[TRANS] Saturday nights - Minkkura
Saturday nights (2)
Hôm nay Minju được nghỉ và bạn cùng nhà của cô cũng đang ở lì trong phòng. Cô nằm dài trên sopha lướt qua lại những bộ phim trên Netflix, bỗng nhiên nghe tiếng lạch cạch từ cửa phòng Sakura.Khuôn mặt của chị ấy vẫn rất xinh đẹp ngay cả khi dính mấy vết mực đen trên đó. Chị ấy đi đến bồn rửa vẩy nước lên mặt để lau đi mấy đường mực. Sau khi xong xuôi, nhìn gương kiểm tra và nhăn mặt vì thấy vẫn còn vài dấu vết, rồi lại nhanh chóng kéo khăn ăn lên và bắt đầu xoa xoa mấy vết mực. "Chị làm nghề gì vậy?" cô buột miệng hỏi khi thấy khuôn mặt bực bội vì mấy vết bẩn cứng đầu của người kia."Tôi vẽ." chị ấy trả lời khi tay vẫn tiếp tục chà mặt.Chắc là có gì đó sai sai với mấy bức tranh nếu người vẽ chúng bước ra với những vết mực trên người.Cô đứng dậy khỏi sopha, đi tới đưa cho chị ấy một cái khăn giấy ướt"Nè" Sakura nhìn cô rồi tỏ ra hơi bối rối nhưng vẫn nhận lấy chiếc khăn.Sau khi dễ dàng lau những vết bẩn đi thì chị ấy cười toe toét cảm ơn cô rồi lại quay đầu về phòng đóng cửa lại."Không có gì" cô nhún vai rồi quay về với chiếc sopha thoải mái của mình.
----Khi cô thức dậy vào ngày hôm sau, cô đã rất ngạc nhiên khi thấy một bữa ăn được chuẩn bị trên bàn với tờ giấy note viết rằng"Chúng ta hòa rồi nha"P.S Hy vọng em thích đồ ăn NhậtCô mỉm cười với tờ note, kiểm tra coi chị ấy chuẩn bị gì. Một hộp cơm bento kiểu Nhật với mấy đồ ăn kèm trông hơi lạ, cô không chắc cái này là tự làm hay mua sẵn nhưng mà nó trông rất ngon.Cô xử lý hộp cơm trong tíc tắc và công nhận là nó ngon thật. Không thể nào một chị gái trạch nữ mê vẽ cuồng nhiệt lại có thể nấu ăn ngon như vậy được. Cho nên cô kết luận cái này được mua ở ngoài.Sau đó cô cũng rời khỏi nhà để đi làm và không quên để lại một tờ note trên bàn, mong rằng chị ấy sẽ đọc được nếu về sớm hơn.
----Khi cô trở về, cô biết bạn cùng nhà của cô cũng đã về phòng rồi vì giày của chị ấy đã để gọn gàng trên kệ, nhưng điều làm cô chú ý hơn là một đôi giày lạ đang đặt bên cạnh đó.Tối nay chắc sẽ giống như mấy đêm đó hả? Nhưng hôm nay là ngày giữa tuần mà? Cô có nên đi đâu đó qua đêm không?Cô rên rỉ một riềng rồi quyết định lết người về phòng, chuẩn bị cho một đêm khó ngủ.Cô nhíu mày vì sự im lặng lạ thường, sau đó lén nhìn ra ngoài cửa phòng.Ngạc nhiên là có một người đang nằm trên ghế sopha và chơi cái gì đó một mình.Cô mở cửa tạo một tiếng động lớn gây sự chú ý với chị ấy nhưng mà mặc kệ sự hoảng hốt của cô, người kia vẫn không rời mắt khỏi cái switch.Cô giả vờ đi lấy chút nước nhưng vẫn dán mắt vào người kia khi mà biểu hiện trên mặt chị ấy thay đổi liên tục.Chị ấy phát ra một tiếng rên bực tức, đưa hai tay lên ôm đầu, thở dài vì không qua được màn rồi ngồi phịch ngả ra sau. Trông có vẻ như chị ấy không chú ý đến cô đang trong bếp, mặc dù ánh mắt có dừng lại ở cô vài giây nhưng cũng quay lại chơi game."Tối nay chị ở một mình hả?" cô thuận miệng hỏi khi đang cất cái ly lên kệ, mắt vẫn nhìn người trên sopha kia"Huh? Em cũng ở đây mà, tôi đâu có một mình." chị ấy trả lời hơi bối rối, nhìn cô một cái rồi lại quay lại nhìn cái switch."Ồ! Tôi thấy một đôi giày lạ trong kệ giày, tôi cứ nghĩ đêm nay lại là một trong những đêm không ngủ" cô liếc qua kệ giày và vẫn thấy đôi giày kia ở đó. Nếu chị ấy mua giày mới thì trông nó quá cũ để là một đôi giày mới.Cô nghe thấy chị ấy cười khúc khích và nhìn thẳng và mắt cô."Vậy là em để ý mỗi khi tôi mang khách về bằng số đôi giày trước cửa ha?" chị ấy hỏi với một nụ cười"Ừm, kèm theo đó là những tiếng gọi nơi hoang dã vào ban đêm. Yeah. Hơi nhiều đó" cô nhún vai rồi nhấc cốc nước lên, trong khi chị ấy nhìn cô một cách thích thú."Em bị làm phiền bởi những vị khách mà tôi mang về mỗi tối thứ bảy hửm?" cô xém nữa bị sặc vì câu hỏi của chị ta và phải cố gắng bình tĩnh lấy lại nhịp thở"Có đó. Tôi luôn chuẩn bị sẵn tinh thần mỗi khi chị mang "khách" về." cô thấy chị ấy cười và hình như đang rất thích thú khi cô trả lời câu hỏi đó."Thế sao em không nói tôi đừng có đem người khác về nhà nữa?" Sakura đứng dậy đi tới quầy bếp trước mặt cô, chị ấy đi với điệu bộ một quyến rũ khiến cô phải giật mình nuốt nước bọt.Cô nhún vai tránh ánh mắt khỏi người đang đứng trước mặt, quầy bếp ngăn giữa hai người và Sakura đang tựa đầu lên cánh tay, nhìn chằm chằm cô."Không phải việc của tôi" cô lo lắng đặt ly lên môi mà không nhìn người trước mặt nhưng cô nghe chị ấy cười khúc khích"Không biết là em vẫn có thể uống nước từ một cái ly rỗng đó" chị ấy rời khỏi cô, cô đặt tay lên trán tự trách khi bản thân lại làm một việc đáng xấu hổ như vậy trước mặt Sakura.Trước khi nàng trở về phòng thì thấy chị ấy đang đứng trước cửa phòng và hướng mặt về phía nàng."Em thật thú vị đó, Kim Minjoo"
----
----Khi cô thức dậy vào ngày hôm sau, cô đã rất ngạc nhiên khi thấy một bữa ăn được chuẩn bị trên bàn với tờ giấy note viết rằng"Chúng ta hòa rồi nha"P.S Hy vọng em thích đồ ăn NhậtCô mỉm cười với tờ note, kiểm tra coi chị ấy chuẩn bị gì. Một hộp cơm bento kiểu Nhật với mấy đồ ăn kèm trông hơi lạ, cô không chắc cái này là tự làm hay mua sẵn nhưng mà nó trông rất ngon.Cô xử lý hộp cơm trong tíc tắc và công nhận là nó ngon thật. Không thể nào một chị gái trạch nữ mê vẽ cuồng nhiệt lại có thể nấu ăn ngon như vậy được. Cho nên cô kết luận cái này được mua ở ngoài.Sau đó cô cũng rời khỏi nhà để đi làm và không quên để lại một tờ note trên bàn, mong rằng chị ấy sẽ đọc được nếu về sớm hơn.
----Khi cô trở về, cô biết bạn cùng nhà của cô cũng đã về phòng rồi vì giày của chị ấy đã để gọn gàng trên kệ, nhưng điều làm cô chú ý hơn là một đôi giày lạ đang đặt bên cạnh đó.Tối nay chắc sẽ giống như mấy đêm đó hả? Nhưng hôm nay là ngày giữa tuần mà? Cô có nên đi đâu đó qua đêm không?Cô rên rỉ một riềng rồi quyết định lết người về phòng, chuẩn bị cho một đêm khó ngủ.Cô nhíu mày vì sự im lặng lạ thường, sau đó lén nhìn ra ngoài cửa phòng.Ngạc nhiên là có một người đang nằm trên ghế sopha và chơi cái gì đó một mình.Cô mở cửa tạo một tiếng động lớn gây sự chú ý với chị ấy nhưng mà mặc kệ sự hoảng hốt của cô, người kia vẫn không rời mắt khỏi cái switch.Cô giả vờ đi lấy chút nước nhưng vẫn dán mắt vào người kia khi mà biểu hiện trên mặt chị ấy thay đổi liên tục.Chị ấy phát ra một tiếng rên bực tức, đưa hai tay lên ôm đầu, thở dài vì không qua được màn rồi ngồi phịch ngả ra sau. Trông có vẻ như chị ấy không chú ý đến cô đang trong bếp, mặc dù ánh mắt có dừng lại ở cô vài giây nhưng cũng quay lại chơi game."Tối nay chị ở một mình hả?" cô thuận miệng hỏi khi đang cất cái ly lên kệ, mắt vẫn nhìn người trên sopha kia"Huh? Em cũng ở đây mà, tôi đâu có một mình." chị ấy trả lời hơi bối rối, nhìn cô một cái rồi lại quay lại nhìn cái switch."Ồ! Tôi thấy một đôi giày lạ trong kệ giày, tôi cứ nghĩ đêm nay lại là một trong những đêm không ngủ" cô liếc qua kệ giày và vẫn thấy đôi giày kia ở đó. Nếu chị ấy mua giày mới thì trông nó quá cũ để là một đôi giày mới.Cô nghe thấy chị ấy cười khúc khích và nhìn thẳng và mắt cô."Vậy là em để ý mỗi khi tôi mang khách về bằng số đôi giày trước cửa ha?" chị ấy hỏi với một nụ cười"Ừm, kèm theo đó là những tiếng gọi nơi hoang dã vào ban đêm. Yeah. Hơi nhiều đó" cô nhún vai rồi nhấc cốc nước lên, trong khi chị ấy nhìn cô một cách thích thú."Em bị làm phiền bởi những vị khách mà tôi mang về mỗi tối thứ bảy hửm?" cô xém nữa bị sặc vì câu hỏi của chị ta và phải cố gắng bình tĩnh lấy lại nhịp thở"Có đó. Tôi luôn chuẩn bị sẵn tinh thần mỗi khi chị mang "khách" về." cô thấy chị ấy cười và hình như đang rất thích thú khi cô trả lời câu hỏi đó."Thế sao em không nói tôi đừng có đem người khác về nhà nữa?" Sakura đứng dậy đi tới quầy bếp trước mặt cô, chị ấy đi với điệu bộ một quyến rũ khiến cô phải giật mình nuốt nước bọt.Cô nhún vai tránh ánh mắt khỏi người đang đứng trước mặt, quầy bếp ngăn giữa hai người và Sakura đang tựa đầu lên cánh tay, nhìn chằm chằm cô."Không phải việc của tôi" cô lo lắng đặt ly lên môi mà không nhìn người trước mặt nhưng cô nghe chị ấy cười khúc khích"Không biết là em vẫn có thể uống nước từ một cái ly rỗng đó" chị ấy rời khỏi cô, cô đặt tay lên trán tự trách khi bản thân lại làm một việc đáng xấu hổ như vậy trước mặt Sakura.Trước khi nàng trở về phòng thì thấy chị ấy đang đứng trước cửa phòng và hướng mặt về phía nàng."Em thật thú vị đó, Kim Minjoo"
----
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz