Chương 3: Bị bắt
Chương 3: Bị bắt
Khó trách lão đại hội CI luôn tàn nhẫn đa nghi giữ anh ta lại, thì ra đều là giả bộ, kỹ năng diễn xuất của anh tốt cỡ nào a.
Nhưng mà, cô ghét nhất chính là những kẻ đạo đức giả! Nói trước mặt một đằng nói sau lưng một nẻo, đúng là vô sỉ.
"........"
Không nhận được bất kỳ phản ứng nào từ cô, trong mắt người đàn ông hiện lên tia lạnh lùng, rất nguy hiểm.
Bất quá, chút khí chất này đối với cô mà nói, đơn giản chỉ là trò trẻ con, mấy năm qua cô tiếp xúc bao nhiêu loại người chứ.
"Không nghĩ tới đại danh đỉnh đỉnh Xzavier lại là nữ nhân, hơn nữa còn bị dị ứng isoflurane, cô nói, nếu như tôi đem tin tức này tung ra ngoài, chuyện gì sẽ xảy ra?"
Người đàn ông mỉm cười.
"Nếu như anh thật sự muốn lấy mạng tôi, cần gì phải đợi đến bây giờ? Anh cũng sẽ không tốn thời gian ở đây." Cô hỏi ngược lại. Nhưng cô cũng biết, nếu tin tức thật sự bị anh ta tung ra, người muốn mạng cô cũng không ít, thật sự rất phiền phức.
"Cô nói xem, cô nghĩ gì nếu tôi đưa cô cho thuộc hạ bên dưới? Sát thủ quốc tế Xzavier bị biến thành một món đồ chơi? Còn tiêu đề này thì sao? Tôi tin rằng đây chính là tiêu đề có thể khiến vô số đàn ông sôi sục. Rốt cuộc, Xzavier không phải là thứ mà ai muốn chơi có thể chơi?"
Anh ta đổi câu hỏi, cười rất vô hại.
"Vậy anh cảm thấy tin tức sát thủ quốc tế Xzavier được tuyển dụng làm chỉ huy thứ hai của CI Carlisle thế nào?" Cô lạnh lùng hỏi anh, "Tin tức này tôi tin là đủ để anh ăn một nồi. Anh sẽ không hiểu rõ tầm quan trọng của việc đánh đổi mạng sống của tôi để đổi lấy vị trí lão đại CI."
"Xzavier, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời này không thể nói lung tung." Người đàn ông vừa mới mỉm cười mà bây giờ sắc mặt đã trở nên lạnh lùng.
"Bề ngoài anh không tranh không đoạt, nhưng người ta lại hạ lượng nhỏ thuốc độc với anh, hơn nữa, người hạ thuốc còn là tình nhân cũ, cha và con nuôi cùng chơi một người phụ nữ, chuyện này, hẳn là rất ít người biết đi, tôi thay anh sớm giải quyết ông ta, không cảm thấy phải mang ơn tôi sao? Hay là, đây chính là cách anh đối đãi với ân nhân của mình."
Giọng nói không có lên xuống hay có bất kỳ nhiệt độ nào khiến người ta rất khó chịu, chính là tâm tình của anh lúc này.
"Cô biết không, cô khiến tôi có thêm một lý do để giết cô." Người đàn ông lạnh lùng nhắc nhở.
"Chuyện tôi có thể biết, anh cảm thấy giết tôi là có thể giải quyết vấn đề sao?" Giọng nói của cô vẫn như cũ lạnh băng
Rõ ràng, hai người không phân cao thấp.
"Làm sao tôi có thể chắc chắn liệu cô có đang vu khống tôi hay không!"
"Thử một lần không phải sẽ biết, nhưng..." Cô cười quỷ dị, "Nếu tôi xảy ra chuyện ở chỗ anh, không chỉ anh không chiếm được CI, ngay cả mạng sống của mình cũng khó giữ."
Ánh mắt người đàn ông nguy hiểm nhìn chằm chằm khuôn mặt không chút thay đổi của cô.
"Khẩu khí thật lớn, thật tò mò sau lưng cô rốt cuộc là ai?"
"Khuyên anh không nên tò mò, là người anh tuyệt đối không thể đắc tội."
Không phải cô tự cao tự đại, mà là tình huống thực tế như thế, CI đối với bọn họ mà nói, còn chưa đủ nhét kẽ răng.
"Sao cô lại tự tin người sau lưng cô sẽ nổi giận vì nhan sắc như vậy? " Người đàn ông nói mang theo ý châm biếm.
"A...Anh có thể giết tôi thử xem."
Thực ra trong lòng Dạ Tiểu Tiểu không biết phải làm gì, nhưng dường như nhớ đến lúc cực hạn hai người triền miên, hắn từng nói thân thể nàng làm cho hắn mê luyến đến các loại cực điểm, ít nhất bị ngủ vài năm, hắn hẳn là không bạc tình như vậy đi, ngoài miệng vẫn bình tĩnh nói hươu nói vượn lừa dối người.
Carlisle nhìn chằm chằm vào mắt cô, không một chút bối rối. Quên đi, dù sao vốn chính là muốn làm nhân tình mà thôi.
"Vì lợi ích của tôi, tôi có nên giúp cô hay không?"
Trong mắt người đàn ông hiện lên một tia tính toán, nếu lời nói của người phụ nữ này đều là sự thật, cô ấy thật sự có giá trị, anh có thể lợi dụng cô để câu kết với người sau lưng, về sau đối với sự phát triển của CI có lợi vô hại. Dù sao bằng thế lực hiện tại của anh, còn chưa đủ để khống chế toàn bộ CI.
Khó trách lão đại hội CI luôn tàn nhẫn đa nghi giữ anh ta lại, thì ra đều là giả bộ, kỹ năng diễn xuất của anh tốt cỡ nào a.
Nhưng mà, cô ghét nhất chính là những kẻ đạo đức giả! Nói trước mặt một đằng nói sau lưng một nẻo, đúng là vô sỉ.
"........"
Không nhận được bất kỳ phản ứng nào từ cô, trong mắt người đàn ông hiện lên tia lạnh lùng, rất nguy hiểm.
Bất quá, chút khí chất này đối với cô mà nói, đơn giản chỉ là trò trẻ con, mấy năm qua cô tiếp xúc bao nhiêu loại người chứ.
"Không nghĩ tới đại danh đỉnh đỉnh Xzavier lại là nữ nhân, hơn nữa còn bị dị ứng isoflurane, cô nói, nếu như tôi đem tin tức này tung ra ngoài, chuyện gì sẽ xảy ra?"
Người đàn ông mỉm cười.
"Nếu như anh thật sự muốn lấy mạng tôi, cần gì phải đợi đến bây giờ? Anh cũng sẽ không tốn thời gian ở đây." Cô hỏi ngược lại. Nhưng cô cũng biết, nếu tin tức thật sự bị anh ta tung ra, người muốn mạng cô cũng không ít, thật sự rất phiền phức.
"Cô nói xem, cô nghĩ gì nếu tôi đưa cô cho thuộc hạ bên dưới? Sát thủ quốc tế Xzavier bị biến thành một món đồ chơi? Còn tiêu đề này thì sao? Tôi tin rằng đây chính là tiêu đề có thể khiến vô số đàn ông sôi sục. Rốt cuộc, Xzavier không phải là thứ mà ai muốn chơi có thể chơi?"
Anh ta đổi câu hỏi, cười rất vô hại.
"Vậy anh cảm thấy tin tức sát thủ quốc tế Xzavier được tuyển dụng làm chỉ huy thứ hai của CI Carlisle thế nào?" Cô lạnh lùng hỏi anh, "Tin tức này tôi tin là đủ để anh ăn một nồi. Anh sẽ không hiểu rõ tầm quan trọng của việc đánh đổi mạng sống của tôi để đổi lấy vị trí lão đại CI."
"Xzavier, cơm có thể ăn bậy, nhưng lời này không thể nói lung tung." Người đàn ông vừa mới mỉm cười mà bây giờ sắc mặt đã trở nên lạnh lùng.
"Bề ngoài anh không tranh không đoạt, nhưng người ta lại hạ lượng nhỏ thuốc độc với anh, hơn nữa, người hạ thuốc còn là tình nhân cũ, cha và con nuôi cùng chơi một người phụ nữ, chuyện này, hẳn là rất ít người biết đi, tôi thay anh sớm giải quyết ông ta, không cảm thấy phải mang ơn tôi sao? Hay là, đây chính là cách anh đối đãi với ân nhân của mình."
Giọng nói không có lên xuống hay có bất kỳ nhiệt độ nào khiến người ta rất khó chịu, chính là tâm tình của anh lúc này.
"Cô biết không, cô khiến tôi có thêm một lý do để giết cô." Người đàn ông lạnh lùng nhắc nhở.
"Chuyện tôi có thể biết, anh cảm thấy giết tôi là có thể giải quyết vấn đề sao?" Giọng nói của cô vẫn như cũ lạnh băng
Rõ ràng, hai người không phân cao thấp.
"Làm sao tôi có thể chắc chắn liệu cô có đang vu khống tôi hay không!"
"Thử một lần không phải sẽ biết, nhưng..." Cô cười quỷ dị, "Nếu tôi xảy ra chuyện ở chỗ anh, không chỉ anh không chiếm được CI, ngay cả mạng sống của mình cũng khó giữ."
Ánh mắt người đàn ông nguy hiểm nhìn chằm chằm khuôn mặt không chút thay đổi của cô.
"Khẩu khí thật lớn, thật tò mò sau lưng cô rốt cuộc là ai?"
"Khuyên anh không nên tò mò, là người anh tuyệt đối không thể đắc tội."
Không phải cô tự cao tự đại, mà là tình huống thực tế như thế, CI đối với bọn họ mà nói, còn chưa đủ nhét kẽ răng.
"Sao cô lại tự tin người sau lưng cô sẽ nổi giận vì nhan sắc như vậy? " Người đàn ông nói mang theo ý châm biếm.
"A...Anh có thể giết tôi thử xem."
Thực ra trong lòng Dạ Tiểu Tiểu không biết phải làm gì, nhưng dường như nhớ đến lúc cực hạn hai người triền miên, hắn từng nói thân thể nàng làm cho hắn mê luyến đến các loại cực điểm, ít nhất bị ngủ vài năm, hắn hẳn là không bạc tình như vậy đi, ngoài miệng vẫn bình tĩnh nói hươu nói vượn lừa dối người.
Carlisle nhìn chằm chằm vào mắt cô, không một chút bối rối. Quên đi, dù sao vốn chính là muốn làm nhân tình mà thôi.
"Vì lợi ích của tôi, tôi có nên giúp cô hay không?"
Trong mắt người đàn ông hiện lên một tia tính toán, nếu lời nói của người phụ nữ này đều là sự thật, cô ấy thật sự có giá trị, anh có thể lợi dụng cô để câu kết với người sau lưng, về sau đối với sự phát triển của CI có lợi vô hại. Dù sao bằng thế lực hiện tại của anh, còn chưa đủ để khống chế toàn bộ CI.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz