Tong Hop Nhung Bai Tho Cau Tho Hay Nhat
1. Em Sắp Lấy Chồng
Được tin em sắp lấy chồngAnh cười đã lắm, anh buồn cũng ghê.Em ơi, em nuốt lời thềAnh lầm anh tưởng gái quê thật thà.2. Em Lấy Chồng
Ngày mai tôi bỏ làm thi sĩEm lấy chồng rồi hết ước mơTôi sẽ đi tìm mỏm đá trắngNgồi lên để thả cái hồn thơ.3. Đây Thôn Vĩ Dạ
Sao anh không về chơi thôn Vĩ?Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.Vườn ai mướt quá xanh như ngọcLá trúc che ngang mặt chữ điền.-Gió theo lối gió, mây đường mây,Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay...Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,Có chở trăng về kịp tối nay?-Mơ khách đường xa, khách đường xaÁo em trắng quá nhìn không ra...Ở đây sương khói mờ nhân ảnhAi biết tình ai có đậm đà?4. Đà Lạt Trăng Mờ
Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,Như đón từ xa một ý thơ.-Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,Để nghe dưới đáy nước hồ reo.Để nghe tơ liễu run trong gió,Và để xem trời giải nghĩa yêu.-Hàng thông lấp loáng đứng trong im,Cành lá in như đã lặng chìm.Hư thực làm sao phân biệt được?Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.-Cả trời say nhuộm một màu trăng,Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.Không một tiếng gì nghe động chạm,Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!5. Những Giọt Lệ
Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?Bao giờ tôi hết được yêu vì,Bao giờ mặt nhật tan thành máuVà khối lòng tôi cứng tợ si?-Họ đã xa rồi khôn níu lại,Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa...Người đi, một nửa hồn tôi mất,Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.-Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?Sao bông phượng nở trong màu huyết,Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?6. Mơ Hoa
Khói trầm lan nhẹ ngấm không gian,Giây phút buồn lây đến mộng vàng.Xiêm áo hôm nay tề chỉnh quá,Dám ôm hồn cúc ở trong sương.-Hãy tưới lên hoa giọt lệ nồng,Đếm từng cánh một mấy lần thương.Hãy chôn những mảnh xuân tàn tạ,Và hãy chôn sâu tận đáy lòng.-Bóng người thục nữ ẩn trong mơ.Trong lá, trong hoa khói bụi mờ.Xin chớ làm thinh mà biểu lộNhững tình ý lạ, những lời thơ.-Hãy quỳ nán lại: tiếng sao rơiKhua ánh trăng xanh động khí trờiGió thở hay là hoa thở nhỉ ?Ô hay người ngọc biến ra hơi.7. Ghen
Ta ném mình đi theo gió trăngLòng ta tản khắp bốn phương trờiCửu trùng là chốn xa xôi lạChim én làm sao bay đến nơi?-Chiếc tàu chở cả một đêm trăngMuôn ánh sao ngời chói thẳng băngMuôn sợi hương trầm bay bối rốiMuôn vàn thần thánh sống cao sang.-Giây phút ôi chao! Nguồn cực lạc.Tình tôi ghen hết thú vô biênAi cho châu báu cho thinh sắcMiệng lưỡi khô khan, hết cả thèm.1. Tương Tư
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn ĐôngMột người chín nhớ mười mong một người.Gió mưa là bệnh của giờiTương tư là bệnh của tôi yêu nàng.Hai thôn chung lại một làng,Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?Ngày qua ngày lại qua ngày,Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.Bảo rằng cách trở đò giang,Không sang là chẳng đường sang đã đành.Nhưng đây cách một đầu đình,Có xa xôi mấy cho tình xa xôi...Tương tư thức mấy đêm rồi,Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!Bao giờ bến mới gặp đò?Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?-Nhà em có một giàn giầuNhà anh có một hàng cau liên phòngThôn Đoài thì nhớ thôn ĐôngCau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?2. Chân quê
Hôm qua em đi tỉnh vềĐợi em ở mãi con đê đầu làngKhăn nhung quần lĩnh rộn ràngÁo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!-Nào đâu cái yếm lụa sồi?Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?Nào đâu cái áo tứ thân?Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?
-Nói ra sợ mất lòng emVan em em hãy giữ nguyên quê mùaNhư hôm em đi lễ chùaCứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh!-Hoa chanh nở giữa vườn chanhThầy u mình với chúng mình chân quêHôm qua em đi tỉnh vềHương đồng gió nội bay đi ít nhiều3. Cái quạt
Cái quạt mười tám cái nanAnh phất vào đấy muôn vàn nhớ nhungGió sông, gió núi, gió rừngAnh niệm thần chú thì ngừng lại đây.-Gió Nam Bắc, gió Đông TâyHãy hầu công chúa thâu ngày, thâu đêmEm ơi công chúa là emAnh là quan trạng đi xem hoa về-Trên giời có vẩy tê têĐôi bên ước thề duyên hãy tròn duyênQuạt này trạng để làm tinĐêm nay khép mở tình duyên với nàng.4. Đóa hoa hồng
Thưa đây, một đoá hoa hồngVà đây một án hương lòng hoang vuĐầu bù trở lại kinh đôTơ vương chín mối sầu cho một lòngTình tôi như đóa hoa hồngỞ mương oan trái, trong lòng tịch liêuKinh đô cát bụi bay nhiềuTìm đâu thấy một người yêu hoa hồng?5. Nàng đi lấy chồng
Hôm nay ăn hỏi tưng bừngNgày mai thì cưới, độ chừng ngày kiaNàng cùng chồng mới nàng vềRồi cùng chồng mới nàng đi theo chồngTôi về dạm vợ là xongVợ người làng, vợ xóm Đông quê mùaVợ tôi không đợi, không chờKhông nhan sắc lắm, không thơ mộng gìLấy tôi bởi đã đến thìLấy tôi không phải bởi vì yêu tôiHôm nay tôi lấy vợ rồiTừ đây tôi sẽ là người bỏ điPháo ơi, mày nổ làm gì?Biến ra tất cả pháo xì cho tao!6. Ghen
Cô nhân tình bé của tôi ơi!Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cườiNhững lúc có tôi và mắt chỉ...Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.-Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai,Đừng hôn, dù thấy cánh hoa tươi,Đừng ôm gối chiếc, đêm nay ngủ...Đừng tắm chiều nay, biển lắm người.-Tôi muốn mùi thơm của nước hoa,Mà cô thường xức, chẳng bay xa,Chẳng làm ngây ngất người qua lại,Dẫu chỉ qua đường, khách lại qua.-Tôi muốn những đêm đông giá lạnhChiêm bao đừng lẩn quất bên côBằng không, tôi muốn cô đừng gặpMột trẻ trai nào, trong giấc mơ.-Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ.Đừng làm ẩm áo khách chưa quen.Chân cô in vết trên đường bụiChẳng bước chân nào được dẫm lên.-Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi,Thế nghĩa là yêu quá mất rồiVà nghĩa là cô là tất cả.Cô là tất cả của riêng tôi!1. Tự Hát
Chả dại gì em ước nó bằng vàngTrái tim em, anh đã từng biết đấyAnh là người coi thường của cảiNên nếu cần anh bán nó đi ngay-Em cũng không mong nó giống mặt trờiVì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuốngLại mình anh với đêm dài câm lặngMà lòng anh xa cách với lòng em-Em trở về đúng nghĩa trái timBiết làm sống những hồng cầu đã chếtBiết lấy lại những gì đã mấtBiết rút gần khoảng cách của yêu tin-Em trở về đúng nghĩa trái tim emBiết khao khát những điều anh mơ ướcBiết xúc động qua nhiều nhận thứcBiết yêu anh và biết được anh yêu-Mùa thu nay sao bão giông nhiềuNhững cửa sổ con tàu chẳng đóngDải đồng hoang và đại ngàn tối sẫmEm lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh-Em lo âu trước xa tắp đường mìnhTrái tim đập những điều không thể nóiTrái tim đập cồn cào cơn đóiNgọn lửa nào le lói giữa cô đơn-Em trở về đúng nghĩa trái tim emLà máu thịt, đời thường ai chẳng cóCũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữaNhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.2. Nói Cùng Anh
Em biết đấy là điều đã cũChuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:Sự gắn bó giữa hai người xa lạNỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau-Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễnHôm nay yêu, mai có thể xa rồiNiềm đau đớn tưởng như vô tậnBỗng có ngày thay thế một niềm vui-Điều hôm nay ta nói, ngày maiNgười khác lại nói lời yêu thuở trướcĐời sống chẳng vô cùng, em biếtCâu thơ đâu còn mãi ngày sau-Chẳng có gì quan trọng lắm đâuNhư không khí như màu xanh lá cỏNhiều đến mức tưởng như chẳng cóTrước cuộc đời rộng lớn mênh mang-Nhưng lúc này anh ở bên emNiềm vui sướng trong ta là có thậtNhư chiếc áo trên tường như trang sáchNhư chùm hoa mở cánh trước hiên nhà-Em hiểu rằng mỗi lúc đi xaTình anh đối với em là xứ sởLà bóng rợp trên con đường nắng lửaTrái cây thơm trên miền đất khô cằn-Đấy tình yêu, em muốn nói cùng anh:Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọngLòng tốt để duy trì sự sốngCho con người thực sự Người hơn.3. Hoa Cỏ May
Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.Tên mình ai gọi sau vòm lá,Lối cũ em về nay đã thu.-Mây trắng bay đi cùng với gió,Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,Thơ viết đôi dòng theo gió xa.-Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ mayÁo em sơ ý cỏ găm đầyLời yêu mỏng mảnh như màu khói,Ai biết lòng anh có đổi thay?4. Thuyền Và Biển
Em sẽ kể anh ngheChuyện con thuyền và biển:-"Từ ngày nào chẳng biếtThuyền nghe lời biển khơiCánh hải âu, sóng biếcĐưa thuyền đi muôn nơi-Lòng thuyền nhiều khát vọngVà tình biển bao laThuyền đi hoài không mỏiBiển vẫn xa... còn xa-Những đêm trăng hiền từBiển như cô gái nhỏThầm thì gửi tâm tưQuanh mạn thuyền sóng vỗ-Cũng có khi vô cớBiển ào ạt xô thuyền(Vì tình yêu muôn thuởCó bao giờ đứng yên?)-Chỉ có thuyền mới hiểuBiển mênh mông nhường nàoChỉ có biển mới biếtThuyền đi đâu, về đâu-Những ngày không gặp nhauBiển bạc đầu thương nhớNhững ngày không gặp nhauLòng thuyền đau – rạn vỡ-Nếu từ giã thuyền rồiBiển chỉ còn sóng gió"-Nếu phải cách xa anhEm chỉ còn bão tố.5. Sóng
Dữ dội và dịu êmỒn ào và lặng lẽSông không hiểu nổi mìnhSóng tìm ra tận bể-Ôi con sóng ngày xưaVà ngày sau vẫn thếNỗi khát vọng tình yêuBồi hồi trong ngực trẻ-Trước muôn trùng sóng bểEm nghĩ về anh, emEm nghĩ về biển lớnTừ nơi nào sóng lên?-Sóng bắt đầu từ gióGió bắt đầu từ đâu?Em cũng không biết nữaKhi nào ta yêu nhau-Con sóng dưới lòng sâuCon sóng trên mặt nướcÔi con sóng nhớ bờNgày đêm không ngủ đượcLòng em nhớ đến anhCả trong mơ còn thức-Dẫu xuôi về phương bắcDẫu ngược về phương namNơi nào em cũng nghĩHướng về anh – một phương-Ở ngoài kia đại dươngTrăm nghìn con sóng đóCon nào chẳng tới bờDù muôn vời cách trở-Cuộc đời tuy dài thếNăm tháng vẫn đi quaNhư biển kia dẫu rộngMây vẫn bay về xa-Làm sao được tan raThành trăm con sóng nhỏGiữa biển lớn tình yêuĐể ngàn năm còn vỗ.
Được tin em sắp lấy chồngAnh cười đã lắm, anh buồn cũng ghê.Em ơi, em nuốt lời thềAnh lầm anh tưởng gái quê thật thà.2. Em Lấy Chồng
Ngày mai tôi bỏ làm thi sĩEm lấy chồng rồi hết ước mơTôi sẽ đi tìm mỏm đá trắngNgồi lên để thả cái hồn thơ.3. Đây Thôn Vĩ Dạ
Sao anh không về chơi thôn Vĩ?Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.Vườn ai mướt quá xanh như ngọcLá trúc che ngang mặt chữ điền.-Gió theo lối gió, mây đường mây,Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay...Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,Có chở trăng về kịp tối nay?-Mơ khách đường xa, khách đường xaÁo em trắng quá nhìn không ra...Ở đây sương khói mờ nhân ảnhAi biết tình ai có đậm đà?4. Đà Lạt Trăng Mờ
Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,Trời mơ trong cảnh thật huyền mơ.Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt,Như đón từ xa một ý thơ.-Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,Để nghe dưới đáy nước hồ reo.Để nghe tơ liễu run trong gió,Và để xem trời giải nghĩa yêu.-Hàng thông lấp loáng đứng trong im,Cành lá in như đã lặng chìm.Hư thực làm sao phân biệt được?Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm.-Cả trời say nhuộm một màu trăng,Và cả lòng tôi chẳng nói rằng.Không một tiếng gì nghe động chạm,Dẫu là tiếng vỡ của sao băng!5. Những Giọt Lệ
Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?Bao giờ tôi hết được yêu vì,Bao giờ mặt nhật tan thành máuVà khối lòng tôi cứng tợ si?-Họ đã xa rồi khôn níu lại,Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa...Người đi, một nửa hồn tôi mất,Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ.-Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?Sao bông phượng nở trong màu huyết,Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu?6. Mơ Hoa
Khói trầm lan nhẹ ngấm không gian,Giây phút buồn lây đến mộng vàng.Xiêm áo hôm nay tề chỉnh quá,Dám ôm hồn cúc ở trong sương.-Hãy tưới lên hoa giọt lệ nồng,Đếm từng cánh một mấy lần thương.Hãy chôn những mảnh xuân tàn tạ,Và hãy chôn sâu tận đáy lòng.-Bóng người thục nữ ẩn trong mơ.Trong lá, trong hoa khói bụi mờ.Xin chớ làm thinh mà biểu lộNhững tình ý lạ, những lời thơ.-Hãy quỳ nán lại: tiếng sao rơiKhua ánh trăng xanh động khí trờiGió thở hay là hoa thở nhỉ ?Ô hay người ngọc biến ra hơi.7. Ghen
Ta ném mình đi theo gió trăngLòng ta tản khắp bốn phương trờiCửu trùng là chốn xa xôi lạChim én làm sao bay đến nơi?-Chiếc tàu chở cả một đêm trăngMuôn ánh sao ngời chói thẳng băngMuôn sợi hương trầm bay bối rốiMuôn vàn thần thánh sống cao sang.-Giây phút ôi chao! Nguồn cực lạc.Tình tôi ghen hết thú vô biênAi cho châu báu cho thinh sắcMiệng lưỡi khô khan, hết cả thèm.1. Tương Tư
Thôn Đoài ngồi nhớ thôn ĐôngMột người chín nhớ mười mong một người.Gió mưa là bệnh của giờiTương tư là bệnh của tôi yêu nàng.Hai thôn chung lại một làng,Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này?Ngày qua ngày lại qua ngày,Lá xanh nhuộm đã thành cây lá vàng.Bảo rằng cách trở đò giang,Không sang là chẳng đường sang đã đành.Nhưng đây cách một đầu đình,Có xa xôi mấy cho tình xa xôi...Tương tư thức mấy đêm rồi,Biết cho ai, hỏi ai người biết cho!Bao giờ bến mới gặp đò?Hoa khuê các bướm giang hồ gặp nhau?-Nhà em có một giàn giầuNhà anh có một hàng cau liên phòngThôn Đoài thì nhớ thôn ĐôngCau thôn Đoài nhớ giầu không thôn nào?2. Chân quê
Hôm qua em đi tỉnh vềĐợi em ở mãi con đê đầu làngKhăn nhung quần lĩnh rộn ràngÁo cài khuy bấm, em làm khổ tôi!-Nào đâu cái yếm lụa sồi?Cái dây lưng đũi nhuộm hồi sang xuân?Nào đâu cái áo tứ thân?Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?
-Nói ra sợ mất lòng emVan em em hãy giữ nguyên quê mùaNhư hôm em đi lễ chùaCứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh!-Hoa chanh nở giữa vườn chanhThầy u mình với chúng mình chân quêHôm qua em đi tỉnh vềHương đồng gió nội bay đi ít nhiều3. Cái quạt
Cái quạt mười tám cái nanAnh phất vào đấy muôn vàn nhớ nhungGió sông, gió núi, gió rừngAnh niệm thần chú thì ngừng lại đây.-Gió Nam Bắc, gió Đông TâyHãy hầu công chúa thâu ngày, thâu đêmEm ơi công chúa là emAnh là quan trạng đi xem hoa về-Trên giời có vẩy tê têĐôi bên ước thề duyên hãy tròn duyênQuạt này trạng để làm tinĐêm nay khép mở tình duyên với nàng.4. Đóa hoa hồng
Thưa đây, một đoá hoa hồngVà đây một án hương lòng hoang vuĐầu bù trở lại kinh đôTơ vương chín mối sầu cho một lòngTình tôi như đóa hoa hồngỞ mương oan trái, trong lòng tịch liêuKinh đô cát bụi bay nhiềuTìm đâu thấy một người yêu hoa hồng?5. Nàng đi lấy chồng
Hôm nay ăn hỏi tưng bừngNgày mai thì cưới, độ chừng ngày kiaNàng cùng chồng mới nàng vềRồi cùng chồng mới nàng đi theo chồngTôi về dạm vợ là xongVợ người làng, vợ xóm Đông quê mùaVợ tôi không đợi, không chờKhông nhan sắc lắm, không thơ mộng gìLấy tôi bởi đã đến thìLấy tôi không phải bởi vì yêu tôiHôm nay tôi lấy vợ rồiTừ đây tôi sẽ là người bỏ điPháo ơi, mày nổ làm gì?Biến ra tất cả pháo xì cho tao!6. Ghen
Cô nhân tình bé của tôi ơi!Tôi muốn môi cô chỉ mỉm cườiNhững lúc có tôi và mắt chỉ...Nhìn tôi những lúc tôi xa xôi.-Tôi muốn cô đừng nghĩ đến ai,Đừng hôn, dù thấy cánh hoa tươi,Đừng ôm gối chiếc, đêm nay ngủ...Đừng tắm chiều nay, biển lắm người.-Tôi muốn mùi thơm của nước hoa,Mà cô thường xức, chẳng bay xa,Chẳng làm ngây ngất người qua lại,Dẫu chỉ qua đường, khách lại qua.-Tôi muốn những đêm đông giá lạnhChiêm bao đừng lẩn quất bên côBằng không, tôi muốn cô đừng gặpMột trẻ trai nào, trong giấc mơ.-Tôi muốn làn hơi cô thở nhẹ.Đừng làm ẩm áo khách chưa quen.Chân cô in vết trên đường bụiChẳng bước chân nào được dẫm lên.-Nghĩa là ghen quá đấy mà thôi,Thế nghĩa là yêu quá mất rồiVà nghĩa là cô là tất cả.Cô là tất cả của riêng tôi!1. Tự Hát
Chả dại gì em ước nó bằng vàngTrái tim em, anh đã từng biết đấyAnh là người coi thường của cảiNên nếu cần anh bán nó đi ngay-Em cũng không mong nó giống mặt trờiVì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuốngLại mình anh với đêm dài câm lặngMà lòng anh xa cách với lòng em-Em trở về đúng nghĩa trái timBiết làm sống những hồng cầu đã chếtBiết lấy lại những gì đã mấtBiết rút gần khoảng cách của yêu tin-Em trở về đúng nghĩa trái tim emBiết khao khát những điều anh mơ ướcBiết xúc động qua nhiều nhận thứcBiết yêu anh và biết được anh yêu-Mùa thu nay sao bão giông nhiềuNhững cửa sổ con tàu chẳng đóngDải đồng hoang và đại ngàn tối sẫmEm lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh-Em lo âu trước xa tắp đường mìnhTrái tim đập những điều không thể nóiTrái tim đập cồn cào cơn đóiNgọn lửa nào le lói giữa cô đơn-Em trở về đúng nghĩa trái tim emLà máu thịt, đời thường ai chẳng cóCũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữaNhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi.2. Nói Cùng Anh
Em biết đấy là điều đã cũChuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:Sự gắn bó giữa hai người xa lạNỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau-Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễnHôm nay yêu, mai có thể xa rồiNiềm đau đớn tưởng như vô tậnBỗng có ngày thay thế một niềm vui-Điều hôm nay ta nói, ngày maiNgười khác lại nói lời yêu thuở trướcĐời sống chẳng vô cùng, em biếtCâu thơ đâu còn mãi ngày sau-Chẳng có gì quan trọng lắm đâuNhư không khí như màu xanh lá cỏNhiều đến mức tưởng như chẳng cóTrước cuộc đời rộng lớn mênh mang-Nhưng lúc này anh ở bên emNiềm vui sướng trong ta là có thậtNhư chiếc áo trên tường như trang sáchNhư chùm hoa mở cánh trước hiên nhà-Em hiểu rằng mỗi lúc đi xaTình anh đối với em là xứ sởLà bóng rợp trên con đường nắng lửaTrái cây thơm trên miền đất khô cằn-Đấy tình yêu, em muốn nói cùng anh:Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọngLòng tốt để duy trì sự sốngCho con người thực sự Người hơn.3. Hoa Cỏ May
Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.Tên mình ai gọi sau vòm lá,Lối cũ em về nay đã thu.-Mây trắng bay đi cùng với gió,Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,Thơ viết đôi dòng theo gió xa.-Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ mayÁo em sơ ý cỏ găm đầyLời yêu mỏng mảnh như màu khói,Ai biết lòng anh có đổi thay?4. Thuyền Và Biển
Em sẽ kể anh ngheChuyện con thuyền và biển:-"Từ ngày nào chẳng biếtThuyền nghe lời biển khơiCánh hải âu, sóng biếcĐưa thuyền đi muôn nơi-Lòng thuyền nhiều khát vọngVà tình biển bao laThuyền đi hoài không mỏiBiển vẫn xa... còn xa-Những đêm trăng hiền từBiển như cô gái nhỏThầm thì gửi tâm tưQuanh mạn thuyền sóng vỗ-Cũng có khi vô cớBiển ào ạt xô thuyền(Vì tình yêu muôn thuởCó bao giờ đứng yên?)-Chỉ có thuyền mới hiểuBiển mênh mông nhường nàoChỉ có biển mới biếtThuyền đi đâu, về đâu-Những ngày không gặp nhauBiển bạc đầu thương nhớNhững ngày không gặp nhauLòng thuyền đau – rạn vỡ-Nếu từ giã thuyền rồiBiển chỉ còn sóng gió"-Nếu phải cách xa anhEm chỉ còn bão tố.5. Sóng
Dữ dội và dịu êmỒn ào và lặng lẽSông không hiểu nổi mìnhSóng tìm ra tận bể-Ôi con sóng ngày xưaVà ngày sau vẫn thếNỗi khát vọng tình yêuBồi hồi trong ngực trẻ-Trước muôn trùng sóng bểEm nghĩ về anh, emEm nghĩ về biển lớnTừ nơi nào sóng lên?-Sóng bắt đầu từ gióGió bắt đầu từ đâu?Em cũng không biết nữaKhi nào ta yêu nhau-Con sóng dưới lòng sâuCon sóng trên mặt nướcÔi con sóng nhớ bờNgày đêm không ngủ đượcLòng em nhớ đến anhCả trong mơ còn thức-Dẫu xuôi về phương bắcDẫu ngược về phương namNơi nào em cũng nghĩHướng về anh – một phương-Ở ngoài kia đại dươngTrăm nghìn con sóng đóCon nào chẳng tới bờDù muôn vời cách trở-Cuộc đời tuy dài thếNăm tháng vẫn đi quaNhư biển kia dẫu rộngMây vẫn bay về xa-Làm sao được tan raThành trăm con sóng nhỏGiữa biển lớn tình yêuĐể ngàn năm còn vỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz