Tong Tap Hop Cac Fanfic Dong Nhan Ngan Tu Viet Anime Manhwa
Bị chính em trai mình bắt cóc cảm giác thế nào?Thành thật mà nói, Taylor cũng chẳng biết phải miêu tả ra sao.Một ngày trước, anh còn tuyệt vọng với việc không thể chữa lành chân cùng tránh đi các sát thủ đuổi giết.Một ngày sau, bằng thế quái nào đó anh lại ở trong phòng Venion, với xiềng xích trên tay một cách kì dị, xét về việc chân anh ấy chẳng thể đi được.Taylor hơi lo lắng cho bạn của anh Cage, trước lúc bị bắt cóc, tất cả họ đã ngất đi, cũng không biết Cage có sao không."Anh dậy rồi sao, Hyung?"Mái tóc ngắn vàng thò ra từ chỗ cửa, Venion bước vào trong phòng, mặc kệ Taylor trong nháy mắt căng thẳng thân thể mà ngồi sang bên, lấy quả táo ra ăn."Venion? Sao anh lại ở đây?""Đương nhiên là vì em bắt cóc anh rồi? Chứ còn gì nữa?"Venion vươn tay chạm vào đôi chân vẫn không thể cử động được của Taylor, Taylor nhíu mày nhìn, hơi lo lắng liệu Venion có định bẻ gãy nó không."Ah, đừng lo. Nữ tu sĩ đáng yêu của anh vẫn còn sống, bất quá có lẽ vẫn đang tìm xác chết của anh.""Xác chết?""Đúng vậy."Venion nở một nụ cười ác ý đối với Taylor."Anh hiện là người chết trong mắt người ngoài rồi, Taylor Stan."------------------------------------------------------------"Anh nên ăn đi Hyung."Venion xem xét trên khay đồ ăn còn nguyên, ôn nhu đối Taylor nói.Cái giọng điệu "ôn nhu" của Venion khiến Taylor nổi da gà lên, suýt nữa không màng cái chân mà lăn xuống giường tránh xa Venion ra.Đã mấy ngày kể từ khi Taylor bị bắt cóc, Taylor cũng đã không ăn gì từ ngày đó.Không gì khác, liền vì thái độ của Venion quá quỷ dị, và sợ thức ăn có độc.Nhìn Taylor kì dị nhìn hắn ánh mắt, Venion "Tch" một tiếng rồi cầm muỗng lên, ăn một miếng từ khay thức ăn, sau đó múc thêm một muỗng để ngay trước miệng Taylor."Nó không độc. Giờ anh có chịu ăn không?"Venion nhìn Taylor vẫn còn chần chờ thái độ, mất kiên nhẫn mà nói thêm."Nếu anh không ăn, em sẽ tận miệng đút thức ăn cho anh đó, Hyung."Taylor cướp nhanh cái muỗng trên tay Venion, miễn cưỡng ăn thức ăn trên khay.Giữa việc khả năng chết vì đồ ăn có độc và bị Venion "đút ăn", Taylor cảm giác chính mình thà đi chào vị Thần mà Cage luôn phàn nàn còn hơn.------------------------------------------------------------"Em mang bạn chơi cùng cho anh này, Hyung."Taylor nghi ngờ nhìn cái bao đen đang động đậy trong tay Venion, nghi ngờ bên trong đó là gì.Sau đó khi Venion lộn ngược bao và vật trong túi rớt xuống lòng Taylor, Taylor mở to mắt ra.Một em bé rồng đen lắc lắc cái đầu hơi choáng, cảnh giác nhìn xung quanh, sau đó liền nhào về phía Venion.Venion thuần phục tóm lấy con rồng, để lại nó trên giường, mặc kệ nó vung vẫy muốn thoát ra mà lấy xích sắt khác trên giường Taylor mà gắn lên vòng cổ con rồng."Đây là rồng đen, anh muốn đặt tên nó là gì cũng được."Taylor nhìn con rồng thù địch thái độ, lại xem trên cơ thể nó vết sẹo, ánh mắt lạnh xuống mấy độ."Em đã làm gì nó, Venion?""Đừng nhìn em, tất cả đều do tên khốn phụ thân đó bắt em làm."Venion giơ tay tỏ vẻ đầu hàng, sau đó lại tóm được lại nhào về phía hắn rồng con, lấy quá cái chăn nhỏ không biết từ đâu ra mà gói lại con rồng, để bên cạnh Taylor.Cuối cùng, Venion rời đi, để lại Taylor cùng rồng đen mắt to nhìn mắt nhỏ.------------------------------------------------------------"Em lại tra tấn người khác sao?"Taylor ngửi thấy mùi máu trên người Venion, nhíu mày hỏi.Con rồng nheo mắt nhìn Venion, bộ dáng kiểu nếu Venion gật đầu, thì nó sẽ liều mạng nhào vào cắn Venion."Hyung, bộ không thể là ngược lại sao?"Venion vô ngữ trả lời, cắt nhỏ miếng bím tết ra xong liền để trước mặt con rồng, sau đó tiếp tục xử lí miếng thứ hai cho Taylor."Em bị thương!?"Nghe vậy, Taylor hoảng sợ, theo mùi máu tươi mà nắm lấy cổ áo Venion, cẩn thẩn mở ra.Những dấu vết bị tra tấn trả lời câu hỏi cho Taylor.Con rồng mở to mắt nhìn về phía vết thương, đến cả đĩa bím tết nó thích ăn cũng không quan tâm, mở miệng thốt ra."Tên khốn Blondie! Ngươi bị thương?!""Còn không phải vì ngươi sao, rồng con."Venion véo véo cái má dần phúng phính lên của con rồng, trêu đùa dường như trả lời."Tên hỗn đản phụ thân đó phát hiện ta "làm mất" con rồng, vì thế mà lại trừng phạt ta đâu, tuy rằng bình thường cũng không thiếu tìm cớ là được.""Veni...."Venion vẻ mặt hoảng hốt khi nghe cái tên đó lại lần xuất hiện trong miệng Taylor, sau đó đổi thành chế giễu."Bây giờ anh lại dùng cái chiêu trò đó đối với em sao?"Venion để lại đĩa bím tết lên bàn cạnh giường, muốn đứng dậy rời đi nhưng bị Taylor giữ lại."Veni, hôm nay em có thể ăn cùng bọn anh không?"Dưới lục đồng tràn đầy lo lắng và buồn bã, Venion bỏ cuộc thở dài.Quả nhiên là quá mềm lòng đi, Hyung.------------------------------------------------------------Thành thật mà nói, việc bị nhốt trong một phòng kín trong thời gian dài, đối với những người thể chất yếu, điều đó luôn gây ra một vài vấn đề.Điển hình nhất là bị ốm.Và Taylor hiện đang nằm trên giường, bên cạnh là một con rồng đang lo lắng, Venion đang nhíu mày sờ trán anh."Anh bị sốt.""Đó là điểu hiểu nhiên, không phải sao?"Giọng nói khàn khàn của Taylor càng làm Venion nhíu chặt mày hơn, nhưng Venion không nói gì, chỉ lấy một cái khăn lạnh cho Taylor, rồi tóm lấy con rồng rời đi.Lúc trở về, Venion bên người đi theo một cái bác sĩ.Taylor nghĩ đó là bác sĩ vì bộ dụng cụ y tế người đó mang theo, chứ trạng thái lo sợ bất an kia thì hoàn toàn như là nạn nhân xấu số nào đó của Venion.Nhưng mà Taylor hiện giờ không phải cũng là nạn nhân của Venion sao?Bác sĩ kiểm tra sơ qua Taylor, run rẩy nói ra đơn thuốc và một số việc cần chú ý, rồi để lại thuốc cho Taylor, sau đó đi theo sau Venion.Taylor hơi lo lắng cho vị bác sĩ đó, và con rồng đen hiện giờ không biết ở đâu.Trong thời gian dưỡng bệnh, Taylor là được Venion tận tay chăm sóc, thậm chí những việc riêng tư Venion cũng thêm vào một tay giúp đỡ.Taylor nghĩ đây là một cách nhục nhã mới mà Venion nghĩ ra.Taylor tự hỏi món súp mà Venion đã mang cho ăn trong thời kỳ bị ốm đó là do ai nấu, do nó rất ngon, và ấm áp.Sau khi hết bệnh, con rồng trở về phòng của Taylor.Taylor chợt nhận ra, nếu con rồng ở bên anh trong thời gian bị ốm, nó sẽ bị lây bệnh.Thế nên Venion mang con rồng rời đi, có khả năng chỉ đơn thuần là không muốn rồng con bị lây bệnh của Taylor.------------------------------------------------------------"Em biết đó, khi em bắt cóc anh, anh nghĩ em sẽ tra tấn anh."Rốt cuộc [ Sức sống của Trái tim ] trừ việc không thể phục hồi lại chân anh, thì việc tự động lành thương thật sự phù hợp cho mấy chiêu trò tra tấn của Venion lắm.Taylor thản nhiên nghĩ, một tay vuốt ve rồng, một tay tiếp nhận lát táo Venion đưa qua."Và cô bạn thân của anh đang suy nghĩ làm thế nào để giết em ngoài kia."Venion ăn phần táo còn lại, đôi lúc còn đút cho rồng đen một ít táo, điều mà rồng đen ghét bỏ, lựa chọn ăn táo trong tay Taylor.Taylor thấy hơi buồn cười khi vẻ mặt của Venion giống như "Đều là cùng một quả táo, sao mày không ăn trong tay ta mà ăn trong tay hắn!?".Việc bị Venion nhốt lại có lẽ cũng không tệ?Taylor nhìn xung quanh Venion chuẩn bị tiểu thuyết, những văn bản cổ đại, thậm chí một số tin tức ngắn được xếp thành một cuốn sách vì lí do nào đó, sau đó lại nhìn Venion đang cùng rồng đen chơi đùa, tâm thái so với hồi xưa lại có vẻ bình yên lạ lùng.Có lẽ bởi vì hết hi vọng vào việc chữa lành chân nên anh mới vậy? Taylor tự giễu nghĩ."Ồ đúng rồi, phụ thân toi đời rồi."Taylor:....------------------------------------------------------------"Em hiện giờ đã là hầu tước rồi, mọi thứ trong Stan đều thuộc về em, chẳng ai cản đường em nữa."Bởi vì những người đó đều bị em giết rồi đúng không?Taylor nhìn vết máu còn đọng lại một ít trên vạt áo Venion, trấn an sờ sờ con rồng trong lòng.Venion từ bên ngoài kéo vô một chiếc xe lăn, hướng Taylor phát ra mời."Anh muốn đi ra ngoài không, Hyung? Hiện giờ sẽ không có ai có gan động vào anh nữa."Taylor ngẩn ra, con rồng trong lòng Taylor cũng ngẩn ra.Ý Venion là sao?"À, con rồng thì không thể ra ngoài."Rồi hết ngẩn ra, rồng đen mặt đen (?) mà lại nhào về phía Venion, Venion thuần phục lại lần nữa tóm lấy ôm con rồng vào lòng.------------------------------------------------------------Nói Cage bị đau tim là một cách nói nhẹ.Không, Cage gần như hoài nghi này là một loại ảo giác hay giấc mơ nào đó khi thấy Taylor hiện giờ còn sống trước mặt cô, được Venion đẩy xe lăn cho.Đó mới là vấn đề chính.Không đời nào mà Venion lại sẽ đẩy xe lăn cho Taylor cả, cũng như việc Taylor không thể còn sống nữa."A, chị dâu tương lai, lâu rồi không gặp."Taylor bị sặc, Cage suýt ngã vì cái câu nói đó của Venion.Taylor: Veni???Cage: Này là ác mộng đi!?Venion nhìn hai người phản ứng, bất đắc dĩ lắc đầu, lại bị đang trong trạng thái vô hình rồng đen bực bội vỗ xuống một móng.Cuối cùng, Venion phải trả giá một cú gõ đầu mạnh để chứng minh việc Cage thấy là sự thật.Nhìn Cage và Taylor cùng nhau trò chuyện, con rồng cũng chuyển sang ngồi trong lòng Taylor, Venion nhu hòa ánh mắt.Sao, hiện giờ có lẽ tính là một loại HE đi?Cho dù thời gian còn lại của họ có lẽ chỉ còn gần 20 năm đi nữa.------------------------------------------------------------Trong tương lai, Taylor vẻ mặt cứng đờ nhìn đang ngủ say Dark Elf, động tác cứng đờ quay lại nhìn Venion."Veni, tại sao lại có một Thái tử phiên bản bị chocolate đen bao phủ cả người ở đây?""Tên đó suýt bị chính mình con dân mang đi treo thánh giá đốt chết, em chỉ là nhờ con rồng nhặt đi trước khi hắn bị gì thôi."Venion nhìn Alberu đang ngủ ngon lành, nghĩ đến việc nhóm Choi Han khả năng đang chuẩn bị đến đây liền càng đau đầu.Thế nên hắn có lại kí ức kiếp trước để làm gì? Tìm đường chết trước mặt ARM à?Đã làm ra lên kế hoạch giả chết cho chính mình (không thành công), bắt cóc và giả chết cho Taylor, mang đi con rồng dưới tầm mắt Hầu Tước, giúp Cage cùng nhà thờ cắt đứt liên hệ, lén phá mấy cái ARM căn cứ,....hiện giờ nhặt thêm Thái tử về Venion tự hỏi."Ngươi gia hỏa này thật sự dễ gây chuyện a."Cage xoa đầu Venion cảm thán, bị Venion đáp trả lại."Không bằng ngươi nổi tiếng trên chiến trường, Nữ tu sĩ điên."Cage lựa chọn cho Venion thêm một cái gõ đầu.————————————————————————————Tác giả: Này có thể tính là《 Venion muốn chạy khỏi cốt truyện 》một loại khác [TBOAH] IF tuyến đi.Tiểu kịch trường:Tác giả: Thế, cảm nghĩ của bạn?Veni (TBOAH & TCF):....Tại sao tôi đó có được một Taylor bình thường!?Veni (IF): Ta bị tra tấn, các ngươi không. Công bằng trao đổi thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz