Thuc Thuc Ao Ao Rainnie Mamamoo Warning 18
Tôi giật mình tỉnh giấc, sấm dội cả trời quang.Tôi đứng bật dậy xuống giường rồi nhìn xung quanh, em đang ngủ, trời đang mưa, không gian vẫn thinh lặng, duy chỉ có......vết nứt...nó khác...nó...to hơn...nó to hơn lúc trước...không chính xác là thực tế mới đúng...chắc chắn đây là mơ...là mơ...chỉ là mơ...Trấn an bản thân tự lúc nào tôi đã bước ra khỏi phòng mà không hay biết, chân không tự chủ đi về phía căn bếp nhỏ.Đứng trước bàn ăn, đôi tay tôi run rẩy cố cầm lấy bình nước rót cho mình một cốc đầy. Cổ họng khô khốc, tôi cảm nhận được khi nước trôi tuột xuống họng tôi đau rát. Chống tay lên bàn vẻ kiệt sức, tôi vuốt lấy cổ để làm dịu cơn đau. Đột ngột ai đó vòng tay ôm lấy từ phía sau. Cơ thể đó áp sát cố ý ghì chặt tôi nằm úp xuống mặt bàn. Tôi có thể cảm nhận được hai khỏa lớn áp sát vào chiếc áo thun mỏng đằng sau tấm lưng đầy mồ hôi lạnh.Tôi lấy lực cố đẩy người ấy ra nhưng cổ tay tôi bị nắm lấy đập mạnh xuống bàn một cách thô bạo, đôi tay tôi bị khóa chặt.Người đó cắn lấy hỏm cổ tôi"Ah..." không phải là âm thanh của khoái cảm, nó thật sự rất đau, làn da tôi cứ như sắp bật máu. Người đó rời khỏi cổ chuyển lên vành tai ngậm lấy, cắn."Ah...""Bé ngoan không ra ngoài ban đêm!" Giọng nói thì thầm mang âm điệu quyến rũ như mật ngọt rót vào tai"Hye...HyeJin ! ...ah..."Chưa kịp phòng bị em đã áp lấy bàn tay hư hỏng lên ngực tôi, em nhào nặng chơi đùa chúng mạnh bạo. Một tay còn lại không yên vị em lần xuống phía quần trong. Tay tôi kịp bắt lấy tay em ngăn lại trước khi em tiến vào sâu hơn."Tỉnh lại!!! Tỉnh lại đi!!!" Tôi hất tay đẩy toàn bộ bình cốc thủy tinh trên bàn xuống đất. Tiếng vỡ làm chấn động cả một không gian..."Éccccccccccccccccccccccc"Tôi bật dậy, tỉnh giấc."Đây là mơ hay thực???" Nhìn xung quanh, tất cả mọi thứ đều mờ đi trong không gian quen thuộc, không có âm thanh của cơn bão dữ dội bên ngoài, tĩnh lặng đến đáng sợ, chỉ có vết nứt là hiện rõ trước mắt. Nó lớn hơn rất nhiều so với hình dạng ban đầu, như thể ai đó cố ý đập phá bức tường.Tôi tiến lại, càng ngày càng lại gần, như một sự thôi thúc không thể lý giải. Tôi nhìn qua khe của vết nứt, một khối đen, một màu đen thẫm, trống trãi nhưng có thứ gì đó...Đồng tử tôi căng hết mức, nhìn thấy ánh sáng len lối nho nhỏ, từ từ càng hiện hữu rõ hơn, có ai đó ngồi đằng kia. Là một cô gái tóc dài đang ngồi co ro trong bộ váy trắng.Chợt cô gái đứng dậy, hướng về phía tôikhuôn mặt đó không phải mình sao!!!Tôi hoảng sợ lùi lại nhưng chân tôi không thể, nó không di chuyển, có thứ gì đó khóa chặt chân mình lại, tôi bất lực đứng như trời trồng.Phiên bản của tôi bước đến đối diện, nó đang đứng trước mặt tôi. Như một tấm gương, cả hai chỉ cách nhau qua khoảng trống của bức tường. Tôi nhìn nó, nó cũng nhìn tôi, nó nghiêng đầu liếc ánh mắt từ trên xuống dưới, có vẻ nó đang dò xét tôi. Chợt nó mỉm cười, giọng cười đó giống y hệt tôi, tiếng cười đó càng ngày càng lớn, nó vang vọng cả không gian."Hahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahha..."Thật ghê rợn, tiếng cười như nuốt chửng tôi. Đầu óc của tôi quay cuồng, mắt tôi cay xè, mọi ký ức chợt hiện rõ từng chi tiết trong tâm trí tôi"Hahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahha..."Một thước phim tua nhanh chạy không ngừng trong đại não, khi vui, khi buồn, khi cười, khi khóc, khi đau đớn, khi dằn vặt, khi...tôi tuyệt vọng..."...hahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahha..."Chóng mặt, cơn đau như búa bổ vào óc từng cơn liên hoàng. Bịt tai lại, tôi như muốn nổ tung. Chuyện quái gì đang xảy ra với tôi vậy chứ"Làm ơn...dừng lại điii...""...hahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahha..."Tôi la hét trong vô vọng, chẳng thể nghe thấy giọng của chính mình "Dừng...dừng lại...dừng lại điii!!!...""...hahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahhahha...""Éccccccccccccccccccccccccccccc"Tôi mở mắt...Một màu đen kịt...Tôi không nhìn thấy gì cả...Tay...và...chân của mình...Bị trói, tay chân của tôi đã bị trói, dây buộc siết lấy rất đau đớn. Đôi mắt cũng đã bít lại bởi thứ gì đó. Cơ thể lành lạnh không một mảnh vải. Tôi cố cựa quậy bản thân trong vô vọng. một giọng nói quen thuộc cất lên đánh vỡ không gian thinh lặng"Chị dậy rồi à!""Byulie ?!!!" Tôi nhận ra trong cơn hoảng loạn"Ồ vậy sao! Tụi em đợi bé yêu lâu lắm rồi đó" Là giọng của HyeJinSao còn có cả...Chiếc đệm bị lún xuống, ai đó ngồi lên đùi tôi. Chiếc cầm tôi bị bàn tay người đó nắm lấy siết chặt, cố ấn hai ngón tay vào má để banh hàm tôi ra, một thứ gì đó tròn tròn như quả bóng đặt ngang cửa miệng, dây nối liền với nó được thắt ra sau gáy của tôi.
...
......End...
Cre youtube : Củ Cải Việt
_________________Cảm ơn bạn đã đọc ♡
Chúc mọi người ngủ ngon ♡
...
......End...
https://www.youtube.com/watch?v=yCV4SLk9lXA
Cre youtube : Củ Cải Việt
_________________Cảm ơn bạn đã đọc ♡
Chúc mọi người ngủ ngon ♡
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz