Todobaku Vampire X Nguoi Soi
"10 triệu" "15 triệu""50" triệu"Những mức giá mà những người đàn ông đang la hét một dần tăng lên, Có vẻ như con số hiện đã tăng lên "100 triệu". Bakugou bị xích trong tủ kính trên sân khấu, trừng mắt nhìn họ một cách ghê tởm. Người sói hiếm đến mức ai nấy đều tỏ ra phấn khích, buổi đấu giá đều có những tên mặc quần áo đắt tiền và nhiều trang sức lấp lánh. Khi giá lên tới "1 tỷ" thì tiếng nói dừng lại. Người phụ trách cầm một cái vồ trong tay."Nếu anh sẵn sàng chi hơn 1 tỷ-...""10 tỷ"Lời nói được thốt ra trước khi người dẫn chương trình kịp nói xong. Giọng nói trầm thấp không chút biến thái. Tuy nhiên, giọng nói của anh vang vọng khắp phòng đấu giá. Các quý tộc xung quanh đều nhìn anh. Anh vẫn bình tĩnh khi nói muốn mua Bakugou với mức giá 10 tỷ yên Khi người điều hành quyết định rằng không còn người đấu giá nào nữa thì chiếc vồ đập xuống một tiếng rầm. Âm thanh đó vang vọng trong đầu Bakugou một lúc, giống như tiếng vang.
.
.
.
.
.
"Buông ra! Bỏ cái thứ chết tiệt đó đi!!"Bakugou la lối với người đàn ông trước mặt. Mặc dù cậu đã được bán trong một cuộc đấu giá và được đưa đến một lâu đài, dường như đây là nơi ở của anh Người ra giá cho Bakugo không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào cậu và đặt ngón tay lên cằm, dường như đang suy nghĩ điều gì đó."Ngươi là thuần chủng?""Àh? "Anh hỏi, chạm vào tai Bakugou khi anh cất tiếng nói chuyện với cậu. Bakugou nhăn mặt khó chịu trước sự động chạm của anh "Người sói lẽ ra đã tuyệt chủng ở thế giới quỷ rồi. Tại sao vẫn còn thuần chủng? Và hơn thế nữa, ở thế giới con người."Không đợi câu trả lời, người đàn ông tiến lại gần Bakugou, đưa mặt cậu lại gần anh hơn. Bakugou lộ rõ vẻ không hài lòng "Hah, tại sao tao phải nói những điều kỳ lạ cho mày biết! Tao không biết tại sao mày lại hành động như thể mày biết rõ điều gì đó về người sói bọn tao, nhưng mày cũng giống họ, phải không?""Những người ở buổi đấu giá ấy à?""tất cả đều liên quan đến bọn quý tộc chết tiệt! Không biết hắn là nam tước hay công tước, nhưng hắn chỉ là một đám rác rưởi chán ngán chết tiệt ngu ngốc mà thôi!""...À"Người đàn ông nhìn Bakugou như thể cậu đã nói đúng. Người đàn ông sau đó mỉm cười và đặt một ngón tay lên cằm Bakugou"Tôi hiểu rồi"Bakugou nghi ngờ nhìn người đàn ông mở miệng. Những chiếc răng nanh trắng, sắc nhọn ló ra từ khe hở giữa môi của anh"Tôi là ma cà rồng. Tôi cũng được coi là con quái vật giống như cậu. Nó đang được bán đấu giá nên tôi đã thắng thầu để nó không rơi vào tay con người."Người đàn ông tự xưng là Ma cà rồng đặt tay lên má Bakugou và vuốt ve nó một cách trìu mến. Bakugou rùng mình khi bị người đàn ông trước mặt chạm vào."Khuôn mặt của cậu đẹp quá mức rồi đấy""Đừng chạm vào tao!! đồ ma cà rồng chết tiệt!""...Tôi hiểu rồi. Xin lỗi vì đã làm cậu phải khó chịu" Người đàn ông quàng chiếc vòng quanh cổ Bakugou và cắn vào ngón tay mình. Sau đó viết một cái gì đó lên cổ áo bằng máu."cái gì đây!...""Ở Yên đó"Sau khi làm vấy máu cổ áo, người đàn ông vỗ nhẹ đầu Bakugou như muốn an ủi cậu."Cậu có thể gọi tôi là Todoroki. Nếu tôi nhớ không lầm thì cậu là Bakugou đúng không. Đó có phải tên thật của cậu không?""Ờ đó là tên của tao""Tôi hiểu rồi, Bakugou. Cậu không còn nơi nào để đi. Vậy cậu cứ làm việc ở nhà tôi cũng được""Có trả tiền không? Và cho tao cả thời gian nghỉ ngơi nữa"Đây là một câu trả lời ngay lập tức. Và
Todoroki hơi nghiêng đầu nhìn cậu. Bakugou trừng mắt nhìn Todoroki với vẻ khó chịu "Tại sao tôi phải trả tiền cho cậu hằng tháng? và còn cho cậu cả thời gian để nghỉ ngơi""Điều đó rất cần thiết đồ ngốc! Đầu tiên hãy trả lời câu hỏi của tao đã!!""Cứ ngoan ngoãn và cậu sẽ được tôi vuốt ve nhé." Anh mĩm cười nhẹ "Nghe tao này, đồ ngốc!!"Todoroki tiếp tục nói chuyện một chiều, và Bakugo đe dọa anh ta bằng những chiếc răng nanh nhe ra. Todoroki nhìn nó một cách lạnh lùng và cuối cùng bắt đầu giải thích về chiếc vòng cổ. "Đó là vòng cổ liên kết giữa tôi và cậu, nghĩa là từ giờ cậu là người của tôi. Nếu cậu không nghe lời tôi nó sẽ siết chặt lấy cổ cậu""Hảaa! ? Chết tiệt, tao không nhớ mình đã là người của mày đó đồ ngốc ma cà rồng chết tiệt!" "Tôi là người đã mua cậu. Cậu không nghĩ tôi có quyền làm gì với cậu sao?""...!!"Bakugou đột nhiên nhìn đi chỗ khác, không nói nên lời. Tôi đoán không có từ nào để trả lờiTodoroki bẻ gãy dây xích của Bakugou và đặt quần áo trước mặt cậu. Nhìn khuôn mặt không hiểu chuyện gì thì anh lên tiếng nói.."Cậu vẫn muốn mặc những quần áo cũ rít đó sao?"Todoroki nói khi nhìn vào trang phục hiện tại của Bakugou. Một tấm vải rách nát bẩn thỉu, đó là một bộ quần áo tệ hại chỉ để quấn quanh người, anh không chắc liệu chúng có phải để được gọi là quần áo nữa không
Bakugou lấy quần áo và trải chúng ra. Đó không phải là một bộ quần áo tồi, chúng khá sạch sẽ và thơm dịu"Sau khi thay đồ xong, hãy sang phòng bên cạnh. tôi sẽ dẫn cậu đi tham quan lâu đài này và nói về công việc của cậu.""...tsk"Nói xong Todoroki rời khỏi phòng. Bakugou không thích bị ra lệnh chút nào, nhưng giờ cậu đã có chiếc vòng cổ này. Nếu không phải vì điều này, cậu hứa sẽ xé xác anh chàng đó thành từng mảnh, Bakugou nói, chạm vào cổ áo mình một cách kinh tởm.
.
.
.
.
.
"Buông ra! Bỏ cái thứ chết tiệt đó đi!!"Bakugou la lối với người đàn ông trước mặt. Mặc dù cậu đã được bán trong một cuộc đấu giá và được đưa đến một lâu đài, dường như đây là nơi ở của anh Người ra giá cho Bakugo không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào cậu và đặt ngón tay lên cằm, dường như đang suy nghĩ điều gì đó."Ngươi là thuần chủng?""Àh? "Anh hỏi, chạm vào tai Bakugou khi anh cất tiếng nói chuyện với cậu. Bakugou nhăn mặt khó chịu trước sự động chạm của anh "Người sói lẽ ra đã tuyệt chủng ở thế giới quỷ rồi. Tại sao vẫn còn thuần chủng? Và hơn thế nữa, ở thế giới con người."Không đợi câu trả lời, người đàn ông tiến lại gần Bakugou, đưa mặt cậu lại gần anh hơn. Bakugou lộ rõ vẻ không hài lòng "Hah, tại sao tao phải nói những điều kỳ lạ cho mày biết! Tao không biết tại sao mày lại hành động như thể mày biết rõ điều gì đó về người sói bọn tao, nhưng mày cũng giống họ, phải không?""Những người ở buổi đấu giá ấy à?""tất cả đều liên quan đến bọn quý tộc chết tiệt! Không biết hắn là nam tước hay công tước, nhưng hắn chỉ là một đám rác rưởi chán ngán chết tiệt ngu ngốc mà thôi!""...À"Người đàn ông nhìn Bakugou như thể cậu đã nói đúng. Người đàn ông sau đó mỉm cười và đặt một ngón tay lên cằm Bakugou"Tôi hiểu rồi"Bakugou nghi ngờ nhìn người đàn ông mở miệng. Những chiếc răng nanh trắng, sắc nhọn ló ra từ khe hở giữa môi của anh"Tôi là ma cà rồng. Tôi cũng được coi là con quái vật giống như cậu. Nó đang được bán đấu giá nên tôi đã thắng thầu để nó không rơi vào tay con người."Người đàn ông tự xưng là Ma cà rồng đặt tay lên má Bakugou và vuốt ve nó một cách trìu mến. Bakugou rùng mình khi bị người đàn ông trước mặt chạm vào."Khuôn mặt của cậu đẹp quá mức rồi đấy""Đừng chạm vào tao!! đồ ma cà rồng chết tiệt!""...Tôi hiểu rồi. Xin lỗi vì đã làm cậu phải khó chịu" Người đàn ông quàng chiếc vòng quanh cổ Bakugou và cắn vào ngón tay mình. Sau đó viết một cái gì đó lên cổ áo bằng máu."cái gì đây!...""Ở Yên đó"Sau khi làm vấy máu cổ áo, người đàn ông vỗ nhẹ đầu Bakugou như muốn an ủi cậu."Cậu có thể gọi tôi là Todoroki. Nếu tôi nhớ không lầm thì cậu là Bakugou đúng không. Đó có phải tên thật của cậu không?""Ờ đó là tên của tao""Tôi hiểu rồi, Bakugou. Cậu không còn nơi nào để đi. Vậy cậu cứ làm việc ở nhà tôi cũng được""Có trả tiền không? Và cho tao cả thời gian nghỉ ngơi nữa"Đây là một câu trả lời ngay lập tức. Và
Todoroki hơi nghiêng đầu nhìn cậu. Bakugou trừng mắt nhìn Todoroki với vẻ khó chịu "Tại sao tôi phải trả tiền cho cậu hằng tháng? và còn cho cậu cả thời gian để nghỉ ngơi""Điều đó rất cần thiết đồ ngốc! Đầu tiên hãy trả lời câu hỏi của tao đã!!""Cứ ngoan ngoãn và cậu sẽ được tôi vuốt ve nhé." Anh mĩm cười nhẹ "Nghe tao này, đồ ngốc!!"Todoroki tiếp tục nói chuyện một chiều, và Bakugo đe dọa anh ta bằng những chiếc răng nanh nhe ra. Todoroki nhìn nó một cách lạnh lùng và cuối cùng bắt đầu giải thích về chiếc vòng cổ. "Đó là vòng cổ liên kết giữa tôi và cậu, nghĩa là từ giờ cậu là người của tôi. Nếu cậu không nghe lời tôi nó sẽ siết chặt lấy cổ cậu""Hảaa! ? Chết tiệt, tao không nhớ mình đã là người của mày đó đồ ngốc ma cà rồng chết tiệt!" "Tôi là người đã mua cậu. Cậu không nghĩ tôi có quyền làm gì với cậu sao?""...!!"Bakugou đột nhiên nhìn đi chỗ khác, không nói nên lời. Tôi đoán không có từ nào để trả lờiTodoroki bẻ gãy dây xích của Bakugou và đặt quần áo trước mặt cậu. Nhìn khuôn mặt không hiểu chuyện gì thì anh lên tiếng nói.."Cậu vẫn muốn mặc những quần áo cũ rít đó sao?"Todoroki nói khi nhìn vào trang phục hiện tại của Bakugou. Một tấm vải rách nát bẩn thỉu, đó là một bộ quần áo tệ hại chỉ để quấn quanh người, anh không chắc liệu chúng có phải để được gọi là quần áo nữa không
Bakugou lấy quần áo và trải chúng ra. Đó không phải là một bộ quần áo tồi, chúng khá sạch sẽ và thơm dịu"Sau khi thay đồ xong, hãy sang phòng bên cạnh. tôi sẽ dẫn cậu đi tham quan lâu đài này và nói về công việc của cậu.""...tsk"Nói xong Todoroki rời khỏi phòng. Bakugou không thích bị ra lệnh chút nào, nhưng giờ cậu đã có chiếc vòng cổ này. Nếu không phải vì điều này, cậu hứa sẽ xé xác anh chàng đó thành từng mảnh, Bakugou nói, chạm vào cổ áo mình một cách kinh tởm.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz