Transfic Khai Nguyen La Cau
Chương 11Vương Nguyên mơ một giấc mơ, trong mơ có người cười với cậu. Bóng người mông lung, chỉ có răng hổ mới thấy rõ ràng...Là Tô Noãn? Hay là...――――――Sinh nhật của Vương Nguyên gần đến rồi, mấy người bạn học chuẩn bị muốn mở một party sinh nhật cho cậu.Vương Nguyên suy nghĩ một chút, bài vở nặng nề, thời gian cùng các bạn học tụ hợp với nhau thật đúng là không bao nhiêu, liền đáp ứng.Mấy bạn học nữ muốn xem nhà Vương Nguyên, Vương Nguyên phải cùng người nhà thương lượng một chút, cảm thấy cha mẹ Vương Nguyên cũng rất cởi mở, quyết định tổ chức tại nhà Vương Nguyên.Cô gái ngồi phía sau Vương Nguyên, thời điểm tự học, cô gái dùng đầu bút chọc chọc lưng cậu, từ dưới đáy bàn cười hề hề nhét cho một vật.Thật ra chủ nhiệm lớp không có ở đây, cậu có thể nói trực tiếp mà.Nhét tới là một cục giấy, Vương Nguyên mở ra xem, cô gái xấu xa cười hề hề chữ lớn chữ nhỏ sắp không ngay hàng."Mời Vương Tuấn Khải."Vương Nguyên trầm mặc một hồi, đem tờ giấy liều mạng ném trở về.Cô gái thấy cậu nửa ngày không phản ứng, nhìn ngoài cửa sổ một cái, sau đó cầm đầu bút chọc sau lưng cậu.Vương Nguyên cảm giác cả người đều không tốt, hướng sau lưng xua tay một cái, cô gái mới ngừng lại.Vương Nguyên thấy tư thế cô gái phía sau, mặt đầy nghiêm túc làm bài, rất gương mẫu như học bá.Nhờ cậu làm hộ một bài được không?Vương Nguyên yên lặng nhìn ngoài cửa sổ môt cái, sau đó cầm đầu bút nhẹ nhàng chọc chọc tay Vương Tuấn Khải.Vương Tuấn Khải xoay đầu lại nhìn cậu, khiến cậu không biết nên nói gì."Có chuyện?"" Ừ... À hôm nay sinh nhật tôi, cậu tới nhà tôi dự chứ?"Vương Nguyên kìm nén nói hết một hơi, sau đó xoay đầu làm bài tập, nhìn đề nửa ngày cũng không làm được.Qua rất lâu, mới nghe thấy giọng Vương Tuấn Khải "được", thanh âm rất nhẹ.Sau lưng, cô gái lặng lẽ cười...CHƯƠNG 12Bởi vì trước kia đã nói qua với cha mẹ, mọi người cùng đi, mênh mênh mông mông trên đường xếp thành một hàng, đặc biệt khí thế.Sách bài tập của Vương Nguyên không mang về, liền cùng cô gái đi lấy. Sau khi nói rõ nguyên nhân, một đám người hì hì ha ha cười cậu vì chuyện nhỏ cũng không để ý.Kết bạn cẩu thả a kết bạn cẩu thả.Thời điểm trở lại trường học, Tô Noãn trực nhật xong đang chuẩn bị khóa cửa."Tô Noãn bạn học, phiền một chút, sách bài tập sách tớ quên mang theo."Vương Nguyên cầm sách bài tập chuẩn bị lao theo để đuổi kịp đám người 'không có lương tâm' kia, cô gái sinh sai giới tính (ý nói cô gái ban nãy đưa thư) cũng theo lời đề nghị của cậu.Mới vừa tới cửa, Tô Noãn ngăn cản họ."Vương Nguyên, nghe nói hôm nay là sinh nhật của cậu. Sinh nhật vui vẻ.""Ừ, cám ơn." Vương Nguyên trong lòng rất gấp, không chút nào vì câu chúc mừng sinh nhật này mà cảm thấy cao hứng."Nghe nói cậu mở tiệc sinh nhật cùng các bạn, tớ có thể đi không?"Vương Nguyên sững sốt một chút, mới tỉnh lại, Tô Noãn là nữ thần của mình. Đúng! Tô Noãn."Đương nhiên...""Không thể." Em gái mạnh mẽ xen vào lời cậu.Vương Nguyên không biết mình nên nói gì, nhưng cảm thấy em gái này..."A, Tô Noãn bạn học, em gái tôi tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, cậu có thể tới a!"Em gái liếc cậu một cái, Vương Nguyên mới phản ứng được mình cùng lớp với cô..."Tô Noãn, chú và dì cũng ở nhà, cậu chắc chắn muốn tới?"Tô Noãn trầm mặc một hồi, mới nói bài tập chưa làm xong vân vân, không đi.Vương Nguyên kỳ quái nhìn chăm chăm hai người một cái, em gái liếc mắt, tự mình đuổi người trước mặt đi."Này này này, anh, đợi em!"――――Về đến nhà, Vương Nguyên không tinh thần nằm trên sopha, kinh ngạc chính là em gái còn có nguyên khí tràn đầy nói chuyện phiếm, thật là trêu chọc người ta mà.Con gái là nước, con trai là bùn.Em gái quả nhiên là nước bùn rồi...Vương Nguyên đứng dậy, đến phòng khách. Một đám người tụ chung một chỗ, duy chỉ không có Vương Tuấn Khải."Vương Tuấn Khải không tới?""Ây, cậu ấy vừa đi giúp chú dì làm đồ rồi."Vừa nghe họ nói như vậy, Vương Nguyên không biết tại sao trong lòng cảm thấy cao hứng.Ảo giác sao?...Nhưng phòng bếp không có người a, Vương Nguyên muốn đi tìm Vương Tuấn Khải, đi ngang qua phòng cha mẹ, nghe bên trong có tiếng nói chuyện.Vương Nguyên suy nghĩ một chút, còn chưa quấy rầy họ. Nhưng không nhịn được lòng hiếu kỳ, đem ta úp vào cửa muốn nghe họ đang nói gì."Vương Tuấn Khải, tại sao cậu còn muốn tới đây trêu chọc Tiểu Nguyên?"END CHƯƠNG 11-12.P.S : EM GÁI ĐÂY LÀ LÀ EM GÁI HỌ HỌC CÙNG LỚP VỚI VƯƠNG NGUYÊN ẤY~
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz