ZingTruyen.Xyz

Tieu Qua Phu

Cậu trải qua thập tử nhất sinh từ phòng sinh đi ra, toàn thân trắng bệch, nếu không phải lồng ngực hơi phập phồng, hắn thiếu chút nữa cho rằng người không còn, hắn loạng choạng nằm trên giường bệnh, bàn tay quấn lấy bàn tay lạnh lẽo của cậu.

Y tá bảo hắn đi qua nhìn đứa nhỏ một cái, hắn nhìn cậu không nhúc nhích, vẫn là thuộc hạ khuyên vài câu tốt xấu gì cũng là con phu nhân chịu khổ sinh ra, hắn cuối cùng cũng dời mắt.

[ truyện được đăng tải tại wattpad: @annalam1902 ]

Con gái sinh non còn nhỏ, gầy như một con mèo con, toàn thân nhăn nheo, xấu xí giống như một bà lão nhỏ, hắn cũng không có quá nhiều cảm giác đối với đứa bé trước mắt này.

Hắn vỗ nhẹ vào tóc đứa nhỏ, nói: "Xấu quá, sao lại giống như tiểu lão đầu, vậy cứ gọi là Sửu Sửu đi".

Y tá dở khóc dở cười: "Ôi chao, con gái của ngài chính là một đứa trẻ xinh đẹp, sao có thể lấy một cái tên như vậy"

Thuộc hạ cũng bất đắc dĩ nói: "Thiếu gia, đứa trẻ sinh ra là như vậy, con của tôi lúc nhỏ càng xấu hơn, cần phải nuôi dưỡng một thời gian. Sau đó thật xinh đẹp."

Lòng người đàn ông chợt mềm. Khi hắn nghe điều đó, con gái, gia đình họ vẫn chưa có con gái. Bản thân vợ hắn có tính cách trầm tĩnh và trong sáng, ai cũng biết tâm trạng của cậu dao động rất lớn khi mang thai, thường hành động như một đứa trẻ, rất nũng nịu. Không biết lớn lên đứa trẻ này có mỏng manh như vậy không, người đàn ông nghĩ vậy, trong mắt tràn ngập ánh sáng dịu dàng.

"Vậy thì gọi là Nhuyễn Nhuyễn đi."( 软软 (Ruan Ruan): nghĩa hán việt là mềm mại, mình không biết nên dịch này như thế nào nhưng vì ý nghĩa là mềm mại và tên Nhuyễn Nhuyễn nghe cũng khá hay nên mình để như vậy. Xin lỗi nếu khiến các bạn khó chịu vì lời giải thích này nha)

Cậu ra sữa chậm, hiện tại lại nằm xuống, hắn bảo thuộc hạ đi tìm vú nuôi cho đứa nhỏ, sau đó liền tập trung chăm sóc cậu.

Một tuần sau, cậu tỉnh lại và bị hành hạ, vết thương trên bụng đau, ngực chậm rãi căng sữa cũng đau, tuy rằng chồng cậu luôn xoa bóp và bú ngực cậu nhưng huyệt động dưới thân bắt đầu chảy nước, cậu chịu không nổi, vừa cử động chân liền kéo đến miệng vết thương, lặp đi lặp lại như thế, cậu nhịn không được khóc lên nhiều lần, nhưng cũng không thể khóc quá nhiều, nếu không sẽ đau.

Hắn nhìn cậu yên lặng rơi lệ, trong lòng cũng sốt ruột, hận không thể thay cậu chịu khổ cực này, nhưng hắn không thể làm gì được.

Chỉ có thể một bên thông sữa, một bên dùng khăn tay mài lỗ dâm, huyệt động ướt đẫm càng lúc càng sưng đỏ diễm lệ, cuồn cuộn không ngừng phun ra nước dâm, thấm đẫm một mảnh vải lớn.

Hắn thuần thục rút khăn ra lấy một bên chậu nước nóng rửa, tiếp theo lại lấy ra một cái khăn bông khô ráo lót dưới mông cậu.

Cậu thở hổn hển, không dám hít một hơi lớn, quầng vú trên ngực càng ngày càng sưng tấy, núm vú đỏ bừng và ngứa ngáy vì bị đàn ông mút, cực kỳ tục tĩu. Như vậy càng không thể cho con bú, một mặt sợ con chạm vào vết thương, mặt khác sợ cho con bú, cơ thể dưới thân lại ngập nước, điều này không tốt.

[ truyện được đăng tải tại wattpad: @annalam1902 ]

Người đàn ông dù khó chịu đến đâu cũng phải nhịn, những ngón tay chai sạn ngâm trong mật ngọt, gã xoa xoa âm vật cho đến khi sưng tấy và nóng rát.

Người đàn ông nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt của cậu, đưa nước ấm cho cậu, hắn lại mút thêm mấy ngụm vào lồng ngực vốn đã nhỏ nhắn, chưa xong, cậu đã nức nở nói rằng mình hết sữa.

Hắn giơ ngón tay lên, giữa các kẽ ngón tay xen lẫn tơ bạc nhớp nháp, hắn đặc biệt ngậm ngón tay trước mặt cậu, đem nước mật mang theo tanh ngọt nuốt vào bụng.

Cậu xấu hổ, vết thương mấy ngày nay đã lành, da bụng ngứa ngáy, người đàn ông luôn có những động tác khiêu khích khi dọn dẹp sau khi hút sữa, khiến cậu cảm thấy ngứa ngáy trong lòng nhưng cả hai đều bất lực, không thể làm gì khác ngoài hôn nhau.

Người đàn ông giặt sạch khăn tay, nhẹ nhàng áp lên núm vú đầy nước bọt của mình, một chút vết sữa bị lau đi, bộ ngực đung đưa theo cử động của hắn. Sau khi bộ ngực không còn cảm giác căng chặt, cậu mang khuôn mặt đỏ bừng chậm rãi thở dốc, môi cũng rất đỏ, rõ ràng là do người đàn ông cố gắng gây ra.

Chờ dọn dẹp xong, hắn mới thật cẩn thận ôm người nghỉ ngơi, lồng ngực của cậu thả lỏng rất nhiều, người bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, cậu đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nhưng lại không thể tùy tiện xoay người, vì thế cắn hắn một cái.

"Bảo bối, em sao vậy?"

"Trước đó anh là làm gì vậy? Tại sao anh lại giả chết?" Có lẽ là do có sự bầu bạn của chồng, hoặc có thể là do cô không còn gánh nặng sau khi sinh con, cậu một đêm trở lại trước khi mang thai, suy nghĩ của cậu trở nên rõ ràng hơn.

Hắn suy nghĩ hồi lâu rồi hôn lên mặt cậu và nói, "Cha tôi thông đồng với kẻ địch... Trước đó vì có quan hệ với quân đội, tôi biết bên ngoài trà trộn vào không người xấu, tôi đã nói chuyện với ông ấy về việc đó. Ông đừng đụng vào chứ đừng nói đến việc bán những điếu thuốc ngoại, cha tôi không muốn bỏ qua cơ hội này, đã tích trữ một lượng lớn thuốc lá trong cửa hàng, cố gắng mượn chuyện này kiếm một số tiền lớn"

"Thứ đó rất có hại, bề ngoài là thuốc lá, nhưng thật ra là lén bán thuốc phiện. Bộ phái tôi đi thu giữ mấy lần, em không thấy cái gì gọi là người không giống người quỷ không giống quỷ. "

"Tôi đã cảnh báo cha nhiều lần, nhưng làm ăn kiếm được nhiều thì ông ấy liền tẩu hỏa nhập ma, thậm chí còn muốn đem quỷ vật này đẩy vào trong bộ đội. Ông ấy nghĩ có thể dựa vào tôi đem thuốc phiện vào, nhưng tôi đã đem cửa hàng của gia đình phá hủy hết"

"Muốn có thêm nguồn cung hàng hóa thì phải thu phục những người nước ngoài đó. Cha tôi... bị ám ảnh bởi điều đó, nghĩ rằng chỉ cần một vài thông tin không đáng kể cũng có thể giúp ông ấy đạt được điều mình muốn"

Hắn nhắm mắt lại, "Ông ấy đưa cho bọn họ bản đồ bố trí nhân viên bảo vệ thành phố, tình cờ lại là thứ tôi vô tình bỏ lại khi trở về nhà từ lần tuần tra trước."

"Tôi giả chết cũng là vì âm thầm đi điều tra cha tôi rốt cuộc còn tiếp xúc với bao nhiêu người. Có lẽ tôi chỉ có thể thực hiện được tâm nguyện của ông nếu tôi chết, và sẽ không ai ngăn cản ông tiếp tục"

Cậu lặng lẽ lắng nghe anh ta nói, khi nghe người đàn ông nghẹn ngào, cậu ôm lấy người đàn ông nhẹ nhàng an ủi.

"Nhưng mấy ngày trước...ông ấy...bị..."

"Mẹ tôi cũng đuổi theo ông ấy..."

Cậu cảm giác được khổ sở của hắn, trong lòng cũng không thoải mái, dù sao đoạn thời gian trước mẹ chồng luôn chăm sóc cho cậu, nấu canh và dệt áo len cho cậu.

[ truyện được đăng tải tại wattpad: @annalam1902 ]

Hai gương mặt rơi nước mắt dán cùng một chỗ, người đàn ông cố chịu đựng nỗi buồn, hắn không muốn chọc cậu khóc, nhưng chính hắn lại đột nhiên không khống chế được. Cũng là nghẹn quá lâu, vẫn chưa từng tâm sự với người khác.

Cậu lau nước mắt cho hắn, "Anh còn có em, còn có Nhuyễn Nhuyễn, cả nhà chúng ta nhất định sẽ bình yên"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz