ZingTruyen.Xyz

Transfic Dramione Chua Lanh Con Tim

Ánh mặt trời là thứ đầu tiên đánh thức cô dậy. Hân hoan, màu vàng, chùm sáng đẩy đường giữa rèm và trên khuôn mặt của cô, chào đón một Granger chệnh choạng. Rên rỉ, cô cố bò dậy khỏi giường, để rồi bị đâm vào tường. "Ompf." Chân cô loạng choạng khi đi xuống hành lang, một tay dựa vào tường để đảm bảo giữ thăng bằng khi cô bước đi.

"Chà, chào buổi sáng người hay buồn ngủ. Hay tôi nên nói, chào buổi chiều đây?" Draco đang ở trong bếp của cô, rót đầy hai tách trà.

"Mấy giờ rồi?" Cô ngã trên ghế sofa, đầu gục xuống đầu gối.

"Sắp 2 giờ rồi."

"2 giờ chiều hả?" Đầu cô nhướng lên, một quyết định sai lầm mà cô ngay lập tức hối hận. "Ôi đầu của tôi."

"Đây," Draco đưa cho cô một tách trà nóng. "Nó sẽ giúp ích."

Cô cầm lấy cái cốc và lại rên rỉ. "Cảm ơn. Đừng bao giờ để tôi làm chuyện như vậy nữa."

"Gần như một mình uống hai chai rượu đế lửa đầy hả? Nhưng nó rất thú vị."

"Làm ơn, nếu có thể, cậu nói nhẹ nhàng hơn một chút được không? Hoặc bảo họ để một chiếc tất trong đó." Tiếng hót du dương thường được chào đón của các loài chim nghe cũng chói tai vào buổi sáng đặc biệt này.

"Tôi làm ngay đây." Draco thả mình xuống chiếc ghế bành trước mặt cô, duỗi thẳng đôi chân dài ra trước mặt anh. Môi anh từ từ nở một nụ cười quyến rũ. "Chào đằng đó."

"Trà này ghê quá." Cô thông báo cho anh.

"Tôi biết, mùi vị của nó không được ngon. Đặc biệt làm cho những người say rượu, như cô. Tôi cũng làm trứng nữa. Một ít protein sẽ giúp cô tốt hơn."

Hermione lắc đầu, một cử động khác mà cô hối hận. "Tôi không đói."

"Nhưng cô nên ăn chút gì đó. Nó sẽ giúp ích." Anh bật người ra khỏi ghế và đi vào bếp.

"Một hay hai quả trứng đây?"

"Một, chỉ một thôi." Cô đứng dậy trên ghế sofa và loạng choạng đi đến bàn bếp, nơi cô nhanh chóng tựa má vào mặt gỗ mát lạnh.

Draco đặt một cái đĩa trước mặt cô, ba quả trứng chiên đặt trên hai miếng bánh mì nướng.

"Chắc chắn là tôi đã nói một." Cô càu nhàu. "Cảm ơn. Ồ, đáng lẽ tôi phải đi làm từ vài giờ trước."

"Tôi đã gửi cú cho họ rồi.Tôi nói với họ tối qua cô bị bệnh nặng, cô đã ăn hoặc uống cái gì đó." Anh khẽ nhếch mép khi cô nhăn mặt trước lời nhận xét của anh. "Cô sẽ nghĩ cả ngày hôm nay." Anh ngồi phịch xuống chiếc ghế bên cạnh cô và cười toe toét.

"Ron sẽ đến đây." Cô dụi mắt và lại rên rỉ. "Anh ấy đến để lấy đồ của mình."

"À... Về chuyện đó." Anh khó chịu cựa mình trên ghế. "Cậu ta đã đến rồi."

Cái cau mày của cô biến thành chữ 'O' khi cô nhận ra hàm ý.

"Đúng vậy, cậu ta không vui khi thấy tôi ở đây lúc 9 giờ sáng và sau một thời gian ngắn ..." Anh tìm kiếm từ thích hợp.

~~~

Draco đã mở cửa trước của Hermione để lộ một Ron với khuôn mặt đầy bất mãn. Đôi mắt cậu mở to rồi nheo lại. "Mày đang làm gì ở đây?" Cậu rít lên.

Draco lùi lại phía sau, nhìn chằm chằm vào đầu đỏ. "Dọn dẹp đống hỗn độn mà mày gây ra."

Mặt Ron bắt đầu đỏ bừng. "Lộn xộn cái gì?"

Anh đảo mắt. "Tối qua, thằng khốn. Mày không nhớ sao? Mày đã đá cô ấy."

Khuôn mặt của Ron bây giờ còn đen hơn cả tóc của cậu ta. "Cút đi! Cô ấy vẫn ổn khi tao rời xa cô ấy, và tụi tao chia tay nhau. Cô ấy ổn với điều đó."

Anh bước ra ngoài và đóng cửa lại để Hermione không thức giấc. "Chà, đó là trước khi cô ấy về nhà tối qua."

"Mày đã ở đây từ tối qua?" Ron hét lên.

Draco lườm cậu ta. "Im lặng, cô ấy vẫn đang ngủ." Anh quát. "Phải, tao đã ở đây từ tối qua. Đừng có giận dữ thế. Tao chỉ đảm bảo rằng cô ấy lên giường và sau đó tao dọn dẹp căn hộ của cô ấy." Điều đó chỉ đúng một phần nhưng Draco cảm thấy không cần phải giải thích những gì đã thực sự xảy ra tối qua. "Nghe này, ngày mai mày có thể quay lại lấy đồ, hôm nay cô ấy không đi làm."

"Tao sẽ lấy đồ của tao ngay bây giờ!"

Draco đứng trước cửa, giơ một tay lên. "Nếu mày thật sự quan tâm đến cô ấy, thì hãy quay lại lấy đồ vào ngày mai. Cô ấy sẽ để chìa khóa dưới tấm đệm cửa hoặc cái gì đó."

Sau khi nói thêm vài lời tốt đẹp và đe dọa, Ron lê bước đi.

~~~

"Sau một cuộc thảo luận ngắn, cậu ta đã được thuyết phục rời đi và trở lại ngày mai trong khi cô làm việc." Thảo luận không phải là từ chính xác nhưng nó tử tế hơn những gì thực sự đã diễn ra.

Đôi mắt đỏ ngầu của cô lướt qua phòng khách và nhà bếp của mình. Bát đĩa bẩn hôm trước không còn trong bồn rửa, áo choàng và ví lương y vứt trên sàn vào đêm hôm trước đều đã treo trong góc. "Cậu đã dọn dẹp căn hộ của tôi."

"Chà, tôi không còn gì khác để làm trong khi cô thì hoàn toàn tuyệt vọng, nên tôi đã?" Anh dậy sớm hơn cô vài tiếng và bắt đầu làm việc với mớ hỗn độn. Dọn dẹp phòng tắm, phòng khách, nhà bếp, bất cứ thứ gì anh nghĩ thậm chí trông hơi bẩn, anh đều lau sạch.

"Tôi không biết cậu biết cách dọn dẹp nhà cửa." Cô cắn một miếng bánh mì nướng.

"Tin tôi đi, sống với Blaise đã dạy tôi cách dọn dẹp thật nhanh. Cậu ấy là người lộn xộn nhất mà tôi từng biết. Merlin, bất kỳ ai kết hôn với cậu ấy sẽ rất bận rộn."

"Không phải bây giờ cậu ta đang hẹn hò với Pansy sao? Hay là cậu đang hẹn hò với cô ấy?"

"Cả hai đều không. Cô ấy thực sự đang hẹn hò với Theo. Cô không biết được đâu, cách mà hai người đó đối đầu với nhau như một cặp chó dữ vậy." Draco đặt một ngón tay dưới cằm cô và nâng nó lên để anh có thể nhìn cô đúng cách. "Trông cô tệ lắm. Ngay bây giờ thật kinh khủng. Tôi khuyên cô nên đi tắm." Môi anh cong lên đầy ghê tởm. "Và đánh răng đi. Hơi thở của cô có thể làm tan chảy khuôn mặt của một con quỷ."

Cô cau có, anh nói đúng, thực sự cô cần tắm rửa rồi đánh răng. "Cậu đi đâu vậy?" Anh đã nhanh chóng mang giày vào.

"Tôi rất muốn tắm chung với cô, nhưng tôi phải về nhà thay đồ. Hôm nay có thể tôi không có việc làm, nhưng tôi còn rất nhiều việc phải làm. Một trong số đó là dọn dẹp sau Blaise, Tôi dám chắc." Sau khi nhấp một ngụm trà nôn nao của cô và ném cho cô một cái nháy mắt vui vẻ, anh rời khỏi căn hộ.

Hermione đóng cửa trong tiếc nuối. Đáng lẽ anh không nên thấy điều đó tối qua. Cô không có ý định làm như vậy, cô chỉ muốn uống một ngụm nhỏ và nhắm mắt đi ngủ nhưng mọi chuyện đã vượt qua tầm kiểm soát khi cô nhận ra sự khó xử mà việc đến thăm nhà Weasley trong tương lai sẽ mang lại. Cô cảm thấy như mình sắp mất đi Ron, Harry, Ginny và cả gia đình Weasley trong cuộc chia tay này, vì một lý do nào đó cô không thể ngừng uống rượu. Đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cô thở dài thườn thượt trước khi lê bước vào phòng tắm.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz