ZingTruyen.Xyz

Tim Nguoi Trong Ky Uc

Word count: 1k3+
—————————————————————————

Khi buổi ghi hình kết thúc thì trời đã khuya, Santa vừa trở về phòng sau khi tắm xong thì đã thấy thành viên cùng phòng với mình ăn mặc chỉnh tề và thu dọn đồ đạc như đi chơi.

"Cậu muốn ra ngoài?" ​​Santa liếc nhìn điện thoại của mình, đã gần mười hai giờ.

"Ah~ Đúng vậy..." Người kia phản ứng có phần thiếu tự nhiên, động tác trên tay cũng tăng tốc.

Santa không để ý. Cậu gật đầu rồi ngồi xuống giường chơi điện thoại, nhưng người kia lại tỏ vẻ do dự sau khi thu dọn đồ đạc.

"Sao thế?"

"Cái đó... Santa, tôi có thể sẽ chơi lâu một chút, bạn bè của tôi đều ở lại tối nay. Có lẽ tôi sẽ trở lại vào sáng mai nếu có gì xảy ra hãy gọi cho tôi."

"Được, không vấn đề gì"

Sau khi nghe Santa đảm bảo, người kia cuối cùng cũng an tâm rời khỏi phòng.

Cậu vẫn chưa buồn ngủ, sau khi nằm trên giường xem điện thoại một lúc thì nhìn ra ngoài cửa sổ. Đang có tuyết rơi.

Không ngờ trận tuyết đầu tiên của năm nay lại đến vào lúc này. Santa lập tức ra khỏi giường, ngồi bên cửa sổ nhìn những bông tuyết trắng xóa dần phủ kín mặt đất, sau đó quyết định thay quần áo chuẩn bị xuống lầu.

Santa nghĩ mọi người đã ngủ nên nhẹ nhàng đi xuống, nhưng khi vào đến phòng khách thì thấy có người đang ngồi quay lưng ở ghế sô pha, trên người quấn một chiếc chăn bông dày nhìn ra cửa sổ.

"Riki?"

Riki cả người bị quấn như một cái bánh tét, quay đầu lại thấy người tới là Santa, trên mặt lộ rõ ​​vẻ kinh ngạc.

"Tôi nhìn thấy tuyết rơi nên muốn ra ngoài xem 1 chút" . Santa tiến lại gần hơn và nhìn Riki: "Còn anh, cũng xuống xem à?"

"A, cũng tính là như vậy." Riki ngáp một cái: "Là do trong phòng ồn ào quá. Mấy người họ cùng nhau chơi game trong phòng, tôi ngủ không được nên phải nghỉ ở đây một lát."

Riki nhìn thấy Santa cứ đứng như vậy liền nhích sang một bên ra hiệu cho cậu ngồi xuống.

Kết quả là ngồi xuống chưa được bao lâu, bên ngoài đột nhiên có tuyết rơi.

Santa ngồi xuống cạnh anh, không còn muốn đi xem tuyết nữa.

"Vậy họ còn muốn chơi bao lâu nữa?"

"Không biết nữa......Có vẻ sẽ không kết thúc sớm đâu. " Riki vừa nói vừa kéo một góc chăn bông đắp lên đùi của Santa.

Cả hai đồng thời chìm vào tĩnh lặng, nhưng cảnh tượng này không hề gượng gạo mà ngược lại rất yên bình. Santa nhìn những bông tuyết bay ngoài cửa sổ, nhưng thực ra lại có chút lo lắng. Đầu óc hoàn toàn bị lấp đầy bởi nụ hôn ngắn ngủi với Riki trong phòng tắm vào tối hôm nay.

Santa biết cậu thực sự muốn đến gần Riki từ rất lâu, không chỉ trước đây mà cả bây giờ.

"Muốn ra ngoài xem không?"

Riki sững sờ một lúc, liếc nhìn chiếc chăn bông trên người mình, do dự: "Quần áo của tôi ở trong phòng......."

"Mặc của tôi" . Santa vừa nói vừa nắm lấy tay Riki rồi chạy lon ton lên lầu.

"Họ có việc ra ngoài rồi, nói sáng ngày mai mới quay lại" . Santa mở cửa và giải thích khi chỉ vào chiếc giường trống.

" oh..." Riki trầm ngâm gật đầu.

Santa lấy ra một chiếc áo khoác dài. Ngay khi Riki mặc vào, anh cảm thấy mình như đang được người đối diện ôm chặt, nồng nặc mùi nước hoa quen thuộc.

Santa giúp anh kéo khóa kéo, ánh mắt ngoan ngoãn của anh khi được chăm sóc trông rất đáng yêu. Cậu kéo chiếc mũ của mình, cố gắng cưỡng lại ý muốn hôn anh khi anh cúi đầu xuống và nói: " Được rồi, đi xuống thôi "

Tuyết nhanh chóng chất thành đống, bàn ghế trong vườn như được phủ thêm một lớp tuyết. Riki đứng giữa sân ngẩng đầu lên. Tuyết lạnh rơi đầy mặt, so với sân tuyết nhân tạo lần trước thì tuyết thật mang lại cảm giác hoàn toàn khác.

Riki quay đầu lại, phát hiện Santa đang đứng bên bàn đắp người tuyết, hai quả bóng nhỏ xếp chồng lên nhau. Santa đặt nó vào lòng bàn tay rồi đưa cho Riki, sau đó cố ý đẩy chóp mũi của nó.

"Giống anh không?"

Riki lạnh lùng lùi lại một bước, nhìn bé người tuyết rồi bất mãn nói.

"Một chút cũng không giống."

"Tôi cảm thấy rất giống" . Tròn tròn và rất đáng yêu.

Riki cũng học từ Santa, tạo hai quả cầu tuyết, người tuyết anh làm to hơn cái kia một chút, sau đó anh để người tuyết của Santa và người tuyết của mình hai đứa một lớn một nhỏ tựa vào nhau.

"Bên cạnh là ai?" Santa cố ý hỏi.

" Là cậu đó."

Rõ ràng câu hỏi đó chỉ là nói đùa, cậu không mong đợi phản hồi, nhưng Riki đã trả lời rất nghiêm túc.

Riki xoa xoa lòng bàn tay đỏ vì lạnh cóng của mình, giây tiếp theo, Santa kéo tay anh vào trong áo khoác và bàn tay lạnh giá ngay lập tức bị nhiệt độ cơ thể ấm áp làm tan chảy.

"Còn lạnh không?" Santa siết chặt tay anh, tim lắng xuống như thể cuối cùng nó đã thuộc về mình.

"Không lạnh". Riki lắc đầu, cả người ngã vào vòng tay người kia.

Nhiệt độ không khí có vẻ vừa phải, hôn nhau vào ngày tuyết rơi sẽ rất lãng mạn.

Môi kề môi thật tự nhiên, nụ hôn sâu dường như làm tan chảy mọi thứ, Santa cảm thấy mình ngày càng lún sâu vào mối quan hệ này, đến bây giờ dường như hoàn toàn chìm đắm, trong đầu chỉ có anh mà thôi.

Không biết tại sao lại thích như vậy?

Cậu không hiểu, nhưng câu trả lời dường như không còn quan trọng nữa, vì cậu không còn lối thoát.

Cuối cùng, Riki đưa hai người tuyết về phòng của Santa và đặt chúng trên chiếc phản bên ngoài cửa sổ.

" Vậy tôi về phòng nhé " . Riki trả lại quần áo cho Santa, chuẩn bị rời đi. Sau khi xoay người và cố ý đi thật chậm liền nghe thấy tiếng nói của đối phương.

"Đợi 1 chút."

Santa bước tới và ôm eo anh từ phía sau. "Sáng mai rồi hãy về".

Tất nhiên Riki biết ý nghĩa của việc ở lại. Anh đang nằm trên giường và được cậu ôm. Anh bất giác nhớ lại lần mình cách ly trong khách sạn trước khi tham gia chương trình năm ngoái.

Khi đó bọn họ mới ở bên nhau, mỗi ngày không thể tách rời và lúc nào cũng nhớ nhung. Bây giờ dường như Santa đã trở lại trạng thái lúc ấy, nhưng bớt thẳng thắn hơn.

Riki rất muốn hôn cậu, nhưng cậu vẫn luôn giả bộ không quan tâm, cho nên anh càng trêu chọc cậu càng thích thú. Anh cố ý dùng hai chân kẹp lấy đùi của cậu, xoa nắn xương quai xanh và cổ Santa rồi hôn lên.

Tuy nhiên, không ngờ rằng nụ hôn đã khuấy động chính Riki. Hành vi của anh ngày càng trở nên táo bạo. Ngay giây tiếp theo Santa đã khóa chặt anh trong vòng tay của mình.

" Đừng náo nữa, ngày mai còn ghi hình chương trình" . Hơi thở của Santa trở nên nặng nhọc hơn, giọng điệu có chút bất lực.

"Nhưng không còn được cùng nhau ngủ " . Riki cảm thấy hơi thất vọng khi nghĩ đến ngày mai sẽ trở lại căn phòng ban đầu của mình.

"Chuyện đó giao cho tôi". Santa kéo chăn bông và bọc Riki lại. "Bây giờ thì ngủ đi."

Riki hai mắt sáng lên, lại nghiêng người hôn một cái, cuối cùng cũng an tâm ngoan ngoãn nằm trên ngực Santa nhắm mắt lại.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz