Tình dục phiêu lưu ký: Những người mẹ
Chương 36: Năm học mới
Mùa hè kết thúc như một cơn gió thoảng qua những tán phượng vĩ đỏ rực trên sân trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai, để lại trong lòng Nam những kỷ niệm lẫn lộn giữa niềm vui tuổi trẻ và những bí mật thầm kín mà cậu đã cố chôn vùi sâu dưới lớp vở bài tập hè. Những ngày tháng Bảy, tháng Tám trôi qua với những buổi đá bóng cuồng nhiệt ở công viên Lê Văn Tám cùng Minh và lũ bạn lớp 10A1 cũ, những chuyến đi chơi Đà Nẵng đầy nắng biển và sóng vỗ, và những khoảnh khắc riêng tư khiến cậu day dứt không nguôi – từ những rung động bất ngờ với cô Tú trong những buổi học vẽ, đến những ham muốn cấm kỵ với mẹ mà cậu không thể kiểm soát. Giờ đây, khi lá phượng bắt đầu rơi lả tả trên mặt đường Nguyễn Đình Chiểu, báo hiệu năm học mới lớp 11 sắp bắt đầu, Nam đứng trước ngưỡng cửa của một chương mới – chương của sự trưởng thành, của những áp lực học hành nặng nề hơn, và của những cảm xúc phức tạp mà cậu vẫn chưa biết cách đối mặt.Sáng ngày khai giảng lớp 11, Sài Gòn se se lạnh hiếm hoi của tháng Chín, với những cơn gió heo may mang theo mùi hoa sữa thoang thoảng từ những hàng cây ven đường. Nam thức dậy lúc sáu giờ, khi ánh bình minh vừa hé lộ qua khe cửa sổ căn phòng nhỏ hẹp, vẽ nên những vệt sáng mờ ảo trên sàn gạch hoa cũ kỹ. Cậu nằm im một lúc trên chiếc giường đơn cứng ngắc, lắng nghe tiếng bà Hà tất bật chuẩn bị bữa sáng trong góc bếp chật hẹp – tiếng chảo xèo xèo khi chiên trứng ốp la, mùi bánh mì nướng thơm lừng từ lò than tổ ong cũ kỹ lan tỏa khắp không gian. Bà Hà dậy từ sớm như mọi ngày, dù hôm nay là ngày khai giảng, bà vẫn chuẩn bị bữa sáng chu đáo cho con trai trước khi đi bán hàng ở chợ Bình Thạnh. Bà mặc chiếc áo bà ba cotton mỏng màu xanh nhạt, vóc dáng đầy đặn của bà di chuyển khéo léo giữa những chiếc nồi niêu cũ kỹ, mái tóc buộc gọn sau gáy bằng chiếc lược sừng cũ kỹ lòa xòa vài sợi vì mồ hôi oi bức: "Nam ơi, dậy chưa con? Ăn sáng đi, hôm nay khai giảng lớp 11, mẹ chở con đến trường." Giọng bà ấm áp, đầy yêu thương, bàn tay chai sạn lau vội vào tạp dề trước khi đặt đĩa bánh mì kẹp trứng ốp la còn nóng hổi lên bàn ăn ngoài sân.Nam bước ra sân sau nhà, dụi mắt ngồi xuống ghế nhựa thấp, nhìn mẹ với nụ cười gượng gạo – bà Hà, người phụ nữ bốn mươi hai tuổi với làn da ngăm đen khỏe mạnh từ những năm tháng bán hàng rong, vóc dáng đầy đặn toát lên sự mộc mạc ấm áp của người mẹ miền Nam, đôi mắt một mí hiền hậu ánh lên niềm tự hào khi nhìn con trai lớn phổng: "Con lớn thật rồi, lớp 11 quan trọng lắm, cố gắng học giỏi như lớp 10 nhé." Bà gắp miếng trứng bỏ vào chén cậu, bàn tay chai sạn chạm nhẹ tay cậu khiến Nam run lên – hơi ấm từ da thịt bà lan tỏa qua đầu ngón tay, và cậu nhớ về những khoảnh khắc hè qua, khi bà để cậu chạm vào cơ thể mình trong những tình huống bất ngờ, đạt khoái lạc với tinh dịch cậu xuất đầy tay bà, và bà lau sạch trong im lặng với giọng thì thầm "lần cuối thôi con... ngủ đi". "Dạ mẹ, con cố gắng ạ. Mẹ chở con đi học nhé, xe đạp con để nhà." Nam đáp, giọng hơi khàn, nuốt miếng bánh mì kẹp pate mặn ngọt, vị lan tỏa trên đầu lưỡi, nhưng đầu óc cậu cứ lạc lối về những bí mật ấy – những bí mật khiến mối quan hệ mẹ con trở nên phức tạp hơn, dù bà vẫn yêu thương cậu vô điều kiện.Ăn sáng xong, bà Hà thu dọn nhanh chóng, thay chiếc áo khoác mỏng che nắng và đội nón lá rộng vành, bà đạp chiếc xe đạp cũ kỹ ra đầu hẻm với Nam ngồi sau, balo nặng trĩu sách vở lớp 11 trên vai cậu. "Ngồi chắc vào con, đường đông lắm." Bà Hà nói, giọng ấm áp, bàn tay chai sạn cầm tay lái chắc chắn, và Nam ngồi sau lưng mẹ, tay cậu vòng qua eo bà một cách tự nhiên như mọi ngày – vòng eo hơi đầy đặn từ những năm tháng sinh nở, làn da ngăm đen mịn màng ấm áp qua lớp áo bà ba mỏng. Xe đạp lăn bánh êm ru trên đường Điện Biên Phủ nhộn nhịp học sinh đồng phục trắng ùa ra từ các con hẻm, gió heo may tháng Chín thổi mát rượi qua mặt, mang theo mùi hoa sữa thoang thoảng từ những hàng cây ven đường. Nam ngồi sát mẹ hơn, thân hình gầy guộc cao ráo của cậu ép sát lưng bà theo nhịp xe xóc nảy nhẹ trên mặt đường gồ ghề, và tay cậu từ eo bà lén lút luồn lên phía trước, chạm nhẹ vào bầu ngực đầy đặn trĩu nặng của bà qua lớp áo bà ba mỏng – lòng bàn tay cảm nhận làn da ấm áp mềm mại đàn hồi, bầu ngực nhấp nhô theo nhịp đạp xe của bà, và ngón tay cậu vuốt ve nhẹ nhàng, xoa nắn núm vú lớn lớn hồng hào cứng lại dưới đầu ngón qua lớp vải cotton mỏng.Bà Hà khựng lại một giây, thân hình bà cứng đờ dưới cái chạm bất ngờ từ con trai giữa dòng người đông đúc trên đường đi học, đôi mắt một mí mở to đầy lo lắng dưới vành nón lá rộng: "Nam... con... đừng... đông người quá..." Giọng bà thì thầm run rẩy, bàn tay chai sạn siết chặt tay lái xe đạp, nhưng bà không đẩy tay cậu ra, chỉ đạp xe chậm hơn theo bản năng, thân hình bà uốn éo nhẹ theo nhịp xoa nắn từ tay cậu. Nam không dừng lại, tay phải xoa nắn bầu ngực phải bà mạnh hơn, ngón cái và ngón trỏ vuốt ve núm vú kéo nhẹ khiến nó đỏ ửng cứng ngắc dưới lớp vải mỏng, tay trái siết eo bà chặt hơn để giữ thăng bằng: "Mẹ... con... con nhớ mẹ... chỉ một chút thôi..." Giọng cậu thì thầm khàn khàn vào tai bà giữa tiếng xe cộ rì rầm và tiếng học sinh cười nói rộn ràng ven đường, miệng cậu hôn nhẹ lên gáy bà, lưỡi liếm vị mặn mồ hôi da thịt ngăm đen mịn màng. Bà Hà run rẩy, hơi thở bà dồn dập hơn theo nhịp xoa nắn từ tay cậu, núm vú co lại dưới đầu ngón khiến bà rên khẽ bị át đi bởi tiếng còi xe máy: "Nam... con... mẹ... mẹ không chịu nổi... dừng lại đi..." Nhưng bà nép sát hơn vào cậu theo nhịp xe đạp, hông bà uốn éo nhẹ đón nhận bàn tay cậu trên ngực, núm vú chìm sâu dưới ngón tay khiến dục vọng khơi dậy từ những khoảnh khắc hè qua lan tỏa mạnh mẽ hơn.Nam tiếp tục xoa nắn, tay phải luồn vào dưới lớp áo bà ba mỏng từ phía sau, chạm trực tiếp vào bầu ngực trần trụi của mẹ – làn da ngăm đen mịn màng ấm áp lấp lánh mồ hôi nắng sớm, bầu ngực đầy đặn đàn hồi mềm mại dưới lòng bàn tay cậu, núm vú lớn lớn hồng hào cứng ngắc dưới đầu ngón cái khi cậu vuốt ve kéo nhẹ, một dòng điện khoái cảm lan tỏa từ ngực bà xuống bụng dưới khiến lồn bà co thắt mơ hồ dưới lớp quần lót cotton mỏng qua lớp quần bà ba. Bà Hà rên khẽ hơn, thân hình bà ép sát vào cậu theo nhịp xe đạp lăn bánh êm ru trên đường, hông bà nhấc nhẹ theo bản năng: "Nam... con... mẹ... mẹ sướng... nhưng... đông người... dừng lại..." Giọng bà khàn khàn, đầy dục vọng khơi dậy từ những chạm khẽ bất ngờ ấy giữa dòng người đi học sáng sớm, bàn tay chai sạn siết chặt tay lái xe đạp để giữ thăng bằng, nhưng bà không đẩy tay cậu ra, chỉ đạp xe chậm hơn để kéo dài khoảnh khắc ấy. Nam búi núm vú kéo nhẹ qua lớp áo từ phía sau, miệng cậu cắn nhẹ vai bà, lưỡi liếm da thịt mịn màng khiến bà run rẩy dữ dội hơn: "Mẹ... núm vú mẹ cứng quá... con... con muốn bú..." Giọng cậu thì thầm giữa tiếng xe cộ rì rầm, tay trái luồn xuống eo bà siết chặt, ngón tay lướt qua bụng bà dẫn đến háng, nhưng dừng lại ở đó vì xe đạp giữa đường đông.Họ đến cổng trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai lúc bảy giờ rưỡi, với dòng học sinh đồng phục trắng ùa vào sân trường rợp bóng phượng vĩ đỏ rực rơi lả tả, tiếng trống khai giảng vang vọng từ loa phát thanh. Bà Hà dừng xe ở góc đường, quay đầu với đôi má ửng hồng và hơi thở dồn dập: "Đến trường rồi con... vào học đi... mẹ... mẹ về chợ đây." Giọng bà run run, đầy day dứt, bàn tay chai sạn vuốt nhẹ má cậu trước khi bà đạp xe đi với dáng vẻ hơi loạng choạng. Nam đứng nhìn mẹ khuất bóng sau dòng người, lòng đầy khoái lạc tội lỗi xen lẫn yêu thương – núm vú mẹ cứng ngắc dưới ngón tay cậu giữa đường đi học, tiếng rên khẽ của bà bị át đi bởi tiếng xe cộ, và cậu biết rằng, năm học lớp 11 này sẽ đầy những khoảnh khắc bất ngờ giữa mẹ con cậu.Sài Gòn ngoài kia vẫn nhộn nhịp, với nắng tháng Chín và gió heo may thoang thoảng, và Nam bước vào cổng trường với balo nặng trĩu, lòng đầy những suy tư không lời về năm học mới.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz