ZingTruyen.Xyz

Tim Lai Em Yoonmin

Jimin hoàn toàn sững sờ, Yoongi như vậy mà là đồng ý cùng cô ta kết hôn. Cậu không rõ người phụ nữ kia là ai nhưng cậu cảm nhận được anh vốn không có tình cảm với cô ta. Một người đàn ông cao ngạo như anh lại vì cậu mà cúi đầu.

Một đoạn hồi ức không rõ ràng giống như một cuộn băng ghi hình chạy chậm trong đầu Jimin. Hình như có người từng nói với cậu ‘Minie, anh sẽ kết hôn với em’. Tuy không nhìn thấy rõ mặt của người kia, nhưng giọng của anh ta rất ấm áp. Một tiếng ‘Minie’ như đưa vào lòng cậu dòng nước ấm.

Rốt cuộc là ai từng nói với cậu câu này? Cậu vì sao lại không thể nhớ được người đó?

Jimin định thần lại, Yoongi đã chẳng biết từ bao giờ đã đến bên giường, cặm cụi gỡ trói cho cậu. Sau khi gỡ xong liền đưa tay bỏ cái khăn được nhét vào miệng cậu đi.

“Minie, đi đi. Hani ở bên ngoài đang đợi em, anh ta sẽ nói cho em biết JongHyo đang ở đâu, hơn nữa còn có HoJin. HoJin chưa chết ”.

Yoongi nhìn cậu, ánh mắt cực kỳ dịu dàng. Kỳ thực, anh sớm đã biết HoJin không chết, người đàn ông quỷ kế đa đoan như hắn làm sao có thể dễ dàng chết trong tay anh.

Yoongi anh một đời chỉ muốn ở bên cạnh cậu, mà nguyện vọng này có lẽ không thể đạt được nữa rồi. Anh từng bất chấp tất cả chỉ để giữ chặt Jimin ở bên cạnh mình nhưng hiện tại lại vì cậu mà lại buông tay.

NaYeon là người phụ nữ thế nào, anh hiểu rõ nhất. Nếu không đồng ý nguyện vọng này một đời về sau của cậu sẽ chẳng bình an.

“ Đi đi ”.

Yoongi định đưa tay ôm lấy cậu một lần cuối nhưng lại sợ doạ cậu sợ hãi nên đành thôi. Anh mỉm cười, tránh về một bên nhường cậu lối đi.

Mà Jimin trước sau không động đậy, cậu cứ đứng đó nhìn anh, dường như đã muốn lục lọi trong trí nhớ mình đã gặp người đàn ông này ở đâu. Đối với Yoongi trong lòng cậu luôn có loại cảm giác rất quen thuộc. Hơn nữa chất giọng ấm áp của anh hoàn toàn trùng khớp với giọng nói của người đàn ông nói sẽ kết hôn với cậu.

“Minie...Minie ”.

Yoongi thấy cậu không để ý liền lên tiếng gọi. Gọi đến lần thứ hai Jimin đã quay sang nhìn anh.

“ Em đi đi. Hani sẽ cho em biết những thứ đang cần... ”.

Jimin muốn hỏi anh vì sao lại đối với cậu thật tốt, nhưng bản thân lại chẳng có cách nào thốt thành tiếng. Cậu không nhìn anh nữa, rời khỏi căn phòng này.

Yoongi trước sau vẫn nhìn theo bóng lưng cậu. 

Minie, có lẽ em vĩnh viễn không thể biết được một khắc này trái tim anh có bao nhiêu đau đớn, tựa như bị người ta bóp nát hết lần này đến lần khác, đau đến mức không thể thở nổi. Em đã quên chúng ta từng yêu nhau sâu đậm thế nào... Nhưng không sao, anh nhớ là đủ rồi. Minie, anh sẽ dốc toàn lực bảo vệ em.

[... ]

Hani nói, JongHyo hiện tại đang ở nhà cũ của Kim gia, còn HoJin đang ở bệnh viện Hoa Bắc.

Nếu như HoJin hiện tại ở bệnh viện thì chứng minh hắn không sao hết, hơn nữa còn rất an toàn. Nên Jimin quyết định nhờ Hani đưa mình về nhà cũ của Kim gia. Trong lòng cậu rất lo lắng cho JongHyo.

Kim gia.

Jimin trở về, JongHyo đã được nữ giúp việc mà Hani thuê đến để chăm sóc ru ngủ, cậu nhóc nằm ở trong phòng, ngủ rất ngoan. Dường như giấc ngủ không được sâu lắm mà nữ giúp việc phải đem hai chiếc gối để sát vào người cậu nhóc, tựa như khi cho trẻ sơ sinh ngủ.

Jimin không bước vào bên trong, cậu sợ cậu nhóc tỉnh giấc. Gần một ngày trời không thấy cậu, JongHyo có lẽ rất sợ hãi.

Thành phố này có quá nhiều chuyện phức tạp, không thể ở thêm được nữa. Có lẽ cậu vốn dĩ không hợp với nơi này, nói một cách khác, có lẽ cậu không nên trở về đây.

Jimin xoay người, trở về phòng thu dọn đồ đạc. Đem quần áo bỏ vào vali, cậu tình cờ nhìn thấy tờ giấy được gập nhỏ lại nằm sâu bên trong, tựa như giấy chứng nhận kết hôn.

Jimin mỉm cười, HoJin giấu thứ này cũng thật kỹ lưỡng.

Cậu đưa tay với lấy, kết quả mở ra xem lại là giấy chứng nhận kết hôn của cậu với Yoongi.

Trên tờ giấy ấy ghi: vợ tên Park Jimin, chồng tên Min YoonGi.

Jimin căn bản không dám tin, bản thân còn đọc lại mấy lần, nhưng lần nào cũng không thay đổi tên cậu và tên của Yoongi đều được ghi rõ ràng trên tờ giấy ấy.

Người cùng cậu kết hôn không phải HoJin sao? Thế nào lại biến thành Yoongi rồi?

Jimin cố gắng hồi tưởng lại. Trước khi trở về nước cậu vốn dĩ chưa gặp qua Yoongi, thậm chí còn chẳng biết anh là ai. Sau khi trở về nước, nửa đêm anh một thân một mình xông vào Kim gia, điên cuồng cưỡng đoạt cậu, cậu mới biết đến người đàn ông.

Nhưng trên tờ giấy ấy không thể ghi sai.

HoJin từng nói cậu bị bắt cóc, cũng bị mất trí nhớ. Nếu như tờ giấy chứng nhận kết hôn kia thật sự là thật thì chứng minh hắn nói dối cậu. Còn nếu như tờ giấy kia không phải sự thật vì sao lại xuất hiện ở Kim gia, hơn nữa còn được HoJin giấu rất kín đáo.

Jimin không nghĩ nhiều, tay nắm chặt lấy tờ giấy. Hiện tại cậu chỉ muốn chạy đi tìm HoJin hỏi cho rõ ràng.

[... ]

Bệnh viện.

Jimin được Hani đưa đến đây. Trước cửa phòng bệnh của HoJin có hai người đàn ông đứng thẳng tắp, lưng dựa vào tường. Hani toan động thủ, bên trong liền truyền ra giọng nói trong trẻo, là của nữ nhân.

“ Để người vào, một mình người phụ nữ kia ”.

Jimin nghi hoặc, trong lòng dâng lên một thứ cảm xúc không rõ ràng, trong phòng bệnh của HoJin lại có người khác, hơn nữa còn là nữ giới.

Cậu xoay người nhìn Hani, khẽ gật đầu để Hani yên tâm. Anh ta theo lệnh của Yoongi đi theo bảo vệ cậu, cho đến khi cậu xuất ngoại.

Jimin siết chặt tay, đẩy cửa phòng bệnh bước vào. Bên trong chỉ có một người phụ nữ mái tóc dài ngang vai ngồi trên giường bệnh, cực kỳ tĩnh lặng tựa như đang đợi cậu tới. Còn HoJin không thấy đâu.

“ Park thiếu gia ”.

Mina khẽ cười, chậm rãi đi tới bàn trà trong phòng rồi ngồi xuống, tay đưa về hướng trước mặt, ý mời Jimin tới đây.

“ Cô là ai? ”.

Jimin nghi hoặc, lập tức liền rơi vào trạng thái cảnh giác. Vì sao tất cả những người này đều biết đến thân phận của cậu, còn cậu đối với họ chẳng quen biết?


“ Không cần sợ hãi. Tôi biết cậu, còn cậu không biết tôi. Giới thiệu một chút, tôi là Mina, đàn em của HoJin”.

Mina chỉ biết Jimin qua những tấm ảnh lưu trong điện thoại của HoJin, chứ chưa từng gặp ở ngoài đời. Hôm nay có cơ hội gặp mặt, người thật quả nhiên xinh đẹp, gương mặt thanh tú, khí chất nhã nhặn.

“HoJin đâu? ”.

“Anh ấy đi kiểm tra tổng thế ”.

“Cô cố ý chờ tôi là muốn nói gì? ”.

Jimin tựa hồ như nhìn thấu người phụ nữ trước mặt. Hơn nữa cậu còn cảm thấy người này là cố ý đợi cậu tới, là muốn gặp riêng cậu.

“ Vậy tôi cũng không vòng vo nữa. Đoan tiểu thư, tôi muốn cậu trả lại đứa nhỏ cho tôi ”

Năm năm rồi, đứa con Mina mang nặng đẻ đau đã ở bên cạnh bầu bạn Jimin những năm năm, cũng đã đến lúc phải hoàn trả rồi.

Kỳ thực, Mina không hề hận Jimin, cũng không ghét cậu. Người đưa đứa nhỏ cho Jimin là HoJin, hơn nữa cậu ấy cũng không biết gì hết. Người đáng hận phải là hắn mới đúng.

Jimin mơ mơ hồ hồ rơi vào trạng thái không hiểu thứ gì.

“ Cô nói sao cơ? ”.

Mina cực kỳ nhẫn nại, chậm rãi lặp lại một lần nữa.

“ Tôi muốn cậu trả lại đứa nhỏ cho tôi, chính là đứa bé cậu nuôi nấng suốt năm năm tên JongHyo, nó là con của tôi và HoJin ”.

Mina cũng từng có quãng thời gian điên cuồng yêu một người, yêu đến mức không ngừng bày mưu tính kế. Kết quả thai cũng có rồi, nhưng trái tim của người ấy mãi mãi không thuộc về cô.

Jimin cư nhiên sững sờ, quả thật không dám tin. Mina nói, JongHyo không phải con ruột của cậu, là con của cô ấy với HoJin.

Mina sợ Jimin không tin còn đưa cho cậu giấy xét nghiệm ADN.


Một khắc này, Jimin hoàn toàn nghe thấy tiếng trái tim mình vỡ vụn. Người đàn ông cậu tin tưởng nhất trong năm năm qua lại lừa dối cậu nhiều như thế?

Giấy chứng nhận kết hôn...

Sự thật về JongHyo...

Jimin thật sự muốn khóc, nhưng cậu tuyệt đối không để nước mắt mình rơi trước mặt Mina. Mina là mẹ của JongHyo, cậu cũng nên trả lại con cho người ta rổi.

“ Tiểu Bảo ở Kim gia ”.

“ Cảm ơn ”.

“ Tôi có thể hỏi cô một vấn đề không? ”.

“ Cậu cứ hỏi ”.

“ Cô có biết quan hệ giữa tôi và Yoongi không? ”.

Nếu đã là người bên cạnh HoJin, ít nhiều cũng biết một chút. Rốt cuộc đoạn kí ức bị mất kia có chứa thứ gì?

Mina hơi khựng lại, quan hệ giữa Kì Jimin và Yoongi cô có biết đôi chút, khoảng thời trước cô cũng có điều tra về việc này, nhưng lại không được đầy đủ, hơn nữa Mina cô cũng chỉ là người ngoài cuộc.

“ Để HoJin nói với cậu đi ”.

Mina vừa dứt lại, y tá liền đẩy HoJin vào phòng bệnh. Hắn vừa nhìn thấy Jimin, toàn thân liển cứng đờ mà Mina cũng biết phận mà lui ra ngoài.

Đợi đến khi trong phòng chỉ còn lại hai người, Jimin tiện tay với lấy con dao trên mặt bàn, chạy đến trước mặt HoJin, đem mũi dao đặt lên lồng ngực của hắn.

Cậu khóc rồi, nhịn không được mà rơi nước mắt.

“HoJin ơi HoJin, ngoài mặt nói lời yêu em, nhưng sau lưng em anh đã giấu em bao nhiêu chuyện rồi? ”.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz