Tim Nguoi Trong Ky Uc
Word count: 1k5+
Đây thì tính là gì? Santa cảm thấy như bị tát thật mạnh, đánh thức mọi phỏng đoán trước đó của mình. Cậu đã từng nghĩ rằng Riki chỉ bị ép buộc và không thể đưa ra lựa chọn khác, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng Riki thực sự yêu người đàn ông đó.Với lại, đã yêu rồi tại sao vẫn còn có những hành động mập mờ với cậu. Riki đã biến cậu trở thành cái gì rồi?Sự tức giận của Santa một lần nữa lên đến đỉnh điểm, cậu tiến lên một bước nắm lấy tay Riki khiến anh quay mặt về phía mình, sau đó cúi xuống hỏi: "Yêu? Nửa đêm chui lên giường đồng đội ngủ thì đây có gọi là yêu không? ""Rikimaru! Anh không cảm thấy câu nói này rất nực cười sao?" Santa cố gắng kìm nén cơn tức giận đang chực trào ra trong lồng ngực. "Cả chuyện anh đã làm vào buổi sáng ngày hôm đó, anh nghĩ rằng tôi thật sự cái gì cũng không biết sao? "Riki giật mình, anh nhớ rõ mọi hành động của mình. Khi tỉnh dậy, thấy Santa vẫn còn đang ngủ, anh mạnh dạn hôn lên phần ngực và cổ lộ ra của đối phương, anh nghĩ rằng việc bản thân mình làm thần không biết quỷ không hay, làm sao có thể ngờ rằng Santa lại đang giả vờ ngủ."Đó chỉ là...." Riki ấp úng, căn bản không có cách nào giải thích được."Tiếp cận tôi là anh, hiện tại nói yêu người đàn ông đó cũng là anh. Rikimaru, anh cảm thấy chơi đùa tôi rất vui sao?"Santa nghiêng đầu hít một hơi thật sâu, cậu chưa bao giờ nghĩ về điều đó. Khi Riki quay lại cậu chỉ cảm thấy tò mò và khó hiểu, nhưng kể từ lúc đó suy nghĩ của cậu dường như bị người kia lôi kéo. Chỉ cần Riki xuất hiện trong tầm mắt, cậu không thể không quan tâm đến anh.Santa không biết chuyện gì đã xảy ra với mình, trong trí nhớ của cậu thì những ngày trước đây cậu và Riki chỉ như những người đồng đội bình thường, nhưng bây giờ, sau khi nghe những gì Riki nói, sao cậu lại cảm thấy tức giận đến thế.Trên đuôi tóc của Riki vẫn còn đọng lại một vài giọt nước, vẻ mặt cau có này là có ý gì? Vì sao cậu còn lo lắng cho anh, làm sao có thể chứ khi người anh yêu không phải là cậu.Santa rốt cuộc cũng không thể nhịn được nữa, cậu cúi đầu hung hăng cắn xuống cổ Riki, sau đó vừa liếm vừa hôn lên cái cổ trắng nõn mềm mại, sự cuồng nhiệt của cậu khiến Riki căn bản không thể né tránh.Cơ thể người bên dưới ngay lập tức mềm nhũn ra, anh hét lên một tiếng để Santa bình tĩnh lại một chút. Tuy nhiên, đôi tay mềm mại đã đặt lên vai cậu, một lúc sau cậu lại lâm vào thế tấn công mạnh mẽ. Cả cơ thể anh dựa vào vòng tay của Santa, ở trước mặt đối phương Riki thậm chí còn không biết phản kháng như thế nào.Nhìn Riki buông lỏng không phản kháng nữa, trong lòng Santa càng trở nên trống rỗng. Khi cậu nghe thấy Riki nói yêu người đàn ông khác càng trở nên tức giận. Nhưng giờ đây, thấy anh hòa hợp với cậu như vậy, Santa càng tức giận, làm sao đến lúc này Riki tới cùng vẫn là chơi đùa cậu."Đây chính là yêu mà anh nói? Santa dừng lại: "Vậy tình yêu của anh cũng quá rẻ mạt rồi."Santa định rời đi sau khi nói, nhưng thay vào đó Riki đã nắm lấy tay cậu.Là mình sai rồi sao?Riki có chút bất lực, không biết phải làm sao, anh muốn nói với Santa rằng từ đầu đến cuối anh chỉ có một người anh yêu, nhưng những lời nói của Long Danni luôn cảnh cáo anh."Buông tay" Santa không quay đầu lại, cậu không hiểu Riki hiện tại muốn gì, anh muốn một chân đạp hai thuyền sao? Cậu không có cái sở thích này.Riki càng giữ chặt hơn, anh không có lý do gì để Santa ở lại, nhưng anh luôn có cảm giác rằng nếu bây giờ buông tay anh sẽ không bao giờ có thể kéo đối phương trở lại."Hôm nay tôi đi gặp Long tổng" Nghĩ 1 chút Riki vẫn là nói ra. "Bà ấy hy vọng tôi và cậu không quá thân thiết.""Tại vì sao?" Santa không hiểu."Tôi đang mang thai, nếu chúng ta quá thân thiết, sau này đối với cậu không tốt." Riki nói câu nói này, cố gắng giải thích lý do mà không để lộ bất kỳ sai sót nào.Cuối cùng đến tai của Santa lại có ý khác, cậu gật đầu mỉm cười tự giễu nói: "Cũng phải, đợi người yêu của anh quay lại xác thực sẽ hiểu lầm.""Ý tôi không phải như vậy!" Riki cái miệng ngu ngốc này, càng nói lại càng thêm đuối lý, căn bản là nói không lại Santa."Có phải anh đã quá tham lam hay không?" Trong giọng điệu của Santa có một chút mệt mỏi, một sự thật không thể chối cãi là luôn có một người đàn ông ở giữa cậu và Riki.
"Cứ như trước đây đi, anh không cần phải trốn tránh tôi nữa" Santa nắm lấy tay Riki để anh thả mình ra, sau đó quay trở lại phòng ngủ.Những ngày sau đó, trong mắt người ngoài, họ vẫn như trước, cùng làm việc, cùng luyện tập vũ đạo và sống cùng nhau, nhưng chỉ có điều họ biết rằng mỗi lần nhìn nhau và vô tình lại gần, trong trái tim của họ lại dấy lên rất nhiều sóng gió.Họ không có cách nào đối mặt đơn thuần như trước đây.Ngày Halloween đang đến gần, INTO1 bắt đầu chuẩn bị quay vlog Halloween đặc biệt tại biệt thự.Riki đã mua nó trên mạng từ trước, khi trở về phòng, đầu tiên anh che toàn bộ cơ thể bằng một tấm vải trắng, chỉ để lộ hai mắt và một miệng. Sau khi mặc vào, anh lôi gói đồ khổng lồ dưới bàn, lấy ra một con nhện khổng lồ to bằng nửa người, bên trên được bao phủ một lớp mạng nhện.Rikimaru sờ sờ mềm mại nhịn không được, hưng phấn đi xuống lầu liền gặp Santa cũng đang đi xuống.Santa mặc trang phục người sói, trên tay cầm một quả bí ngô được sơn màu và găng tay gắn vuốt sói. Khi nhận thấy có người phía sau, cậu nhường đường sang một bên, chỉ để thoáng thấy một vài chiếc chân nhện khổng lồ.Santa sợ hãi bật dậy, dựa lưng vào tường, ngay lập tức lao ra phòng khách sau khi nhìn thấy một bóng ma trắng.Những người đồng đội xung quanh phá lên cười, Santa định phàn nàn vài câu nhưng chợt nhận ra người có thể mặc mấy thứ đồ khiến mình sợ hãi đó không cần nhìn mặt cũng biết là Riki. Vì vậy, Santa ngừng nói và sau một vài cuộc tranh cãi với đồng đội của mình, cậu chuyển sang chủ đề khác.Riki cũng không nhịn được cười, anh và Santa mấy ngày nay đều như vậy, tuy rằng gặp nhau không né tránh, nhưng là sẽ không nói thêm gì nữa.Lượt đầu tiên của trò chơi là trốn tìm, phạm vi ở cả hai biệt thự của tòa A-B, tất cả các phòng đều có thể tiến vào. Thời gian chuẩn bị chỉ có năm phút, ngay khi bắt đầu hẹn giờ, các đồng đội lập tức đứng dậy tìm nơi ẩn nấp.Santa đã nghĩ ra chỗ rồi, cậu trốn trong tủ cạnh cầu thang, thỉnh thoảng nghe tiếng bước chân bên ngoài, cầu mong đừng có ai trốn vào.Santa cuộn tròn ngồi dưới đất, không có điện thoại di động trên người thì không thể nhìn thấy thời gian, tính ra đã gần đến giờ, nhưng lúc này lại nghe thấy tiếng bước chân chậm rãi và nặng nề truyền đến dưới lầu.Người đi dường như hơi loạng choạng, âm thanh phát ra hoàn toàn khiến người khác chú ý. Santa thầm mắng, bí mật mở cửa, liền thấy Riki đang từ từ đi xuống dưới tay vịn vào cầu thang.Chất liệu vải trắng hơi trơn, Riki ngã xuống trước khi bước lên vài bước, trực tiếp chặn tầm nhìn duy nhất còn lại, anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc vừa kéo tấm vải vừa bước xuống.Nghe tiếng Riki chậm rãi bước xuống, Santa đã vội vàng muốn chết. Sau khi Riki xuống hết các bậc thang, anh cũng không nghĩ trốn đi nơi nào, cũng biết là thời gian đã quá muộn, nên đơn giản ngồi xổm dưới cầu thang.Vị gia hoả này rốt cục là đang nghĩ cái gì a~~Santa cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, cậu lao ra khỏi tủ kéo Riki vào cùng nhau trốn.
Đây thì tính là gì? Santa cảm thấy như bị tát thật mạnh, đánh thức mọi phỏng đoán trước đó của mình. Cậu đã từng nghĩ rằng Riki chỉ bị ép buộc và không thể đưa ra lựa chọn khác, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng Riki thực sự yêu người đàn ông đó.Với lại, đã yêu rồi tại sao vẫn còn có những hành động mập mờ với cậu. Riki đã biến cậu trở thành cái gì rồi?Sự tức giận của Santa một lần nữa lên đến đỉnh điểm, cậu tiến lên một bước nắm lấy tay Riki khiến anh quay mặt về phía mình, sau đó cúi xuống hỏi: "Yêu? Nửa đêm chui lên giường đồng đội ngủ thì đây có gọi là yêu không? ""Rikimaru! Anh không cảm thấy câu nói này rất nực cười sao?" Santa cố gắng kìm nén cơn tức giận đang chực trào ra trong lồng ngực. "Cả chuyện anh đã làm vào buổi sáng ngày hôm đó, anh nghĩ rằng tôi thật sự cái gì cũng không biết sao? "Riki giật mình, anh nhớ rõ mọi hành động của mình. Khi tỉnh dậy, thấy Santa vẫn còn đang ngủ, anh mạnh dạn hôn lên phần ngực và cổ lộ ra của đối phương, anh nghĩ rằng việc bản thân mình làm thần không biết quỷ không hay, làm sao có thể ngờ rằng Santa lại đang giả vờ ngủ."Đó chỉ là...." Riki ấp úng, căn bản không có cách nào giải thích được."Tiếp cận tôi là anh, hiện tại nói yêu người đàn ông đó cũng là anh. Rikimaru, anh cảm thấy chơi đùa tôi rất vui sao?"Santa nghiêng đầu hít một hơi thật sâu, cậu chưa bao giờ nghĩ về điều đó. Khi Riki quay lại cậu chỉ cảm thấy tò mò và khó hiểu, nhưng kể từ lúc đó suy nghĩ của cậu dường như bị người kia lôi kéo. Chỉ cần Riki xuất hiện trong tầm mắt, cậu không thể không quan tâm đến anh.Santa không biết chuyện gì đã xảy ra với mình, trong trí nhớ của cậu thì những ngày trước đây cậu và Riki chỉ như những người đồng đội bình thường, nhưng bây giờ, sau khi nghe những gì Riki nói, sao cậu lại cảm thấy tức giận đến thế.Trên đuôi tóc của Riki vẫn còn đọng lại một vài giọt nước, vẻ mặt cau có này là có ý gì? Vì sao cậu còn lo lắng cho anh, làm sao có thể chứ khi người anh yêu không phải là cậu.Santa rốt cuộc cũng không thể nhịn được nữa, cậu cúi đầu hung hăng cắn xuống cổ Riki, sau đó vừa liếm vừa hôn lên cái cổ trắng nõn mềm mại, sự cuồng nhiệt của cậu khiến Riki căn bản không thể né tránh.Cơ thể người bên dưới ngay lập tức mềm nhũn ra, anh hét lên một tiếng để Santa bình tĩnh lại một chút. Tuy nhiên, đôi tay mềm mại đã đặt lên vai cậu, một lúc sau cậu lại lâm vào thế tấn công mạnh mẽ. Cả cơ thể anh dựa vào vòng tay của Santa, ở trước mặt đối phương Riki thậm chí còn không biết phản kháng như thế nào.Nhìn Riki buông lỏng không phản kháng nữa, trong lòng Santa càng trở nên trống rỗng. Khi cậu nghe thấy Riki nói yêu người đàn ông khác càng trở nên tức giận. Nhưng giờ đây, thấy anh hòa hợp với cậu như vậy, Santa càng tức giận, làm sao đến lúc này Riki tới cùng vẫn là chơi đùa cậu."Đây chính là yêu mà anh nói? Santa dừng lại: "Vậy tình yêu của anh cũng quá rẻ mạt rồi."Santa định rời đi sau khi nói, nhưng thay vào đó Riki đã nắm lấy tay cậu.Là mình sai rồi sao?Riki có chút bất lực, không biết phải làm sao, anh muốn nói với Santa rằng từ đầu đến cuối anh chỉ có một người anh yêu, nhưng những lời nói của Long Danni luôn cảnh cáo anh."Buông tay" Santa không quay đầu lại, cậu không hiểu Riki hiện tại muốn gì, anh muốn một chân đạp hai thuyền sao? Cậu không có cái sở thích này.Riki càng giữ chặt hơn, anh không có lý do gì để Santa ở lại, nhưng anh luôn có cảm giác rằng nếu bây giờ buông tay anh sẽ không bao giờ có thể kéo đối phương trở lại."Hôm nay tôi đi gặp Long tổng" Nghĩ 1 chút Riki vẫn là nói ra. "Bà ấy hy vọng tôi và cậu không quá thân thiết.""Tại vì sao?" Santa không hiểu."Tôi đang mang thai, nếu chúng ta quá thân thiết, sau này đối với cậu không tốt." Riki nói câu nói này, cố gắng giải thích lý do mà không để lộ bất kỳ sai sót nào.Cuối cùng đến tai của Santa lại có ý khác, cậu gật đầu mỉm cười tự giễu nói: "Cũng phải, đợi người yêu của anh quay lại xác thực sẽ hiểu lầm.""Ý tôi không phải như vậy!" Riki cái miệng ngu ngốc này, càng nói lại càng thêm đuối lý, căn bản là nói không lại Santa."Có phải anh đã quá tham lam hay không?" Trong giọng điệu của Santa có một chút mệt mỏi, một sự thật không thể chối cãi là luôn có một người đàn ông ở giữa cậu và Riki.
"Cứ như trước đây đi, anh không cần phải trốn tránh tôi nữa" Santa nắm lấy tay Riki để anh thả mình ra, sau đó quay trở lại phòng ngủ.Những ngày sau đó, trong mắt người ngoài, họ vẫn như trước, cùng làm việc, cùng luyện tập vũ đạo và sống cùng nhau, nhưng chỉ có điều họ biết rằng mỗi lần nhìn nhau và vô tình lại gần, trong trái tim của họ lại dấy lên rất nhiều sóng gió.Họ không có cách nào đối mặt đơn thuần như trước đây.Ngày Halloween đang đến gần, INTO1 bắt đầu chuẩn bị quay vlog Halloween đặc biệt tại biệt thự.Riki đã mua nó trên mạng từ trước, khi trở về phòng, đầu tiên anh che toàn bộ cơ thể bằng một tấm vải trắng, chỉ để lộ hai mắt và một miệng. Sau khi mặc vào, anh lôi gói đồ khổng lồ dưới bàn, lấy ra một con nhện khổng lồ to bằng nửa người, bên trên được bao phủ một lớp mạng nhện.Rikimaru sờ sờ mềm mại nhịn không được, hưng phấn đi xuống lầu liền gặp Santa cũng đang đi xuống.Santa mặc trang phục người sói, trên tay cầm một quả bí ngô được sơn màu và găng tay gắn vuốt sói. Khi nhận thấy có người phía sau, cậu nhường đường sang một bên, chỉ để thoáng thấy một vài chiếc chân nhện khổng lồ.Santa sợ hãi bật dậy, dựa lưng vào tường, ngay lập tức lao ra phòng khách sau khi nhìn thấy một bóng ma trắng.Những người đồng đội xung quanh phá lên cười, Santa định phàn nàn vài câu nhưng chợt nhận ra người có thể mặc mấy thứ đồ khiến mình sợ hãi đó không cần nhìn mặt cũng biết là Riki. Vì vậy, Santa ngừng nói và sau một vài cuộc tranh cãi với đồng đội của mình, cậu chuyển sang chủ đề khác.Riki cũng không nhịn được cười, anh và Santa mấy ngày nay đều như vậy, tuy rằng gặp nhau không né tránh, nhưng là sẽ không nói thêm gì nữa.Lượt đầu tiên của trò chơi là trốn tìm, phạm vi ở cả hai biệt thự của tòa A-B, tất cả các phòng đều có thể tiến vào. Thời gian chuẩn bị chỉ có năm phút, ngay khi bắt đầu hẹn giờ, các đồng đội lập tức đứng dậy tìm nơi ẩn nấp.Santa đã nghĩ ra chỗ rồi, cậu trốn trong tủ cạnh cầu thang, thỉnh thoảng nghe tiếng bước chân bên ngoài, cầu mong đừng có ai trốn vào.Santa cuộn tròn ngồi dưới đất, không có điện thoại di động trên người thì không thể nhìn thấy thời gian, tính ra đã gần đến giờ, nhưng lúc này lại nghe thấy tiếng bước chân chậm rãi và nặng nề truyền đến dưới lầu.Người đi dường như hơi loạng choạng, âm thanh phát ra hoàn toàn khiến người khác chú ý. Santa thầm mắng, bí mật mở cửa, liền thấy Riki đang từ từ đi xuống dưới tay vịn vào cầu thang.Chất liệu vải trắng hơi trơn, Riki ngã xuống trước khi bước lên vài bước, trực tiếp chặn tầm nhìn duy nhất còn lại, anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc vừa kéo tấm vải vừa bước xuống.Nghe tiếng Riki chậm rãi bước xuống, Santa đã vội vàng muốn chết. Sau khi Riki xuống hết các bậc thang, anh cũng không nghĩ trốn đi nơi nào, cũng biết là thời gian đã quá muộn, nên đơn giản ngồi xổm dưới cầu thang.Vị gia hoả này rốt cục là đang nghĩ cái gì a~~Santa cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, cậu lao ra khỏi tủ kéo Riki vào cùng nhau trốn.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz