Trạch cũng rất hưởng thụ quá trình bị ngón tay cậu thao, miệng huyệt vừa phun ra nuốt vào, tựa hồ muốn đem hai ngón tay Mục Dã lưu lại ở trong người.
Nghe thấy Tùng Trạch bên môi tràn ra tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, Mục Dã không nhịn được dùng ngón tay đâm xuyên lên điểm mẫn cảm trong huyệt động.
Tiền bối đúng là người biết cách lấy lòng người khác, nên Mục Dã muốn cho anh được hưởng thụ một cách thoải mái nhất.
Hắn ở hậu huyệt trơn mềm căng mịn đánh cắm vào, mang ra từng trận tiếng vang khi ma sát, Mục Dã trong lòng nóng lên, hỏi: "Tiền bối anh thường tự an ủi chính mình sao?"
"Ừm..." Tùng Trạch con mắt nửa mở, một bên hưởng thụ sự xoa nắn của cậu, một bên nỉ non nói:"Khi không đóng phim, tôi sẽ dùng gậy đấm bóp cắm vào ngủ..."
[...] Mục Dã nhìn khuôn mặt ửng hồng cùng ánh mắt mê ly của anh, rất muốn hỏi sau này để việc đó cho mình làm có được hay không? Để mình cắm vào người anh ấy khi ngủ, mình sẽ mang tới cảm giác cao trào chân thật nhất cho tiền bối.
"Được rồi..." Tùng Trạch mở mắt ra, chủ động rời khỏi ngón tay Mục Dã. Anh lấy dầu bôi trơn dẹp lên, chuẩn bị đặt ở trên kệ rửa mặt, nhưng trong tay trơn tuồn tuột, nên đã làm rơi một cái ống nhỏ xuống.
Tùng Trạch bước lên một bước cúi người xuống, đơn giản đem nó vứt tại một góc không dễ dính nước.
Mục Dã nhìn hai cái mông trắng toát đang đối diện với chính mình, liền cảm thấy thực sự là một phút cũng không thể đợi thêm.
"Tiền bối mau đứng lên đi..." Hắn hướng tới chỗ Tùng Trạch, một phát bắt được cái hai cánh mông trắng nõn mềm mại, lẩm bẩm nói nhỏ:"Em muốn anh "
Tùng Trạch mới vừa ngồi thẳng lên, cái mông liền bị người đẩy ra, hầu như không có một lời báo trước nào, một cái côn thịt nóng bỏng liền đâm vào hậu huyệt anh.
Tuy rằng đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng bên trong Tùng Trạch vẫn bị trướng đến rên rỉ thành tiếng. Tiếng rên rỉ này lại giống như là đang cổ vũ khiến Mục Dã càng thêm hưng phấn, hắn cầm bờ mông Tùng Trạch thật chặt, bắt đầu kịch liệt đâm tới.
Tùng Trạch bị hắn thao đến mức không thể đứng thẳng, đành phải đi tìm vách tường dựa vào.
Một trận phát tiết giống như vũ bão, Mục Dã rốt cục cũng dừng lại một chút, thở dốc khí thô hỏi: "Tiền bối, anh thích tư thế nào?"
Tùng Trạch đang chìm đắm trong khoái cảm bị nam nhân thảo phạt bên trong thân thể, hậu huyệt ướt đẫm chăm chú cắn nuốt cái côn thịt vừa to vừa dài kia, hầu như có thể miêu tả được hình dạng của nó. [...] Nhưng anh vẫn là thở một hơi trả lời: "Theo ý cậu."
Mục Dã có chút ảo não, vừa nãy hắn đã quá kích động, không có quan tâm đến cảm nhận của Tùng Trạch tiền bối, vì vậy liền từ trong thân thể Tùng Trạch lui đi ra.
Hậu huyệt đang bị nhồi đầy bỗng dưng bị rút ra, trong lòng Tùng Trạch có chút thất lạc, miệng huyệt dùng sức co rút lại, không nỡ lòng thả cái côn thịt kia ra.
Mục Dã để Tùng Trạch xoay người lại, lôi kéo anh đi tới bồn tắm lớn.
"Tiền bối ngồi đi." Mục Dã để Tùng Trạch ngồi xuống, hai tay cầm lấy thành bồn tắm lớn. Hắn tách bắp đùi Tùng Trạch ra, để lộ cái hậu huyệt bị thao đến ướt nhẹp.
"Tiền bối nhìn em có được hay không?" Hắn cúi người, ánh mắt lại liên tục nhìn chằm chằm vào Tùng Trạch, hắn dùng ngón tay xoa hai lần cái miệng huyệt nhăn nheo, sau đó hắn đỡ côn thịt đem phần đỉnh chen vào.
Tùng Trạch ưm một tiếng, đầu ngưỡng lên, lộ ra cái cổ thon dài trắng nõn, mặt trên có vài dấu hôn dễ thấy, đó là vết tích ngày hôm qua Mục Dã lưu lại.
"Tiền bối nhìn em." Mục Dã một bên đỡ vòng eo Tùng Trạch, một bên bắt đầu luật động.
Tùng Trạch cúi đầu, mở con mắt mông lung nhìn hắn. Mục Dã nhìn thẳng ánh mắt của anh, không ngừng mà hỏi: "Tiền bối, anh thoải mái không?"
Tùng Trạch thở hổn hển, lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng, đứt quãng trả lời: "Bị cậu cắm vào... Rất thoải mái..."
Mục Dã nghe được câu trả lời, cả người tràn ngập nhiệt tình, va chạm càng ngày càng kịch liệt, túi nang no đủ nặng nề đánh vào cánh mông, âm mao vừa cứng vừa thô nhẹ nhàng châm chít miệng huyệt non mềm. Côn thịt nóng bỏng như một con hỏa long ở tràng đạo qua lại đâm lên, mỗi một lần cơ hồ đều muốn xuyên qua thân thể Tùng Trạch.
Dần dần, Tùng Trạch bị thao quá nhanh lại quá mạnh có chút không chịu nổi, thanh âm rên rỉ càng lúc càng lớn.
Mục Dã chỉ cần động thân cắm xuống, Tùng Trạch liền khó nhịn hô một tiếng. Hai người tiết tấu càng ngày càng phối hợp, hạ thể va chạm vào nhau nổi lên tầng tầng sóng thịt. Chỉ chốc lát sau, toàn thân Tùng Trạch đều nổi lên màu sắc giống như hoa đào, mỗi một lần tinh chuẩn va chạm cũng làm cho da dẻ ửng hồng càng đậm thêm một phần.
Mục Dã thở hổn hển, nhìn vẻ mặt Tùng Trạch say sưa, trong lòng thỏa mãn đến muốn rít gào.
"Tiền bối, anh còn muốn em làm cái gì?"
"Ừm..." Tùng Trạch rên rỉ lên, ánh mắt tràn ngập thủy quang rơi vào trên mặt Mục Dã, trong lòng có thật nhiều kích động, muốn cùng người đàn ông này làm.
"Cái kia... Cậu liếm đầu vú tôi một chút... Nơi đó rất ngứa a..."Tùng Trạch vừa run rẩy dứt lời, Mục Dã liền đến gần cắn vào hai hạt đậu ở trước ngực anh. Đầu tiên hắn dùng sức mà mút vào một cái, tiếp đó bắt đầu dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm nuốt, bàn tay đangbận rộn vân vê một bên còn lại, lòng bàn tay thô ráp không ngừng xoay tròn, lôi kéo xung quanh hai khỏa đậu.
"A..." Trước ngực và hậu huyệt đồng thời bị kích thích cảm giác đê mê thoải mái xông lên não, Tùng Trạch không nhịn được cao giọng rên rỉ, trước mắt xuất hiện một mảnh ảo giáckhiến người ta choáng váng mê ly.
Thời điểm đang bị nam nhân tiến vào bên trong thân thể, ngoại trừ hậu huyệt, Tùng Trạch mẫn cảm nhất chính là hai viên nhũ hạt trước ngực, chỉ cần dùng sức xoa một lát liền có thể làm cho anh muốn đạt tới cao trào.
Mục Dã liếm láp một lúc, nghe thấy âm thanh Tùng Trạch càng ngày càng gấp gáp: "Dùng, dùng sức... Cắn cho tôi!"
Mục Dã lấy môi dùng sức nhấp một hồi, viên đậu nhỏ cứng rắn bất ngờ nổi lên, dừng động tác lại, lôi kéo Tùng Trạch đứng dậy. Cậu để Tùng Trạch nắm lấy bồn rửa mặt, cúi người xuống, lưng đối diện với chính mình, lộ ra tiểu huyệt hồng hào non mịn.
Mục Dã dùng hai ngón tay trái phải đâm đâm, mang ra một mảnh thủy dịch trơn trợt. Hắn ưỡn thân một cái, đem côn thịt một lần nữa nhét vào, sau đó dùng hai ngón tay dính đầy dâm dịch tóm chặt đầu vú Tùng Trạch, dùng sức nhào nặn.
Bị vướng bởi tư thế, nên khi nãy Mục Dã không thể va chạm mãnh liệt với Tùng Trạch, nhưng mà khi nhìn anh đang chuẩn bị đạt tới cao trào, Mục Dã cũng không muốn tiền bối bởi vì đầu vú bị âu yếm mà kích thích cao trào, anh ấy phải nên bị xuyên đến cao trào a.
Đúng, hắn muốn đem tiền bối thao đến cao trào.
"A! Mục Dã, Mục Dã..." Đầu vú mẫn cảm bị người ta nắm đến phát đau, đồng thời hậu huyệt lại phải nghênh đón từng trận đánh cắm điên cuồng, kích thích song song khiến cho trước mắt Tùng Trạch biến thành một mảnh đen kịt, hai chân run run, trong miệng nói năng lộn xộn, chỉ có thể không ngừng kêu tên Mục Dã.
Trong tiềm thức anh vẫn luôn nghĩ Mục Dã thực sự rất là lợi hại, lại có đem mình làm đến cao trào một cách chân thật.
Mục Dã nghe được anh kêu tên của mình, hắn hạnh phúc đến muốn gào khóc, hắn điên cuồng cắm vào hậu huyệt mềm mại ướt át của Tùng Trạch, liều mạng đâm vào vị trí mẫn cảm nhất, thân thể ưỡn một cái, đem toàn bộ tinh hoa của chính mình bắn hết vào bên trong.
Hậu huyệt Tùng Trạch không ngừng co giật, gần như muốn đem côn thịt Mục Dã cắn đứt, phía trước đứt quãng phun ra tinh thủy, dư vị cao trào thật lâu vẫn chưa tan đi.
Mục Dã ôm eo Tùng Trạch, nằm sấp trên lưng anh thở dốc một lúc, cuối cùng từ trong cơ thể anh lui đi ra. Hắn vừa rời đi, thân thể Tùng Trạch lập tức mềm nhũn, suýt chút nữa ngã xuống. Mục Dã vội vã ôm anh, hai người ngã ngồi ở phòng tắm trên sàn nhà.
Trên sàn nhà nước và tinh dịch của hai người hòa lại nằm bê bết, cảm giác nhớp nháp dinh dính làm cho người khác chán ghét. Mục Dã đẩy Tùng Trạch ra vừa nhìn đến bờ mông bị đâm đến đỏ chót, tiểu huyệt bị làm trong thời gian dài vẫn đang mở ra, dâm thủy cùng tinh dịch vì lẽ đó thuận đường chảy ra bên ngoài.
[...] Mục Dã vẻ mặt đầy áy náy: "Em giúp anh tẩy." Nói rồi, hắn tách ra hai chân Tùng Trạch, đưa ngón tay dò vào huyệt động vẫn còn hơi co rút lại, nhẹ nhàng lấy ra tinh dịch còn lưu lại bên trong.
Huyệt động cơ hồ bị thao đến hỏng, sưng đỏ một cách lợi hại, lại còn phải ăn thêm một cỗ tinh dịch, thế nhưng nó giống như vẫn chưa đủ thỏa mãn, vô ý thức cắn nuốt ngón tay Mục Dã.
Thân thể như vậy... Mục Dã thực sự rất là thích.
Hắn đem tinh dịch đào ra bên ngoài miệng huyệt, cũng không biết vì sao, trong nháy mắt đó lòng lại có một luồng kích động, nghĩ bụng muốn đem chúng nó nhét trở lại, khiến cho tinh dịch của mình vĩnh viễn ở lại trong cơ thể Tùng Trạch. Có điều hắn sợ Tùng Trạch không thoải mái, nên không thể làm gì khác hơn là đưa chúng nó ném đi mất.
[...] Tùng Trạch không biết hắn đang nghĩ cái gì, chỉ là cứ để hắn tùy ý dằn vặt. Mục Dã đem hai người đều tắm rửa sạch, sau đó đem Tùng Trạch ôm lên giường.Hai người để thân thể trần truồng nằm ở trên chiếc giường lớn mềm mại, Tùng Trạch ở trong lồng ngực Mục Dã nhắm hai mắt lại. Mục Dã nhìn dung mạo yên tĩnh khi ngủ của anh, tâm tư đang xao động cũng dần dần bình tĩnh lại.
"Tiền bối, em thật sự rất thích anh..." [...] Cảm thấy Tùng Trạch nằm xa mình, Mục Dã trong lòng liền dâng lên một luồng ảo não, không nhịn được lại xích tới gần, từ phía sau lưng đem anh ôm lấy.
Một cái tay cậu đặt ở trên thân thể Tùng Trạch, một cái tay khác thì lại ở trên người Tùng Trạch từ từ xoa nhẹ, tận lực không đưa tới phản ứng của đối phương.
Chỉ chốc lát sau, cái tay kia vẫn là bất chợt đi tới khe mông Tùng Trạch, không ngoài dự liệu, liền tìm thấy mông huyệt ẩm ướt.
"Tiền bối, anh ướt rồi." Mục Dã nhẹ nhàng ở bên lỗ tai Tùng Trạch nói chuyện, một bên không biết vô tình hay cố ý dùng ngón tay phác hoạ vùng da nhăn nheo xung quanh.
"Ừm." Tùng Trạch trả lời, thân thể bị ngón tay Mục Dã làm cho một trận run rẩy. Anh trần như nhộng bị một nam nhân mỗi lần đều có thể đem mình làm đến cao trào ôm vào trong ngực, hạ thân còn bị một cái côn thịt nóng bỏng đâm, sớm đã có cảm giác.
Mục Dã nhớ tới anh mang theo bên người vài cây gậy đấm bóp, giật mình, nói: "Tiền bối, em cắm vào khi anh ngủ có được hay không?"
"Đừng nghịch." Tùng Trạch nói, "Cái kia của cậu rất lớn, cậu đây là muốn ngày mai đem tôi tới bác sĩ sao?"
"Chỉ một lúc thôi." Mục Dã khẩn cầu.
[...] Tùng Trạch cắn cắn môi, hỏi: "Vậy cậu có thể bảo đảm là sẽ không động suốt nguyên đêm hay sao?"
"Ừm, em bảo đảm." Mục Dã như chặt đinh chém sắt nói.
Tùng Trạch nghĩ một hồi, vẫn là điều chỉnh một cái tư thế thật thoải mái cho thân thể, nói: "Vậy thì cậu vào đi."
Mục Dã không kiềm chế được tâm tình đang kích động, dùng tay tách ra mông thịt đang chồng lên nhau, đỡ hạ thân từ từ cắm vào.
Bởi vì vừa mới làm xong, nên không cần bất cứ thứ gì có thể bôi trơn, chỉ cần Tùng Trạch chảy ra dâm dịch của chính mình liền có thể làm cho côn thịt của cậu dễ dàng tiến vào.
Mục Dã cắm vào lút cán, gốc rễ âm mao dính sát vào giữa bắp đùi nhăn nheo của Tùng Trạch. Bên trong Tùng Trạch rất căng, vừa ấm áp lại vừa ướt át, khiến cậu thoải mái đến mức phải gầm nhẹ một cái.
Tùng Trạch bị côn thịt hừng hực so với gậy đấm bóp to hơn gấp trăm lần đâm vào nơi sâu nhất, miệng huyệt trướng đến không nổi thể tưởng tượng được, đồng thời truyền đến cảm giác tê dại, nhưng lại thoải mái cực kỳ. Anh cắn chặt hàm răng, cố gắng nhịn xuống, mới không phát ra tiếng rên rỉ khi bị xen vào.
Sau khi tiến vào, Mục Dã quả nhiên tuân thủ lời hứa, chỉ thật thà ôm chặt Tùng Trạch, không nhúc nhích.
Hai người một bị côn thịt nhồi đến thỏa mãn, một bị hậu huyệt ôm chặt đến mức thoải mái, đúng là thật sự miễn cưỡng một lúc mới ngủ được.
Nhưng sau đó, Mục Dã quả thực có chút không nhịn nổi, liền len lén chuyển động thật nhẹ. Tùng Trạch đang ngủ, nên không có phản ứng gì.
Cậu ôm anh sượt lên sượt xuống, rồi ở trong cơ thể Tùng Trạch phóng thích chính mình, dương vật cứng nửa ngày rốt cục cũng xụi lơ hạ xuống, cậu mới có thể cẩn thận mà ngủ một giấc.
Tỉnh dậy, Tùng Trạch thấy mình đang được ôm vào trong ngực, Mục Dã tự nhiên lại ở trong cái huyệt động căng mịn kia giải quyết dục vọng. Khi ấy Tùng Trạch đã tỉnh lại lầm bầm vài câu, cẩn thận mà để Mục Dã lui ra, một luồng nhiệt nóng bỏng từ miệng huyệt phun ào ra.
Mục Dã so với anh nhỏ hơn mấy tuổi, tinh lực cực kỳ dồi dào, Tùng Trạch ăn một bụng tinh dịch, miệng huyệt chua đến mức không có cảm giác tồn tại, thực sự là khó chịu đến không tả được, không thể làm gì khác hơn là kéo thân thể uể oải không còn tí sức lực đi tắm rửa.
[...] Mục Dã mở cửa phòng, đem Tùng Trạch đẩy vào, sau đó rầm một tiếng đóng cửa lại.
Tùng Trạch mới vừa xoay người, Mục Dã liền nhào tới, chặn lại môi cậu hôn một cách nồng nhiệt.
Tùng Trạch bị làm cho đầu óc mơ hồ, thuận thế đáp lại một hai lần. [...] Tùng Trạch nói, "Cậu đã nói, cậu yêu thích tôi."
Mục Dã lắc lắc đầu, nói: "Nhưng em cảm thấy anh căn bản là không biết."
[...] Mục Dã lôi kéo anh ngồi xuống giường, sau đó lại đem anh ôm vào trong ngực, hôn thật chặt. Cậu cạy ra đôi môi Tùng Trạch, đầu lưỡi hừng hực ở trong miệng đối phương tàn phá một trận, không ngừng cướp lấy mật ngọt.
Tùng Trạch thuận theo hé miệng, tùy ý cậu xâm chiếm, đầu lưỡi đang truy đuổi kia rất có tính xâm lược mà quấn lấy đầu lưỡi của anh, cả hai chiếc lưỡi như đang thể hiện rằng chúng nó rất gắn bó quấn quýt, ghi lòng tạc dạ.
Mãi đến tận một tia chất lỏng trong suốt từ bên trong miệng hai người chảy ra, dọc theo gò má Tùng Trạch chậm rãi mà rơi xuống, Mục Dã mới buông anh ra.
Thừa dịp Tùng Trạch thở dốc, Mục Dã lại duỗi ra đầu lưỡi, liếm đi sợi chỉ bạc đang chảy ra trên má anh, sau đó ghé vào lỗ tai anh thấp giọng nói: "Như vậy được gọi là yêu thích."
Nói xong, cậu đưa tay mở áo sơ mi Tùng Trạch ra, cậu ở trên chiếc cổ trắng nõn của anh dùng sức hút mấy cái, lưu lại mấy dấu hôn mới. Cậu hôn một cách tôn trọng thành kính, hôn qua hầu kết Tùng Trạch, xương quai xanh, lồng ngực, sau đó cắn một cái ở trên nhũ hạt nho nhỏ.
Tùng Trạch khẽ hừ một tiếng, dục hỏa trong cơ thể ngay lập tức bị châm lửa.
Mục Dã chuyên chú chăm sóc cái viên nhũ hạt nho nhỏ kia, vừa hấp vừa liếm rồi lại cắn, tay cũng không nhàn rỗi, mò qua viên nhũ hạt còn lại, dùng móng tay nhẹ khảy.
Giống như bị điện giật truyền khắp cơ thể khiến Tùng Trạch hết sức ngứa ngáy, cuối cùng tất cả khoái cảm tụ xuống hết phần cột sống. Anh không xong rồi, hậu huyệt một hồi lại một hồi co rút liên tục, còn chảy ra thật nhiều nước, bị Mục Dã làm như vậy, khiến anh rất muốn cứ như vậy mà bị người khác cắm đi vào.
Tùng Trạch mới vừa có loại kích động này, thì liền muốn cưỡi quần Mục Dã, muốn đem nhục bổng của cậu móc ra, nhét vào bên trong tiểu dâm huyệt phía sau mình, nhét vào cái nơi chuyên tiếp nhận côn thịt, vì nam nhân mà sinh ra kia.
Mục Dã nắm chặt tay anh, ngăn lại động tác của anh. Cậu ngẩng đầu lên, nhìn Tùng Trạch bởi vì dục vọng mà mặt ửng hồng, từng chữ từng chữ nói: "Như vậy cũng gọi là yêu thích."
Nói xong, Mục Dã cúi người, cởi quần Tùng Trạch. Thời điểm quần lót rơi xuống, có một chỗ đã ướt.
Tùng Trạch cắn môi, dùng ánh mắt khát cầu nhìn Mục Dã.
Mục Dã vừa nhìn ánh mắt của anh liền biết anh muốn bị cắm vào, loại ánh mắt này đối với Mục Dã mà nói là có lực sát thương vô cùng lớn, suýt chút nữa nhẹ dạ cả tin đem côn thịt đi thỏa mãn hậu huyệt khát khao của anh.
Mục Dã hít sâu một hơi, ép buộc chính mình tỉnh táo lại. Cậu nhảy xuống giường, tách ra chân Tùng Trạch, quỳ xuống.
[...] Mục Dã nắm chặt gậy thịt Tùng Trạch, trìu mến hôn mấy lần, sau đó mở miệng ngậm tiến vào. So với cậu, gậy thịt của Tùng Trạch chỉ có thể coi là thanh tú, bởi vì rất ít tiếp xúc với những người khác giới, nên nó có vẻ trắng mịn sạch sẽ.
Mục Dã dùng khoang miệng ấm áp bao vây lấy hạ thân của anh, chậm rãi phun ra nuốt vào, một tay nắm chặt nửa phần sau, không được ngậm vào trong miệng trượt động, một cái tay khác thì lại nâng đỡ trứng nang, lại nắm lại xoa đùa liên tục.
Tùng Trạch chỉ cảm thấy toàn bộ máu của cơ thể đều vọt tới dưới cây dương vút này, anh bất an nắm chặt ga trải giường dưới thân, khó chịu gọi: "Mục Dã, đừng đùa phía trước nữa, tôi sẽ rất muốn bắn..."
Mục Dã phun gậy thịt ra, ngẩng đầu lên nhìn Tùng Trạch nở nụ cười, trong ánh mắt tràn đầy sủng nịch: "Tiền bối nhịn không được thì đừng nhịn, muốn bắn thì cứ bắn đi."
Nói xong, cậu dùng lưỡi đâm đâm mã mắt đang mở ra đóng lại của Tùng Trạch, sau đó hoạt động khoang miệng một chút, bỗng nhiên đem gậy thịt Tùng Trạch nuốt vào một đoạn dài. Quy đầu mẫn cảm chống đỡ ở nơi sâu nhất trong cổ họng của cậu, Tùng Trạch không khỏi hít vào một hơi.
Mục Dã nghe được phản ứng của anh, chậm rãi đem gậy thịt phun ra ngoài, liếm liếm, sau đó thử đem cả cây nuốt vào. Thời điểm làm chuyện này, ánh mắt của cậu luôn đặt trên người Tùng Trạch, liên tục nhìn chằm chằm vào anh.
Cứ như vậy mà khẩu giao mười mấy lần, Tùng Trạch bị ánh mắt của cậu kích thích thân thể run lên, chưa kịp nhịn xuống, mã mắt đau xót, một luồng chất lỏng trong suốt bắn đi ra ngoài.
[...] "Tiền bối mau tới đây." Mục Dã ra hiệu cho anh xoay người lại, quỳ nằm lỳ ở trên giường, vừa vặn để cho cặp mông của anh đối diện với mình.
Tùng Trạch nghe theo, anh tự động mở ra hai chân, eo hạ xuống, cái mông ngạo kiều nâng cao hết mức, làm cho Mục Dã chớp mắt một cái liền nhìn thấy vị trí bí ẩn kia. Cậu duỗi ra một cái tay, đẩy một bên mông thịt ra, lộ ra miệng huyệt phấn hồng, Mục Dã chỉ hận không thể tự tay cầm lấy côn thịt một đường đâm thẳng vào trong.
Mục Dã quỳ gối phía sau anh, cúi đầu, cầm lấy tay Tùng Trạch liếm lòng bàn tay một hồi, sau đó thuận thế liếm lên trên thân hình nhiễm phấn hồng kia.
Cái lưỡi ấm áp mềm mại kề sát ở miệng huyệt, liếm nơi đó chặc chặc lầy nước đẫm một vùng. Hậu huyệt rất nhanh mềm mại xuống, cái đầu lưỡi kia liền cuốn lên đẩy sâu vào bên trong.
Tùng Trạch thoải mái lại khó nhịn rên rỉ, anh một bên nhẹ nhàng thở dốc, một bên không kìm lòng được dâm thủy tràn ra hậu huyệt, muốn hút nạp cái dị vật kia vào sâu bên trong.
Mục Dã liếm láp một lúc, ngậm ra không ít dâm dịch, Tùng Trạch bị cậu khiêu khích đến sắp điên rồi, miệng huyệt không ngừng mà co rút lại, bức thiết càng muốn cái vật to lớn kia hung hăng đi sâu vào cơ thể mình.
Mắt thấy Tùng Trạch sắp nhịn không nổi, Mục Dã rốt cục cũng không tiếp tục dằn vặt anh, liền đưa tay đem anh kéo đến, mặt quay về phía đối diện với mình ngồi xuống.
Tùng Trạch vừa ngồi xuống liền dựa sát vào người cậu, liều mạng cọ sát vào lồng ngực cậu.
Mục Dã thuận thế mở rộng vòng tay đem anh ôm lấy, nói: "Tiền bối, vừa rồi anh cảm nhận được chứ? Những hành động như khi nãy cũng được gọi là yêu thích."
Tùng Trạch căn bản không nghe thấy cậu nói cái gì, chỉ có thể ừ a a vài tiếng, như con mèo nhỏ bình thường không ngừng mà ở trên người cậu cọ tới cọ lui.
Mục Dã cắn cắn vành ta anhi, nhẹ nhàng thổi hơi nóng vào, âm thanh trầm thấp lại tràn ngập ý vị dụ dỗ: "Tiếp đó, anh muốn em làm cái gì nữa đây?"
"Thao anh... Thao anh..." Tùng Trạch vừa nói, một bên không nhịn được nâng lên cái mông, muốn lập tức ngồi lên trên cái vật kia của cậu.
Nhưng Mục Dã một mực ngăn cản anh, nhìn như có vẻ cậu là còn muốn lại nói chuyện với anh. Cậu nhìn khuôn mặt Tùng Trạch đang bị dục vọng điều khiển, khóe môi nâng lên nụ cười xấu xa, cố ý hỏi: "Tiền bối muốn em dùng cái gì thao a? Em có thể dùng ngón tay, cũng có thể dùng gậy đấm bóp nha, anh không phải cũng hay lấy gậy đấm bóp tự an ủi chính mình à..."
"Không, không!" Tùng Trạch lắc đầu, âm thanh run rẩy nói:"Anh muốn em... Dùng côn thịt của em... Rất lớn... Rất thô... Rất thoải mái..."
Nghe anh nói như vậy, Mục Dã cũng không nhịn được, cậu hít sâu một hơi, cấp tốc mở y phục chính mình ra, lấy côn thịt đã sớm cương cứng ra. Cậu nhìn ánh mắt cấp thiết của Tùng Trạch, dứt khoát dùng tay chống đỡ trên ga trải giường, eo ưỡn một cái, lấy côn thịt đưa đến trước mặt Tùng Trạch.
"Tiền bối, anh tự mình ngồi lên trên có được không?"
Tùng Trạch ừ một tiếng, quỳ ngồi ở trên giường, một tay đỡ côn thịt của Mục Dã, một tay đẩy ra hậu huyệt của chính mình, điều chỉnh vị trí một chút sau đó liền ngồi thụp xuống.
Anh đem côn thịt của Mục Dã một phát một ghim sâu toàn bộ vào trong hậu huyệt mình, hành thân thô to ép lên tràng bích yếu đuối, đem bên trong nhồi đến cơ hồ không có một khe hở.
Tùng Trạch thỏa mãn rên rỉ một tiếng, bắt đầu ở trên người Mục Dã lên lên xuống xuống.
Tùng Trạch hoàn toàn đem tiết tấu nắm trong tay, nhưng anh giờ khắc này chỉ muốn dùng hành động kịch liệt nhất xuyên mình đến cao trào. Một tay anh chống lên bắp đùi Mục Dã, đầu gối chống lên trên giường, điên cuồng như thế tham lam nuốt lấy côn thịt dưới thân.
Mục Dã nhìn dáng vẻ thỏa mãn của anh, trong lòng vô cùng ung dung, bên mép thậm chí lộ ra vẻ mỉm cười. Cậu muốn nhìn dáng vẻ Tùng Trạch điên cuồng vì cậu, cái cảm giác này thật sự rất tốt.
Nhìn thấy cơ thể Tùng Trạch bởi vì kịch liệt vận động mà tràn đầy mồ hôi, Mục Dã có chút không đành lòng, ngồi ngay ngắn người lại, đưa tay đem Tùng Trạch từ trên người ôm hạ xuống. Cậu để Tùng Trạch nằm ở trên giường, đem hai chân của anh ép lên đặt trên vai mình thành tư thế chữ V, sau đó động thân chậm rãi tiến vào.
"A..." Tùng Trạch thật sự rất mệt mỏi, vòng eo cùng hậu huyệt đều vô cùng tê dại, ý thức cũng có chút mơ mơ màng màng, nhưng chỉ cần côn thịt Mục Dã đi vào, thân thể của anh liền theo phản xạ tự nhiên bắt đầu động tác phun ra nuốt vào.
Mục Dã không muốn dằn vặt Tùng Trạch chút nào, lập tức liền ra vào mãnh liệt. Cậu hết sức quen thuộc thân thể Tùng Trạch, mỗi một lần đâm vào liền chuẩn xác đâm vào điểm mẫn cảm nhất của Tùng Trạch, cứ thề không biết đã đâm vào chỗ ấy mấy lần liền đem Tùng Trạch xuyên đến la to.
Mục Dã càng ngày càng hưng phấn, vòng eo nhún liên tục, đột nhiên, dưới thân người một trận run rẩy, hành lang ấm áp bắt đầu kịch liệt co rút lại, cái kia một hồi co bóp mạnh khiến cho cậu không biết có bao nhiêu thoải mái.
Mục Dã cầm lấy cánh mông của Tùng Trạch, đem mông thịt trắng mịn bóp đến mức không nhận ra hình dáng. Thừa dịp Tùng Trạch cao trào, cậu liều mạng đánh cắm thêm mấy chục lần, rốt cục cũng ở trong cơ thể Tùng Trạch bắn ra ngoài.
Chờ dư vị cao trào đi qua, cậu mới lấy côn thịt bán mềm từ bên trong hậu huyệt Tùng Trạch rút ra. Hai người sóng vai nằm ở trên giường, đều đang không ngừng thở dốc.
Một lát sau, Mục Dã xoay người, nhìn gò má Tùng Trạch nói: "Tiền bối, khi nãy cũng là yêu thích, anh có thích không?"
Tùng Trạch nhắm mắt lại, hầu như không có khí lực đáp lại cậu, chỉ có thể nhẹ nhàng gật gù.
Mục Dã nói: "Nhưng mà em cảm thấy như vậy còn chưa đủ. Tiền bối, em muốn chúng ta sống chung với nhau, em muốn cùng anh ngủ chung một căn phòng, mỗi ngày đều cùng nhau thức giấc trên một chiếc giường."
Lông mi Tùng Trạch giật giật, rốt cục mở mắt ra: "Cậu..."
...Cậu là muốn cùng tôi làm tình mỗi ngày sao?
Tùng Trạch mặt ửng hồng, môi khẽ nhếch, nhắm mắt lại phát ra một trận lại một trận rên rỉ tiêu hồn.
Toàn thân anh trần trụi, hai chân mở ra, giống như một con thú khát khao ngồi ở trong ngực của một nam nhân, hai cái chân dài trắng nõn đều treo ở bên hông đối phương, hai tay thì lại ôm thật chặt vai người kia, thân thể tuân thủ theo một loại tiết tấu nhanh chóng nào đó mà nhún.
Hạ thân anh ngậm lấy một cái côn thịt thật thô to, cứ theo động tác của anh mà thân thể lên lên xuống xuống theo nhịp, côn thịt ở trong tiểu huyệt ra ra vào vào, không ngừng mang ra chất lỏng dâm mỹ.
Tùng Trạch một bên đong đưa vòng eo, một bên sa ngã mà kêu gào, mồ hôi tỉ mỉ từ trên trán rơi xuống, lộ ra thân thể bởi vì sự hưng phấn mà nhanh chóng ửng hồng.
Đột nhiên, anh cao giọng ngâm nga một câu, thân thể run lên, tất cả động tác dừng lại hết thảy, cả người vô lực nằm sấp trong ngực nam nhân.
Hậu huyệt mạnh mẽ co giật, bên trong co rút đến độ khiến cho nam nhân phải thở dốc một trận, nam nhân nâng lên hai cánh mông của anh, ở trong huyệt động nước chảy lầy lội không thể tả mạnh mẽ chọc vào mấy lần, rốt cục cũng bắn.
Nam nhân đứt quãng bắn ba lần, tất cả chất lỏng sền sệt đều phun tràn trên vách tường ấm áp, Tùng Trạch ân rên một tiếng, nhẹ nhàng giật giật, con mắt mở một chút, con ngươi trong suốt lộ ra một mảnh thủy quang, vẻ mặt cao trào thì vô cùng mê người.
Nam nhân nâng đỡ cái mông của anh, đem thân thể của anh nâng lên trên. [...] Miệng nguyệt hồng nhạt bởi vì bị thao ở thời gian dài nên vẫn chưa hoàn toàn khép lại, vẫn còn đang trong tình trạng co rút kịch liệt, thịt non bên trong vì bị ma sát lâu nên vẫn còn nằm bên ngoài, vừa hồng lại mềm, một luồng chất lỏng bạch trọc sền sệt vẫn còn đang treo ở phía trên, chậm rãi nhỏ xuống.
Nam nhân nắm lấy cái mông của Tùng Trạch, dùng sức đẩy ra đôi mông tròn trịa lại hút hàng kia ra, làm cho hình ảnh tinh dịch chảy ra càng thêm rõ ràng.[...] Tùng Trạch mở cửa phòng, trực tiếp đi vào phòng tắm, đến cửa thì quay đầu lại hỏi: "Tôi muốn tắm rửa, cậu có muốn tắm chung không?"
Mục Dã tim đập rất nhanh, hắn nhìn từ cửa phòng tắm đến nửa gương mặt người kia, chỉ cảm thấy người con trai này mỗi một tấc da thịt đều đẹp đến mê người, nhất thời miệng khô lưỡi khô, lắp ba lắp bắp nói: "Muốn, muốn."
Tùng Trạch nở nụ cười, chỉ chỉ cái túi du lịch có chứa quần áo đặt ở trong tủ, nhắc nhở hắn nói: "Dầu bôi trơn ở nơi đó, cậu lấy giúp tôi."
[...] Mục Dã đem dầu bôi trơn tiến vào phòng tắm, Tùng Trạch đã ở bên trong cọ rửa. Vòi hoa sen phun ra những giọt nước long lanh, giội rửa ở trên làn da bóng loáng trắng nõn kia, bên trong hiện lên hơi nước mông lung, khiến cho thân thể hoàn mỹ của Tùng Trạch tăng thêm vẻ đẹp mê ly.
Nhìn thấy Mục Dã vẫn còn sững sờ đứng ngốc ở đó, Tùng Trạch hướng hắn vẫy vẫy tay.
Mục Dã phản ứng lại, tay chân lấy tốc độ nhanh nhất cởi hết đống quần áo vướng bận xuống, chỉ chừa lại một chiếc quần lót sau đó liền đi lên ôm lấy Tùng Trạch.
Hai người ôm nhau hôn một lúc, Tùng Trạch cười hỏi: "Cậu đang phát ngốc cái gì vậy? Cũng không phải chưa từng nhìn qua cơ thể này mà."
Mục Dã thì thào nói: "Tiền bối, anh thực sự là quá đẹp ..."
[...] Mục Dã liều mạng gật đầu, một bên kích động liền bật thốt lên: "Tiền bối, em thích anh!"
"Tôi biết." Tùng Trạch trả lời một câu, sau đó cúi đầu nắm lấy côn thịt đang từ từ lên tinh thần của Mục Dã, kiên nhẫn giúp hắn thanh tẩy.
Tay ôn nhu nhào nặn côn thịt thô to, đem nước nóng hướng về cái đỉnh mẫn cảm kia từng chút từng chút phun lên, sau đó Tùng Trạch lấy vòi sen tẩy rửa những phần thân còn lại, yêu dịch trong cơ thể dâng trào, hơn nữa cái tay kia xoa bóp, khiến cho Mục Dã gấp gáp thở dốc một lúc, không nhịn được mở miệng: "Tiền bối, anh vuốt mau một chút, em muốn bắn."
[...] Nói tới nói lui, anh vẫn là thả ra cái côn thịt trướng cứng kia của Mục Dã, dù sao anh cũng không muốn đối phương còn chưa chơi chính mình liền cứ vậy mà mềm nhũn ra.Tùng Trạch tắt nước, đem dầu bôi trơn mà Mục Dã vừa lấy ra, đưa tới trước mặt cậu, nói: "Giúp tôi thoa đi."
Nói xong, anh đi tới phía trước Mục Dã rồi quỳ xuống, đem hai chân mở ra, nghiêng thân thể một chút rồi quay mặt về hướng của Mục Dã.
Tùng Trạch đem một chút dầu bôi trơn, đều đều vuốt ở trên côn thịt Mục Dã. Mục Dã cũng lấy một ít, mò về huyệt động ở phía sau Tùng Trạch.
Cái mông của Tùng Trạch rất kiều, quả mông đứng thẳng mà rất đàn hồi, thời điểm ngón tay Mục Dã từ bên ngoài chen vào, phát hiện hậu huyệt anh đã có chút mềm nhũn.
Mục Dã chỉ ở miệng huyệt thoa một ít, sau đó đem phần còn lại toàn bộ nhét vào hang động nóng hầm hập kia.
Ngón tay đâm vào liền bị vách thịt non mềm chăm chú hút lấy, bên trong quá chặt thật ấm, hút đến mức cậu vô cùng thoải mái.
Mục Dã phí rất nhiều sức lực mới lấy dầu bôi trơn ở xung quanh các vách thịt non mềm ra khỏi miệng huyệt, mà cảm giác mềm mại khi bị huyệt động ngậm lấy ngón tay kích thích đến hạ thân của cậu khiến cậu trải qua một lần dày vò, đỉnh đầu run rẩy chảy ra một ít tinh dịch.
Tùng Trạch cũng rất hưởng thụ quá trình bị ngón tay cậu thao, miệng huyệt vừa phun ra nuốt vào, tựa hồ muốn đem hai ngón tay Mục Dã lưu lại ở trong người.
Nghe thấy Tùng Trạch bên môi tràn ra tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, Mục Dã không nhịn được dùng ngón tay đâm xuyên lên điểm mẫn cảm trong huyệt động.
Tiền bối đúng là người biết cách lấy lòng người khác, nên Mục Dã muốn cho anh được hưởng thụ một cách thoải mái nhất.
Hắn ở hậu huyệt trơn mềm căng mịn đánh cắm vào, mang ra từng trận tiếng vang khi ma sát, Mục Dã trong lòng nóng lên, hỏi: "Tiền bối anh thường tự an ủi chính mình sao?"
"Ừm..." Tùng Trạch con mắt nửa mở, một bên hưởng thụ sự xoa nắn của cậu, một bên nỉ non nói:"Khi không đóng phim, tôi sẽ dùng gậy đấm bóp cắm vào ngủ..."
[...] Mục Dã nhìn khuôn mặt ửng hồng cùng ánh mắt mê ly của anh, rất muốn hỏi sau này để việc đó cho mình làm có được hay không? Để mình cắm vào người anh ấy khi ngủ, mình sẽ mang tới cảm giác cao trào chân thật nhất cho tiền bối.
"Được rồi..." Tùng Trạch mở mắt ra, chủ động rời khỏi ngón tay Mục Dã. Anh lấy dầu bôi trơn dẹp lên, chuẩn bị đặt ở trên kệ rửa mặt, nhưng trong tay trơn tuồn tuột, nên đã làm rơi một cái ống nhỏ xuống.
Tùng Trạch bước lên một bước cúi người xuống, đơn giản đem nó vứt tại một góc không dễ dính nước.
Mục Dã nhìn hai cái mông trắng toát đang đối diện với chính mình, liền cảm thấy thực sự là một phút cũng không thể đợi thêm.
"Tiền bối mau đứng lên đi..." Hắn hướng tới chỗ Tùng Trạch, một phát bắt được cái hai cánh mông trắng nõn mềm mại, lẩm bẩm nói nhỏ:"Em muốn anh "
Tùng Trạch mới vừa ngồi thẳng lên, cái mông liền bị người đẩy ra, hầu như không có một lời báo trước nào, một cái côn thịt nóng bỏng liền đâm vào hậu huyệt anh.
Tuy rằng đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng bên trong Tùng Trạch vẫn bị trướng đến rên rỉ thành tiếng. Tiếng rên rỉ này lại giống như là đang cổ vũ khiến Mục Dã càng thêm hưng phấn, hắn cầm bờ mông Tùng Trạch thật chặt, bắt đầu kịch liệt đâm tới.
Tùng Trạch bị hắn thao đến mức không thể đứng thẳng, đành phải đi tìm vách tường dựa vào.
Một trận phát tiết giống như vũ bão, Mục Dã rốt cục cũng dừng lại một chút, thở dốc khí thô hỏi: "Tiền bối, anh thích tư thế nào?"
Tùng Trạch đang chìm đắm trong khoái cảm bị nam nhân thảo phạt bên trong thân thể, hậu huyệt ướt đẫm chăm chú cắn nuốt cái côn thịt vừa to vừa dài kia, hầu như có thể miêu tả được hình dạng của nó. [...] Nhưng anh vẫn là thở một hơi trả lời: "Theo ý cậu."
Mục Dã có chút ảo não, vừa nãy hắn đã quá kích động, không có quan tâm đến cảm nhận của Tùng Trạch tiền bối, vì vậy liền từ trong thân thể Tùng Trạch lui đi ra.
Hậu huyệt đang bị nhồi đầy bỗng dưng bị rút ra, trong lòng Tùng Trạch có chút thất lạc, miệng huyệt dùng sức co rút lại, không nỡ lòng thả cái côn thịt kia ra.
Mục Dã để Tùng Trạch xoay người lại, lôi kéo anh đi tới bồn tắm lớn.
"Tiền bối ngồi đi." Mục Dã để Tùng Trạch ngồi xuống, hai tay cầm lấy thành bồn tắm lớn. Hắn tách bắp đùi Tùng Trạch ra, để lộ cái hậu huyệt bị thao đến ướt nhẹp.
"Tiền bối nhìn em có được hay không?" Hắn cúi người, ánh mắt lại liên tục nhìn chằm chằm vào Tùng Trạch, hắn dùng ngón tay xoa hai lần cái miệng huyệt nhăn nheo, sau đó hắn đỡ côn thịt đem phần đỉnh chen vào.
Tùng Trạch ưm một tiếng, đầu ngưỡng lên, lộ ra cái cổ thon dài trắng nõn, mặt trên có vài dấu hôn dễ thấy, đó là vết tích ngày hôm qua Mục Dã lưu lại.
"Tiền bối nhìn em." Mục Dã một bên đỡ vòng eo Tùng Trạch, một bên bắt đầu luật động.
Tùng Trạch cúi đầu, mở con mắt mông lung nhìn hắn. Mục Dã nhìn thẳng ánh mắt của anh, không ngừng mà hỏi: "Tiền bối, anh thoải mái không?"
Tùng Trạch thở hổn hển, lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng, đứt quãng trả lời: "Bị cậu cắm vào... Rất thoải mái..."
Mục Dã nghe được câu trả lời, cả người tràn ngập nhiệt tình, va chạm càng ngày càng kịch liệt, túi nang no đủ nặng nề đánh vào cánh mông, âm mao vừa cứng vừa thô nhẹ nhàng châm chít miệng huyệt non mềm. Côn thịt nóng bỏng như một con hỏa long ở tràng đạo qua lại đâm lên, mỗi một lần cơ hồ đều muốn xuyên qua thân thể Tùng Trạch.
Dần dần, Tùng Trạch bị thao quá nhanh lại quá mạnh có chút không chịu nổi, thanh âm rên rỉ càng lúc càng lớn.
Mục Dã chỉ cần động thân cắm xuống, Tùng Trạch liền khó nhịn hô một tiếng. Hai người tiết tấu càng ngày càng phối hợp, hạ thể va chạm vào nhau nổi lên tầng tầng sóng thịt. Chỉ chốc lát sau, toàn thân Tùng Trạch đều nổi lên màu sắc giống như hoa đào, mỗi một lần tinh chuẩn va chạm cũng làm cho da dẻ ửng hồng càng đậm thêm một phần.
Mục Dã thở hổn hển, nhìn vẻ mặt Tùng Trạch say sưa, trong lòng thỏa mãn đến muốn rít gào.
"Tiền bối, anh còn muốn em làm cái gì?"
"Ừm..." Tùng Trạch rên rỉ lên, ánh mắt tràn ngập thủy quang rơi vào trên mặt Mục Dã, trong lòng có thật nhiều kích động, muốn cùng người đàn ông này làm.
"Cái kia... Cậu liếm đầu vú tôi một chút... Nơi đó rất ngứa a..."Tùng Trạch vừa run rẩy dứt lời, Mục Dã liền đến gần cắn vào hai hạt đậu ở trước ngực anh. Đầu tiên hắn dùng sức mà mút vào một cái, tiếp đó bắt đầu dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm nuốt, bàn tay đangbận rộn vân vê một bên còn lại, lòng bàn tay thô ráp không ngừng xoay tròn, lôi kéo xung quanh hai khỏa đậu.
"A..." Trước ngực và hậu huyệt đồng thời bị kích thích cảm giác đê mê thoải mái xông lên não, Tùng Trạch không nhịn được cao giọng rên rỉ, trước mắt xuất hiện một mảnh ảo giáckhiến người ta choáng váng mê ly.
Thời điểm đang bị nam nhân tiến vào bên trong thân thể, ngoại trừ hậu huyệt, Tùng Trạch mẫn cảm nhất chính là hai viên nhũ hạt trước ngực, chỉ cần dùng sức xoa một lát liền có thể làm cho anh muốn đạt tới cao trào.
Mục Dã liếm láp một lúc, nghe thấy âm thanh Tùng Trạch càng ngày càng gấp gáp: "Dùng, dùng sức... Cắn cho tôi!"
Mục Dã lấy môi dùng sức nhấp một hồi, viên đậu nhỏ cứng rắn bất ngờ nổi lên, dừng động tác lại, lôi kéo Tùng Trạch đứng dậy. Cậu để Tùng Trạch nắm lấy bồn rửa mặt, cúi người xuống, lưng đối diện với chính mình, lộ ra tiểu huyệt hồng hào non mịn.
Mục Dã dùng hai ngón tay trái phải đâm đâm, mang ra một mảnh thủy dịch trơn trợt. Hắn ưỡn thân một cái, đem côn thịt một lần nữa nhét vào, sau đó dùng hai ngón tay dính đầy dâm dịch tóm chặt đầu vú Tùng Trạch, dùng sức nhào nặn.
Bị vướng bởi tư thế, nên khi nãy Mục Dã không thể va chạm mãnh liệt với Tùng Trạch, nhưng mà khi nhìn anh đang chuẩn bị đạt tới cao trào, Mục Dã cũng không muốn tiền bối bởi vì đầu vú bị âu yếm mà kích thích cao trào, anh ấy phải nên bị xuyên đến cao trào a.
Đúng, hắn muốn đem tiền bối thao đến cao trào.
"A! Mục Dã, Mục Dã..." Đầu vú mẫn cảm bị người ta nắm đến phát đau, đồng thời hậu huyệt lại phải nghênh đón từng trận đánh cắm điên cuồng, kích thích song song khiến cho trước mắt Tùng Trạch biến thành một mảnh đen kịt, hai chân run run, trong miệng nói năng lộn xộn, chỉ có thể không ngừng kêu tên Mục Dã.
Trong tiềm thức anh vẫn luôn nghĩ Mục Dã thực sự rất là lợi hại, lại có đem mình làm đến cao trào một cách chân thật.
Mục Dã nghe được anh kêu tên của mình, hắn hạnh phúc đến muốn gào khóc, hắn điên cuồng cắm vào hậu huyệt mềm mại ướt át của Tùng Trạch, liều mạng đâm vào vị trí mẫn cảm nhất, thân thể ưỡn một cái, đem toàn bộ tinh hoa của chính mình bắn hết vào bên trong.
Hậu huyệt Tùng Trạch không ngừng co giật, gần như muốn đem côn thịt Mục Dã cắn đứt, phía trước đứt quãng phun ra tinh thủy, dư vị cao trào thật lâu vẫn chưa tan đi.
Mục Dã ôm eo Tùng Trạch, nằm sấp trên lưng anh thở dốc một lúc, cuối cùng từ trong cơ thể anh lui đi ra. Hắn vừa rời đi, thân thể Tùng Trạch lập tức mềm nhũn, suýt chút nữa ngã xuống. Mục Dã vội vã ôm anh, hai người ngã ngồi ở phòng tắm trên sàn nhà.
Trên sàn nhà nước và tinh dịch của hai người hòa lại nằm bê bết, cảm giác nhớp nháp dinh dính làm cho người khác chán ghét. Mục Dã đẩy Tùng Trạch ra vừa nhìn đến bờ mông bị đâm đến đỏ chót, tiểu huyệt bị làm trong thời gian dài vẫn đang mở ra, dâm thủy cùng tinh dịch vì lẽ đó thuận đường chảy ra bên ngoài.
[...] Mục Dã vẻ mặt đầy áy náy: "Em giúp anh tẩy." Nói rồi, hắn tách ra hai chân Tùng Trạch, đưa ngón tay dò vào huyệt động vẫn còn hơi co rút lại, nhẹ nhàng lấy ra tinh dịch còn lưu lại bên trong.
Huyệt động cơ hồ bị thao đến hỏng, sưng đỏ một cách lợi hại, lại còn phải ăn thêm một cỗ tinh dịch, thế nhưng nó giống như vẫn chưa đủ thỏa mãn, vô ý thức cắn nuốt ngón tay Mục Dã.
Thân thể như vậy... Mục Dã thực sự rất là thích.
Hắn đem tinh dịch đào ra bên ngoài miệng huyệt, cũng không biết vì sao, trong nháy mắt đó lòng lại có một luồng kích động, nghĩ bụng muốn đem chúng nó nhét trở lại, khiến cho tinh dịch của mình vĩnh viễn ở lại trong cơ thể Tùng Trạch. Có điều hắn sợ Tùng Trạch không thoải mái, nên không thể làm gì khác hơn là đưa chúng nó ném đi mất.
[...] Tùng Trạch không biết hắn đang nghĩ cái gì, chỉ là cứ để hắn tùy ý dằn vặt. Mục Dã đem hai người đều tắm rửa sạch, sau đó đem Tùng Trạch ôm lên giường.Hai người để thân thể trần truồng nằm ở trên chiếc giường lớn mềm mại, Tùng Trạch ở trong lồng ngực Mục Dã nhắm hai mắt lại. Mục Dã nhìn dung mạo yên tĩnh khi ngủ của anh, tâm tư đang xao động cũng dần dần bình tĩnh lại.
"Tiền bối, em thật sự rất thích anh..." [...] Cảm thấy Tùng Trạch nằm xa mình, Mục Dã trong lòng liền dâng lên một luồng ảo não, không nhịn được lại xích tới gần, từ phía sau lưng đem anh ôm lấy.
Một cái tay cậu đặt ở trên thân thể Tùng Trạch, một cái tay khác thì lại ở trên người Tùng Trạch từ từ xoa nhẹ, tận lực không đưa tới phản ứng của đối phương.
Chỉ chốc lát sau, cái tay kia vẫn là bất chợt đi tới khe mông Tùng Trạch, không ngoài dự liệu, liền tìm thấy mông huyệt ẩm ướt.
"Tiền bối, anh ướt rồi." Mục Dã nhẹ nhàng ở bên lỗ tai Tùng Trạch nói chuyện, một bên không biết vô tình hay cố ý dùng ngón tay phác hoạ vùng da nhăn nheo xung quanh.
"Ừm." Tùng Trạch trả lời, thân thể bị ngón tay Mục Dã làm cho một trận run rẩy. Anh trần như nhộng bị một nam nhân mỗi lần đều có thể đem mình làm đến cao trào ôm vào trong ngực, hạ thân còn bị một cái côn thịt nóng bỏng đâm, sớm đã có cảm giác.
Mục Dã nhớ tới anh mang theo bên người vài cây gậy đấm bóp, giật mình, nói: "Tiền bối, em cắm vào khi anh ngủ có được hay không?"
"Đừng nghịch." Tùng Trạch nói, "Cái kia của cậu rất lớn, cậu đây là muốn ngày mai đem tôi tới bác sĩ sao?"
"Chỉ một lúc thôi." Mục Dã khẩn cầu.
[...] Tùng Trạch cắn cắn môi, hỏi: "Vậy cậu có thể bảo đảm là sẽ không động suốt nguyên đêm hay sao?"
"Ừm, em bảo đảm." Mục Dã như chặt đinh chém sắt nói.
Tùng Trạch nghĩ một hồi, vẫn là điều chỉnh một cái tư thế thật thoải mái cho thân thể, nói: "Vậy thì cậu vào đi."
Mục Dã không kiềm chế được tâm tình đang kích động, dùng tay tách ra mông thịt đang chồng lên nhau, đỡ hạ thân từ từ cắm vào.
Bởi vì vừa mới làm xong, nên không cần bất cứ thứ gì có thể bôi trơn, chỉ cần Tùng Trạch chảy ra dâm dịch của chính mình liền có thể làm cho côn thịt của cậu dễ dàng tiến vào.
Mục Dã cắm vào lút cán, gốc rễ âm mao dính sát vào giữa bắp đùi nhăn nheo của Tùng Trạch. Bên trong Tùng Trạch rất căng, vừa ấm áp lại vừa ướt át, khiến cậu thoải mái đến mức phải gầm nhẹ một cái.
Tùng Trạch bị côn thịt hừng hực so với gậy đấm bóp to hơn gấp trăm lần đâm vào nơi sâu nhất, miệng huyệt trướng đến không nổi thể tưởng tượng được, đồng thời truyền đến cảm giác tê dại, nhưng lại thoải mái cực kỳ. Anh cắn chặt hàm răng, cố gắng nhịn xuống, mới không phát ra tiếng rên rỉ khi bị xen vào.
Sau khi tiến vào, Mục Dã quả nhiên tuân thủ lời hứa, chỉ thật thà ôm chặt Tùng Trạch, không nhúc nhích.
Hai người một bị côn thịt nhồi đến thỏa mãn, một bị hậu huyệt ôm chặt đến mức thoải mái, đúng là thật sự miễn cưỡng một lúc mới ngủ được.
Nhưng sau đó, Mục Dã quả thực có chút không nhịn nổi, liền len lén chuyển động thật nhẹ. Tùng Trạch đang ngủ, nên không có phản ứng gì.
Cậu ôm anh sượt lên sượt xuống, rồi ở trong cơ thể Tùng Trạch phóng thích chính mình, dương vật cứng nửa ngày rốt cục cũng xụi lơ hạ xuống, cậu mới có thể cẩn thận mà ngủ một giấc.
Tỉnh dậy, Tùng Trạch thấy mình đang được ôm vào trong ngực, Mục Dã tự nhiên lại ở trong cái huyệt động căng mịn kia giải quyết dục vọng. Khi ấy Tùng Trạch đã tỉnh lại lầm bầm vài câu, cẩn thận mà để Mục Dã lui ra, một luồng nhiệt nóng bỏng từ miệng huyệt phun ào ra.
Mục Dã so với anh nhỏ hơn mấy tuổi, tinh lực cực kỳ dồi dào, Tùng Trạch ăn một bụng tinh dịch, miệng huyệt chua đến mức không có cảm giác tồn tại, thực sự là khó chịu đến không tả được, không thể làm gì khác hơn là kéo thân thể uể oải không còn tí sức lực đi tắm rửa.
[...] Mục Dã mở cửa phòng, đem Tùng Trạch đẩy vào, sau đó rầm một tiếng đóng cửa lại.
Tùng Trạch mới vừa xoay người, Mục Dã liền nhào tới, chặn lại môi cậu hôn một cách nồng nhiệt.
Tùng Trạch bị làm cho đầu óc mơ hồ, thuận thế đáp lại một hai lần. [...] Tùng Trạch nói, "Cậu đã nói, cậu yêu thích tôi."
Mục Dã lắc lắc đầu, nói: "Nhưng em cảm thấy anh căn bản là không biết."
[...] Mục Dã lôi kéo anh ngồi xuống giường, sau đó lại đem anh ôm vào trong ngực, hôn thật chặt. Cậu cạy ra đôi môi Tùng Trạch, đầu lưỡi hừng hực ở trong miệng đối phương tàn phá một trận, không ngừng cướp lấy mật ngọt.
Tùng Trạch thuận theo hé miệng, tùy ý cậu xâm chiếm, đầu lưỡi đang truy đuổi kia rất có tính xâm lược mà quấn lấy đầu lưỡi của anh, cả hai chiếc lưỡi như đang thể hiện rằng chúng nó rất gắn bó quấn quýt, ghi lòng tạc dạ.
Mãi đến tận một tia chất lỏng trong suốt từ bên trong miệng hai người chảy ra, dọc theo gò má Tùng Trạch chậm rãi mà rơi xuống, Mục Dã mới buông anh ra.
Thừa dịp Tùng Trạch thở dốc, Mục Dã lại duỗi ra đầu lưỡi, liếm đi sợi chỉ bạc đang chảy ra trên má anh, sau đó ghé vào lỗ tai anh thấp giọng nói: "Như vậy được gọi là yêu thích."
Nói xong, cậu đưa tay mở áo sơ mi Tùng Trạch ra, cậu ở trên chiếc cổ trắng nõn của anh dùng sức hút mấy cái, lưu lại mấy dấu hôn mới. Cậu hôn một cách tôn trọng thành kính, hôn qua hầu kết Tùng Trạch, xương quai xanh, lồng ngực, sau đó cắn một cái ở trên nhũ hạt nho nhỏ.
Tùng Trạch khẽ hừ một tiếng, dục hỏa trong cơ thể ngay lập tức bị châm lửa.
Mục Dã chuyên chú chăm sóc cái viên nhũ hạt nho nhỏ kia, vừa hấp vừa liếm rồi lại cắn, tay cũng không nhàn rỗi, mò qua viên nhũ hạt còn lại, dùng móng tay nhẹ khảy.
Giống như bị điện giật truyền khắp cơ thể khiến Tùng Trạch hết sức ngứa ngáy, cuối cùng tất cả khoái cảm tụ xuống hết phần cột sống. Anh không xong rồi, hậu huyệt một hồi lại một hồi co rút liên tục, còn chảy ra thật nhiều nước, bị Mục Dã làm như vậy, khiến anh rất muốn cứ như vậy mà bị người khác cắm đi vào.
Tùng Trạch mới vừa có loại kích động này, thì liền muốn cưỡi quần Mục Dã, muốn đem nhục bổng của cậu móc ra, nhét vào bên trong tiểu dâm huyệt phía sau mình, nhét vào cái nơi chuyên tiếp nhận côn thịt, vì nam nhân mà sinh ra kia.
Mục Dã nắm chặt tay anh, ngăn lại động tác của anh. Cậu ngẩng đầu lên, nhìn Tùng Trạch bởi vì dục vọng mà mặt ửng hồng, từng chữ từng chữ nói: "Như vậy cũng gọi là yêu thích."
Nói xong, Mục Dã cúi người, cởi quần Tùng Trạch. Thời điểm quần lót rơi xuống, có một chỗ đã ướt.
Tùng Trạch cắn môi, dùng ánh mắt khát cầu nhìn Mục Dã.
Mục Dã vừa nhìn ánh mắt của anh liền biết anh muốn bị cắm vào, loại ánh mắt này đối với Mục Dã mà nói là có lực sát thương vô cùng lớn, suýt chút nữa nhẹ dạ cả tin đem côn thịt đi thỏa mãn hậu huyệt khát khao của anh.
Mục Dã hít sâu một hơi, ép buộc chính mình tỉnh táo lại. Cậu nhảy xuống giường, tách ra chân Tùng Trạch, quỳ xuống.
[...] Mục Dã nắm chặt gậy thịt Tùng Trạch, trìu mến hôn mấy lần, sau đó mở miệng ngậm tiến vào. So với cậu, gậy thịt của Tùng Trạch chỉ có thể coi là thanh tú, bởi vì rất ít tiếp xúc với những người khác giới, nên nó có vẻ trắng mịn sạch sẽ.
Mục Dã dùng khoang miệng ấm áp bao vây lấy hạ thân của anh, chậm rãi phun ra nuốt vào, một tay nắm chặt nửa phần sau, không được ngậm vào trong miệng trượt động, một cái tay khác thì lại nâng đỡ trứng nang, lại nắm lại xoa đùa liên tục.
Tùng Trạch chỉ cảm thấy toàn bộ máu của cơ thể đều vọt tới dưới cây dương vút này, anh bất an nắm chặt ga trải giường dưới thân, khó chịu gọi: "Mục Dã, đừng đùa phía trước nữa, tôi sẽ rất muốn bắn..."
Mục Dã phun gậy thịt ra, ngẩng đầu lên nhìn Tùng Trạch nở nụ cười, trong ánh mắt tràn đầy sủng nịch: "Tiền bối nhịn không được thì đừng nhịn, muốn bắn thì cứ bắn đi."
Nói xong, cậu dùng lưỡi đâm đâm mã mắt đang mở ra đóng lại của Tùng Trạch, sau đó hoạt động khoang miệng một chút, bỗng nhiên đem gậy thịt Tùng Trạch nuốt vào một đoạn dài. Quy đầu mẫn cảm chống đỡ ở nơi sâu nhất trong cổ họng của cậu, Tùng Trạch không khỏi hít vào một hơi.
Mục Dã nghe được phản ứng của anh, chậm rãi đem gậy thịt phun ra ngoài, liếm liếm, sau đó thử đem cả cây nuốt vào. Thời điểm làm chuyện này, ánh mắt của cậu luôn đặt trên người Tùng Trạch, liên tục nhìn chằm chằm vào anh.
Cứ như vậy mà khẩu giao mười mấy lần, Tùng Trạch bị ánh mắt của cậu kích thích thân thể run lên, chưa kịp nhịn xuống, mã mắt đau xót, một luồng chất lỏng trong suốt bắn đi ra ngoài.
[...] "Tiền bối mau tới đây." Mục Dã ra hiệu cho anh xoay người lại, quỳ nằm lỳ ở trên giường, vừa vặn để cho cặp mông của anh đối diện với mình.
Tùng Trạch nghe theo, anh tự động mở ra hai chân, eo hạ xuống, cái mông ngạo kiều nâng cao hết mức, làm cho Mục Dã chớp mắt một cái liền nhìn thấy vị trí bí ẩn kia. Cậu duỗi ra một cái tay, đẩy một bên mông thịt ra, lộ ra miệng huyệt phấn hồng, Mục Dã chỉ hận không thể tự tay cầm lấy côn thịt một đường đâm thẳng vào trong.
Mục Dã quỳ gối phía sau anh, cúi đầu, cầm lấy tay Tùng Trạch liếm lòng bàn tay một hồi, sau đó thuận thế liếm lên trên thân hình nhiễm phấn hồng kia.
Cái lưỡi ấm áp mềm mại kề sát ở miệng huyệt, liếm nơi đó chặc chặc lầy nước đẫm một vùng. Hậu huyệt rất nhanh mềm mại xuống, cái đầu lưỡi kia liền cuốn lên đẩy sâu vào bên trong.
Tùng Trạch thoải mái lại khó nhịn rên rỉ, anh một bên nhẹ nhàng thở dốc, một bên không kìm lòng được dâm thủy tràn ra hậu huyệt, muốn hút nạp cái dị vật kia vào sâu bên trong.
Mục Dã liếm láp một lúc, ngậm ra không ít dâm dịch, Tùng Trạch bị cậu khiêu khích đến sắp điên rồi, miệng huyệt không ngừng mà co rút lại, bức thiết càng muốn cái vật to lớn kia hung hăng đi sâu vào cơ thể mình.
Mắt thấy Tùng Trạch sắp nhịn không nổi, Mục Dã rốt cục cũng không tiếp tục dằn vặt anh, liền đưa tay đem anh kéo đến, mặt quay về phía đối diện với mình ngồi xuống.
Tùng Trạch vừa ngồi xuống liền dựa sát vào người cậu, liều mạng cọ sát vào lồng ngực cậu.
Mục Dã thuận thế mở rộng vòng tay đem anh ôm lấy, nói: "Tiền bối, vừa rồi anh cảm nhận được chứ? Những hành động như khi nãy cũng được gọi là yêu thích."
Tùng Trạch căn bản không nghe thấy cậu nói cái gì, chỉ có thể ừ a a vài tiếng, như con mèo nhỏ bình thường không ngừng mà ở trên người cậu cọ tới cọ lui.
Mục Dã cắn cắn vành ta anhi, nhẹ nhàng thổi hơi nóng vào, âm thanh trầm thấp lại tràn ngập ý vị dụ dỗ: "Tiếp đó, anh muốn em làm cái gì nữa đây?"
"Thao anh... Thao anh..." Tùng Trạch vừa nói, một bên không nhịn được nâng lên cái mông, muốn lập tức ngồi lên trên cái vật kia của cậu.
Nhưng Mục Dã một mực ngăn cản anh, nhìn như có vẻ cậu là còn muốn lại nói chuyện với anh. Cậu nhìn khuôn mặt Tùng Trạch đang bị dục vọng điều khiển, khóe môi nâng lên nụ cười xấu xa, cố ý hỏi: "Tiền bối muốn em dùng cái gì thao a? Em có thể dùng ngón tay, cũng có thể dùng gậy đấm bóp nha, anh không phải cũng hay lấy gậy đấm bóp tự an ủi chính mình à..."
"Không, không!" Tùng Trạch lắc đầu, âm thanh run rẩy nói:"Anh muốn em... Dùng côn thịt của em... Rất lớn... Rất thô... Rất thoải mái..."
Nghe anh nói như vậy, Mục Dã cũng không nhịn được, cậu hít sâu một hơi, cấp tốc mở y phục chính mình ra, lấy côn thịt đã sớm cương cứng ra. Cậu nhìn ánh mắt cấp thiết của Tùng Trạch, dứt khoát dùng tay chống đỡ trên ga trải giường, eo ưỡn một cái, lấy côn thịt đưa đến trước mặt Tùng Trạch.
"Tiền bối, anh tự mình ngồi lên trên có được không?"
Tùng Trạch ừ một tiếng, quỳ ngồi ở trên giường, một tay đỡ côn thịt của Mục Dã, một tay đẩy ra hậu huyệt của chính mình, điều chỉnh vị trí một chút sau đó liền ngồi thụp xuống.
Anh đem côn thịt của Mục Dã một phát một ghim sâu toàn bộ vào trong hậu huyệt mình, hành thân thô to ép lên tràng bích yếu đuối, đem bên trong nhồi đến cơ hồ không có một khe hở.
Tùng Trạch thỏa mãn rên rỉ một tiếng, bắt đầu ở trên người Mục Dã lên lên xuống xuống.
Tùng Trạch hoàn toàn đem tiết tấu nắm trong tay, nhưng anh giờ khắc này chỉ muốn dùng hành động kịch liệt nhất xuyên mình đến cao trào. Một tay anh chống lên bắp đùi Mục Dã, đầu gối chống lên trên giường, điên cuồng như thế tham lam nuốt lấy côn thịt dưới thân.
Mục Dã nhìn dáng vẻ thỏa mãn của anh, trong lòng vô cùng ung dung, bên mép thậm chí lộ ra vẻ mỉm cười. Cậu muốn nhìn dáng vẻ Tùng Trạch điên cuồng vì cậu, cái cảm giác này thật sự rất tốt.
Nhìn thấy cơ thể Tùng Trạch bởi vì kịch liệt vận động mà tràn đầy mồ hôi, Mục Dã có chút không đành lòng, ngồi ngay ngắn người lại, đưa tay đem Tùng Trạch từ trên người ôm hạ xuống. Cậu để Tùng Trạch nằm ở trên giường, đem hai chân của anh ép lên đặt trên vai mình thành tư thế chữ V, sau đó động thân chậm rãi tiến vào.
"A..." Tùng Trạch thật sự rất mệt mỏi, vòng eo cùng hậu huyệt đều vô cùng tê dại, ý thức cũng có chút mơ mơ màng màng, nhưng chỉ cần côn thịt Mục Dã đi vào, thân thể của anh liền theo phản xạ tự nhiên bắt đầu động tác phun ra nuốt vào.
Mục Dã không muốn dằn vặt Tùng Trạch chút nào, lập tức liền ra vào mãnh liệt. Cậu hết sức quen thuộc thân thể Tùng Trạch, mỗi một lần đâm vào liền chuẩn xác đâm vào điểm mẫn cảm nhất của Tùng Trạch, cứ thề không biết đã đâm vào chỗ ấy mấy lần liền đem Tùng Trạch xuyên đến la to.
Mục Dã càng ngày càng hưng phấn, vòng eo nhún liên tục, đột nhiên, dưới thân người một trận run rẩy, hành lang ấm áp bắt đầu kịch liệt co rút lại, cái kia một hồi co bóp mạnh khiến cho cậu không biết có bao nhiêu thoải mái.
Mục Dã cầm lấy cánh mông của Tùng Trạch, đem mông thịt trắng mịn bóp đến mức không nhận ra hình dáng. Thừa dịp Tùng Trạch cao trào, cậu liều mạng đánh cắm thêm mấy chục lần, rốt cục cũng ở trong cơ thể Tùng Trạch bắn ra ngoài.
Chờ dư vị cao trào đi qua, cậu mới lấy côn thịt bán mềm từ bên trong hậu huyệt Tùng Trạch rút ra. Hai người sóng vai nằm ở trên giường, đều đang không ngừng thở dốc.
Một lát sau, Mục Dã xoay người, nhìn gò má Tùng Trạch nói: "Tiền bối, khi nãy cũng là yêu thích, anh có thích không?"
Tùng Trạch nhắm mắt lại, hầu như không có khí lực đáp lại cậu, chỉ có thể nhẹ nhàng gật gù.
Mục Dã nói: "Nhưng mà em cảm thấy như vậy còn chưa đủ. Tiền bối, em muốn chúng ta sống chung với nhau, em muốn cùng anh ngủ chung một căn phòng, mỗi ngày đều cùng nhau thức giấc trên một chiếc giường."
Lông mi Tùng Trạch giật giật, rốt cục mở mắt ra: "Cậu..."
...Cậu là muốn cùng tôi làm tình mỗi ngày sao?
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz