Transfic Dramione Chua Lanh Con Tim
"Bây giờ như nhiều người đã biết, Hội nghị Y khoa ở Pháp sắp diễn ra và chúng ta sẽ cử hai lương y để đại diện cho bệnh viện của chúng ta. Tôi đã chọn lương y Malfoy và Jeffers để tham dự. Hãy gặp tôi trong văn phòng của tôi để được hướng dẫn chi tiết. " Giám đốc gật đầu. "Đó là tất cả. Jeffers, Malfoy, theo tôi." Ông vẫy hai người theo sau. "Tại sao lại là tôi?" Draco ngay lập tức hỏi. "Có nhiều lương y có trình độ hơn đi đến hội nghị này. Tại sao lại là tôi?"Giám đốc ra hiệu cho những chiếc ghế trước bàn làm việc và ngồi vào ghế của chính mình. "Tôi tin tưởng cậu, lương y Malfoy. Tôi cũng tin rằng cậu sẽ đánh giá cao cơ hội này và dành sự quan tâm đầy đủ cho nó. Cậu cũng là một trong số ít người thực sự làm việc trực tiếp với bệnh nhân mắc bệnh phù hợp với mô tả của người sẽ được thảo luận tại hội nghị. Bây giờ tôi cần cả hai người đến Pháp bằng Floo lúc 6 giờ chiều. Gặp nhau ở đây, tại sảnh đợi, trước 5:30 chiều để tôi có thể đưa ra những chỉ dẫn cuối cùng. Hai người sẽ ở Pháp vào tối thứ tư, thứ năm và sẽ rời vào chiều thứ Sáu khi hội nghị bắt đầu. Hãy ghi chú chi tiết vì nhiều điều quan trọng sẽ được thảo luận, cụ thể là đợt bùng phát gần đây và những tiến bộ nào đang được thực hiện để giải quyết nó. Hai người cũng sẽ cần chuẩn bị một báo cáo về bệnh viện và cuộc trạm chán của chúng ta với căn bệnh này. Hai người sẽ cần phải trình bày báo cáo này tại hội nghị. Lương y Malfoy, tôi giao nhiệm vụ đó cho cậu. Cậu có thể đi. " Lương y Jeffers, người vẫn giữ im lặng trong cuộc trao đổi này, đã đợi cho đến khi Draco rời khỏi phòng để lên tiếng. "Giám đốc, tôi có chuyện muốn nói." "Tất nhiên rồi. Anh đang nghĩ gì vậy?" "Giám đốc, tôi không nghĩ mình nên đi chuyến này." "Tại sao vậy, lương y Jeffers?" "Chà," Vị lương y già gãi cằm. "Tôi đang già đi một chút vì sự phấn khích đó và tôi thực sự muốn ở lại London. Trí nhớ của tôi không giống như mười năm trước và tôi tin rằng một người trẻ hơn sẽ đạt được nhiều hơn từ chuyến đi này hơn tôi." Giám đốc ngả người vào ghế, nheo mắt. "Ồ, thật sao? Và anh có đang nghĩ đến ai thế chỗ của mình không?"Lương y Jeffers giả vờ cân nhắc một lúc. "Anh biết ai sẽ làm tốt không? Lương y Granger. Cô ấy là một người khá thông minh. Đúng vậy, tôi tin rằng cô ấy sẽ làm tốt. Cô ấy cũng làm việc với bệnh nhân bị bệnh đó nên cô ấy sẽ hiểu họ đang nói gì." "Lương y Jeffers, anh có nghiêm túc đề nghị tôi gửi lương y Malfoy và Granger đi du lịch Pháp cùng nhau không? Trong hai ngày? Một mình? Anh biết cảm giác của cậu ấy về cô ấy." "Bây giờ nhìn ở đây, tôi tin rằng họ sẽ ổn thôi. Lương y Granger quá tuân theo các quy tắc để làm bất cứ điều gì. Và lương y Malfoy quá quan tâm đến lương y Granger để kéo bất cứ điều gì lên cô ấy. Tôi không có ý thiếu tôn trọng khi tôi nói điều này nhưng tôi tin rằng, chỉ một lần này, anh nên dỡ bỏ quy tắc đó của mình. " Giám đốc tháo kính ra và dụi mắt. "Tôi ước tôi có thể nhưng nếu tôi thay đổi quy tắc một lần,điều tiếp theo anh biết đấy, mọi người sẽ yêu cầu thay đổi các quy tắc." Lương y Jeffers khoanh tay và nhìn thẳng vào ông. "Garrick, ai sẽ làm cho anh thay đổi luật lệ này cho họ? Tôi đã kết hôn, lương y Abbot để mắt đến một anh chàng tên Longbottom. Lương y Burns đã kết hôn. Lương y Thomas đang hẹn hò với ai đó. Anh có muốn tôi tiếp tục không? Chúng ta chỉ có ba lương y độc thân khác ở St. Mungo và tất cả họ đều là đàn ông. Hai trong số đó thường xuyên hẹn hò với phụ nữ. Bây giờ nâng quy tắc của anh lên hay không, điều đó tùy thuộc vào anh, nhưng tôi tin rằng lương y Granger nên thay thế vị trí của tôi tại hội nghị này bất kể điều gì. Cô ấy đã làm việc chặt chẽ hơn với căn bệnh này và rất thông minh. " Với một cái gật đầu chắc chắn, lương y Jeffers quay người và rời khỏi văn phòng.Giám đốc không khỏi mỉm cười một chút khi vị lương y già rời đi. Ông đã biết Conan Jeffers từ khi cả hai còn đi học để trở thành lương y. Cả hai bắt đầu cùng nhau và nhanh chóng trở thành hai lương y tốt nhất trong thời đại của họ. Lương y Jeffers không muốn liên quan gì đến chính trị của bệnh viện và từ chối lời đề nghị của Giám đốc. Thay vào đó, giới thiệu Garrick Reynolds cho vị trí này và ông ngồi đó như hôm nay. Lương y Jeffers giống như một người anh em của Giám đốc, người duy nhất bằng cách nào đó có thể tôn trọng cả ông và vị trí của ông trong khi ông vẫn có thể chất vấn thẩm quyền của mình bằng mọi quyết định. Người đàn ông thật tuyệt vời, ở tuổi này mà làm cho Giám đốc cảm thấy như một đứa trẻ bị mắng. "Lương y Abbot." Ông gọi lương y đi ngang qua. "Vâng, Giám đốc?" "Gọi lương y cho tôi, được không? Tôi cần nói chuyện với cô ấy." "Tất nhiên rồi, Giám đốc." Hermione vẫn còn hơi sốc khi đụng độ Draco vào cuối ngày hôm đó. "Woah, em đang mộng du hay chỉ là mơ mộng?" Anh khoác vai cô và cau mày trước vẻ mặt sững sờ của cô. "Giám đốc vừa nói chuyện với em." Cô nghiêng đầu sang một bên và ngước nhìn anh. "Ông ấy muốn em thay thế vị trí của lương y Jeffers tại hội nghị tuần này. Chúng ta sẽ đến vào tối thứ tư và quay trở lại vào chiều thứ sáu." Draco đứng thẳng người và chớp mắt. "Ông ấy muốn em và anh cùng nhau đến Pháp?" Cô gật đầu. "Chà," Một nụ cười xấu xa lắng đọng trên môi anh. "Tốt nhất là chúng ta không nên bất tuân mệnh lệnh. Đối với Pháp là như vậy.""Draco," Giọng điệu nghiêm khắc của cô khiến anh nhướng mày. "Em không nghĩ đó là một ý hay. Em sẽ nói với ông ấy rằng em không thể tham dự." Anh liếc sang một bên trước khi kéo cô vào văn phòng của mình và đóng cửa lại. "Hermione, chúng ta không làm gì sai cả. Chúng ta là những người bạn dành thời gian bên nhau, thỉnh thoảng đi ăn tối. Bạn bè." Anh tranh luận. "Em biết điều đó, nhưng em cảm thấy như chúng ta đang phá vỡ các quy tắc chỉ bằng cách dành thời gian bên nhau. Tình cảm của em dành cho anh không chỉ là tình bạn, em nghĩ em muốn nhiều hơn là tình bạn với anh. Nhưng nếu chúng ta thực sự chỉ là bạn thì em nghĩ chúng ta nên hành động như vậy. Bạn bè. Không có gì hơn."Draco nắm má cô trong tay và tựa trán vào trán cô. Anh nhắm mắt lại. "Tại sao em lại nói với anh điều đó? Hermione, em đang làm anh rất khó xử." Anh thở dài và thả cô ra. "Anh phải đi đây. Anh sẽ gặp em sau." Draco bước ra khỏi văn phòng và xuống sảnh. Anh mệt mỏi vì điều đó. Mệt mỏi vì cảm thấy khổ sở. Nếu anh mất việc, anh cũng không quan tâm. Đã đến lúc anh nói chuyện với Giám đốc.-Happy Birthday Thomas Andrew Felton,người duy nhất và tuyệt vời nhất trong vai diễn Draco Lucius Malfoy 🎂
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz