To Tinh Dua Tinh Yeu That
Điều gì đến rồi cũng đến.Ngày hôm sau hầu như cả trường đã biết chuyện Min Yoongi và một em gái tên Kim Jennie hẹn họ.Sooyoung kích động vô cùng, bạn bè trong lớp thi nhau bâu lấy tôi."Không thể tin nổi nhé.""Lợi hại, lợi hại.""Thành tích của cậu ấy tốt như thế, sẽ không tuỳ tiện chọn người không phù hợp đâu."Tôi cúi đầu làm đề, nhưng tay cầm bút dường như không còn chút sức lực nào."Trật tự, có muốn bị ghi tên không?" Lớp trưởng phải lên tiếng thì cơn ồn ào mới chấm dứt.Hôm nay bất kể là xuống nhà ăn hay đi vệ sinh, tôi đều trở thành tiêu điểm trong mắt mọi người.Dường như chuyện yêu đương là một tội gì đó lớn lao lắm.Yoongi nói rằng gia đình anh thoải mái với chuyện này, chỉ nhắc nhở rằng không được bỏ bê chuyện học tập.Nhưng bố mẹ tôi thì...Tan học, lúc tôi đang thu dọn đồ đạc thì thấy bóng Yoongi thoáng qua bên ngoài cửa sổ rồi đi thẳng về phía tôi.Không ngờ anh lại dám ngang nhiên tới đây như thế này.Ánh mắt xung quanh có tốt có xấu nhưng anh lại hiên ngang đi ở phía trước giúp tôi che đi tất cả.Đến lúc ra khỏi toà nhà tôi học, anh đột nhiên dừng lại, đặt tay lên đầu tôi: "Đừng sợ."Tôi do dự một hồi rồi ngẩng đầu: "Nếu như... nếu như bố mẹ em nhất định không đồng ý, nhất định bắt em chia tay anh thì phải làm sao."Anh cười đáp: "Em có thể chia tay đơn phương, đến khi anh trưởng thành, anh sẽ theo đuổi em một lần nữa."Ngày hôm đó thật ra tôi còn bị thầy chủ nhiệm gọi lên văn phòng nói chuyện, thầy bảo rằng chuyện học tập là quan trọng nhất, tuyệt đối không thể để yêu đương cản bước.Còn bố mẹ tôi, quả nhiên không ngoài dự đoán, cho tôi một bài giảng nhớ đời.Mẹ còn nổi giận định đánh tôi nhưng bị bố cản lại."Con đảm bảo sẽ học hành chăm chỉ, chuyển lên lớp 1.Cậu bạn kia tính cách hay nhân phẩm đều tốt, đối xử với con cũng rất tốt.""Con còn nhỏ, hiểu cái gì? Bị người ta lừa rồi cũng không biết."Cuối cùng, dưới sự kiên định của tôi, bố mẹ đã chịu thoả hiệp nhưng với điều kiện khi còn học cấp ba sẽ phải giữ khoảng cách.Chúng tôi vẫn duy trì liên lạc hàng ngày.Cách vài bữa, cả hai đứa sẽ lại ở trong một góc tối ít người hoặc đến trường ăn tối hay xem phim hay gì đó.Mỗi lần hẹn hò, tôi có cảm giác như đang đóng một bộ phim điệp viên nằm vùng vậy.Yoongi lúc nào cũng đội chiếc mũ lưỡi trai thật thấp và không quên nắm chặt lấy tay tôi.Thời gian trôi qua nhanh chóng, sau khi Yoongi kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, gia đình không có gì ngoài điều kiện của anh đã gửi anh đến Seoul để học y khoa.Việc chúng tôi học chung một trường đại học là điều không thể.Nhưng may mắn thay, Seoul lại cùng chỗ với ngôi trường NV1 của tôi.Vì vậy, dù không học chung một trường học, ở cùng một thành phố cũng rất tuyệt vời.Hồi cấp ba, chúng tôi đã nỗ lực để tiến bộ không ngừng.Ngày nào cũng bị sợi dây đếm ngược ngày thi siết chặt đến nỗi không thể thở nổi.Tuy nhiên, đây cũng chính là thứ nhắc nhở cả hai đứa rằng không bao giờ được bỏ cuộc trừ khi đã chiến đấu đến giây phút cuối cùng.Sau khi kỳ thi tuyển sinh đại học kết thúc, tôi đã nhận được giấy báo nhập học của trường Đại học A như mong muốn.Bố mẹ còn mừng hơn cả tôi, họ đã mời rất nhiều người thân, bạn bè đến nhà tôi uống rượu ăn mừng.Tôi không có hứng thú với mấy chuyện này, vì vậy tôi ngồi trên cây cầu gỗ bên sông, vừa đung đưa chân vừa nói chuyện điện thoại với Yoongi."Đã lâu lắm rồi em không được gặp anh.""Sao thế, nhớ à?""Anh rất nổi tiếng ở trường có phải không?"Khi tôi vừa nói xong, trong đầu tôi lập tức hiện lên bóng dáng cao lớn và lạnh lùng của Yoongi trong chiếc áo khoác trắng.Chỉ nghĩ về nó thôi tôi đã rất phấn khích rồi.Sau lưng tôi chợt có một tiếng cười khúc khích, rồi tôi lại nghe thấy anh trầm giọng nói: "Cô bé ngốc, mau quay đầu nhìn về phía sau."Tôi vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Yoongi mặc áo sơ mi trắng đang đứng bên cầu mỉm cười nhẹ.Gió thổi qua, tóc trên trán khẽ bay lên, lộ ra đôi lông mày thanh tú rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz