ZingTruyen.Xyz

Tri Du Co Uyen

12
Sau vài lần thử nghiệm của ông bố Từ Tân Trì, sự xuất hiện của Từ Mộ Cảnh trở nên hợp lý và quen thuộc hơn. Và như Tân Trì mong đợi,chú ý của Từ Mộ Vũ đã chuyển lên người đứa em trai nhỏ của mình. Mộ Vũ đã ba tuổi rưỡi, dường như được thừa hưởng mọi tài năng của Từ Tân Trì, luôn ôm tay xụ mặt làm biểu tình điềm tĩnh cao lãnh.Tuy nhiên, cậu bé lại là đứa trẻ hiền lành hơn sự lạnh lùng bề ngoài. Từ Mộ Vũ trưởng thành sớm hơn một chút so với những đứa trẻ cùng tuổi, đã biết học được cách pha sữa bột cho em trai từ Dư Cảnh Thiên,ghé vào mép giường tiểu đệ cùng chơi đùa.

Mà Từ Mộ Cảnh hoàn toàn là bản sao của Happy Boy XXC, một đứa trẻ hoạt bát nghịch ngợm. Đi trên đường đều không ngừng nói. Nhưng đứa nhỏ không bao giờ làm phiền Từ Tân Trì và Dư Cảnh Thiên, cậu bé sẽ đi tìm anh trai mình để chơi khi thấy hai người đang bận rộn.

Dạo này Từ Mộ Vũ có chút phiền muộn, việc tâm trí gần đây của cha mình như một đứa trẻ tiểu học vậy, càng khiến cậu thêm bất lực.

Từ Tân Trì luôn làm mấy trò ngốc nghếch trước mặt Dư Cảnh Thiên khi cậu đang dạy dỗ con cái, chẳng hạn như trò quay miệng.

Cậu đối với loại hành vi này khịt mũi coi thường,còn từ chối học nó cho dù ông cha thuyết phục như thế nào, nhưng Từ Mộ Cảnh rất thích học. Một lớn một trẻ luôn ngầm quay lưng ngoảnh mặt lại với nhau.Sau khi Dư Cảnh Thiên phát hiện ra đứa con của mình sợ rằng một ngày sẽ lệch mồm liền đuổi đánh tên đầu xỏ từ phòng ngủ cho tới nhà bếp.

Có lẽ từ đó Từ Mộ Vũ đã thức tỉnh thuộc tính Tsundere siêu cấp ngạo kiều. Sự nhẫn nại của đứa lớn có lẽ đã bị đứa nhỏ tiêu hao không để lại chút gì. Thời gian cứ thể trôi, em nhỏ học cùng một trường tiểu học với anh trai mình, học sinh lớp một Từ Mộ Cảnh chạy đến lớp 4 của Từ Mộ Vũ, đứng trước mặt các thiếu nữ đang quây quanh đại ca nhà mình cười hì hì nói: "Ca ca em không biết nói đâu, em chính là người phát ngôn hộ chính chủ Từ Mộ Cảnh, hiện tại các chị có thể bắt đầu trình bày tuyên ngôn cạnh tranh của bản thân."

Anh lớn không thể chịu được sự ồn ào của cậu em trai, thái dương nhảy dựng lên, sau khi tan học trở về phòng với vẻ mặt vừa chua xót vừa tràn ngập hận thù, Từ Tân Trì và Dư Cảnh Thiên đều hốt hoảng, cẩn thận hỏi xem có phải có chuyện xảy ra ở trường hay không.

Đôi lông mày xinh đẹp của Từ Mộ Vũ nhíu chặt vào nhau, do dự một lúc mới nói: "Ba ơi, con biết là thật vô lý, nhưng ..."

Trái tim Dư Cảnh Thiên treo ở cổ họng, không dám thở mạnh lắng nghe con nói.

"Con rất muốn có một cô em gái."

"..."

Từ Tân Trì và Dư Cảnh Thiên nhìn nhau, trước khi hỏi tại sao, Từ Mộ Cảnh đã bước vào nói: "Em đồng ý! Anh quá nổi tiếng với các bạn nữ ở trường, nhưng lại chẳng khiến ai hài lòng cả, cho nên có thêm một em gái để luyện tập sẽ tốt hơn, đúng không Tony? "

" To ... tony ?!" Mắt Từ Tân Trì mở to, tét mông Từ Mộ Cảnh chào hỏi, "Làm sao con có thể gọi thẳng tên ba con như thế được hả?"

Từ Mộ Cảnh xoa xoa cái mông không đau của mình và nói với vẻ bực bội: " Người khác gọi ba là Tony. Con hỏi có thể gọi như vậy được không? Và ba đã đồng ý mà"

Từ Tân Trì liếc nhìn Dư Cảnh Thiên, người đang mỉm cười gãi đầu với lương tâm cắn rứt, thái dương của anh đột nhiên nhảy lên với thằng cả nhà mình.

Sau khi dạy dỗ cậu con trai nhỏ, Từ Tân Trì vẫn phải an ủi cậu lớn. Anh cúi xuống kiên nhẫn nói: "Nhưng mà, dù cha có thêm một đứa nữa thì làm sao con biết được đó sẽ là em gái?"

Biểu tình của Từ Mộ Vũ thoáng chốc khổ sở cực kỳ, Từ Mộ Cảnh bên cạnh lại tiếp lời: "Con trả lời! Trồng điều ước của mình dưới cây mộc lan trong sân nhà nhất định sẽ thành hiện thực!"

Từ Tân Trì sửng sốt: "Làm sao con biết điều đó?"

"Hôm đó con thấy bố đào đất."
Hai bên thái dương của Từ Tân Trì càng nhảy mạnh hơn.

Sau một cuộc bỏ phiếu công bằng và công khai, đề xuất "thêm cô em gái" đã chính thức được thông qua trong nhà lão Từ.

Tuy nhiên, cả 4 người đều "có quỷ trong lòng." Từ Mộ Vũ muốn có một em gái thiên thần để chữa lành linh hồn bé bỏng đã bị thẳng em trai quăng quật bấy lâu nay. Từ Mộ Cảnh chỉ đơn giản là không muốn trở thành người bé bỏng nhất trong nhà, Dư Cảnh Thiên chỉ đơn giản là muốn hoàn thiện mong ước có cả con trai lẫn con gái và Từ Tân Trì cảm thấy rằng hai tên oắt con này giống mình quá nhiều, nên anh muốn có một cô gái nhỏ xinh xắn giống Dư Cảnh Thiên hơn.

Dư Cảnh Thiên đã trải qua hai lần hạ sinh, và khi tuổi càng cao, nguy hiểm càng tăng dần. Khi Từ Tân Trì muốn ra ngoài làm việc, hai đứa trẻ sẽ nhận trách nhiệm chăm sóc ba, đặc biệt là Từ Mộ Vũ , dù sao đó cũng là một yêu cầu có chủ ý của nhóc, cậu bé biết rằng điều đó sẽ gây ra gánh nặng lớn cho ba,vì vậy liền chăm sóc Dư Cảnh Thiên một cách tỉ mỉ cẩn thận nhất.

Dư Cảnh Thiên thường nhìn thấy bóng dáng của Từ Tân Trì trong hai cậu con trai của mình. Khi bọn họ nằm trên giường tâm sự, cậu sẽ luôn tự hào và khen ngợi về những đứa con với Từ Tân Trì. Kết quả, cún bự lại trở nên ghen tuông với chính con trai mình, quay lưng mặc kệ cậu. Dư Cảnh Thiên vừa cười vừa chọc vào da thịt mềm mại trên eo anh, nói: "Này, cây mộc lan trong sân bắt đầu rụng rồi."

Từ Tân Trì quay đầu lại: "Hở? Không phải đang là mùa ra hoa sao?"

"Em không biết, mai anh đi xem một chút đi."

Vì vậy ngày hôm sau Từ Tân Trì đem theo túi phân bón to đùng ra sân sau, dưới gốc cây mềm nhũn như bị người nào đó đào lên, anh tràn đầy nghi hoặc, chợt nhớ tới cái gì, liền ngồi xổm xuống bắt đầu đào. Hàng chục mảnh giấy được bới lên hiện ra trước mặt.

Tất cả các ghi chú trên tờ giấy bạc đều là nét chữ của Từ Mộ Vũ, Tân Trì mở một tờ thì thấy dòng chữ "làm ơn, làm ơn, tớ muốn có em gái" bằng những nét chữ ngoằn ngoèo , anh không nói nên lời, ôm bụng cười. Sau đó, mở cái tiếp theo.

"Nhưng chúng ta phải làm cho ba ba an toàn và khỏe mạnh."

"Ò, cha cũng cần được an toàn và khỏe mạnh."

"Từ Mộ Cảnh ... em ấy làm những gì em ấy thích."

"Quên đi, em cũng phải bình an vô sự."

"Nhất định phải có một đứa em gái! Tớ sẽ đoạn tuyệt nếu có một đứa em trai khác!"

"Nhưng tớ vẫn sẽ yêu em ấy."

......

_________________

nay tiêm máu bò=))))) còn 2 chap nữa là hết gùi hic tác giả skip đoạn bọn trẻ nhanh quá lúc đầu tưởng đọc lầm 🥲 btw nếu có fic nào hay thì gửi tớ link nhá đang thất nghiệp nên cũng rảnh 🥲🥲

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz