Trich Doan Truyen Sac 21 Dam My Phan 1
Sốt ruột về nhà, Lâm Ngôn Ôn đi tắt qua một cái hẻm nhỏ không người, sau khi quẹo vào hẻm nhỏ đột nhiên y nghe thấy tiếng chạy bộ gấp gáp truyền đến. Lâm Ngôn Ôn quay đầu muốn xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, đột nhiên lại bị người che miệng kéo vào một căn phòng trống không có người ở. [...] Y bị bắt đến một căn phòng tối đen, Lâm Ngôn Ôn yên lặng để đối phương trói chặt hai tay mình, khí lực của người kia vô cùng lớn, hơn nữa hắn làm việc rất thành thạo, không có sơ hở nào, nhưng đối phương lại không trói chặt hai chân của y. Lâm Ngôn Ôn âm thầm nghĩ có thể nhân cơ hội này chạy trốn.[...] Lâm Ngôn Ôn cố gắng trấn tĩnh trở lại, tận lực dùng âm thanh vững vàng hỏi: "Vì sao anh lại trói tôi? Chúng ta có thể thương lượng..."Người đàn ông kia không hề trả lời, hắn cột chặt hai tay Lâm Ngôn Ôn xong, liền cởi áo khoác của mình trải lên mặt đất, Lâm Ngôn Ôn không hiểu hành động của hắn có ý gì, giây tiếp theo y bị đẩy ngã xuống đất.Lâm Ngôn Ôn vì hoảng sợ mà hô hấp trở nên dồn dập, hai chân run rẩy, trợn to hai mắt nhìn nam nhân trước mặt.Nam nhân đột nhiên vươn tay tháo xuống đai lưng, đai lưng 'lạch cạch' tiếng vang lãnh lãnh, Lâm Ngôn Ôn liền ý thức được hiện tại hắn muốn làm gì, đá đá hai chân bắt đầu giãy giụa. Cuối cùng Lâm Ngôn Ôn cũng biết vì sao hắn không trói hai chân của mình.Bàn tay to lớn nắm lấy hai chân của Lâm Ngôn Ôn kéo quần y xuống, đột nhiên bị cởi sạch, lộ ra địa phương bí ẩn. Lâm Ngôn Ôn xấu hổ thất thanh kêu lên: "Không cho nhìn!" Rõ ràng thanh âm nam nhân thở dốc càng rõ ràng, khi nghe đặc biệt biến thái, mà hắn từ đầu đến cuối cũng không nói lời nào.Hai chân thon dài trần trụi của Lâm Ngôn Ôn bởi trời lạnh mà run rẩy, địa phương bí ẩn vì khuất nhục mà nóng lên, y muốn ngay bây giờ chết đi để không phải chịu đựng sự đau khổ này.Lạnh lẽo, hoảng sợ, khuất nhục, còn có một tia hi vọng sống sót, hành hạ đến nước mắt của y đều rơi xuống, giờ phút này đối với y không khác gì địa ngục.Một thứ ấm áp ướt át bao lấy hạ thể Lâm Ngôn Ôn. Thân thể Lâm Ngôn Ôn đột nhiên run rẩy, người đàn ông kia thế mà lại dùng miệng ngậm lấy phân thân của y.Địa phương mẫn cảm kia nhất thời nóng lên, Lâm Ngôn Ôn không khỏi thở gấp vài tiếng, đầu lưỡi nóng rực chuyển động liếm láp thân trụ cùng quy đầu, tiếp theo lại phun ra, không đợi Lâm Ngôn Ôn kịp phản ứng, một đầu ngón tay vươn ra đùa giỡn lỗ nhỏ trên quy đầu.Bị nam nhân biến thái trêu đùa, thế mà Lâm Ngôn Ôn lại cứng lên. Y quay đầu kẹp chặt hai chân nghĩ muốn chống cự, lại bị bàn tay to lớn mạnh mẽ mở ra."A..... Ưm!" Phân thân cứng rắn bị gảy một hồi, đột nhiên Lâm Ngôn Ôn kêu ra tiếng, đôi tay đang đùa giỡn y rời đi, Lâm Ngôn Ôn vội vã kẹp chặt hai chân, chỉ nghe thấy thanh âm đai lưng bị cởi ra. Vật cứng nóng hừng hực chống đỡ ở nơi khó có thể mở miệng, hạ thân Lâm Ngôn Ôn bên trong khí trời lạnh giá đứng thẳng run rẩy. Y bị hành động của tên kia làm hoảng sợ không thể phát ra thanh âm nào, đầu óc vào thời điểm bị đùa giỡn đã trở nên hỗn loạn, hiện tại y đã rõ ràng vận mệnh của mình, lại càng không có sức lực để phản kháng.Chỉ trong vài giây im lặng, giây tiếp theo y đã bị thô bạo xâm nhập."A....!" Lâm Ngôn Ôn thống khổ kêu thành tiếng, vật thô cứng to lớn mạnh mẽ xâm nhập vào địa phương nhỏ hẹp, cơn đau thấu xương tựa dời núi lấp biển mà kéo đến, y cắn chặt môi, lồng ngực gấp gáp phập phồng.Bàn tay to lớn không ngừng sờ soạn eo Lâm Ngôn Ôn, bắt đầu cuồng mãnh trừu sáp, nơi nhỏ hẹp kia dần dần được nới lỏng một chút, hắn liền tăng nhanh tốc độ, tơ máu chảy ra, hai chân Lâm Ngôn Ôn bị đông cứng bắt đầu co giật, cơ thịt thống khổ xoắn xuýt, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, mà cơ thể lại tràn ngập đau đớn, hận không thể chết đi. Nam nhân trên người y bắt đầu thở dốc, xen lẫn giọng mũi nhợt nhạt, bàn tay lớn nắm lấy mắt cá chân của y, bắt đầu nổ lực cuối cùng.Từ lâu ý thức của y đã trở nên mơ hồ nằm ở nơi đó mặc hắn xuyên xỏ. Đột nhiên nam nhân mạnh mẽ xuyên xỏ vài cái cuối cùng, một luồng bạch trọc nồng đậm bắn vào tiểu huyệt đã muốn bị thao nát.Cảm giác được trói buộc trên người được mở ra, quần áo lót dưới thân cũng bị rút đi, tiếng bước chân dần dần biến mất, Lâm Ngôn Ôn mở hai mắt ra, môi bị cắn đến chảy máu, hạ thân từ lâu đã không còn cảm giác, hai chân run rẩy như nhũn ra. [...] Ký ức bị cường bạo khủng bố đêm đó ùa về, không hề phai nhạt theo thời gian mà lại rõ ràng mồn một.Lâm Ngôn Ôn thống khổ nhắm lại hai mắt, di động đặt ở đầu giường đột nhiên vang lên dọa y giật mình.Cau mày nắm lấy điện thoại, Lâm Ngôn Ôn nhìn trên màn hình hiện lên một dãy số lạ, trong lòng không yên."Cảm giác đêm đó thế nào? Tôi có ảnh của anh trên tay, muốn trốn sao?"[...] "Anh muốn tôi làm gì?" "Chín giờ tối chủ nhật, đến lớp của anh một chuyến."Lâm Ngôn Ôn tắt di động, trong lòng trông mong đến ngày chủ nhật, có thể nhanh chóng kết thúc tất cả những việc này. [...] Chín giờ tối ngày chủ nhật ở trường không có lấy một người, Lâm Ngôn Ôn vội vàng đến trước cổng trường phát hiện trong phòng gác cũng không có một ai. Vốn muốn bịa chuyện để quên đồ ở phòng học định nhờ họ mở cửa, nhưng mà lần này có muốn vào cũng không được.[...] Đi đến trước cửa ngăn cách lớp học với bên ngoài lại phát hiện cư nhiên cửa không khóa, Lâm Ngôn Ôn lấy điện thoại di động ra chiếu sáng, đi đến lớp y chủ nhiệm.[...] "Kọt kẹt..." Âm thanh nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy, Lâm Ngôn Ôn ngẩng đầu lên, nam nhân vẫn đội mũ đen cùng khẩu trang đen. Thân hình cao lớn tràn ngập áp lực, hắn đóng cửa lại đi đến trước mặt Lâm Ngôn Ôn nhìn y.Hai người yên lặng đối mặt nhau một hồi, Lâm Ngôn Ôn mở miệng nói: "Hôm nay anh tìm tôi, rốt cuộc anh muốn gì ở tôi?"Nam nhân không lên tiếng, đột nhiên vươn tay lôi kéo cánh tay y buộc y đứng lên, hắn đưa tay chỉ bục giảng, nội tâm Lâm Ngôn Ôn nghi hoặc, có phải nam nhân này bị câm, y liền tự mình đi đến bục giảng. Tiếp theo nam nhân cũng tiến đến, kéo Lâm Ngôn Ôn để y chống tay lên bục giảng, sau đó liền kéo mở thắt lưng y.Lâm Ngôn Ôn cắn môi nhắm hai mắt lại, yên lặng chịu đựng khuất nhục nam nhân mang đến cho y lần thứ hai. Nam nhân cũng không vội vã, một tầng lại một tầng cởi xuống quần áo của Lâm Ngôn Ôn, cuối cùng chỉ còn lại một cái quần lót tứ giác. Bàn tay to lớn của nam nhân đặt trên cái mông cong vểnh của Lâm Ngôn Ôn, cách một lớp quần lót chậm rãi xoa xoa.Hai khỏa anh đào của y bị bàn tay to lớn của nam nhân nhào nặn đến tỏa ra nhiệt độ, nam nhân cũng không có ý buông tay. Lâm Ngôn Ôn bị hắn xoa nắn có chút vui vẻ, cảm thụ bàn tay to lớn nóng rực của hắn đùa giỡn.Tay nam nhân cách quần lót xoa xoa khe hở giữa hai mông, điện lưu vui sướng đột nhiên truyền đến cột sống, Lâm Ngôn Ôn không khỏi rên rỉ một tiếng. Ngón trỏ của nam nhân nhiều lần khiêu khích vuốt ve khe hở, lúc nhanh lúc chậm, ngón tay lưu luyến trên mông một hồi lại rời đi.Đột nhiên phân thân phía trước bị bàn tay to lớn cực nóng của nam nhân nắm chặt, Lâm Ngôn Ôn không khỏi thở dốc, phân thân dần dần trở nên cứng rắn. Bàn tay to lớn lúc nhanh lúc chậm cách lớp quần lót vuốt ve, rất nhiều năm y không hề quan hệ phát tiết Lâm Ngôn Ôn rốt cuộc nhịn không được khiêu khích, thở hổn hển, phân thân từ từ ngẩng đầu. Lâm Ngôn Ôn nhịn không được vặn vẹo, phân thân càng lúc càng cứng, phía trước chảy ra chất lỏng trong suốt ướt át, lập tức muốn cao trào, Lâm Ngôn Ôn không khỏi rên rỉ thành tiếng."Tôi.... Sắp..... Ư...."Bàn tay to lớn đột nhiên rời đi. Lâm Ngôn Ôn mở to đôi mắt ướt át nhìn nam nhân, nhưng vì đang ở trong tối nên không nhìn rõ.Quần lót cuối cùng cũng bị kéo xuống, hai đản đản lộ ra không khí vì lạnh mà run run.Nam nhân cầm phấn, ở trên bảng đen viết lên hai từ xiêu xiêu vẹo vẹo: Giảng bài.Bàn tay to lớn nâng cằm Lâm Ngôn Ôn lên, khiến y quay đầu nhìn về phía bảng đen, Lâm Ngôn Ôn nhìn chữ trên bảng đen: "Anh muốn tôi giảng bài cho anh nghe?"Nam nhân gật gù. Vừa nãy do kịch liệt vui sướng làm Lâm Ngôn Ôn trở nên mềm yếu, phía trước y đã muốn phóng thích, liền vươn tay sờ soạng hạ thể của mình.'Ba!' Vang một tiếng lanh lảnh, nam nhân cầm thắt lưng đánh vào mông Lâm Ngôn Ôn một cái.Lâm Ngôn Ôn không thể làm gì khác hơn là buông tay, từ bỏ ý định an ủi chính mình. Nam nhân lúc này mới ném thắt lưng lên bục giảng, đưa tay sờ sờ lên nơi Lâm Ngôn Ôn bị đánh, rời bục giảng xuống hàng ghế thứ nhất ngồi xuống nhìn Lâm Ngôn Ôn.Trong bóng tối không thấy rõ dung mạo của nam nhân, Lâm Ngôn Ôn không thể làm gì khác hơn là đứng lên, trong đầu một mãnh hỗn loạn, không biết nên bắt đầu giảng từ đâu, tiện tay nắm lấy quyển sách trên bục giảng mở ra, nhờ vào một ít ánh sáng đọc tài liệu giảng dạy. Phân thân Lâm Ngôn Ôn dựng thẳng, cái mông bị đánh như bị lửa thiêu, đứng trên bục giảng nói cho nam nhân nghe những gì chính y cũng không rõ, mơ mơ hồ hồ nói vài câu. Nam nhân đột nhiên đứng lên đi đến gần bục giảng, ném cuốn sách trên tay y qua một bên, ôm y đè lên bục giảng, cởi quần lộ ra phân thân của chính mình.Tay người đàn ông nắm chặt lấy hạ thể Lâm Ngôn Ôn bắt đầu kịch liệt vuốt ve, Lâm Ngôn Ôn tay chân không còn chút sức lực, mềm mại nắm lấy quần áo nam nhân, gương mặt anh tuấn cũng đỏ lên, hai mắt ướt át, lắc đầu rên rỉ: "A.... A..... Ư..... Anh không cần làm như vậy... Mau....."Âm thanh mềm mại xen lẫn tia tình dục, tốc độ trên tay nam nhân vẫn thong thả, Lâm Ngôn Ôn bất mãn nhìn hắn vặn vẹo eo, đột nhiên nam nhân vươn tay đến tiểu huyệt của Lâm Ngôn Ôn chen vào thăm dò."A.... Aa... Không muốn...." Đau đớn nhất thời kéo đến, phân thân Lâm Ngôn Ôn mềm xuống mấy phần, nam nhân tăng nhanh tốc độ vuốt ve, rất nhanh lại cứng lên. Ngón tay ở tiểu huyệt vẫn không ngừng lại, bắt đầu chầm chậm trừu sáp. Dần dần, đau đớn biến thành nho nhỏ sung sướng, Lâm Ngôn Ôn lắc lắc mông muốn phóng thích, nam nhân thế nhưng lại chầm chậm vuốt ve rồi cho thêm ngón tay thứ hai vào, mãi cho đến khi tiểu huyệt của y chứa đựng ba ngón tay của nam nhân, mà phân thân của y cũng trở nên cứng rắn trước nay chưa từng có, lập tức muốn cao trào. "Hừ ân... Tôi muốn... A ừ..." Lâm Ngôn Ôn mở to miệng thở hổn hển, từ lâu đã quên nam nhân này là tội phạm cưỡng gian mình, mà mình lại nằm dưới thân nam nhân này mà cầu xin vui vẻ.Nam nhân tăng nhanh tốc độ vuốt ve, ở mấy cái vuốt ve cuối cùng, Lâm Ngôn Ôn ưỡn thắt lưng bắn ra.Thất thần thở hổn hển, tay nam nhân đã lui ra ngoài, tiểu huyệt đóng mở co giật. Hai chân Lâm Ngôn Ôn bị nam nhân gác lên vai, phân thân hừng hực thô cứng chậm rãi xuyên vào tiểu huyệt ẩm ướt mềm nhuyễn.Không có đau đớn, Lâm Ngôn Ôn mở to hai mắt cảm thụ phân thân thô cứng của nam nhân đang trong cơ thể mình thình thịch nảy lên. Không những không đau, trái lại y còn thoải mái.... Tâm tình Lâm Ngôn Ôn đặc biệt thỏa mãn, trên người nam nhân phảng phất một mùi vị rất quen thuộc, trong lòng y có chút rõ ràng thế nhưng vì vui sướng mà mờ nhạt đi. Nam nhân mạnh mẽ động thắt lưng tiến vào cơ thể Lâm Ngôn Ôn, tiểu huyệt chăm chú ngậm chặt hạ thể nam nhân, hai chân y không tự chủ kẹp chặt eo nam nhân."A anh... Đột nhiên... Sao lại dùng lực như thế..." Lâm Ngôn Ôn bị nam nhân mãnh lực trừu sáp, hai mắt cũng đỏ lên.Bởi vì quá sung sướng mà lương tâm y lại trỗi lên ngay lúc này, nhắc nhở việc làm hiện tại của y có bao nhiêu tội lỗi. [...] Nam nhân tựa như bất mãn, nắm chặt eo y tăng nhanh tốc độ ra vào, tựa như muốn thao nát tiểu huyệt của y, phân thân trong người y đấu đá lung tung, nước mắt Lâm Ngôn Ôn chảy ra càng nhiều."A a a... Thật nhanh... Không chịu được... Muốn hỏng rồi..." Lâm Ngôn Ôn nắm chặt y phục của nam nhân, hai chân kẹp càng chặt hơn. Tiểu huyệt vì khoái cảm tê dại mà khó có thể chống đỡ, lắc mông nghênh đón nam nhân."A ân... Thật lớn... Thật sự muốn... Bị thao nát... A ừ..." Lâm Ngôn Ôn khóc lóc lắc đầu, phân thân đứng thẳng cọ sát lên y phục của hai người, hai tay ôm lấy cổ của nam nhân, nụ hoa Lâm Ngôn Ôn đều đứng thẳng lên cọ cọ lên y phục của nam nhân, thân thể nhất thời trở nên cực kỳ mẫn cảm. "Muốn ra... Ách a a... !" Lâm Ngôn Ôn ưỡn eo bắn ra, toàn thân đều đặt trên người nam nhân, nam nhân vẫn còn mạnh mẽ trừu sáp, tiểu huyệt vì cực độ sung sướng mà không ngừng co rút, đột nhiên nam nhân rầm nhẹ một tiếng bắn ra tinh dịch nồng đậm.Tinh dịch nương theo tiếng rầm nhẹ đó mà bắn ra, tiểu huyệt của Lâm Ngôn Ôn nóng đến rối tinh rối mù, eo nhỏ tê dại vô lực, không chịu nổi sung sướng cùng kích thích mà ngón chân cũng co rút, cắn chặt môi dưới.Âm thanh gợi cảm truyền đến trong tai Lâm Ngôn Ôn, làm y cực kỳ khiếp sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz