Trich Dan 7 Hoan
Tên khác: Em là ánh sao duy nhất đời anh.Tác giả: 云拿月.
Tên gốc: 十三幺.
Tên xuất bản Trung Quốc: 幺幺见我心.Nam chính: Trần Hứa Trạch.
Nữ chính: Chu Yểu.Trần Hứa Trach ở Thất Trung, quả thật là tiếng xấu đồn xa, tính tình tồi tệ, dưới chân như có gió lạnh, ánh mắt lạnh nhạt đến mức khiến người ta sợ hãi. Vậy mà toàn bộ Thất Trung năm ấy, mọi người lại được phen chứng kiến Trần Hứa Trạch đối xử với một người tựa nắng ấm mùa xuân.Trần Hứa Trạch cùng Chu Yểu là thanh mai trúc mã, nếu nói rằng họ đồng hành cùng nhau ở từng giai đoạn trưởng thành cũng không sai biệt lắm, dù hai năm đầu cao trung không cùng trường, nhưng lại cùng nhau nửa bước không rời. Chu Yểu từng vì Trần Hứa Trạch mà suốt quãng thời gian lớn lên đều bị kẻ khác chế giễu gọi là "người thọt", Trần Hứa Trạch lại vì Chu Yểu mà phế đi ngón tay giữa của mình.Rất thích bầu không khí mỗi khi Trần Hứa Trạch cùng Chu Yểu ở cạnh nhau, chẳng nhiều lời, chẳng khoa trương, yên tĩnh bầu bạn, luôn hiểu ý nhau qua từng ánh nhìn, cùng chung một "tần số", cũng là một cặp vô cùng có cá tính. Đây không phải bộ thanh xuân vườn trường ngọt ngào, cũng không u ám đáng sợ, nhưng khi đọc tôi cảm thấy trái tim trĩu nặng, tình cảm sâu nặng Trần Hứa Trạch và Chu Yểu dành cho nhau khiến tim tôi trĩu nặng.
Cậu cởi giày bên chân phải của cô, chiếc tất vải ngắn đến cổ chân màu trắng của cô cũng bị cởi bỏ, cậu dùng bàn tay xoa bóp chân cho cô, vô cùng nhẹ nhàng.
Giang Gia Thụ biết, người quen Trần Hứa Trạch đều biết, cậu có bệnh thích sạch sẽ. Không ăn đồ người khác đã chạm vào, đồ ăn cũng vậy, nước cũng vậy. Thậm chí có một lần, Giang Gia Thụ mượn Trần Hứa Trạch một đôi giày chơi bóng, sau khi mặc đã về giặt sạch sẽ, ít nhất là chà đến hai mươi lần, tựa như hoàn toàn mới vậy.
Bất luận thứ gì bẩn một chút Trần Hứa Trạch cũng không muốn chạm vào, lúc này lại dùng tay cầm dưới đế giày Chu Yểu, bàn tay bị một đám bụi đất bên dưới dính vào cũng không hề để ý.
Cậu dùng một tay khác, từng chút từng chút vân vê chiếc tất cô đã cởi ra.
"Không đau..."
"Không đau... "
Tựa như đọc thần chú, cậu cứ lặp đi lặp lại nhiều lần, không ngừng lặp lại mấy chữ này.
Hai người họ, ở nơi mà ánh mặt trời không chiếu đến, cảm thụ được chút xíu nắng lọt qua khe hở, chỉ một chút ánh sáng.2. Loại người như Trần Hứa Trạch. Không trêu chọc cậu ấy, cậu ấy sẽ không để ý đến. Trêu chọc cậu ấy, để ý đến hay không còn phải xem tâm tình của cậu ấy. Nhưng nếu chọc đến Chu Yểu, vậy thì... cậu ấy sẽ muốn mạng người đó.3. Bạn biết Thập Tam Yêu không?
Là cách gọi tên của một ván bài khi ù trong mạt chược, rất đặc biệt.
Hình thức cấu thành của nó không giống những ván bài khác. Yêu cầu phải có: Nhất Vạn, Cửu Vạn, Nhất Đồng, Cửu Đồng, Nhất Điều, Cửu Điều, mỗi quân một cây. Sau đó lại là: Đông, Nam, Tây, Bắc, Trung, Phát, Bạch, cũng mỗi quân một cây.
Không chỉ vậy, mà còn phải "thính (nghe) bài", là một bước trước khi ù bài, muốn thắng thì cần phải có được thêm một quân nữa, cho dù là Đông, Nam, Tây, Bắc, Trung, Phát, Bạch, bất luận là quân gì cũng được.
Nó được gọi là "Thập Tam (Mười ba) Yêu", nhưng tổng cộng có mười bốn cây, chỉ biết có hai cây, hoàn toàn giống nhau.
Hai cây hoàn toàn giống nhau kia sẽ tạo thành một cặp duy nhất.
Có, cũng chỉ có một đôi.4. Có một vài người, chính là như vậy.
Giữa một đám người, chỉ cần ánh mắt đầu tiên là đã có thể nhìn thấy cô ấy, ngay từ ánh mắt đầu tiên là đã tìm kiếm bóng dáng cô ấy, ngay từ giây đầu tiên là đã có thể cảm nhận sự tồn tại của cô ấy.
Cô gái này sẽ không giống những người khác, bất kể cô gái đó làm gì, người này cũng có thể nhượng bộ, bao dung, mà trong mắt khi nhìn cô gái đó sẽ tràn đầy chấm sáng, cho dù làm gì cũng không thể che lấp được.
Dù cho thế gian muôn dạng, chúng sinh đông đảo, ngay từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô gái đó, trái tim sẽ lập tức bị hòa tan.
Có thể khiến người đó trở thành như vậy...
Có thể khiến Trần Hứa Trạch trở thành như vậy, có lẽ cũng chỉ có mình Chu Yểu.5. Có một số người, mãi mãi không bao giờ ý thức được trên người mình có sai lầm hoặc khuyết điểm gì, trong mắt đám người đó, toàn bộ thế giới phải xoay quanh mình. Nếu có gì không đúng, vậy thì người sai chắc chắn là người khác, là người khác làm hại đến mình, chứ không phải do mình. (Chu Yểu)6. Tôi muốn trở nên thật mạnh mẽ. Sau đó, bảo vệ cậu ấy. (Trần Hứa Trạch)7. Trần Hứa Trạch là thiên tài, tất cả mọi người đều biết.
Cả hai tay của cậu đều có thể viết, hơn nữa chữ viết còn hoàn toàn tương đồng, chuyện này, lại chỉ có Chu Yểu biết.
Tự mình động thủ, cắt đi thịt ở ngón tay mình, thậm chí làm gãy xương khớp, loại cảm giác này đau đớn bao nhiêu? Người khác, bao gồm người phải trả giá vì chính hành vi của mình – Lương Ly, có lẽ vĩnh viễn cũng sẽ không biết.
Nhưng Trần Hứa Trạch biết, loại cảm giác này đau tận cõi lòng thế nào?
Với cậu mà nói, đó chính là lúc nhìn ngón tay Chu Yểu bị thương.8. Chu Yểu yêu thế giới,
Trần Hứa Trạch yêu Chu Yểu.9. Cậu biết không? Thế giới này, mọi người cuối cùng cũng sẽ rời đi. Nhưng mình đồng ý với cậu, mình sẽ cố gắng, cố gắng hết sức để ở bên cậu lâu hơn một chút.
Nếu muốn chống lại với thế giới, một người không đủ, vậy thì mình nguyện ý làm người ở cạnh cậu lâu hơn một chút, lâu đến khi cậu có thể dũng cảm mà một mình đối mặt với thế giới này, không hề sợ hãi nữa. (Chu Yểu)10. Hầu hết tình cảm trên đời này đều dung tục, nhưng giữa họ thì không.
Chu Yểu và Trần Hứa Trạch là khác biệt.
Người yêu, bạn thân, người thân,
Hết thảy tất cả, họ đều đã từng trải nghiệm, đã từng có được.
Nếu như hỏi Trần Hứa Trạch, anh ấy có thể sẽ trả lời bạn mà không do dự...
"Tình cảm của chúng ta rực rỡ, vĩnh cửu và bất tử."11. Nếu như bốn mùa đều có em, cả đời này, sẽ rất tốt. (Trần Hứa Trạch)
Tên gốc: 十三幺.
Tên xuất bản Trung Quốc: 幺幺见我心.Nam chính: Trần Hứa Trạch.
Nữ chính: Chu Yểu.Trần Hứa Trach ở Thất Trung, quả thật là tiếng xấu đồn xa, tính tình tồi tệ, dưới chân như có gió lạnh, ánh mắt lạnh nhạt đến mức khiến người ta sợ hãi. Vậy mà toàn bộ Thất Trung năm ấy, mọi người lại được phen chứng kiến Trần Hứa Trạch đối xử với một người tựa nắng ấm mùa xuân.Trần Hứa Trạch cùng Chu Yểu là thanh mai trúc mã, nếu nói rằng họ đồng hành cùng nhau ở từng giai đoạn trưởng thành cũng không sai biệt lắm, dù hai năm đầu cao trung không cùng trường, nhưng lại cùng nhau nửa bước không rời. Chu Yểu từng vì Trần Hứa Trạch mà suốt quãng thời gian lớn lên đều bị kẻ khác chế giễu gọi là "người thọt", Trần Hứa Trạch lại vì Chu Yểu mà phế đi ngón tay giữa của mình.Rất thích bầu không khí mỗi khi Trần Hứa Trạch cùng Chu Yểu ở cạnh nhau, chẳng nhiều lời, chẳng khoa trương, yên tĩnh bầu bạn, luôn hiểu ý nhau qua từng ánh nhìn, cùng chung một "tần số", cũng là một cặp vô cùng có cá tính. Đây không phải bộ thanh xuân vườn trường ngọt ngào, cũng không u ám đáng sợ, nhưng khi đọc tôi cảm thấy trái tim trĩu nặng, tình cảm sâu nặng Trần Hứa Trạch và Chu Yểu dành cho nhau khiến tim tôi trĩu nặng.
᠃ ⚘᠂ ⚘ ˚ ⚘ ᠂ ⚘ ᠃
1. Trần Hứa Trạch từ từ ngồi xuống trước mặt cô, lớp học thể dục ở bên kia sân thể dục, cách rất xa. Chỗ này lại bị quầy tạp hóa che lại, không có một ai, tĩnh lặng giống như không hề nghe được bất luận âm thanh gì bên ngoài.Cậu cởi giày bên chân phải của cô, chiếc tất vải ngắn đến cổ chân màu trắng của cô cũng bị cởi bỏ, cậu dùng bàn tay xoa bóp chân cho cô, vô cùng nhẹ nhàng.
Giang Gia Thụ biết, người quen Trần Hứa Trạch đều biết, cậu có bệnh thích sạch sẽ. Không ăn đồ người khác đã chạm vào, đồ ăn cũng vậy, nước cũng vậy. Thậm chí có một lần, Giang Gia Thụ mượn Trần Hứa Trạch một đôi giày chơi bóng, sau khi mặc đã về giặt sạch sẽ, ít nhất là chà đến hai mươi lần, tựa như hoàn toàn mới vậy.
Bất luận thứ gì bẩn một chút Trần Hứa Trạch cũng không muốn chạm vào, lúc này lại dùng tay cầm dưới đế giày Chu Yểu, bàn tay bị một đám bụi đất bên dưới dính vào cũng không hề để ý.
Cậu dùng một tay khác, từng chút từng chút vân vê chiếc tất cô đã cởi ra.
"Không đau..."
"Không đau... "
Tựa như đọc thần chú, cậu cứ lặp đi lặp lại nhiều lần, không ngừng lặp lại mấy chữ này.
Hai người họ, ở nơi mà ánh mặt trời không chiếu đến, cảm thụ được chút xíu nắng lọt qua khe hở, chỉ một chút ánh sáng.2. Loại người như Trần Hứa Trạch. Không trêu chọc cậu ấy, cậu ấy sẽ không để ý đến. Trêu chọc cậu ấy, để ý đến hay không còn phải xem tâm tình của cậu ấy. Nhưng nếu chọc đến Chu Yểu, vậy thì... cậu ấy sẽ muốn mạng người đó.3. Bạn biết Thập Tam Yêu không?
Là cách gọi tên của một ván bài khi ù trong mạt chược, rất đặc biệt.
Hình thức cấu thành của nó không giống những ván bài khác. Yêu cầu phải có: Nhất Vạn, Cửu Vạn, Nhất Đồng, Cửu Đồng, Nhất Điều, Cửu Điều, mỗi quân một cây. Sau đó lại là: Đông, Nam, Tây, Bắc, Trung, Phát, Bạch, cũng mỗi quân một cây.
Không chỉ vậy, mà còn phải "thính (nghe) bài", là một bước trước khi ù bài, muốn thắng thì cần phải có được thêm một quân nữa, cho dù là Đông, Nam, Tây, Bắc, Trung, Phát, Bạch, bất luận là quân gì cũng được.
Nó được gọi là "Thập Tam (Mười ba) Yêu", nhưng tổng cộng có mười bốn cây, chỉ biết có hai cây, hoàn toàn giống nhau.
Hai cây hoàn toàn giống nhau kia sẽ tạo thành một cặp duy nhất.
Có, cũng chỉ có một đôi.4. Có một vài người, chính là như vậy.
Giữa một đám người, chỉ cần ánh mắt đầu tiên là đã có thể nhìn thấy cô ấy, ngay từ ánh mắt đầu tiên là đã tìm kiếm bóng dáng cô ấy, ngay từ giây đầu tiên là đã có thể cảm nhận sự tồn tại của cô ấy.
Cô gái này sẽ không giống những người khác, bất kể cô gái đó làm gì, người này cũng có thể nhượng bộ, bao dung, mà trong mắt khi nhìn cô gái đó sẽ tràn đầy chấm sáng, cho dù làm gì cũng không thể che lấp được.
Dù cho thế gian muôn dạng, chúng sinh đông đảo, ngay từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy cô gái đó, trái tim sẽ lập tức bị hòa tan.
Có thể khiến người đó trở thành như vậy...
Có thể khiến Trần Hứa Trạch trở thành như vậy, có lẽ cũng chỉ có mình Chu Yểu.5. Có một số người, mãi mãi không bao giờ ý thức được trên người mình có sai lầm hoặc khuyết điểm gì, trong mắt đám người đó, toàn bộ thế giới phải xoay quanh mình. Nếu có gì không đúng, vậy thì người sai chắc chắn là người khác, là người khác làm hại đến mình, chứ không phải do mình. (Chu Yểu)6. Tôi muốn trở nên thật mạnh mẽ. Sau đó, bảo vệ cậu ấy. (Trần Hứa Trạch)7. Trần Hứa Trạch là thiên tài, tất cả mọi người đều biết.
Cả hai tay của cậu đều có thể viết, hơn nữa chữ viết còn hoàn toàn tương đồng, chuyện này, lại chỉ có Chu Yểu biết.
Tự mình động thủ, cắt đi thịt ở ngón tay mình, thậm chí làm gãy xương khớp, loại cảm giác này đau đớn bao nhiêu? Người khác, bao gồm người phải trả giá vì chính hành vi của mình – Lương Ly, có lẽ vĩnh viễn cũng sẽ không biết.
Nhưng Trần Hứa Trạch biết, loại cảm giác này đau tận cõi lòng thế nào?
Với cậu mà nói, đó chính là lúc nhìn ngón tay Chu Yểu bị thương.8. Chu Yểu yêu thế giới,
Trần Hứa Trạch yêu Chu Yểu.9. Cậu biết không? Thế giới này, mọi người cuối cùng cũng sẽ rời đi. Nhưng mình đồng ý với cậu, mình sẽ cố gắng, cố gắng hết sức để ở bên cậu lâu hơn một chút.
Nếu muốn chống lại với thế giới, một người không đủ, vậy thì mình nguyện ý làm người ở cạnh cậu lâu hơn một chút, lâu đến khi cậu có thể dũng cảm mà một mình đối mặt với thế giới này, không hề sợ hãi nữa. (Chu Yểu)10. Hầu hết tình cảm trên đời này đều dung tục, nhưng giữa họ thì không.
Chu Yểu và Trần Hứa Trạch là khác biệt.
Người yêu, bạn thân, người thân,
Hết thảy tất cả, họ đều đã từng trải nghiệm, đã từng có được.
Nếu như hỏi Trần Hứa Trạch, anh ấy có thể sẽ trả lời bạn mà không do dự...
"Tình cảm của chúng ta rực rỡ, vĩnh cửu và bất tử."11. Nếu như bốn mùa đều có em, cả đời này, sẽ rất tốt. (Trần Hứa Trạch)
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz