Tong Hop Truyen Ngan Kha Hay
Tác giả: 玉灼痕
Đề cử: Ổ Ẩm Ương
Nhà edit: Nhân Trí page
---7.Mười ngày sau, ta trở về phủ trưởng công chúa.Mẫu thân ôm ta rơi lệ: "Hài tử đáng thương của ta, con chịu khổ rồi.Chuyện hòa thân, mẫu thân vì ta lo lắng, ta cảm động và nhớ nhung trong lòng, sớm không thèm để ý chuyện trước đó người đuổi ta đến thôn trang.“ Ôi nữ nhi ngoan cố, để cho a nương lo lắng.”Mẫu thân sờ sờ mặt ta, nói là đã gầy đi, phân phó phòng bếp nấu canh cho ta, lúc này mới lau nước mắt nói: "A Uyển, ta biết con là đứa nhỏ ngoan. Con lừa A Hạ uống đinh hương đắng, chỉ vì thấy đệ đệ ăn nhầm bánh ngọt có độc, giúp đệ đệ nôn ra.”Thì ra, a nương đều biết.Người thuận thế phát hoả, đưa ta tới thôn trang, chỉ vì sứ thần tộc Xích Hồi sắp tới, người muốn giúp ta tránh né hòa thân. Bệ hạ đau lòng không nỡ gả công chúa, mẫu thân cũng đau lòng nữ nhi duy nhất như ta.Ngày hôm sau, trong cung hạ ý chỉ.[Thái tử phi tương lai Cát Tố Tố cấu kết bắc địa, mưu hại hoàng tộc, đức hạnh không tốt, không xứng làm Thái tử phi, phụ thân dạy con không được, giáng chức quan, đi đày.]Ngoài tin tức tới phủ trưởng công chúa, còn có Thái tử điện hạ tôn quý.Nhìn qua hắn có phần uể oải: "Cô không biết nàng ấy là người như vậy. Uyển Uyển, để nàng chịu khổ rồi.”Ta vội vàng an ủi: "Uyển Uyển không sao. Ngược lại điện hạ......”Hắn miễn cưỡng cười cười: "Không cưới được người mình yêu, cô tình nguyện không cưới ai cả.”Nhưng điều này là không có khả năng, Thái tử đã đến tuổi cập kê, văn võ Đế hậu cùng Mãn triều đều sẽ không để cho hắn tùy hứng.Hắn biết và ta cũng vậy.“Nỗi khổ của điện hạ, Uyển Uyển đều hiểu.” Ta cầm tay hắn an ủi.Hắn rất cảm động, đỏ mắt nhìn ta: "Cô cần một vị thái tử phi. Lần này, cô muốn chọn một người hiểu rõ cô. Uyển Uyển, nàng có nguyện ý gả cho cô không?”Lời cầu hôn ta hy vọng đã lâu rốt cục cũng tới, giấc mộng sắp thành thực hiện.Ta vốn nên vui vẻ, cũng không biết vì sao, trong đầu đột nhiên thoáng hiện bộ dáng Đường Thước, nghĩ đến hắn cưỡi trên ngựa, hăng hái nói với ta "A Uyển, chờ ta trở về".Ta mở miệng định nói có, lại giống như bị người bóp cổ, không phát ra âm thanh nào.“Uyển Uyển, nàng nguyện ý không?”Kỷ Uyển, tỉnh lại đi. Giờ phút này, không phải là thứ ngươi tha thiết ước mơ sao?Ngươi bỏ cuộc à? Ngươi muốn vì một câu thích hư vô mờ mịt, buông tha mục tiêu ngươi theo đuổi sao?Không. Ta không thể bỏ cuộc.“Thần nữ nguyện ý.”Tất nhiên rồi.8.Nửa năm sau.Khi Đường Thước trở về, hắn đến phủ trưởng công chúa bái kiến mẫu thân ta, lúc này ta đang được Liên Diệp trợ giúp mặc thử hỉ phục.Ba ngày sau, ta sẽ chính thức trở thành Thái tử phi.A Hạ dùng bàn tay mập mạp nắm lấy làn váy của ta: "A tỷ, ôm ta một cái.”Ta khom lưng nhéo nhéo khuôn mặt hắn, vừa muốn đưa tay, liền nghe thị nữ Liên Diệp kinh ngạc nói: "Đường tiểu tướng quân?"Đường Thước đến rồi.Ta thẳng lưng, sai người đưa A Hạ ra ngoài.Liên Diệp nhìn sắc mặt của ta một chút, tự giác đưa hạ nhân vào trong viện.Đã lâu không gặp, Đường Thước gầy đi một chút, màu da vốn trắng nõn biến thành màu lúa mì.Trải qua rèn luyện trên chiến trường, cả người hắn nhìn qua đều không giống trước kia.Chỉ có đôi mắt, vẫn xinh đẹp như vậy.Bốn mắt nhìn nhau.Trong mắt hắn cất giấu các loại cảm xúc cùng thiên ngôn vạn ngữ.Ta mong hắn nói gì đó, lại sợ hắn thật sự nói ra cái gì đó.Cũng may, rời đi nửa năm, so với trước kia hắn càng trở nên nội liễm.Hắn không nói lời nào, ta liền mở miệng trước: "Đường tướng quân, chúc mừng ngươi. Lần này toàn thắng, gia quan phong tước, từ nay về sau, chính là lam nhan ở kinh thành.”Hắn nhếch môi, lộ ra một nụ cười khổ.“So ra vẫn kém nàng, sắp vào Đông cung.”Lời này nghe thế nào cũng có chút chua xót, nhưng ta không thèm để ý. Gần đây ai nhìn thấy ta, đều nói một câu hoặc ghen tị hoặc kính sợ chúc mừng, bổn quận chúa đã thành thói quen.“Vì sao? Đã nói gặp ở Thượng Kinh, vì sao nàng không đợi ta trở về?”Hắn mở miệng, trong lời nói hàm chứa chua xót cùng chất vấn.Ta chuyển hướng ánh mắt không nhìn hắn: "Ta vẫn đợi ở Thượng Kinh, chỗ nào cũng không đi, sao lại không chờ ngươi?”Hắn tiến lên nửa bước, cúi đầu nhìn ta, ánh mắt sáng quắc không thể tránh né: "Nàng biết rõ ta không phải nói cái này! A Uyển, nàng luôn hiểu nhưng giả bộ hồ đồ, nàng biết rõ ta thích nàng, ta muốn cưới nàng! Nhưng tại sao nàng, tại sao vừa cho ta hy vọng, vừa đồng ý gả cho Thái tử? Tại sao?”Hắn không biết tại sao sao sao?“Đường Thước, không phải ngươi rất hiểu ta sao. Vì sao gả cho Thái tử, bởi vì chỉ có như vậy mới có một ngày ta mới có thể làm mẫu nghi thiên hạ!”Đúng. Ta là quận chúa cao quý, phong quang vô hạn, nhưng tát cả quyền thế của ta đều dựa vào mẫu tộc của ta. Một khi ta xuất giá, ta sẽ được gán cho danh hiệu phu nhân, bản thân ta và hài tử của ta sẽ không còn là người hoàng gia.Chỉ có gả cho Thái tử, mới có thể giữ vững địa vị của ta, thân phận của ta, thậm chí có cơ hội để cho hài tử của ta, nâng cao một bậc.Từ nhỏ, ta đã biết, phụ thân ta là tướng quân quay đầu theo kẻ địch, làm hài tử của hắn ta vốn nên bị trói trên cột sỉ nhục, là mẫu thân cứu ta, là địa vị hoàng tộc của nàng cứu ta.Phò mã lâm trận đi theo địch, đó là sự tủi nhục của hoàng gia.Không ai dám nghị luận, đều chỉ coi hắn da ngựa bọc thi chết trận ở sa trường.Càng không ai dám coi thường ta, thậm chí có người muốn nâng đỡ ta.Còn tại sao phải cho hắn hy vọng......Ta nhếch môi: "Ta muốn làm Thái tử phi, nhất định phải diệt trừ Cát Tố Tố.”Nàng ta là một người xử trí theo cảm tính, dễ xúc động. Nhược điểm của nàng ta là Đường Thước.Mà chuyện Đường Thước thích ta, từ lúc hắn nhầm lẫn tưởng thư tình của Cát Tố Tố thành của ta, ta đã biết.Ta làm bộ như không biết, là bởi vì ta không đáp lại hắn.Nhưng ta lại không cắt đứt hy vọng của hắn. Không chỉ như thế, ta còn tìm mọi cách để cho Cát Tố Tố biết, người Đường Thước thích, là ta.Đồng thời lại âm thầm giúp Cát Tố Tố và sứ thần Bắc Địa dắt cầu bắc tuyến.Còn Đường Thước, hắn thản nhiên thừa nhận thích ta với Cát Tố Tố, đẩy nhanh hành động của Cát Tố Tố, đó là một chuyện ngoài ý muốn.Cát Tố Tố không khiến ta thất vọng, khi nàng bắt cóc ta, nếu không phải ta cẩn thận an bài, với trận thế xuất hành của Hoa Vinh quận chúa, sao nàng có thể thuận lợi bắt cóc ta?Người của ta vẫn âm thầm giám sát nhất cử nhất động của sứ thần Bắc Địa, tùy thời chuẩn bị cứu ta, cũng lấy được chứng cứ Cát Tố Tố cấu kết với ngoại tộc.Đường Thước xuất hiện, ta bất ngờ.Cũng may, chuyện hắn cứu ta không ảnh hưởng kế hoạch của ta.Tiếp theo mọi chuyện thuận lý thành chương.Cát Tố Tố bị giáng tội, Thái tử bị áp lực, liền nghĩ tới biểu muội thanh mai trúc mã như ta. Vì thế sau Cát Tố Tố, ta trở thành ứng cử viên Thái tử phi.“Đường Thước, ta là người chưa đạt được mục đích không từ thủ đoạn. Ta mồi ngươi, không cự tuyệt ngươi, chỉ là lợi dụng ngươi mà thôi.”Vẻ mặt của hắn từ khiếp sợ, đến không dám tin, đến thống khổ.“A Uyển, ta nhìn lầm nàng rồi. Ta cho rằng sự kiêu ngạo ương ngạnh tùy hứng là lớp lá chắn bảo vệ của nàng, ta không ngờ nàng lại máu lạnh như vậy.”Máu lạnh? Không, ta không nghĩ bản thân như vậy.“Đường Thước, ngươi có tư cách gì đứng ở chỗ này đánh giá ta?! Ta là lợi dụng ngươi. Nhưng ta chưa bao giờ phụ lòng ngươi! Ngươi cũng đã có được những gì ngươi muốn, phải không?"Ta nhìn hắn, không hề lùi bước: "Ngươi muốn kiến công lập nghiệp, khổ nỗi không có cơ hội. Cho đến khi ta được chọn hòa thân, mẫu thân ta nóng nảy, lúc này mới vận dụng thế lực trong triều, giúp ngươi một tay.”Đúng vậy. Trong yến tiệc đó, mẫu thân ta bề ngoài không nói một câu, nhưng nếu không có nàng âm thầm trợ giúp, Đường Thước chưa chắc có thể xuất chiến như nguyện.“Huống chi, còn có chuyện kia. Điều sai trái mà ngươi đã làm. Là ta vất vả giúp ngươi che giấu, lúc này mới không để cho những người khác phát hiện. Nếu mẫu thân ta biết là ngươi......”Hắn ngắt lời ta: "A Uyển! Đừng nói nữa! Đừng nói nữa..."Ta cười lạnh: "Ta nhấn mạnh lần cuối cùng, đừng gọi ta là A Uyển. Cũng đừng gọi ta là a tỷ. Gọi ta là điện hạ.Hiện tại là quận chúa điện hạ, tương lai là Thái tử phi điện hạ.9Ngày xuất giá, trời trong xanh.Trên đầu ta đầu đầy châu thúy, kéo A Hạ đang ngủ say tha thiết dặn dò: "Sau này đừng tham ăn nữa, người khác cho đồ vật không thể tùy tiện ăn bậy biết không?"Mẫu thân tươi cười thúc giục: "Đông cung và phủ công chúa cách nhau không xa, ta thường xuyên dẫn A Hạ đi thăm con là được.”Tuy rằng ngoài miệng ghét bỏ, nhưng trong lòng ta rất yêu thương đệ đệ này.Nhưng có một số người lại chưa chắc. Tầm mắt của ta nhìn xuyên qua song cửa sổ, rơi vào thân ảnh quen thuộc kia.A Hạ cũng là đệ đệ của Đường Thước, nhưng sự ra đời của A Hạ thật sự cản trở lợi ích của hắn.Mẫu tộc của A Hạ là hoàng thất, nhất định thân phận cao quý hơn cả đích trưởng tử như hắn.Cho nên hắn không thích A Hạ, hắn từng bỏ độc vào đồ ăn của A Hạ.Nếu không phải ta kịp thời phát hiện, dùng đinh hương đắng để A Hạ ói ra, chỉ sợ hậu quả không thể tưởng tượng nổi.Ta chán ghét Đường Thước, luôn bất hòa với hắn, cũng không biết tại sao, ma xui quỷ khiến, ta thà rằng mình bị mẫu thân hiểu lầm, chịu để mẫu thân trách phạt, cũng không khai ra Đường Thước.Ta trốn mẫu thân đi tìm hắn đôi co.Hắn đang ở trong viện luyện kiếm, nghe vậy không chút hoang mang, thu kiếm vào vỏ.Hắn cũng không biện giải cho mình, ngược lại nhếch môi nhìn ta nói: "Quận chúa điện hạ, nàng ngày thường cay nghiệt tùy hứng, không ai bì nổi, nhưng nàng thật ra là một người mạnh miệng mềm lòng. Ta trăm triệu lần không nghĩ tới, người cứu A Hạ lại là nàng.”Ta không có động tĩnh: "Ngươi đừng tưởng rằng nói hai câu dễ nghe ta sẽ bỏ qua cho ngươi. Nếu còn có lần sau, đừng nói mẫu thân ta, bổn quận chúa sẽ tuyệt đối không tha cho ngươi!"Trước khi quay lại, ta nhìn thấy nụ cười của hắn. Ánh mặt trời lặn, bóng cây lắc lư.Nụ cười còn bức người hơn cả ánh mặt trời kia, đến nay ta vẫn còn nhớ rõ.Dù ta thủ đoạn tàn nhẫn thì hắn cũng không thua kém nhiều.Giữa ta và hắn, rõ ràng phần lớn thời gian là lợi dụng lẫn nhau.……“Ta không có nói dối!”"Ta chỉ cưới người ta thích."“Vì nàng mà mạo hiểm, ta cam tâm tình nguyện.”“A Uyển, chờ ta trở về.”……Hắn thích ta, ta có lẽ, cũng có một chút thích hắn.Nhưng thích, cuối cùng phải nhượng bộ vì ước mơ. Cho dù làm lại một vạn lần, ta vẫn sẽ lựa chọn gả cho người khác.Thái tử điện hạ mặc hỉ phục ở cuối hành lang mỉm cười với ta, ngài là một người dịu dàng đôn hậu, ta có thể sẽ hạnh phúc.Ta cất bước, đi về phía Thái tử. ---
Yeeee nữ chính 10 điểm
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz