Tong Tai Toi Yeu Chinh La Anh
Gương mặt nhỏ nhắn của Mạt Hàn liền ửng hồng" Anh .. Anh thật biến thái" Vừa nói cô vừa quả đấm lên , nhưng một giây kế tiếp thì quả đấm của cô liền rơi vào tay của một người khác" Hắc hắc hắc , con gái mà bạo lực thì không tốt nha" Nam Cung Ảnh tà mì cười" Anh , muốn nói thế nào cũng được , tóm lại tôi không đồng ý tiếp tục diễn kịch cùng anh" Nhan Mạt Hàn nói xong , xoay người định rời khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc liền bị Nam Cung Ảnh kéo tay lại" Thật em sẽ không muốn ngày mai lại có một bài báo với tiêu đề " Nam Cung Tổng Tài cùng một người phụ nữ bình dân Nhan Mạt Hàn cùng nhau trải qua tình một đêm?" Nam Cung Ảnh nhíu mày , không tin là cô sẽ không giúp đỡ hắn" Mẹ kiếp, tôi cá cái nha nha đấy" Nhan Mạt Hàn rốt cuộc không nhịn được hướng về Nam Cung Ảnh mắng nhiết . Người đàn ông này rốt cuộc như thế nào mà không biết xấu hổ như vậy" Hắc hắc , làm vợ của tôi , phải thật dịu dàng a" Nam Cung Ảnh ngồi trên ghế salon thú vị quan sát Nhan Mạt Hàn" Như thế nào , một câu thôi , diễn hay không diễn? Giúp tôi diễn xong , tôi sẽ cho em một khoản tiền" Nam Cung Ảnh vắt chéo hai chânNhan Mạt Hàn liếc nhìn Nam Cung Ảnh " Tôi không còn lạ gì với đồng tiền của các người ... cùng anh diễn là được chứ gì ! Thật khi không lại trở thành tội phạm , đi lừa gạt một lão lão , tôi không thích lừa gạt người khác" Nhan Mạt Hàn le lưỡi , liếc nhìn Nam Cung Ảnh ngồi ở đối diện" Lúc nào ông nội chuyển cổ phần cho tôi thì chưa biết , nhưng một khi ông cảm thấy vui , ông sẽ chuyển cổ phần cho tôi , mà mục đích của em là cùng tôi phối hợp , vì phần của em sẽ nằm trong cổ phần này . Nếu làm tốt phần của em sẽ không ít" Nam Cung Ảnh khoanh tay trước ngực" Hừ , tôi không cần , tôi đã có Lạc Ca Ca" Nhan Mạt Hàn không thèm nhìn Nam Cung Ảnh" Nhưng tôi cho em biết , ông nội của tôi đã lớn tuổi , sức khỏe không tốt , huyết áp lại cao không thể tức giận . Sáng nay ông xem tin tức liền gọi cho tôi nói lập tức bay về đây để gặp cháu dâu tương lai , nếu để ông mừng hụt không khéo lại lâm bệnh" Nam Cung Ảnh cúi đầu nhưng ánh mắt hướng về Nhan Mạt Hàn . Hắn không tin cô gái này là người vô tâm" Tôi ... tôi..." Nhan Mạt Hàn do dự trả lời , thật cô không đành lòng mà nhìn một người đã lớn tuổi như vậy lại mừng hụt , hơn nữa suy đi nghĩ lại dù sao cũng chỉ là diễn kịch , đến lúc thích hợp liền nói cả hai bên bất hòa rồi chia tay cũng không muộn" Vậy.. được rồi ! Tôi cùng anh diễn vở kịch này , cùng lắm khi nào tôi lấy được cổ phần sẽ liền rời đi , hơn nữa tốt nhất anh đừng tạo những tin tức không tốt , tôi không muốn Lạc ca ca hiểu lầm" Nhan Mạt Hàn nói , khóe miệng Nam Cung Ảnh nhếch lên , hắn tin chắn rằng người con gái này còn có lương tâm" Còn nữa , tốt nhất trước mặt tôi , em ít nhắc đến Lạc ca ca của em đi" Nam Cung Ảnh đi về phía bàn làm việc , lấy tờ báo bỏ vào học bàn" Tại sao không thể nhắc?" Nhan Mạt Hàn trau trau lông mày lại , khó hiểu hỏi" Bởi vì ... nếu để ba mẹ tôi còn có ông nội nữa nghe được , sẽ không hay , có thể sẽ gây hiểu lầm " Nam Cung Ảnh ngồi trên bàn làm việc , ngón tay gõ gõ lên mặt bàn"Ặc , anh ... anh ... Thôi được rồi , không nói tới vấn đề này nữa" Nhan Mạt Hàn ngồi ở chỗ cũ , nhìn gương mặt của Nam Cung Ảnh trước màn hình vi tính . Người đàn ông này quả là rắc rối , trong ánh mắt tràn đầy nghi ngờ , cảm thấy đôi môi nhẫn bóng mềm mại . Không tránh khỏi , Nhan Mạt Hàn nuốt một ngụm nước bọt vào trong , bệnh mê trai của cô lại tái phát . Một lúc sau , Nam Cung Ảnh đưa ra một bản thảo được in ra trong vi tính , đưa tới trước mặt Nhan Mạt Hàn
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz