ZingTruyen.Xyz

Tim Nguoi Trong Ky Uc

Word count: 1k5+
—————————————————————————

Vì trận đấu bị hoãn lại nên tiến độ ghi hình sau đó của chương trình tăng lên rất nhiều. Thời gian tập luyện của các nghệ sĩ cũng buộc phải rút ngắn, Riki và Santa vội vã đến địa điểm tập luyện ngay cả khi nghỉ ngơi dài ngày vẫn chưa kết thúc.

Khi cả hai đến sân tập thì ở đó đã tập trung rất nhiều người. Riki nhìn quanh một lượt, anh  căn bản không quen biết những người xung quanh, nhưng anh không muốn quá thân thiết với Santa nên giữ khoảng cách với đối phương, kết quả ai mà đoán được là anh lại rẽ vào một góc rồi biến mất.

Riki không ngờ mình bị lạc, anh lập tức hoảng hốt, kiễng chân nhìn tấm biển treo bên cạnh, định đi đến sảnh bắn cung, nhưng đi hết một đoạn đường anh vẫn không tìm thấy lối vào hạng mục. Chỉ trách anh quá bất cẩn, lúc ra ngoài cũng không thèm xem qua địa điểm, mỗi lần ở cùng với Santa, anh đều vô thức giao những thứ nhỏ nhặt này cho đối phương.

"Nếu tiếp tục đi nữa sẽ đến khán phòng."

Cổ tay đột nhiên bị ai đó giữ chặt, Riki quay lại thì thấy Santa đang bất lực nhìn mình.

"Không phải nói sẽ ổn sao?" Santa buông lỏng tay và nắm chặt lòng bàn tay Riki. "Quả nhiên vẫn phải giữ để không bị lạc."

"Chỉ là ngoài ý muốn mà thôi." Riki nóng bừng mặt, hất tay Santa ra và nghiêm nghị nói. "Ở bên ngoài không nên làm những loại chuyện này."

Mắt Santa sáng lên, cậu đến gần và hỏi: "Vậy trong phòng thì có thể sao?"

Riki mặc kệ cậu, quay đầu bước nhanh đi: "Đi thôi, buổi huấn luyện sắp muộn rồi."

"Đã biết~~"

Kết quả là khi cả hai đến sân tập, giáo viên đã căn bản dạy xong và tạm thời rời đi. Họ phải đứng sang một bên và tự mình luyện tập từ từ.

Đây là lần đầu tiên Riki tiếp xúc với cung tên, khi nhặt trang bị lên, anh vẫn còn hơi sững sờ, anh vô thức nhìn Santa, nhưng đối phương lại không giống anh chút nào. Cậu đứng thẳng người sang một bên thoải mái, tư thế chuẩn và đẹp trai.

"Cậu luyện tập qua rồi?" Riki không thể không hỏi.

"Trước đây có tiếp xúc qua." Santa bình tĩnh đặt cung tên của mình xuống. Mấy ngày trước, hắn cố ý tới trường bắn cung, để hôm nay biểu hiện thật tốt.

"Em dạy anh." Santa thản nhiên đứng phía sau Riki, 2 tay đặt nhẹ tay lên eo anh. "Giữ chân rộng bằng vai và đứng nghiêng về phía này."

"Này, cậu cũng đứng quá......"

"Nghiêm túc một chút......."

Santa bám vào phía sau lưng anh, cả người Riki gần như được bao bọc bởi vòng tay của đối phương, nghĩ thế nào cũng thấy không thích hợp?

Vì vậy, Riki tiếp tục nói: "Cậu lui về phía sau một chút đi."

"Em đang rất nghiêm túc dạy anh a~, anh xem họ không phải đều như vậy sao?" Ngữ khí của Santa tỏ ra uất ức.

".......Vậy cậu nhanh lên một chút." Riki vẫn chưa quen với việc thân mật với Santa ở nơi công cộng, dù chỉ là một buổi luyện tập bình thường nhưng anh vẫn cảm thấy có chút ái ngại.

"Được rồi, tiếp theo là tư thế kéo cung." Santa nắm lấy tay phải của Riki và đặt nó lên sợi dây: "Đặt các ngón tay vào vị trí thật tốt, không dùng quá nhiều lực."

Rikimaru giống như một con búp bê trước sự thương xót của Santa, vì muốn học hỏi nhanh nên anh phớt lờ những hành vi ngày càng quá đáng của đối phương. Mãi về sau, anh mới dần nhận ra liệu mình có đang bị Santa đùa giỡn hay không.

Cả hai tập luyện ở sân tập trong một buổi chiều và trở về khách sạn sau bữa ăn nhẹ.

Riki từ phòng tắm đi ra đã nhìn thấy Santa đang nhảy với điện thoại di động trên tay, anh thả chậm cước bộ đứng sang một bên và im lặng quan sát. Có vẻ như đối phương không phát hiện ra anh đã bước ra ngoài, quay xong có vẻ như chưa được hài lòng, sau khi quay lại một lần nữa mới lưu lại video.

"Muốn tải nó lên phải không?"

Santa hơi giật mình khi nghe thấy tiếng động, cậu quay lại phía Riki gật đầu: "Rất lâu rồi không tải video lên, anh có muốn hay không quay lại một chiếc"

Riki định đồng ý nhưng nghĩ rằng nếu hai người ghi cùng một bối cảnh sẽ gây rắc rối không đáng có nên xua tay.

"Vậy em có thể mời anh nhảy không?"

Một tiếng nhạc du dương đột nhiên vang lên trong phòng, Santa nghiêm nghị đi về phía Riki, cậu đưa một bàn tay ra và hướng đến trước mặt anh.

Riki sững sờ trong giây lát, cảnh tượng khiến anh nhớ lại ngày diễn ra đêm chung kết trước đây khi cả hai tham gia chương trình. Họ đã cùng nhau đi trên thảm đỏ vào ngày hôm đó, cùng đan tay vô tình hữu ý nhảy vào một điệu valse.

Vào khoảnh khắc khi được Santa mời khiêu vũ, Riki gần như có thể nghe thấy nhịp tim của mình mặc cho khung cảnh ồn ào. Họ đã nắm tay nhau qua các trò chơi và cẩn thận che giấu tình yêu đang chảy giữa hai người trong những dịp tràn ngập tiếng cười. Họ biết rất rõ rằng các bước nhảy và tần số nhịp tim khi tiến và lùi theo cách mà chỉ người kia mới có thể cho họ.

Dù thấy Riki không phản ứng nhưng Santa vẫn không rút tay lại, cậu đã sẵn sàng nhận lời từ chối rồi, nên chỉ kiên nhẫn chờ đợi phản ứng của đối phương.

Cuối cùng, Riki cũng đưa tay lên, anh có thể nhận thấy sự phấn khích của Santa, nhưng động tác của người kia vẫn rất nhẹ nhàng và kiềm chế. Anh cúi đầu, trong lòng dần dần dịu đi một chút, sau đó khoác nhẹ lên vai Santa bước chân tiến đến đáp lại sự nghênh đón.

Riki sau khi tắm xong cũng không thay quần áo mà ra ngoài chỉ mặc áo choàng tắm và đi dép lê, có thể tưởng tượng ra cảnh tượng này hài hước đến mức nào, nhảy được vài bước thì cảm thấy hơi ngượng ngùng. Riki sởn da gà muốn dừng lại, nhưng vừa ngẩng đầu lên, liền đụng phải ánh mắt yêu thương của Santa.

Trong giây lát, Riki thất thần nghĩ rằng Santa đã hồi phục trí nhớ nên vô thức hỏi: "Cậu đã nhảy qua điệu *valse trước đó sao?"

Santa lắc đầu nói: "Đây là lần đầu tiên"

Nghe xong câu trả lời, Riki thoáng hiện lên vẻ thất vọng, Santa có chút khó hiểu, suy nghĩ một hồi vẫn nên hỏi một chút: "Em lại quên chuyện gì đó phải không?"

"Tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi!"

Lo lắng bầu không khí tốt đẹp như vậy sẽ bị phá vỡ, Santa không hỏi thêm câu nào nữa, dần dần siết chặt vòng tay để Riki tiến lại gần mình hơn, nhưng ngay giây tiếp theo một bên chân đã bị đối phương dẫm lên.

"Đau quá.....!" Santa phát ra một tiếng gầm trầm thấp.

"Cậu đứng gần tôi như vậy, phía dưới chân tôi lại không nhìn thấy"

Riki không muốn thừa nhận rằng những cử chỉ nhỏ bé đáng yêu của Santa luôn cào xé trái tim anh.

"Đều đã gần như vậy rồi, gần thêm chút nữa sẽ không sao chứ?" Santa thả chậm bước chân cúi đầu xuống chạm vào trán Riki.

Nụ hôn dường như là một phản xạ có điều kiện của cơ thể, chỉ cần một người cúi đầu và người kia ngẩng lên thì đôi môi sẽ tự nhiên chạm vào nhau.

Quả nhiên là vẫn bị mê hoặc rồi.

Riki mơ mơ hồ hồ nghĩ, bầu không khí như thế này khiến anh không thể nói lời từ chối. Tuy nhiên, lý trí vẫn khiến anh phải thốt lên khi môi anh hé mở: "Tôi không có đáp ứng cậu..."

"Em biết" Sau khi Santa nói xong lại một lần nữa hôn lên.

Santa nói không sai, không có cách nào có thể khiến họ quay trở lại một mối quan hệ thuần khiết, những gì Riki đã làm chỉ là tự lừa dối bản thân.

Nhưng Riki cũng hiểu rằng khung cảnh lúc này chỉ là bong bóng thoáng qua, ngày anh và Santa phải chia xa sẽ luôn đến.

*Waltz là loại nhạc nhảy xuất phát từ châu Âu với nhịp ba. Có những thể loại sau: Wien Waltz, Boston Waltz, Slow Waltz và cả Jazz Waltz. Ngoài ra Waltz còn có một số những loại điệu biến thể như Minuet và Scherzo. Tuy nhiên cũng có thể dùng điệu này trong việc lồng ghép hoặc những bài hát.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz