Tinh Dich Bien Thanh Meo Cua Toi Roi Lam Sao Day Online Cho Gap
Hạ Thường Chu sợ Tần Hãn cảm thấy hắn là đứa vụng về nên không kịp suy nghĩ cân nhắc gì, vội ngồi xổm xuống giơ tay nhặt mảnh đĩa vỡ, nhưng lập tức, ngón tay hắn bị phần sắc nhọn của mảnh vỡ đâm vào, xoẹt một tiếng phun ra máu tươi.Là phun thật chứ không hề nói quá, ngay lúc ngón tay Hạ Thường Chu vừa bị cắt, dòng máu đỏ tươi liền phun ra như một cái đài phun nước nhỏ, không biết có phải do cắt trúng động mạch hay không, máu cứ chảy ra xối xả, Hạ Thường Chu ngẩn người trong chốc lát. Hắn thận chí còn không cảm thấy đau, chỉ kinh ngạc ngơ ngác nhìn máu chảy xối xả, cứ như thể đây không phải là ngón tay của mình.Suy nghĩ trong đầu hắn lúc này là--- Đù? Má nó đây là ngón tay của mình? Đây là máu của mình?! Có lố quá không vậy?Nhưng giây tiếp theo, Hạ Thường Chu lập tức bị người khác cắt ngang dòng suy nghĩ, Tần Hãn nhấc Hạ Thường Chu đang ở trong tư thế ngồi xổm lên, từ góc nhìn của Tần Hãn, Hạ Thường Chu lại ngớ ngẩn đi nhặt mấy mảnh đĩa vỡ bằng tay không, ngón tay bị cắt chảy máu mà vẫn ngơ ngác ngồi xổm dưới sàn nhìn chằm chằm miệng vết thương đang nhỏ máu tỏng tỏng...Đường Tống bên cạnh cũng tỏ ra bất lực không nói nổi: " Đĩa vỡ rồi thì thôi, lấy chổi hốt vào là được, dùng tay nhặt làm gì, anh bị ngốc à?"Hạ Thường Chu hừ khẽ, nhưng không dám phản bác, hắn bị Tần Hãn nắm lấy cổ áo nhấc lên, sau đó bàn tay bị thương bị Tần Hãn giật lấy, cổ tay bị cậu nắm chặt. Hạ Thường Chu cảm thấy Tần Hãn dùng lực quá mạnh, Khiến hắn cảm thấy hơi đau, nhưng hắn vừa định phản kháng, ngước mắt lên nhìn thấy nét mặt của Tần Hãn, hắn lập tức nuốt lại hết lời muốn nói về bụng.Tần Hãn cau mày, ánh mắt lóe lên một tia u ám, môi khẽ mím lại, tuy biểu cảm không hề lộ rõ trên gương mặt, nhưng Hạ Thường Chu lại cảm giác Tần Hãn đang tức giận, tuy trước đây hắn chưa từng trông thấy Tần Hãn tức giận... nhưng một loại linh cảm kì lạ nào đó nói hắn biết rằng, Tần Hãn đang tức giận.Nhưng mà... Tại sao Tần Hãn lại tức giận?Hạ Thường Chu có chút mơ hồ, nhưng hắn không dám hỏi, đành để mặc Tần Hãn nắm cổ tay hắn kéo một mạch đến phòng khách, sau đó nhìn Tần Hãn không biết tìm được ở đâu một cái hộp nhỏ, lấy ra từ trong hộp một cuộn băng, cắt một đoạn rồi băng lại cho Hạ Thường Chu, sau đó ấn xung quanh miệng vết thương để cầm máu.Vốn Hạ Thường Chu định hỏi Tần Hãn cái hộp này ở đâu ra, nhưng nhìn sắc mặt Tần Hãn không được tốt lắm nên hắn không dám ho he gì, đành im lặng ngồi nhìn Tần Hãn, đếm lông mi của Tần Hãn cho đỡ chán. Lông mi của Tần Hãn vừa dày vừa dài, từng sợi rõ ràng... Trong lòng Hạ Thường Chu âm thầm nở nụ cười đầy si mê.Khoảng chừng vài phút sau, máu đã ngừng chảy, Tần Hãn lại kéo Hạ Thường Chu bước một mạch vào phòng tắm, sau đó mở vòi nước, cậu nắm lấy tay Hạ Thường Chu đặt dưới vòi nước, để nước lạnh chảy rào rào rửa sạch miệng vết thương của Hạ Thường Chu, sau đó pha nước xà phòng khử trùng cho Hạ Thường Chu.Hạ Thường Chu ngẩn người, dây thần kinh đau đớn tê liệt đã lâu cuối cùng cũng phản ứng lại, khiến hắn không nhịn được rên rỉ một tiếng, muốn rụt tay lại. Nhưng dĩ nhiên rụt lại đâu có được.Tần Hãn nắm chặt cổ tay Hạ Thường Chu, ngẩng đầu liếc Hạ Thường Chu một cái, Hạ Thường Chu lập tức không dám nhúc nhích, ngoan ngoãn nhìn Tần Hãn cụp mắt, nhẹ nhàng soi kĩ những mảnh vỡ li ti có thể vẫn còn ở trong miệng vết thương của Hạ Thường Chu, vết máu còn sót lại nhuộm đỏ dòng nước chảy ra từ vòi. Hạ Thường Chu cúi đầu nhìn, chỉ thấy cả bồn rửa tay nhuốm máu như thể hiện trường phạm tội...Sau khi rửa sạch vết thương, Hạ Thường Chu lại bị Tần Hãn kéo vào phòng khách băng bó, hắn im lặng nhìn Tần Hãn lấy từ trong hộp ra một lọ thuốc đỏ, cẩn thận bôi đều lên miệng vết thương, sau đó lại dùng băng gạc sạch quấn lại, cuối cùng hắn không kìm được tò mò hỏi: " Cái hộp này ở đâu ra vậy?" Hắn nhớ hắn và Đường Tống đều không chuẩn bị sẵn mấy thứ như vậy.Sau khi cẩn thận từng chút một quấn băng cho Hạ Thường Chu xong, cuối cùng Tần Hãn cũng ngước mắt nhìn Hạ Thường Chu, đáp: " Đây là mấy loại thuốc thông dụng, là em mang đến."Hạ Thường Chu ồ một tiếng, không nói gì nữa, hắn và Đường Tống đều là mấy tên đàn ông qua loa cẩu thả, sao có thể tỉ mỉ chu đáo được như vậy, trong nhà cùng lắm chỉ có vài miếng băng gạc cầm máu mà thôi, không ngờ Tần Hãn bề ngoài trông lạnh lùng nhưng nội tâm lại tinh tế đến vậy.Tần Hãn nhìn vết thương mình đã băng bó xong xuôi cho Hạ Thường Chu, cuối cùng cũng hài lòng thu dọn đồ cất hộp đi, sau đó xoay người đi về phía phòng bếp, nhưng trước khi rời đi, cậu liếc nhìn Hạ Thường Chu một cái, nói: " Xem ra về sau phải dán một tờ nhắc nhở trước cửa phòng bếp mới được.""... Nhắc nhở gì?" Hạ Thường Chu nhất thời không load kịp, ngơ ngác tiếp lời.Tần Hãn cười khẽ: " Cẩu Thặng và Hạ Thường Chu không được vào."Hạ Thường Chu: "....." Đây là kì thị! Đây là kì thị!Không đợi Hạ Thường Chu tức tối bật lại, Tần Hãn chỉ để lại cho hắn một bóng lưng, chân dài sải bước vào bếp, sau đó vòng tay ra sau đóng cửa lại, lạch cạch một tiếng khóa trái cửa.Hừ! Cười nhạo người hậu đậu rồi sau này sẽ có một ngày bị người hậu đậu cười trả miếng!Hạ Thường Chu lòng đầy buồn bực, đúng lúc Cẩu Thặng đang nhàn nhã sải catwalk bước vào phòng khách-- có lẽ cũng ngửi thấy mùi thơm nên mới đến, Hạ Thường Chu lập tức nhào đến ôm Cẩu Thặng vào lòng, khóc lóc nói: " Huhuhu! Con trai! Tụi mình bị bọn họ khinh thường!" Hắn dùng bàn tay lành lặn còn lại xoa nắn Cẩu Thặng, Cẩu Thặng meo meo hai tiếng, ngoan ngoãn nằm trong lòng Hạ Thường Chu để mặc Hạ Thường Chu hết xoa lại vò.Hức! Quả nhiên trên đời này chỉ có Cẩu Thặng thật lòng yêu hắn! Hạ Thường Chu đau lòng ôm chặt Cẩu Thặng.... Khoan đã, không phải bây giờ gian bếp lại trở thành thế giới riêng hai người của Tần Hãn và Đường Tống sao?!Đôi cô nam quả nam này, một người chưa chồng, một người chưa vợ, hơn nữa cả hai đều đang ở độ tuổi trẻ trung nhiệt huyết nhất, nhỡ đâu củi khô lửa cháy bừng bừng thì sao? Ngộ nhỡ hai người họ một người rửa rau, một người nấu ăn, ánh mắt vô tình chạm nhau, trúng tiếng sét ái tình rồi iu nhau luôn thì phải làm saooo!Một loại cảm giác nguy hiểm chưa từng có từ trước đến nay lập tức dâng lên trong lòng Hạ Thường Chu, cửa phòng bếp không phải loại kính trong suốt, lúc này hắn không thể nhìn thấy cảnh tượng trong bếp, nhưng hắn có thể tưởng tượng, Tần Hãn và Hạ Thường Chu một người tuấn tú lạnh lùng, một người đẹp trai thanh tú, người này cao hơn người kia một chút, sự kết hợp giống hệt một cặp công thụ điển hình trong truyện tranh! Quan trọng nhất là tên của hai người họ đều có hai chữ! Ngay cả tên cũng hợp nhau như vậy! Hạ Thường Chu - người có tên ba chữ cái lập tức suy sụp.Một người là nam thần của hắn, một người là bạn thân nhất của hắn... Nếu hai người họ thực sự yêu nhau, vậy điều duy nhất hắn có thể làm chính là âm thầm chúc phúc... Hạ Thường Chu lặng lẽ ôm Cẩu Thặng, sầu ơi là buồn hát: " Có một cách yêu gọi là buông tay ~~ Vì yêu mà từ bỏ thiên trường địa cửu ~"Đang hát ê a, Hạ Thường Chu bỗng nghe thấy tiếng chuông điện thoại di động vang lên trong phòng mình, hắn khịt mũi, ôm Cẩu Thặng quay về phòng nghe điện thoại.Hạ Thường Chu cầm điện thoại lên nhìn tên người gọi --- Viên Minh Thanh.Vốn dĩ khi nhìn thấy ba chữ này, Hạ Thường Chu định cúp máy theo bản năng, nhưng khi chuẩn bị nhấn tắt, hắn chợt nhớ tới Tần Hãn và Đường Tống lúc này đang hú hí... à không nấu ăn cùng nhau ở trong bếp, ngay lập tức, hắn như bị ma xui quỷ khiến nhận cuộc gọi."... A lô?" Có vẻ Viên Minh Thanh không ngờ Hạ Thường Chu sẽ bắt máy, ngữ khí có chút ngạc nhiên." Có chuyện gì sao?" Hạ Thường Chu bắt máy xong lập tức hối hận, cho dù Đường Tống và Tần Hãn ở bên nhau, hắn mách lẻo với Viên Minh Thanh để làm gì? Cậu ta có lập trường có tư cách để xía vô chuyện này sao? Nhưng đã lỡ bắt máy rồi, hắn không thể cúp máy được, đành cắn răng nghe máy." Tôi không ngờ anh lại nhận điện thoại của tôi." Viên Minh Thanh cười một tiếng, như có chút tự giễu. Hạ Thường Chu mặt không đổi sắc nói: " Tôi cũng không ngờ cậu lại gọi điện cho tôi."" Được rồi, chúng ta đừng cãi nhau nữa," Viên Minh Thanh trầm ngâm một lát, sau đó hơi trầm giọng hỏi, " Đường Tống cậu ấy... sao rồi?"" Sao là sao?" Hạ Thường Chu khó hiểu." Gần đây cậu ấy thế nào?" Viên Minh Thanh khẽ thở dài."... Rất ổn, ăn ngon ngủ ngon," Hạ Thường Chu bật cười, " Đừng nói cậu tưởng rằng mỗi ngày cậu ấy đều mượn rượu giải sầu, cả đêm không về kí túc xá, hốc hác tiều tụy nhé?"" Ý tôi không phải như vậy," Viên Minh Thanh thở dài, " Gần đây cậu ấy... tâm trạng thế nào?"" Cậu tự đi mà hỏi, sao tôi biết được," Hạ Thường Chu hừ khẽ, " Cậu ấy yêu thầm cậu lâu như vậy, chẳng lẽ từ trước đến giờ cậu không nhận ra, cứ phải chọn cái lúc người ta buông tay rồi mới quay đầu, muộn rồi."" Cậu ấy không nhận cuộc gọi của tôi," Viên Minh Thanh ảo não nhỏ giọng nói, sau đó cậu khựng lại, nói, " Anh nói gì? Anh nói cậu ấy yêu thầm tôi mười năm..." Viên Minh Thanh như thể đang nghẹn ngào, hồi lâu sau vẫn không nói nên lời."... Đừng nói với tôi đến bây giờ cậu mới nhận ra nha!" Hạ Thường Chu thật sự muốn quỳ lạy cung phản xạ của Viên Minh Thanh, má nó đến tận bây giờ cậu ta mới nhận ra? Cung phản xạ này quấn mười vòng quanh trái đất vẫn còn thừa!Viên Minh Thanh im lặng một lúc lâu, mới cười khổ: " Tôi thật sự không nhận ra, tuy tôi và cậu ấy cùng nhau lớn lên, nhưng từ nhỏ cậu ấy là kiểu người chuyện gì cũng giấu trong lòng, bình thường cậu ấy đối xử với tôi so với mọi người không có gì khác biệt... thậm chí đối với tôi còn lạnh nhạt hơn, cậu ấy giấu rất giỏi, nếu cả đời này cậu ấy không nói ra thì có lẽ cả đời này tôi cũng không biết được."Hạ Thường Chu ngẫm nghĩ, với tính cách của Đường Tống, quả thật có khả năng cậu ấy thích một người nhưng lại luôn lãnh đạm thờ ơ với người đó, thế là Hạ Thường Chu cảm thấy cạn lời: " Nếu cậu ấy không thích cậu, vậy ban đầu còn gia nhập giới võng phối cùng cậu làm gì?"" Bởi vì chúng tôi là anh em tốt..." Viên Minh Thanh giống như đang sửng sốt, vô thức nói, " Lúc đó cậu ấy nói với tôi như vậy, anh em tốt nên kề vai sát cánh, khi ấy tôi còn cảm động hồi lâu."Hạ Thường Chu sa mạc lời: " Vậy cậu phát hiện ra cậu ấy thích cậu từ khi nào?"Viên Minh Thanh trầm ngâm một chút, mơ hồ nói: " Gần đây..."Hạ Thường Chu thật sự không còn gì để nói: " Vậy cậu phát hiện ra cậu thích cậu ấy từ khi nào?"Viên Minh Thanh trầm ngâm một chút, lại mơ hồ nói: " Gần đây..."
...Nói cụt lủn vậy thì đến tìm hắn xin tư vấn tâm lí làm khỉ gì!Mà khoan, Viên Minh Thanh đến tìm hắn để tư vấn tâm lí hả ta?" Vậy rốt cuộc cậu tìm tôi làm gì?" Hạ Thường Chu hơi mất kiên nhẫn xoa xoa Cẩu Thặng trong lòng, tâm trí hắn lại lượn lờ về phía phòng bếp, không khỏi suy nghĩ lúc này Tần Hãn và Đường Tống đang làm gì... Nhắc mới nhớ hình như đến giờ cơm rồi nhỉ?Viên Minh Thanh trầm ngâm một lúc, sau đó ấp úng: " Thật ra... trước khi Đường Tống rời khỏi giới võng phối, Bánh Trà Xanh có đến tìm cậu ấy."" Rồi sao nữa?" Hạ Thường Chu khựng lại." Lúc ấy tôi gặp Bánh Trà Xanh để nói chuyện, Bánh Trà Xanh nói với tôi như vậy," Viên Minh Thanh lúng túng, " Tôi hỏi tại sao cậu ta lại làm vậy, sau đó cậu ta nói một đống thứ khó hiểu, trách tôi không hẹn hò với cậu ta, rồi cậu ta còn nói thực ra lúc trước cậu ta từng đến gặp Đường Tống, nói với Đường Tống những lời rất khó nghe, chửi cậu ấy là thằng đồng tính luyến ái ghê tởm thích dan díu mập mờ đại loại vậy..."" Đ* má! Thằng đó là cái thá gì mà nói vậy! Không lẽ nó không phải là gay à?" Thành viên mới của LGBT Hạ Thường Chu bị chọc giận, tức đến độ phổi muốn nổ tung, " Nó mới là thằng đồng tính luyến ái ghê tởm thích dan díu mập mờ!"
...Nói cụt lủn vậy thì đến tìm hắn xin tư vấn tâm lí làm khỉ gì!Mà khoan, Viên Minh Thanh đến tìm hắn để tư vấn tâm lí hả ta?" Vậy rốt cuộc cậu tìm tôi làm gì?" Hạ Thường Chu hơi mất kiên nhẫn xoa xoa Cẩu Thặng trong lòng, tâm trí hắn lại lượn lờ về phía phòng bếp, không khỏi suy nghĩ lúc này Tần Hãn và Đường Tống đang làm gì... Nhắc mới nhớ hình như đến giờ cơm rồi nhỉ?Viên Minh Thanh trầm ngâm một lúc, sau đó ấp úng: " Thật ra... trước khi Đường Tống rời khỏi giới võng phối, Bánh Trà Xanh có đến tìm cậu ấy."" Rồi sao nữa?" Hạ Thường Chu khựng lại." Lúc ấy tôi gặp Bánh Trà Xanh để nói chuyện, Bánh Trà Xanh nói với tôi như vậy," Viên Minh Thanh lúng túng, " Tôi hỏi tại sao cậu ta lại làm vậy, sau đó cậu ta nói một đống thứ khó hiểu, trách tôi không hẹn hò với cậu ta, rồi cậu ta còn nói thực ra lúc trước cậu ta từng đến gặp Đường Tống, nói với Đường Tống những lời rất khó nghe, chửi cậu ấy là thằng đồng tính luyến ái ghê tởm thích dan díu mập mờ đại loại vậy..."" Đ* má! Thằng đó là cái thá gì mà nói vậy! Không lẽ nó không phải là gay à?" Thành viên mới của LGBT Hạ Thường Chu bị chọc giận, tức đến độ phổi muốn nổ tung, " Nó mới là thằng đồng tính luyến ái ghê tởm thích dan díu mập mờ!"
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz