ZingTruyen.Xyz

Toan Chuc Cao Thu Ho Diep Lam

Chương 66: Quân đoàn Vong Linh.

Lúc máu giảm xuống còn 10% sẽ là Máu Đỏ, khi BOSS dính máu đỏ sẽ cuồng bạo, đây là quy luật không đổi trong Vinh Quang.

Dưới cái nhìn chăm chú của nhiều tay lão làng Vinh Quang, sao họ có thể mặc cho một đội đánh máu của Huyết Xạ Thủ xuống còn 10% máu đỏ chứ?

Nhưng, Huyết Xạ Thủ không phải Máu Đỏ, vậy mà vẫn cứ tiến vào trạng thái cuồng bạo lúc này.

Là một đám kỳ cựu, bọn họ biết rõ Huyết Xạ Thủ bước vào trạng thái cuồng bạo sẽ có đại chiêu gì. Nếu như người đánh quái là họ, bọn họ nhất định sẽ chuẩn bị sẵn sàng trước khi máu đỏ rồi cuồng bạo, nhưng ai ngờ Huyết Xạ Thủ lại đột nhiên cuồng bạo thế này.

"Máu đỏ không phải điều kiện duy nhất xảy ra cuồng bạo." Hệ Châu đột nhiên nói.

Sắc mặt Lam Hà đã thay đổi.

Đúng vậy, với vài BOSS, trừ bỏ trạng thái Máu Đỏ, vẫn có nhiều cách khiến BOSS cuồng bạo. Cuồng bạo, nói trắng ra là chỉ thời khắc tự cứu của BOSS lúc lâm nguy. Loại BOSS Dã Đồ cao cấp như Huyết Xạ Thủ này, không phải chỉ lâm nguy mới Máu Đỏ, mà còn có điều kiện khác khiến nó cảm thấy cần cuồng bạo để hóa giải nguy cơ.

"Liên kích 200?" Lam Hà thốt ra.

Hiện tại chú ý tới điểm này cũng đã quá muộn, từ lúc Huyết Xạ Thủ bắt đầu gầm lên ẩn hiện ánh đỏ, tất cả đều đã muộn.

Mọi người cảm giác dưới chân bắt đầu nhẹ bẫng, mặt đất khắp nơi bắt đầu nứt ra, mộ bia nghiêng lệch và quan tài vụn vỡ dần chuyển động như đang thức tỉnh.

Cuồng bạo của Huyết Xạ Thủ, là triệu hồi quân đoàn vong linh của nó.

Số lượng triệu hồi tính theo lượng người chơi bước vào phạm vi thù hận của nó. Lúc này vô cùng bi kịch, hội trưởng ba đại công hội đều nằm trong phạm vi thù hận của Huyết Xạ Thủ, bọn họ vẫn đang mời Quân Mạc Tiếu nhập đội đấy....

Ba người bọn họ đại biểu không phải một người, bọn họ là đội trưởng của đoàn, mỗi người đều hàm nghĩa toàn bộ người của công hội có mặt ở đây.

Nếu theo quá trình bình thường đánh Huyết Xạ Thủ, trước khi Máu Đỏ, đội trưởng nhất định là người đầu tiên rời khỏi phạm vi thù hận của Huyết Xạ Thủ. Nhiều năm qua, ba đại công hội đều dựa vào điều cố định này mà ngầm chơi nhau không biết bao nhiêu lần, bọn họ đã quá quen với đại chiêu này của Huyết Xạ Thủ rồi.

"Ha ha ha ha ha..."

Tiếng nói của Huyết Xạ Thủ vẫn tiếp tục vang lên, một bầy thây ma và xương khô từ dười bùn đất bò lên, nhảy ra từ mộ bia, chui ra khỏi quan tài.

Số lượng hơn trăm con!

"Bảo trì đội hình! Bảo vệ trị liệu cùng pháp sư!" Ba hội trưởng gần như ra lệnh giống hệt nhau.

Quân đoàn vong linh vừa mới được triệu hồi cũng không noi theo thù hận của Huyết Xạ Thủ, lập lại thù hận một lần nữa, chúng thuộc loại gặp người là giết, bên cạnh có ai thì công kích người đó. Trong nháy mắt, bên trong Mai Cốt Chi Địa diễn ra đại chiến quân đoàn hơn trăm người.

Thây ma và xương khô do Huyết Xạ Thủ triệu hồi cũng không lợi hại hơn tiểu quái bình thường của Mai Cốt Chi Địa, nhưng vấn đề là cấp bậc cao. Chúng nó và Huyết Xạ Thủ đều 26, cấp cao nhất ở Mai Cốt Chi Địa, đều áp chế cấp bậc với tất cả người chơi ở đây, khiến người chơi đối phó chúng không hề dễ dàng.

Hơn nữa lại còn xuất hiện bất ngờ, phân bố ngẫu nhiên, làm cho tất cả mọi người chẳng thể đề phòng, ba đại công hội đều có người bị vây chặt, nháy mắt đi đời nhà ma.

Vẻ mặt của hội trưởng ba công hội đều không tốt, bọn họ biết đây nhất định là do Quân Mạc Tiếu cố ý đánh ra liên kích 200.

Số liên kích thống kê không tính trên số lần công kích, mà tính trên số lần bị công kích, vào thời điểm Huyết Xạ Thủ bị vây công dày đặc rất dễ đột phá con số 200 liên kích này, thế nên mới bảo đây là thiết lập được đặt ra để hạn chế đám người chơi quá đáng lấy nhiều hiếp ít.

Thường thì đánh Huyết Xạ Thủ nhất định sẽ chú ý, liên kích thôi mà! Thật ra muốn cắt ngang nó còn dễ hơn việc tạo nên liên kích.

Nhưng Quân Mạc Tiếu kia cố tình chỉ huy đội ngũ đánh ra liên kích 200, hơn nữa còn vào lúc ba đại công hội đang vây quanh, rõ ràng cố ý tạo ra cuồng bạo quấn lấy ba đại công hội.

Mục đích, đương nhiên vẫn là vì Huyết Xạ Thủ.

Mà lúc này Huyết Xạ Thủ đâu?

Thù hận của Huyết Xạ Thủ cũng sẽ không vì cuồng bạo mà thay đổi, vẫn ở trên người Quân Mạc Tiếu, sau khi cuồng bạo lập tức bắn phá mãnh liệt, bắn Quân Mạc Tiếu thành một làn khói trắng ngay tại chỗ.

Người chơi của ba đại công hội nhìn thấy đều cảm thấy không vui, kẻ bị bắn này chỉ là ảnh phân thân của Quân Mạc Tiếu thôi.

Người thật của Quân Mạc Tiếu đâu? Sau khi ảnh phân thân biến mất, lại là kỹ thuật Phi Súng của nhóm Xạ Thủ, bay ngược trượt ra xa một đoạn.

Huyết Xạ Thủ nhất quyết đuổi theo, người chơi của ba đại công hội bị quân đoàn vong linh vây lấy, lúc này ốc còn không mang nổi mình ốc, sao có thể ngăn trở gì nữa.

Nhóm ba người của lưu manh gà mờ nọ bấy giờ đều sợ ngây người. Bọn họ đang kích động chạy về chuẩn bị vào đoàn nhận thưởng, ai ngờ xuất hiện biến cố liên tục. Ba người trơ mắt nhìn hai đồng đội của mình nháy mắt bị quân đoàn vong linh xé thành mảnh nhỏ.

Cả ba vội vàng dừng bước, bọn họ rốt cục biết được nguy hiểm mà Quân Mạc Tiếu nói là gì.

Tiếp đấy bọn họ nhìn thấy Quân Mạc Tiếu Phi Súng nhảy ra, phía sau còn có Huyết Xạ Thủ với tốc độ kinh người.

Ba người không biết làm sao đây, họ không biết rốt cuộc Quân Mạc Tiếu đang chạy trối chết hay đang định làm gì, chợt nhìn thấy câu lệnh trong kênh đội ngũ: Đi!

"Đi đâu?" Ba người hỏi.

"Tìm nơi kín đáo giết Boss." Diệp Tu nói.

Ba người mờ mịt xoay người chạy tiếp.

"Bên này!" Diệp Tu chỉ phương hướng cho bọn họ.

Ba đại công hội đều nhìn thấy, nhưng bất hạnh thay lại không phân người ra được, mọi người nổi trận lôi đình.

"Tên kia đem Huyết Xạ Thủ đi rồi!" Tất cả mọi người vẫn đang ồn ào.

Lam Hà cũng sắp tức chết rồi, gởi tin cho Quân Mạc Tiếu: "Người anh em, ông thật không phúc hậu!"

Lúc này Quân Mạc Tiếu đang chạy trốn, đôi khi dừng lại quật ngã Huyết Xạ Thủ vừa đuổi lại gần, trái lại có thời gian trả lời Lam Hà.

"Sao thế?" Diệp Tu đáp lại.

Còn nói sao thế! Lam Hà tức giận khi đọc tin, đang chuẩn bị đáp trả, chợt phát hiện bản thân không biết nói gì.

Đúng vậy, sao thế? Người ta làm gì chứ? Người ta chỉ gài bẫy cướp Huyết Xạ Thủ đi thôi. Chẳng lẽ nói đây là không phúc hậu? Trong Vinh Quang không có cách nói này! BOSS Dã Đồ từ trước tới giờ luôn là tranh cướp, chẳng qua bình thường đều do ba đại công hội nhà họ cướp đoạt lẫn nhau, chẳng lẽ hôm nay bị một người không thuộc ba đại công hội cướp đi, lại trở thành không phúc hậu?

Lam Hà không nói nên lời.

Trừ cậu, Dạ Vị Ương cũng gởi tin sang.

"Ông "độc" lắm!"

"Ha ha." Diệp Tu đáp trả.

"Có điều đừng đắc ý quá sớm. Chỉ bằng mấy người các ông, có thể giết Huyết Xạ Thủ trước khi bọn tui diệt gọn đám đồ bỏ này sao? Ông cho rằng chạy ra xa thì tụi tui không tìm được hả?" Dạ Vi Ương đáp lại.

"Vậy mấy ông phải nắm chặt thời gian đấy." Diệp Tu cười trả lời, hút sâu một ngụm khói.

"Tụi mình chạy đâu đây?" Lưu manh gà mờ bên cạnh hỏi Quân Mạc Tiếu.

Diệp Tu còn chưa trả lời, tên còn lại đã kêu: "Ai nha, có người chạy về phía chúng ta kìa."

"Đừng lo, đưa đội trưởng cho tui." Diệp Tu nói.

Lưu manh gà mờ nọ không chút suy nghĩ chuyển đội trưởng cho Quân Mạc Tiếu.

Hệ thống nêu lên: Người chơi Điền Thất gia nhập đội ngũ.

Người chơi Thiển Sinh Ly gia nhập đội ngũ.

Người chơi Mộ Vân Thâm gia nhập đội ngũ.

Người chơi Nguyệt Trung Miên gia nhập đội ngũ.

Người chơi Trầm Ngọc gia nhập đội ngũ.

"Giết." Diệp Tu gào to một tiếng, ba người nhóm lưu manh gà mờ trợn mắt há hốc mồm nhìn đám người kia xông lên, có người kêu "Đại thần", có kêu người kêu "Cao thủ đại ca", cũng có người chẳng nói lời nào, đồng loạt xông lên tấn công Huyết Xạ Thủ.

_____

Chương 67: Tăng tốc.

"Cao thủ đại ca ông thật trượng nghĩa." Đám Điền Thất vừa nhào lên vừa kích động.

"Mấy ông lá gan cũng lớn lắm." Diệp Tu cười. Hắn đã cho những người này biết tình huống, đây là nhổ răng cọp, ba công hội lớn có từ bỏ ý đồ hay không hắn cũng không biết được. Kết quả mấy người này đều không nghi ngờ gì, tới thật nhanh, cả cô bé Trầm Ngọc nọ cũng tới. Nhưng em gái ma mới này rất có thể không rõ sự thật đã mù quáng chạy tới góp vui.

"Sợ gì chứ". Nguyệt Trung Miên kêu, chém rất là hăng say, gã này hôm qua không online, level thụt lùi một chút, vất vả cày cả ngày, miễn cưỡng mới lên cấp 21.

"Đây là người ông gọi tới?" Ba người nhóm lưu manh gà mờ còn đứng ngẩn ở một bên.

"Đúng vậy!" Diệp Tu đáp.

"Khi nào đó?" Lưu manh gà mờ hỏi.

"Lúc mấy ông thêm tui vào đội." Diệp Tu nói.

"Lúc đó ông đã có kế hoạch rồi?" Ba người hoảng sợ, nghĩ thật sâu á!

Diệp Tu cười cười, không nói gì thêm, bắt đầu chỉ huy chỗ đứng và kĩ năng phối hợp của mọi người, thậm chí đến tu thuốc thế nào cũng hướng dẫn.

Thuốc nào cũng có thời gian đóng băng, dùng thế nào để có thể phát huy tối đa hiệu quả giúp mình chiến đấu liên tục? Đây cũng là một bộ môn cần học.

Giờ phút này nhìn như chín người cùng nhau đánh quái, nhưng thực tế tám người kia cứ như rối gỗ, theo lệnh của Diệp Tu mà hành động. Lúc mới bắt đầu còn lóng ngóng tay chân, dù sao Diệp Tu cũng chỉ có mỗi cái miệng, không có khả năng một lần ra ngay tám chỉ lệnh được, sau một hồi chém giết, đám Điền Thất tuy không tính cao thủ nhưng cũng là tay già đời nên cơ bản đều biết nên làm thế nào, đám người của lưu manh gà mờ cũng dần ra dáng.

Diệp Tu tỉ mỉ quan sát năng lực công kích của mỗi người, tính toán xem có thể giải quyết Huyết Xạ Thủ trước khi ba công hội lớn dọn xong quân đoàn vong linh không, kết quả rất nhanh đã có kết luận: ngu người đánh mãi chỗ này chắc chắn không ổn.

Vì thế hắn bắt đầu điều chỉnh sách lược, kéo rộng khoảng cách. Huyết Xạ Thủ như một con dê, vừa bị chém vừa phải đuổi, máu rớt nhanh, rất là thê thảm.

Lúc này, Diệp Tu đương nhiên sẽ không làm một phát 200 liên kích tự rước phiền toái, nhưng cuồng bạo lúc còn 10% máu là chuyện không tránh được, tuy nhiên việc này không làm khó Diệp Tu.

Huyết Xạ Thủ giảm máu vù vù, Diệp Tu đánh giá thời gian hai bên, ba công hội cũng sắp tới rồi mà máu Huyết Xạ Thủ vẫn còn 20%, bọn họ vừa đuổi vừa giết tuy kéo dài được khoảng cách nhưng thời gian vẫn cực kỳ khẩn cấp.

Diệp Tu chuyển góc nhìn tới chỗ đám người đang đuổi giết nhìn thử. Chỗ Mai Cốt trống tuếch không có gì che chắn, nhìn không sót gì cả, xa xa có rất nhiều người chơi đang bắt đầu phóng tới nơi của bọn họ, ba công hội quả nhiên đã giải quyết xong.

Khả năng công kích của bọn họ đã được Diệp Tu chỉ huy đến cực hạn rồi, trừ phi có vũ khí trang bị cao cấp để tròng vào người thì may ra, nhưng điều này hiển nhiên không thể được, hoặc là...

"Cao thủ đại ca, bọn họ tới rồi." Điền Thất chợt nói, đương nhiên cũng chú ý tới việc thời gian hạn hẹp không đủ dùng.

"Ừm, chúng ta phải tăng tốc khẩn cấp thôi." Diệp Tu nói, chuyện tới mức này không thể không đánh cược một phen.

"Làm thế nào?" Tám người hỏi.

"Nâng cao tốc độ tay, mọi người phải tập trung chú ý." Diệp Tu nói.

Phương pháp duy nhất lúc này chính là nâng cao tốc độ tay.

Bản thân Diệp Tu đương nhiên không có vấn đề, vì phối hợp với mọi người, hắn đã cố ý khống chế tốc độ tay thấp xuống. Nhưng hiện tại, trong thời gian ngắn phải xử lý gọn Huyết Xạ Thủ, tiết tấu toàn đội phải nhanh hơn, trong đội có không ít tay mới nên việc này khá khó khăn, thế nhưng chẳng còn cách nào khác.

Tốc độ tay cũng không thể nâng cao tốc độ đánh của nhân vật, tốc độ đánh của nhân vật do chức nghiệp và trang bị quyết định, là số liệu cố định. Thứ tốc độ tay có thể nâng cao chính là tốc độ thao tác, thao tác nhanh, ra chiêu cũng nhanh, nhân vật di chuyển, lăn lộn, công kích, vân vân. Mỗi một động tác đều sẽ biến hóa nhanh hơn.

Thứ Diệp Tu muốn toàn đội nâng cao chính là tốc độ thao tác, là tốc độ tay có hiệu quả.

Màn hình hiện ra hai điểm, A và B, yêu cầu đem con trỏ từ A sang B. Năng lực của cao thủ chuyên nghiệp chính là có thể dùng tốc độ tay nhanh nhất di trỏ từ A đến B, dừng chính xác ở B.

Mà người chơi bình thường, vì có thể dừng ở B chính xác, đành phải chậm lại tốc độ tay, chậm lại tốc độ di con trỏ chuột. Cưỡng chế tăng tốc, điểm B liền không thể nhắm chính xác, hoặc là không đến, hoặc là di quá, tóm lại mất đi hiệu quả tốt nhất.

Nhưng lúc này Diệp Tu đã chẳng còn quan tâm điều này.

May là bọn họ cũng không cần nâng cao quá nhiều, dù sao thì không thể lập tức khiến cho tất cả mọi người đều đạt tốc độ tay của cao thủ chuyên nghiệp được.

Diệp Tu tính, tiết tấu này, tăng lên khoảng 20% là được. Theo hắn quan sát, trước mắt tiết tấu này có vài người thừa khả năng, tỷ như Điền Thất, Nguyệt Trung Miên, tăng lên 20% với họ cũng không phải là vấn đề lớn. Hai người Mộ Vân Thâm và Thiển Sinh Ly khá quy củ, đột nhiên tăng tốc, phải xem hai người tập trung thế nào. Về phần bốn người mới, Diệp Tu không hề trông cậy vào Trầm Ngọc, cô bé này hiện đang cố gắng hết sức, đã nhiều lần phạm sai lầm rồi. Lưu manh gà mờ khiến Diệp Tu khá bất ngờ, tuy mới nhất ngơ nhất, nhưng có vẻ tốc độ tay khá có tài, theo chỉ huy của hắn, cực kỳ kịp thời, không có lệch chút nào. Hai người còn lại, so với Trầm Ngọc khá hơn nhưng không bằng ông bạn lưu manh gà mờ nọ.

Liều mạng!!!!

"Tăng tốc!" Diệp Tu hô một tiếng, tay liền nhanh đầu tiên, hắn vừa nhắc, những người khác phối hợp đều phải nhanh lên. Kết quả như hắn dự đoán, Điền Thất cùng Nguyệt Trung Miên nhanh chóng đuổi kịp, vấn đề của Mộ Vân Thâm cũng không quá lớn, Thiển Sinh Ly lại phản ứng chậm, trì độn nửa nhịp. Trầm Ngọc kia đã "ôi chao" rồi, lưu manh gà mờ lần thứ hai gây kinh hỉ cho Diệp Tu, công kích chuẩn xác có thể sánh bằng Điền Thất và Nguyệt Trung Miên. Hai ông bạn còn lại kia thì luống cuống tay chân, công kích lúc có lúc không.

"Đừng gấp, tập trung chú ý!" Diệp Tu nhìn một vòng, trừ bỏ Trầm Ngọc hoàn toàn chẳng giúp được gì, Thiển Sinh Ly và hai ông bạn kia vẫn có thể góp tí sức.

"Không được a!" Trầm Ngọc luống cuống tay chân, công kích đều đánh hụt .

"Trầm Ngọc tự đánh đi, thời gian đóng băng vừa hết thì nhanh tay nhấn dùng là được." Trầm Ngọc trình độ thấp, còn chuyển sang một nghề yêu cầu kĩ năng thao tác cao như thích khách. Thích khách không nhanh, PK khoái nhất. Danh ngôn này trong Vinh Quang biểu đạt thích khách rùa bò chính là bi kịch, PK tùy tiện bắt nạt.

Trầm Ngọc chính là bi kịch, trực tiếp bị Diệp Tu bỏ qua.

Sự phối hợp của bảy người kia lại khiến cho Diệp Tu cảm thấy vui mừng. Thiển Sinh Ly đã đuổi kịp tốc độ, hai người còn lại cũng không bối rối như lúc mới nâng cao tốc độ, đôi khi xảy ra sai lầm nhưng đã được Diệp Tu kịp thời cấp cứu. Bọn họ tăng 20% tốc độ tay, Diệp Tu lúc này quả thực bùng nổ luôn 200% để chuyên cứu cánh. Nếu Trần Quả đứng sau Diệp Tu, chắc chắn sẽ nuốt ngược ba từ "đảng tay tàn" về. Bây giờ tốc độ tay của Diệp Tu ít nhất 160, nếu tay tàn, Trần Quả chính là tay què.

"Mau! Mau! Mau!!" Điền Thất vừa la to vừa coi đấy là khẩu hiệu mà nhớ kỹ, càng gào tốc độ tay càng nhanh hơn, không chỉ hắn ta mà mọi người đều bị ảnh hưởng, chẳng qua biên độ tăng của hắn rất nhỏ, mọi người cứ thế mà đuổi kịp, Diệp Tu cũng nhận thấy được, đúng là niềm vui bất ngờ, thế thì tỷ lệ ăn chắc sẽ càng cao.

"Sắp Máu Đỏ rồi!!" Điền Thất đột nhiên hét lên.

_____

Chương 68: Đánh bại Huyết Xạ Thủ đầu tiên.

Diệp Tu động tác cũng rất nhanh, trực tiếp chuyển đội trưởng cho Điền Thất: "Lui ra ngoài hết."

Bọn Điền Thất đều là tay lão làng, chưa giết Huyết Xạ Thủ, nhưng nghe qua thông tin của Huyết Xạ Thủ, biết BOSS này cuồng bạo sẽ xảy ra chuyện gì, lập tức dứt ra lui ngay. Tính giác ngộ của ba người nhóm lưu manh gà mờ hiện tại cũng khá cao, không hỏi này nọ nữa, nghe lệnh làm việc, cũng quay đầu bước đi.

Diệp Tu tự nhiên còn hiểu rõ hơn Điền Thất, đâu cần hắn nhắc nhở. Khi tám người Điền Thất đều rời khỏi phạm vi thù hận của Huyết Xạ Thủ, Diệp Tu bùng nổ tốc độ tay, chiến mâu của Quân Mạc Tiếu phóng mấy kỹ năng hoa cả mắt, thanh máu của Huyết Xạ Thủ nháy mắt bị đánh còn 10%.

"Ha ha ha ha ha ha. . . . . ."

Huyết Xạ Thủ lại bắt đầu phát ra ánh đỏ gầm lên muốn triệu hồi, nhưng người chơi đã sớm có đề phòng chuẩn bị, phạm vi thù hận chỉ còn một người, nhưng lại không phải đội trưởng.

BOSS bị lộ mánh, đương nhiên sẽ bị người chơi vô tình đùa giỡn, việc Diệp Tu cần phải làm lúc này là khống chế được Huyết Xạ Thủ, khiến cho thời điểm triệu hồi không tới chỗ các thành viên khác.

Chuyện này đối Diệp Tu mà nói thật dễ như ăn kẹo.

Huyết Xạ Thủ triệu hội xong, bên người xuất hiện một bộ xương khô lẻ loi, trông yếu ớt biết bao.

Bọn Điền Thất không hề động, bọn họ cũng chỉ xem qua hướng dẫn tấn công Huyết Xạ Thủ mà thôi, loại BOSS hoang dã này bọn họ mặc dù có công hội, cũng tham dự qua, nhưng vốn không hề trải qua giai đoạn đại chiêu này, Huyết Xạ Thủ cuồng bạo triệu hồi xong rồi, có phải có thể nhào vào thịt tiếp hay không? Cả đám không rõ lắm.

"Giết!"

Cho đến khi họ nghe thấy chỉ thị của Quân Mạc Tiếu .

Tám người chạy như điên trở về thịt tiếp, Huyết Xạ Thủ triệu ra hộ vệ nháy mắt đã bị đánh thành xương vụn, ai bảo nó cô độc đến thế.

Vây công tiếp tục.

"Chẳng phải Huyết Xạ Thủ còn một lần triệu hồi nữa sao?" Điền Thất hỏi.

"Ừ, 5% còn một lần, còn có trước khi chết một lần Loạn Xạ" Diệp Tu nói.

"BOSS thật vô lại! Cấp 26 đã có Loạn Xạ rồi." Điền Thất nói.

"Mọi người chú ý né tránh, tỷ lệ xuất hiện bạo kích của chiêu Loạn Xạ cuối cùng rất cao, đa phần chắc chắn sẽ chết." Diệp Tu nói.

"Loạn Xạ thì trốn thế nào?" Nguyệt Trung Miên đưa ra nghi vấn.

"Với ông thì. . . . . . chạy xa một chút." Diệp Tu trả lời.

"Đệch!"

Hiển nhiên với cục diện thuận lợi, người có trình độ cao đều nhìn ra được bọn họ có thể đúng lúc đem Huyết Xạ Thủ giải quyết, vì thế nói chuyện cũng thoải mái hơn. Khi còn 5% máu, tám người lại một lần nữa trốn khỏi phạm vi thù hận, Huyết Xạ Thủ lại triệu hồi ra một em thây ma lẻ loi, nháy mắt bị người ta vùi dập.

Người chơi của ba công hội lớn giương nanh múa vuốt càng ngày càng gần, Diệp Tu lại nhận được tin từ Dạ Vị Ương, tên nhóc kia còn ở đó mà đắc ý: "Ha ha ha, còn đang hì hục hả? Vất vả quá! Không bằng hiện tại gia nhập vào đoàn của công hội tụi tui đi"

Diệp Tu không để ý, thời khắc mấu chốt, quan tâm thịt BOSS, sự thật chính là thế đó.

Ba công hội lớn tiếp cận, Huyết Xạ Thủ vẫn còn xíu máu, bọn Điền Thất có chút gấp gáp, dường như không kịp rồi? Dự đoán của họ rốt cuộc cũng không như sự tự tin của Diệp Tu.

"Cạch cạch cạch cạch. . . . . ."

Bên tai mọi người hầu như đã nghe thấy thanh âm lên đạn của đám Xạ Thủ của ba công hội.

"Tản ra!" Diệp Tu đột nhiên hô to.

Bọn Điền Thất cũng không quay đầu lại rút lui khỏi hiện trường.

Ba công hội lớn vừa thấy đến cảnh này theo bản năng liền dừng cước bộ.

"Móa nó lại nữa!" Có người kêu.

"Nào có chuyện trùng hợp đến thế!" Có người không tin.

"Đội ngũ theo tui lên!!" Lam Hà dứt khoát lưu loát, giao đoàn trưởng cho một đội khác, mang theo đội tinh nhuệ nhất mười người xông lên.

Mưu Đồ Bá Đạo, Trung Thảo Đường cũng quyết định giống vậy, đều là một đội mười người xông lên. Như vậy cho dù Huyết Xạ Thủ lại cuồng bạo, cũng chỉ triệu hồi 30 con, bọn họ có để lại dự bị, có thể vừa xử lý quân đoàn vong linh vừa giết sạch máu Huyết Xạ Thủ.

Ba nhóm người cứ chạy như điên, bọn họ tiến hành cạnh tranh lẫn nhau, trong nháy mắt, bọn họ bỏ qua sự tồn tại của Huyết Xạ Thủ. Đây là một loại thói quen.

"Mỗi nhà cử ra ba người giải quyết mấy tên kia đi." Lam Hà hô.

Bọn họ không thể để đội ngũ này tiếp tục tồn tại, dù rằng không giết, ít nhất cũng phải làm cho đám người này thoát khỏi trạng thái chiến đấu với Huyết Xạ Thủ, như vậy mới có thể bỏ hết tổng sát thương nãy giờ của đám kia.

Về phần Quân Mạc Tiếu. Lam Hà khá tiếc nuối, nếu không hợp tác, lần này quả thực không dễ làm, Lam Hà có chút do dự.

Bên kia hội trưởng của Mưu Đồ Bá Đạo cũng đã lên tiếng, cử ra ba người.

Lam Hà lại nhìn về phía Trung Thảo Đường,người cũng ra rồi, nhưng không thấy Xa Tiền Tử.

"Xa Tiền Tử đâu?" Lam Hà hỏi một câu.

Người của Trung Thảo Đường cực xấu hổ: "Tạch rồi."

"Tạch rồi?" Lam Hà bất ngờ, sau đó cười to, cười đến đau bụng.

Quân đoàn vong linh bị triệu hồi trong chớp mắt, cục diện hỗn loạn, đứa nào bị chết máy cũng không phải chuyện quá ngạc nhiên. Nhưng trình độ của Xa Tiền Tử không thấp a, trang bị lại càng không kém, ít nhất có thể chống đỡ lâu hơn rất nhiều người, kết quả chưa chống được gì đã tạch, có thể tưởng tượng được lúc ấy gã thê lương bất lực đến cỡ nào.

Lam Hà cười ầm lên khiến đám người của Trung Thảo Đường thật buồn bực. Nhưng buồn hơn còn ở phía sau.

"Cười cái gì đấy?" Bên kia Dạ Độ Hàn Đàm của Mưu Đồ Bá Đạo hỏi một tiếng.

"Xa Tiền Tử tạch rồi." Lam Hà nói.

"Thế hả? Chúc mừng a!" Dạ Độ Hàn Đàm khá tỉnh.

"Cùng vui nào cùng vui nào." Lam Hà nói.

Người của Trung Thảo Đường hộc máu.

Lúc này những người ở gần Huyết Xạ Thủ đồng thời nghe thấy Quân Mạc Tiếu kêu lên một tiếng: "Mọi người cẩn thận đấy!!"

Lam Hà vẫn chìm đắm vào niềm vui khi nghe tin Xa Tiền Tử tạch, hớn hở nói: "Người anh em cứ yên tâm đi, tụi tui chịu nổi."

"Vậy thì tốt rồi." Diệp Tu cười.

"Không đúng!!!" Thiên Thành đột nhiên kêu lên, cái tên chuyên cướp quái làm niềm vui này luôn có loại trực giác trời sinh với lượng máu của quái, lúc này chưa hoàn toàn tiếp cận, đã có dự cảm là lạ.

"Cái gì không đúng?" Lam Hà hỏi.

"A A A A A A!!!!!" Huyết Xạ Thủ lại lóe ánh đỏ bắt đầu kêu gào.

Hơn nữa lúc này đây nó còn bắt đầu tạo dáng.

Trung bình tấn, hai tay giao nhau trước ngực, tay trái kéo tay phải đang cầm súng.

"Ôi đệch, Loạn Xạ!!!!" Những cao thủ cũng sụp đổ.

Loạn Xạ phát động.

Huyết Xạ Thủ miệng gào không ngừng, tay phải cầm súng dần trở thành một cái bóng mờ, vô số viên đạn dường như bay ra cùng lúc, phóng loạn tứ phía. Tuy khẩu súng trên tay hắn là súng lục ổ xoay, nhưng số đạn bắn ra nhiều hơn 6 viên, hơn nữa còn không mang theo băng đạn để thay, đây là kỹ năng đó!

Người chơi ba công hội đang xông lên bị bắn cho chạy trối chết. Ngay lúc đó liền có ba người tạch, thật sự là khoảng cách quá gần, đạn bắn quá nahnh, tránh cũng không kịp. Ngồi xổm, nằm bò, uốn éo vặn vẹo, tất cả mọi người không để ý hình tượng, chỉ cầu mạng sống.

Nhưng đứng mũi chịu sào bị đánh trúng phải là Quân Mạc Tiếu, thế mà mọi người vẫn chỉ thấy một làn khói nhẹ.

Lại là ảnh phân thân.

Lần này người thật xuất hiện không phải vị trí trong 360 độ, mà là trên không.

Quân Mạc Tiếu đáp xuống, cũng thi triển kỹ năng Ưng Đạp của hệ Vật Lộn, dẫm nát đỉnh đầu Huyết Xạ Thủ.

Một đạp, hai đạp.

Chiến mâu đưa ra, Viên Vũ Côn trên không trung!

Huyết Xạ Thủ cuồng bạo Loạn Xạ tuy là trạng thái Bá Thể, nhưng Viên Vũ Côn là một kỹ năng không coi trạng thái Bá Thể ra gì.

Chiến mâu đâm móc Huyết Xạ Thủ rồi vẽ ra một vòng bán nguyệt lớn 270 độ.

Quân Mạc Tiếu rơi xuống đất, hai tay hung hăng ghìm chiến mâu xuống đất, Huyết Xạ Thủ bị đè ở dưới mâu.

Loạn Xạ dừng lại, cao thủ 3 công hội cảm giác như vừa nhặt lại cái mạng. Bên kia Quân Mạc Tiếu cũng Thiên Kích, Long Nha thêm Lạc Hoa.

Huyết Xạ Thủ rốt cục thảm thiết kêu một tiếng cuối cùng.

Hệ thống thông báo: Điền Thất, Quân Mạc Tiếu, Bánh Bao Xâm Lấn, Mục Hỏa, Lượng Lượng Khuẩn, Mộ Vân Thâm, Nguyệt Trung Miên, Thiển Sinh Ly, Trầm Ngọc đã đánh bại Huyết Xạ Thủ đầu tiên!

Ba công hội lớn sắc mặt như tro tàn, Diệp Tu gửi tin ở đội ngũ: "Chừa Súng Trường Huyết Sắc cho tui, còn lại mọi người cứ tùy ý!"

____

Chương 69: Đuổi nữa là không nhường đâu.

"Oa!!!" Diệp Tu còn chưa biết Súng Trường Huyết Sắc có lấy được không, bên tai đã chợt nghe một tràng kinh hô. Ngay cả Trần Quả đang chuyên tâm đập chuột trước quầy cũng bị tiếng động này gây giật mình.

Nhiều khách của tiệm net Hưng Hân đứng hẳn cả lên, cùng nhau nhìn về chỗ này, còn có không ít người quăng trò chơi chạy qua.

"Làm sao vậy làm sao vậy?" Trần Quả vừa nhảy ra khỏi quầy vừa hỏi mọi người.

"Quân Mạc Tiếu lại chiếm đầu" Một vị khách kích động nói.

"Hắn chiếm được thì cậu kích động mạnh thế làm gì !" Trần Quả hết biết nói gì luôn, cuối cùng hỏi: "Chiếm đầu cái gì vậy?"

"Huyết Xạ Thủ! !" Đối phương nói.

BOSS Dã Đồ! Trần Quả kinh ngạc, chiếm đầu cái thứ này còn khó hơn phó bản nữa. Cô từng chứng kiến toàn bộ quá trình của một cuộc săn giết BOSS Dã Đồ, các đại công hội giết đến khói súng ngập tràn, vừa đánh BOSS vừa ngấm ngầm hại nhau, người xem đều không rõ đây rốt cuộc là giết BOSS hay đại chiến giữa các công hội. Những trận chiến quy mô lớn như thế, công hội cùi không đủ tư cách tham dự, nhoi chính là tự sát, người chơi không bang hội càng đừng mơ.

Tuy Huyết Xạ Thủ chỉ là BOSS cấp thấp, nhưng đấy chính là phong cách của trò chơi, chẳng liên quan gì đến cao hay thấp.

Trần Quả và một đám người vọt tới máy của Diệp Tu, kết quả liền cùng mọi người nghe được Diệp Tu thật hèn nhát gào lên: "Chạy chạy chạy! Chạy nhanh lên!!"

Tiếng chế giễu bao trùm. Khẩu lệnh này hình như có chút ngộ! Xem ra lần bóc tem này thật sự có vấn đề.

Kết quả đã có người chơi mới ở khu 10 hóng hớt được tin tức, bà tám với mọi người: "Nghe nói là cướp của 3 đại công hội đó."

"Ôi vãi, trâu vậy à?" Mọi người kinh ngạc, bất chợt cảm thấy có gào lên "chạy chạy chạy" cũng chẳng sao cả, không ảnh hưởng đến hình ảnh anh dũng và trí tuệ trước đó của người này.

Mọi người đồng thời nhìn chằm chằm màn hình Diệp Tu, chỉ thấy nhân vật liều mạng chạy như bay, chốc chốc lại ngoái cổ nhìn về phía sau, vì thế tất cả mọi người đều thấy được đống lớn truy binh phía sau hắn, đúng là người chơi của cả ba công hội lớn.

"Cướp được BOSS quả không dễ dàng a! !" Mọi người tỏ vẻ xót xa.

"Ở đây có người của ba công hội lớn không?" Có người đột nhiên ngứa miệng hỏi thăm .

Không ai lên tiếng.

"Có chắc cũng tức chết rồi !" Có người trêu ghẹo.

"Chị chủ mau xem thử có phải đã xỉu trước máy tính rồi không, kêu 120 ngay!" Có người nhìn thấy Trần Quả liền trêu đùa.

Trần Quả không hé răng, rất nhiều người cũng không hé răng, những người này đều là không nói được một lời nhìn chằm chằm màn hình, muốn biết Diệp Tu rốt cuộc có thể thoát khỏi nguy hiểm hay không. Ba công hội lớn cũng không phải dễ chọc, lúc này mới cấp 20 đã một hơi đắc tội cả ba công hội lớn, có vài người cũng không cho rằng đây là anh dũng hay trí tuệ gì, họ nghĩ đấy chính là chơi ngu ...

Số phận của thằng ngu này sẽ về đâu? Đây là điều mà bọn họ quan tâm.

Trần Quả? Có lẽ chỉ có cô là người duy nhất không có tâm tình xem náo nhiệt, nhìn thấy Diệp Tu tại đó gõ bàn phím chạy như điên, cô cảm thấy lo lắng thay hắn.

"Tất cả chạy trước, tui cầm cự!" Đột nhiên mọi người nhìn thấy Diệp Tu gõ nhanh một câu xuống kênh đội ngũ.

"Ồ, đàn ông đích thực!" Mọi người ngợi khen, thông qua màn hình bọn họ có thể nhìn thấy đồng đội của Diệp Tu, tám người kia đều nhanh hơn hắn rất nhiều, ai nấy cũng không rõ cục diện này được tạo ra thế nào.

Quân Mạc Tiếu xoay người, thế nhưng vừa mới xoay xong đã có bốn người bắt kịp phía sau. Chiến mâu thuận thế quét ngang một phát, bốn người rõ ràng không hề đoán được Quân Mạc Tiếu sẽ đột ngột dừng lại phản kích, không tránh được đòn này.

Tiếp đấy Quân Mạc Tiếu hơi nhảy lên, rút kiếm vung xuống Ngân Quang Lạc Nhẫn giữa trời, sóng xung kích vừa khéo đánh trúng bốn người.

"Thao tác nhanh thật!" Có người xem kinh hô. Kỹ năng Ngân Quang Lạc Nhẫn này phải nhảy lên không trung mới có thể thi triển, Quân Mạc Tiếu vừa rồi chỉ nhẹ nhàng nhảy lên một bước nhỏ, chiêu đã ra, gần như khiến người ta không thể nhìn thấy quá trình ánh đao "lạc" (rơi) xuống.

Bốn người chơi, ba ngã xuống đất, tên còn lại cũng chỉ thành công thi triển một cái Chịu Thân, lăn trước một cái để tránh đi lần đo đất này, khi đứng dậy vung một chiêu Thiên Kích ra.

Thiên Thành!

Không hổ danh cao thủ. Tuy Chịu Thân chỉ là một thao tác cơ bản nhưng muốn hoàn toàn điều khiển được nó cũng không phải chuyện dễ. Ba người chơi kia trong chớp mắt chưa chắc sẽ không nghĩ đến việc sử dụng Chịu Thân, nhưng hoặc do Quân Mạc Tiếu ra Ngân Quang Lạc Nhẫn quá nhanh, hoặc do bọn họ không nắm giữ được thời cơ thao tác tốt nhất, nên rõ là thất bại cả.

Chỉ có Thiên Thành, không những ChịuThân thành công tránh ngã xuống đất, hơn nữa còn thành công ra đòn phản kích.

Nhưng Thiên Kích vẫn chưa dứt đòn, đã bị Quân Mạc Tiếu đạp ngay một cước lăn quay trên đất.

Công kích phá chiêu!

Phá chiêu cũng là một loại công kích quyết định, tựa như liên kích, truy kích trên không, đánh sau lưng.

Phá chiêu, tên như ý nghĩa, đánh gãy công kích đối phương, liền gọi phá chiêu.

Lúc này Thiên Thành mặc dù đã dùng Thiên Kích, kết quả vẫn bị Quân Mạc Tiếu đạp phát phá hỏng, hình thành công kích phá chiêu.

"Ha ha ha ha. . . . . ." Khi tia lửa bắn ra khỏi nòng súng, đám khán giả sau lưng Diệp Tu đều cười ầm chuyện Thiên Thành bị giẫm đạp.

Nhưng vài người chơi có trình độ lại cười không nổi.

Ngân Quang Lạc Nhẫn như thế mà còn Chịu Thân thành công, Thiên Thành không phải người kém cỏi, thuận theo một cái lăn trước ra chiêu Thiên Kích, đã là phản kích với phản ứng cực nhanh rồi, kết quả vẫn bị phá chiêu, trình độ của Quân Mạc Tiếu này còn cao hơn.

Nếu đổi lại là mình, sẽ thế nào đây? Nhiều người nghĩ đến đây thì cười không nổi nữa.

Bốn người xông lên trong nháy mắt đã bị đánh cho nằm bò, cả bốn đều là pháp sư chiến đấu, dựa vào Huyễn Văn không thuộc tính mà gia tăng tốc độ di chuyển mới dẫn trước những người khác. Nếu không chỉ với nhân vật mới của khu mới mở, chưa có trang bị thêm thuộc tính, tốc độ di chuyển đều cùng cấp bậc.

Bốn người mặc dù nằm phơi mông, nhưng Quân Mạc Tiếu lại không nhân cơ hội giết chết họ. Mọi người đều thấy rõ, lúc này Quân Mạc Tiếu không còn tí mana nào.

"Đuổi nữa là không nhường nữa đâu!" Quân Mạc Tiếu đột nhiên ngồi xổm xuống, như kề sát bên tai Thiên Thành, mọi người nghe thấy Diệp Tu nói một câu thế này .

Đám khán giả cười trộm. Lợi dụng cơ hội a! Mana hết sạch, rõ là đang hù dọa người ta.

Quân Mạc Tiếu đứng dậy chạy tiếp, khán giả sốt cả ruột, đều muốn biết bốn người kia có đuổi theo không, nhưng Quân Mạc Tiếu không quay đầu lại a! Mọi người biết Diệp Tu đeo tai nghe, ít nhiều vẫn có thể nghe được tiếng bước chân phía sau, nhìn hắn thong dong như vậy, xem ra đám kia bị hù thật rôi.

Còn không bị hù ư? Quân Mạc Tiếu mạnh bao nhiêu, họ còn hiểu biết hơn cả bè lũ vây xem trong tiệm net. Ba người xông lên đã dễ dàng bị đánh bại, người có trình độ cao hơn một chút có thể phản kích là Thiên Thành cũng bị đạp đo đất, làm sao bốn người họ còn dám tiếp tục đuổi theo chịu chết, đành phải chờ đông người rồi cùng nhau tiến lên.

"Đuổi kịp?" Lam Hà lúc này lại cố tình nhắn đến.

Thiên Thành buồn bực trả lời: "Đuổi kịp, đánh không lại."

"Vậy. . . . . . rút trước đi!" Lam Hà nhắn.

Thiên Thành nhìn theo Quân Mạc Tiếu đang chạy xa dần, không hề nhúc nhích. Mà ba người chơi cùng nghề với gã cũng đứng cạnh bên, phản ứng y như gã.

____

Chương 70: Phục chế và nâng cấp.

Người của ba công hội lớn rốt cuộc không đuổi theo nữa, sau khi Diệp Tu thở dài một hơi, tháo tai nghe xuống, nhìn về sau. Hắn đã cảm giác được đủ loại hơi người phía sau mình từ lâu rồi.

"Người anh em, quá dữ! !" Tất cả cùng khen ngợi.

Diệp Tu cười cười: "May thôi, may thôi."

"Rớt gì vậy?" Có người tò mò hỏi.

"Lấy được Súng Trường Huyết Sắc." Diệp Tu nói. Sau khi Diệp Tu nhìn thấy rơi ra món này thì lập tức gọi tên, đám người Điền Thất dù sao cũng là người khá hiểu biết. Họ đương nhiên sẽ không tranh với cao thủ đại ca , nhưng vấn đề là ba người mới kia kìa?

Trang bị trong Vinh Quang không bị cố định, bất kể bạn không dùng được trang bị gì, giành lấy được đều có thể bán lại . Thế nên dã đội cùng phá bản trong Vinh Quang luôn trở nên hỗn loạn, nếu lòng ôm nhu cầu về trang bị, dã đội tuyệt đối chẳng phải lựa chọn tốt đẹp gì. Có nhu cầu, hãy tìm công hội, tìm bạn thân, khi tổ đội sẽ luôn suy xét quyền ưu tiên dựa trên nghề nghiệp. Dã đội, đấy chỉ là nơi cày kinh nghiệm và kiếm tiền thôi.

Vì vậy, sau khi đám Điền Thất nghe thấy nhu cầu của Diệp Tu, tuy chưa đổ xí ngầu, nhưng cũng không chọn bỏ qua, bọn họ muốn xem thử thái độ của ba người lạ nọ, nếu trong ba người có người đổ điểm, bọn họ cũng sẽ lấy lui làm tiến đổ xí ngầu một lần, giúp cao thủ đại ca giành đồ về, bọn họ nhiều người, cơ hội vẫn lớn hơn.

Có điều họ quả thực đã nghĩ nhiều rồi, ba người kia cũng nhanh chóng bỏ qua Súng Trường Huyết Sắc. Sau khi đám Điền Thất lần lượt bỏ qua, Súng Trường Huyết Sắc rốt cuộc rơi vào túi Quân Mạc Tiếu.

Mọi người còn chưa kịp nhìn kỹ những thứ khác, bên này cao thủ đại ca đã thúc giục "chạy chạy chạy", tất cả liền đổ xí ngầu một cách tùy tiện, ngay cả đồ rơi vào tay ai cũng không chú ý thì đã trốn mất.

Loại BOSS hoang dã mà một tuần chỉ săn được ba lần này rơi khá nhiều trang bị, mới vừa rồi chỉ đồ xanh đã rớt hẳn bốn món trong một lượt, đều là đồ cấp 25. Thực ra đây là do may mắn không cao đấy, BOSS hoang dã ngay cả đồ cam cũng có tỷ lệ rơi ra mà.

Có điều nếu so sánh, chiếm đầu càng khiến người ta cảm thấy "đỉnh" hơn. Nhìn dáng vẻ tức điên kia của ba công hội lớn, sao có thể chỉ vì bị người ta cướp mất bốn món trang bị chứ? Đám Điền Thất lúc này không ngừng thưởng thức tên của mình đang treo trên bảng, mừng rỡ đến không khép miệng được.

Diệp Tu đâu, cũng bị vây xem dữ dội bên này, song đành thoát ra ứng phó vài câu, mọi người cũng không phải quá thân thiết, xàm xàm đôi câu, nhìn thấy không còn trò hay để nhìn nữa đều tự giải tán hết. Chỉ có Trần Quả vẫn đứng đấy.

"Chị chủ. . . . . ." Diệp Tu chào hỏi, nhìn thời gian, vội vàng tắt máy: "Tôi ra quầy đây." Gần 11 giờ, đến phiên hắn trực đêm rồi.

Trần Quả nhìn dáng vẻ của Diệp Tu, cũng ngại bảo mình thực sự không phải đến nhắc hắn thay ca, mà đến gia nhập phe bà tám hóng chuyện.

11 giờ, tiệm net thoáng chốc quạnh quẽ vô cùng, không ít người vừa mới vây quanh Diệp Tu xem náo nhiệt cũng lập tức tắt máy rời đi. Tuy cơn sốt khu mới của Vinh Quang vẫn còn, nhưng ai nấy cũng cần phải học tập, công việc còn đấy, người rảnh rỗi để chơi game cả đêm luôn không quá nhiều.

Từ lúc nhân viên công tác đổi ca rời đi, Trần Quả cảm thấy tiệm net càng thêm vắng vẻ, quầy phía trước chỉ còn mình Diệp Tu lẻ loi ngồi bên trong. Trần Quả đi qua nhìn thử, thằng này lại vào game, đáng khinh bỉ quá đi, cái đồ thuộc đảng chết dí ở nhà cắm đầu vào game suốt ngày.

Trần Quả vừa khinh bỉ, vừa bước sang một góc khác của tiệm net. Vừa thấy, Đường Nhu cũng đang dí mặt vào máy, chuyên tâm chơi game, ánh sáng lúc ẩn lúc hiện phản chiếu trên mặt, Đường Nhu không hề nháy mắt chút nào.

Trần Quả đi ra phía trước, nhìn thấy Đường Nhu vẫn đang cố gắng làm nhiệm vụ, cô nàng này có vẻ xui xẻo, đụng phải buổi tối cao điểm, làm nhiệm vụ phải gọi là vất vả vô cùng, lúc này người online đã giảm, tình hình mới tốt đẹp hơn, làm khá vui vẻ.

Trần Quả vỗ vỗ cô, Đường Nhu quay đầu, nhìn sang Trần Quả, lớn tiếng hỏi: "Sao thế?"

Trần Quả rút tai nghe của cô: "11 giờ ."

"A? Đã 11 giờ rồi ? Em không biết gì hết!" Đường Nhu kinh ngạc.

"Cấp mấy?" Trần Quả hỏi.

"Cấp 6." Bởi vì giờ cao điểm, Đường Nhu dựa vào nhiệm vụ thăng cấp quả thực không nhanh.

"Còn chưa đi ngủ?" Trần Quả nói.

"Chị đi trước đi! Lát nữa em sẽ đi." Đường Nhu lại đeo tai nghe quay về thế giới trò chơi.

"Chị đi trước đây, em đi ngủ sớm chút." Trần Quả nói xong, kết quả Đường Nhu chẳng có phản ứng gì, hiển nhiên là đeo tai nghe vào nên không nghe thấy Trần Quả nói chuyện. Trần Quả vừa rời khỏi vừa mờ mịt, vốn chỉ có mình là người mê Vinh Quang nhất tiệm net, chợt đến một tên Diệp Tu, lại một Đường Nhu được đưa đến, nhìn hai người này này chơi điên cuồng, bản thân trở nên rất không chuyên nghiệp á? Trần Quả miên man suy nghĩ , vẫn tiếp tục đi về phòng ở lầu hai nghỉ ngơi trước.

Tiệm net thật sự chẳng còn ai nhàn rỗi, tất cả mọi người đều chuyên chú chơi game ở vị trí của mình.

Sau khi Diệp Tu lên lại game, đám Điền Thất vội vàng gửi câu hỏi sang, thấy cao thủ đại ca đột nhiên thoát game, cả đám đều cho rằng xảy ra chuyện gì.

"Không có gì, tui tốt lắm, nhưng mọi người phải cẩn thận đấy." Diệp Tu trả lời mọi người.

"Mặc kệ nó!" Đám Điền Thất lại chẳng thèm ngó ngàng. Nói thực ra, cả đám có gan thế này đều liên quan tới Diệp Tu cả. Trước đây bọn họ sùng bái cao thủ của ba công hội lớn như thần như thánh, nhưng theo Diệp Tu lăn lộn vài lần, mới phát hiện tầm mắt lúc trước quá thấp, so với cao thủ đại ca, đám kia nào có tư cách xưng thần chứ. Hiện giờ lại theo chân cao thủ đại ca cướp thành công BOSS của ba công hội lớn, mấy tên này hiểu nhiên đều có cảm giác dẫm nát ba công hội lớn dưới chân, độ sướng trong lòng vượt xa lo lắng.

Về phần Trầm Ngọc, mấy tên nhóm Bánh Bao Xâm Lấn, ma mới hoàn toàn không rõ sự thiệt hơn trong đấy, vừa rồi nhận được trang bị chỉ thấy thật vui vẻ thôi.

"Tui về trấn trước ." Diệp Tu bảo mọi người.

"Ấy ầy, cao thủ đại ca cứ đi thong thả." Ai nấy vội vàng trả lời .

"Tất cả chú ý đấy." Sau khi Diệp Tu nhắc nhở mọi người lần nữa, liền điều khiển Quân Mạc Tiếu chạy về trấn Bố Nhĩ Tư. Trong trấn nhỏ là khu an toàn, không thể chịu bất kỳ công kích nào, Diệp Tu yên lòng mà vứt Quân Mạc Tiếu ở một góc, mở ra hệ thống chỉnh sửa trang bị. Bỏ thẳng Súng Trường Huyết Sắc vừa lấy được vào hệ thống chỉnh sửa trang bị.

Hai ngày này thu thập vật liệu rất thuận lợi, Ô Thiên Cơ đã có vài bộ phận có thể nâng cấp. Sau khi bức vẽ cấu tạo được mở ra, từ hình thái mặt ô đang xòe rộng, Diệp Tu bắt đầu thật cẩn thận tháo rời mặt ô ra. Mặt ô này có tổng cộng tám miếng, giăng liên tiếp giữa nan ô tạo thành toàn bộ mặt ô.

Chọn đại một miếng để vào khung phục chế, trong ô vật liệu kề cạnh, Diệp Tu bấm vào năm cái tơ nhện cường lực.

Quá trình phục chế bắt đầu, thanh tiến trình chạy hết, năm cái tơ nhện cường lực đã bện thành hình dáng mặt ô. Sau đó lại lặp lại bảy lần phục chế. Mặt ô được bện từ tám lần tơ nhện cường lực đã chế tạo thành công.

Mặt ô mới được lắp trở lại, tiếp đấy là bộ phận súng ống và tàng kiếm.

Cán ô bị tháo tiếp xuống, chia làm hai bộ phận, cán và kiếm ẩn trong cán. Hai cái đều được phục chế từ khuôn mẫu gốc.

Phục chế cán ô, vật liệu thêm vào là Súng Trường Huyết Sắc và vỏ kiếm từ bội kiếm của Chiến Binh Xương Khô.

Tàng kiếm, dùng bội kiếm của Chiến Binh Xương Khô.

Nhấn chọn "Phục Chế", hoàn thành, lại thật cẩn thận lắp những bộ phận mới vào Ô Thiên Cơ.

Trong suốt quá trình Diệp Tu làm vô cùng tỉ mỉ và chu đáo, trông có vẻ chẳng khó khăn gì, ngoại trừ gỡ ra lắp vào, thì chỉ việc nhấn chọn Phục Chế mà thôi.

Thế nhưng, nếu không có khuôn mẫu gốc của Ô Thiên Cơ, đào đâu ra chức năng phục chế chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz