Tokyo Revengers X Reader Bat Dac Di Drop
Buổi chiều hôm ấy , khi Raiki đang thiếp đi thì nghe thấy tiếng kéo cửa . Cô từ từ mở mắt rồi định hình lại tinh thần để gặp người này-"Tới rồi à?" Raiki ngồi dậy nhìn qua , cô khá ngạc nhiên vì vị khách đến thăm cô chiều này là KakuchouAnh bước vào ngồi ghế ở bên giường của cô , tay thì lục lọi lấy ra cho Raiki vài hộp bánh . Nào là Pocky , Taiyaki , mấy bịch bánh snack khoai tây,...Chưa kể trong đó còn có cả Pudding nữa-"Anh có cần đem nhiều đến như vậy không..em ăn không hết đâu đấy.." Cô nhếch miệng lên nhìn vào bịch bánh sau đó nhìn lên Kakuchou-"Nghe nói trong trận chiến giữa Touman và Mobius em bị đâm nên anh đến thăm.." Anh đưa cho Raiki một miếng Taiyaki còn nóng-"Em ăn đi , mấy cái này không phải chỉ có mỗi mình anh mua đâu.." -"À..dạ cảm ơn ạ.." Cô trầm ngâm một xíu rồi nhìn qua anh , cô để ý anh sắc mặt của anh có chút gọi là..mệt mỏi..?-"Anh chưa ăn gì đúng không?"-"Ừ..không sao xíu nữa anh ăn"-"Ăn chung với em nhé?" Cô chia miếng bánh ra làm đôi rồi đưa cho Kakuchou . Anh khựng lại một xíu nhưng vẫn đón nhận tấm lòng của cô-"Cảm ơn em"-"Nãy anh nói những thứ này không phải một mình anh mua..có nghĩa là.." Cô cầm lấy hộp bánh Pudding , trên hộp có dán một tờ giấy ghi nhớ , hình như là nó dành cho cô// Ăn xong rồi nghỉ ngơi đi // Nhìn qua cũng biết là Rindou ghi rồi , Raiki cười mỉmChỉ một dòng chữ này thôi cũng đủ làm cô vui lòng . Chứ ở thế giới cũ từ đó đến giờ chả ai lo cho cô cả , cô chỉ toàn cắm đầu vào làm việc , học tập các thứ thôi..-"À..cho em hỏi cái này.." Raiki quay sang Kakuchou -"Sao?"-"Anh thường đi với Izana mà? Sao hôm nay lại.."-"Nó không muốn đi , nó sợ khi thấy em bị thương nó không kiềm chế được mà giết người mất"-"...." Hả..? Con người này coi bộ cũng kinh phết đấy..Một buổi chiều xế tà , từng ánh nắng lọt vào trong phòng , nơi có hai con người đang ngồi nói chuyện vui vẻ . Anh kể cho cô nghe về những cuộc chiến mà anh và mọi người cùng nhau trải qua , thi thoảng lại cười híp mắt Raiki càng nhìn càng không muốn con người này bị thương kể cả Izana , nhiều khi cô chỉ biết cười thầm thôi chứ có vui nổi gì đâu...-"A- Tới giờ anh phải về rồi , vậy nhé! Tạm biệt em!!" Anh đứng dậy quay đầu lại vẫy tay rồi bước đi-"Tạm biệt.."Sau khi anh đi , Raiki nhìn ra ngoài cửa sổ , cô nghĩ bây giờ chắc Takemichi cũng đã trở về tương lai rồi..phải đợi đến hôm sau mới quay lại . Đầu cô bây giờ rối lắm , cô muốn cứu hết mọi người , nhưng không chắc chắn nổi là hoàn toàn cứu được hết Cô lấy tay xoa xoa trán rồi nằm xuống giường , mắt cô nhắm lại nghỉ ngơi , miệng thì than thở :-"Chán quá..tự nhiên muốn trốn viện.."-"Chị Raiki?" Bổng một tiếng nói vang lên bên cửa , cô quay qua thì thấy Chifuyu đang đứng cùng với Baji , Baji thì khỏi nói , giận không thèm nhìn mặt cô luôn mà-"Chị ăn gì chưa?? Em đem cơm nắm , Sandwich và sữa đến nè" Ôi em ơi..chị vừa dọng đống đồ ngọt mà Kakuchou cho đó em..-"Ừm- Cảm ơn em nhé!" Cô dọn mớ hỗn độn ban nãy vào sọt rác , bánh Pudding cô còn chưa kịp ăn , thôi thì xíu ăn xong đồ ăn Chifuyu đem cho rồi ăn sau...Căn phòng của cô không có khi nào là thiếu tiếng nói cả , hết người này đến thăm đến người kia đến thăm -"Ban nãy chị vừa nói chị muốn trốn viện à?" Chifuyu vẫn tiếp tục ăn mì với Raiki khi cô đang ăn cơm nắm , còn Baji , Cậu ta quay mặt đi chổ khác rồi.. Không thèm nói chuyện chung với cô luôn-"Ừ..chị thấy chán quá ấy mà.." Cô xoa xoa gáy , sau đó cô quyết định xin lỗi cậu bạn thân đang ngồi giận hờn-"Baji~~~ Tao xin lỗi mà.....Đừng có giận dai như vậy chứ???"-"...."-"Mày không nói gì thì chắc tao sẽ còn lặp lại-"-"Mày liều nữa thì tao bẻ cổ mày luôn đấy con điên này!!" Haiz...Cuối cùng anh cũng chịu quay qua rồi...-"Rồi rồi tao xin lỗi.." Cô vỗ vỗ vai của Baji-"Ê xíu đi trốn viện không?" Bổng nhiên cô nói một câu mà hai người nghe cũng thẫn thờ-"Chị nên nghỉ ngơi đi..dù gì chiều mai chị cũng xuất viện được rồi.." Chifuyu nhẹ nhàng nhắc nhở -"Mày bị điên thật rồi đấy Hyoji" Baji nhịn không được vò đầu Raiki khiến tóc cô rối lên hết-"A! Đừng coi thằng này!!"Được một lúc thì hai người đó cũng về . Cô lấy miếng Pudding ra ăn hết rồi nằm dài ra ngủ -"Khác gì con heo không chứ...?"-"Im đi Kaiyon..."Vì ngủ trong bệnh viện cô không quen chút nào nên cô dậy khá sớm ( tầm 7h là dậy rồi ) Cô cảm thấy quá chán nên quyết định đi vòng vòng cho khỏe khoắn Vừa đi vừa nhìn từng ánh nắng lấp ló qua những tán lá xanh làm cô sảng khoái hơn một xíu rồi , đang đi thì cô thấy một bóng dáng khá quen..ôi trời..-"Hyoji??"-"Ể?! M-Mitsuya??!"-"Cậu làm gì ở đây vậy?"-"À..T-tớ đi dạo một xíu ấy mà..còn cậu?"-"Tớ đi mua đồ ăn về làm đồ ăn sáng cho hai đứa em ở nhà..mà cậu về đi không bệnh viện người ta giữ cậu lại đấy.."-"Nếu tớ nói không?" Cô khoanh tay nhìn . -"..." Ban đầu Raiki định chọc Mitsuya một xíu nhưng--"Ể!?! M-Mitsuya???!" Cô bị Mitsuya xách bổng lên rồi xách về phía bệnh viện-"Th-thả tớ xuống , tớ có thể đi được mà??!" Mặt cô đỏ lên hết nhìn chàng trai đang bế cô đi-"Yên nào.." Anh không thèm nhìn mặt cô mà nói-"..." Cô mím môi gục đầu xuống bất lực để Mitsuya bế về tới tận phòng bệnhSau khi anh đặt cô lên giường thì nghe cô than đói -"Cậu muốn ăn gì không?"-"Hả- thôi!! Bất tiện lắm!!" Raiki lắc đầu liên tục -"Ăn cơm nắm nhé? Cậu uống sữa dâu đúng không?" Anh bỏ hết những lời mà cô nói sang một bên rồi đi ra ngoài cửa-". . . Ừm dù gì cũng cảm ơn cậu" Cô cười nhẹ vẫy tayVì không muốn dài dòng quá mức nên tôi sẽ tua đến đoạn Raiki ra viện-"Haizz...cuối cùng cũng thoát được cái phòng bệnh chán nản đó~ Giờ này chắc Takemichi đang tắm cùng Draken và Mikey..mình cũng phải về nhà tắm rồi gặp cậu ta thôi.."Cô nhanh chóng chạy về nhà tắm rửa rồi mặc lên người một chiếc áo Hoodie và một chiếc quần jean dài⇒ Ảnh minh họa đây~
-End chap 6Vì chỉ có mỗi Raiki thì hơi chán nên tôi add thêm thằng anh tâm lí vào nữa nhé!! ( •̀ᄇ• ́)ﻭ✧💕Ảnh minh họa anh của Raiki nè
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz