ZingTruyen.Xyz

To Hong Sai Ket Mi Nhu Dai Editor Molluscs


Biển mây cuồn cuộn dâng lên che kín các vì tinh tú, từng cơn gió lạnh thét gào trong bóng đêm sâu thẳm đầy tịch mịch. 

Ở tận cùng Mạt Duyến Điện – nơi ghi lại nhân duyên ba kiếp của con người, có một nữ tử tóc trắng như tuyết, má hồng đẫm sương đang đứng đối mặt với hàng ngàn vạn chiếc thẻ bài ghi danh cùng chằng chịt các sợi tơ màu hồng phủ kín. 

Nàng cất giọng ngâm nga: "Mỗi cái nhăn mày cười, đều đã được định trước. Mỗi cơn giận, ưu phiền, tất có nguyên nhân xa. Dẫu là kẻ thù đối địch hay cách biệt giàu nghèo, dù ở tận chân trời góc bể, li loạn tha phương, cũng sẽ được tơ hồng kết lại, vĩnh viễn không thể tách rời...." 

Ngâm xong, cất lên tiếng cười dài thê lương, tuốt kiếm trong tay áo ra khỏi vỏ, từng sợi tóc bạc như sương hoa uốn lượn trong không trung đầy quỷ mị.... 

Nàng si cuồng mắng lớn "Nhàm chán!". Dứt lời, kiếm quang lóe sáng, tầng tầng sợi tơ lũ lượt đứt đoạn, trút xuống như mưa. 

"Từ nay về sau, đừng nói rằng vô duyên vô phận..."

Nữ tử xoay tròn trong trận mưa tơ hồng dày đặc, xiêm áo tung bay khởi vũ, diễm lệ không gì sánh kịp. Còn nghe tiếng nàng thì thào vọng lại: 

"Trời kia, ta muốn sinh thì sinh, muốn diệt thì diệt. Đất này, ta muốn ổn thì ổn, muốn loạn thì loạn..." 

"Ta đứng đầu vạn vật, chưởng quản thiên thần, không ai dám bất kính với ta, không ai dám cãi lời.... vạn yêu quỳ bái, quần tiên cúi người...." 

"Trừ nàng ra... trừ nàng ra...." 

"Ta phải hủy hết nhân duyên trên đời, để nàng không còn nói chúng ta hữu duyên vô phận!" 


~~~

"Một cái chau mày, hay một nụ cười, đều được định trước. Tức giận khó chịu, cũng vì tiền duyên. Dù có sinh vào gia đình thù địch, giàu nghèo cách trở, làm quan xa xứ, lưu lạc tha hương, dây này đã kết, cuối cùng cũng chẳng thể xa rời." Trích Thiên Hạ Đệ Nhất hệ liệt – Hạo Thiên Võng Cực của tác giả Thanh Tịnh. 

Mở đầu câu chuyện của nàng thật đơn giản. 

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz