Thu Chua Gui Em
Phương đứng ngơ ra nhìn cả đám người đang cúi đầu trước mình và một người đang quỳ xin mình tha cho. Nụ cười của Phương lúc này nhìn sợ lắm. Nó mang chút ngạo mạn, một chút máu lạnh và một chút ghê sợ. Anh nhìn mà như hiểu ý cô sẽ đánh người cho mà xem, nhanh miệng muốn cứu cái con người trước mặt mình.
- đi đi, lần này tôi tha, còn lần sau thì đừng trách- Anh nói, rồi cũng định quay trở về
- ai nói. Đứng yên đó- Phương như có điện chạy qua, cô hét lớn lên làm hai người đằng kia giật thoát mình.
- cái gì mà la hét um sùm thế cục vàng của ba
- dạ không có gì. Cho con mượn bảo bối của ba- nói rồi Phương chạy ngay vào nhà mang theo cây roi ba
Phương hay dùng nó đánh cô.
- thôi mà Phương, người ta cũng có làm gì Phương đâu- Anh khuyên khi biết Phương chuẩn bị đánh người.
- sao không, tay you đức một đường không thấy hả. Im đi.- như thấy mình hơi hố thế là cô đâm ra cộc. Nói rồi cô vung roi liên tục vào người đang quỳ dưới đất.
- thôi đi, được rồi- Anh chụp lấy cây roi, vô tình đó là đòn roi mạnh nhất nảy giờ. Cánh tay đau buốt, nổi ngay cái lằng đỏ trong lòng bàn tay nhưng cô vẫn cố giữ lấy. * chát* Phương tán ngay vào mặt Anh một cái kể cả cô cũng chẳng hiểu vì sao mình lại làm như vậy. Chẳng nói chẳng rằng Anh buông roi ra đi vào chào ông Minh và anh Tâm.
- dạ thưa bác với anh con về- Anh lễ phép nói
- sao về,ở lại nói chuyện với chú.
- dạ thôi trễ rồi con về.
- cảm ơn con cứu con bác, không có con chắc giờ nó trong phòng cấp cứu rồi.- ông đưa ly bia về phía Anh.
- dạ,con mời bác, em mời anh.- nói rồi cô uống một hơi hết ly bia
- mặt em ....
- dạ không sao đâu anh. Dạ con về, bữa khác con sẽ đến thăm bác- nói rồi cô bước ra về, Phương muốn giữ lại lắm vì cô nhận ra mình có lỗi nhưng sĩ diện quá nên không thể giữ được. Cô rồ ga đi rất nhanh, căn nhà trở lại trong yên tĩnh, cô bực bội bước những bước mạnh bạo vào trong phòng. Chưa ai lại dám làm trái ý Phương cả, vậy mà Anh năm lần bảy lược lại làm như vậy. Trở về nhà Anh lại phải tự băng vết thương của mình lại. Đi học chưa bao lâu đã thương tích đầy mình rồi
Sáng hôm sau Anh nhanh chóng trở thành tâm điểm của mọi người, một cô gái dáng người cao ráo, gương mặt ưa nhìn, búng ra sữa, mũi băng, tay băng,lòng bàn tay cũng băng. Lê những bước chân mệt mõi bước vào lớp, đập ngay vào mắt mọi người là một Minh Anh không thể tàn tạ hơn được nữa. Hôm nay chỉ là ngày thứ 3 vào học mà thôi. Thầy hiệu trưởng xuống tận lớp nhắc nhở Minh Anh phải uống thuốc, phải ngoan ngoãn, ai ai cũng nhận thấy sự quan tâm đặc biệt từ thầy tới Minh Anh. Phương nhìn Minh Anh rồi đi lại ngồi đối diện cô, lấy trong bịch đen ra khá nhiều thứ.
- xin lỗi, thuốc nè uống đi, tự băng lại được không tui không biết băng- vừa nói Phương vừa lấy vài thứ ra đặt trên bàn.
- Phương về chổ đi, tui băng lại cho- Tiên nói rồi xoay mặt Anh qua phía mặt mình để Anh không nhìn Tiên.
- tui, uhm làm dùm đi- nói rồi Phương bước về chổ mình.
- tay bị sao nữa vậy hs mới- tiên hỏi với giọng trêu chọc.
- không sao, sơ ý bị té- nói rồi Anh tự tháo miếng băng ra nhờ Tiên băng lại giúp. Trong lúc này Anh nói thật với lòng chẳng ưa gì Phương nếu không muốn nói là thù Phương đục nước. Phương luôn muốn mình là tâm điểm, mọi người phải chiều theo ý mình, từ lúc Anh chưa về đây mọi chuyện đều như vậy, đến khi Anh về nó rối mù lên cả. Anh luôn luôn chống đối Phương mọi việc. Chắc một điều sẽ có trò vui để xem cho mà coi
- chị Phương, chị không định xử nó à- cô bạn tên Lê luôn đi theo Phương hỏi rồi lấy tay chỉ về phía Minh Anh
- sao không, nhưng tao chờ nó bình thường lại tao mới xử nó. Chứ giờ chơi vậy không đẹp lắm- cô nói rồi vòng tay trước ngực, ngã người ra phía sau ghế quan sát.
- em chờ. - lại một câu nói khiêu khích gửi tới Phương. Ai cũng có vẻ quan tâm hs mới thì phải, tuy hs mới không đẹp như Phương nhưng đổi lại hs mới hiền lành, dễ chịu, không đanh đá và làm chị đại. Tâm lý con trai chẳng ai thích cô bạn gái mình vừa hung dữ vừa đánh nhau, vừa làm chị đại cả, tuy Phương rất xinh nhưng lại không gây thiện cảm được với mọi người. Hầu như con trai đều sợ cô, những ai trong trường có đi chơi nhiều, thuộc dạng đầu gấu đều biết Hụê Minh và Tâm Lang cả. Vì vậy tuy đôi khi Phương quá đáng nhưng không ai nói gì cả. Phương nổi tiếng trong trường vì xinh đẹp và là chị đại. Hai người đang âm thầm thù ghét nhau
- đi đi, lần này tôi tha, còn lần sau thì đừng trách- Anh nói, rồi cũng định quay trở về
- ai nói. Đứng yên đó- Phương như có điện chạy qua, cô hét lớn lên làm hai người đằng kia giật thoát mình.
- cái gì mà la hét um sùm thế cục vàng của ba
- dạ không có gì. Cho con mượn bảo bối của ba- nói rồi Phương chạy ngay vào nhà mang theo cây roi ba
Phương hay dùng nó đánh cô.
- thôi mà Phương, người ta cũng có làm gì Phương đâu- Anh khuyên khi biết Phương chuẩn bị đánh người.
- sao không, tay you đức một đường không thấy hả. Im đi.- như thấy mình hơi hố thế là cô đâm ra cộc. Nói rồi cô vung roi liên tục vào người đang quỳ dưới đất.
- thôi đi, được rồi- Anh chụp lấy cây roi, vô tình đó là đòn roi mạnh nhất nảy giờ. Cánh tay đau buốt, nổi ngay cái lằng đỏ trong lòng bàn tay nhưng cô vẫn cố giữ lấy. * chát* Phương tán ngay vào mặt Anh một cái kể cả cô cũng chẳng hiểu vì sao mình lại làm như vậy. Chẳng nói chẳng rằng Anh buông roi ra đi vào chào ông Minh và anh Tâm.
- dạ thưa bác với anh con về- Anh lễ phép nói
- sao về,ở lại nói chuyện với chú.
- dạ thôi trễ rồi con về.
- cảm ơn con cứu con bác, không có con chắc giờ nó trong phòng cấp cứu rồi.- ông đưa ly bia về phía Anh.
- dạ,con mời bác, em mời anh.- nói rồi cô uống một hơi hết ly bia
- mặt em ....
- dạ không sao đâu anh. Dạ con về, bữa khác con sẽ đến thăm bác- nói rồi cô bước ra về, Phương muốn giữ lại lắm vì cô nhận ra mình có lỗi nhưng sĩ diện quá nên không thể giữ được. Cô rồ ga đi rất nhanh, căn nhà trở lại trong yên tĩnh, cô bực bội bước những bước mạnh bạo vào trong phòng. Chưa ai lại dám làm trái ý Phương cả, vậy mà Anh năm lần bảy lược lại làm như vậy. Trở về nhà Anh lại phải tự băng vết thương của mình lại. Đi học chưa bao lâu đã thương tích đầy mình rồi
Sáng hôm sau Anh nhanh chóng trở thành tâm điểm của mọi người, một cô gái dáng người cao ráo, gương mặt ưa nhìn, búng ra sữa, mũi băng, tay băng,lòng bàn tay cũng băng. Lê những bước chân mệt mõi bước vào lớp, đập ngay vào mắt mọi người là một Minh Anh không thể tàn tạ hơn được nữa. Hôm nay chỉ là ngày thứ 3 vào học mà thôi. Thầy hiệu trưởng xuống tận lớp nhắc nhở Minh Anh phải uống thuốc, phải ngoan ngoãn, ai ai cũng nhận thấy sự quan tâm đặc biệt từ thầy tới Minh Anh. Phương nhìn Minh Anh rồi đi lại ngồi đối diện cô, lấy trong bịch đen ra khá nhiều thứ.
- xin lỗi, thuốc nè uống đi, tự băng lại được không tui không biết băng- vừa nói Phương vừa lấy vài thứ ra đặt trên bàn.
- Phương về chổ đi, tui băng lại cho- Tiên nói rồi xoay mặt Anh qua phía mặt mình để Anh không nhìn Tiên.
- tui, uhm làm dùm đi- nói rồi Phương bước về chổ mình.
- tay bị sao nữa vậy hs mới- tiên hỏi với giọng trêu chọc.
- không sao, sơ ý bị té- nói rồi Anh tự tháo miếng băng ra nhờ Tiên băng lại giúp. Trong lúc này Anh nói thật với lòng chẳng ưa gì Phương nếu không muốn nói là thù Phương đục nước. Phương luôn muốn mình là tâm điểm, mọi người phải chiều theo ý mình, từ lúc Anh chưa về đây mọi chuyện đều như vậy, đến khi Anh về nó rối mù lên cả. Anh luôn luôn chống đối Phương mọi việc. Chắc một điều sẽ có trò vui để xem cho mà coi
- chị Phương, chị không định xử nó à- cô bạn tên Lê luôn đi theo Phương hỏi rồi lấy tay chỉ về phía Minh Anh
- sao không, nhưng tao chờ nó bình thường lại tao mới xử nó. Chứ giờ chơi vậy không đẹp lắm- cô nói rồi vòng tay trước ngực, ngã người ra phía sau ghế quan sát.
- em chờ. - lại một câu nói khiêu khích gửi tới Phương. Ai cũng có vẻ quan tâm hs mới thì phải, tuy hs mới không đẹp như Phương nhưng đổi lại hs mới hiền lành, dễ chịu, không đanh đá và làm chị đại. Tâm lý con trai chẳng ai thích cô bạn gái mình vừa hung dữ vừa đánh nhau, vừa làm chị đại cả, tuy Phương rất xinh nhưng lại không gây thiện cảm được với mọi người. Hầu như con trai đều sợ cô, những ai trong trường có đi chơi nhiều, thuộc dạng đầu gấu đều biết Hụê Minh và Tâm Lang cả. Vì vậy tuy đôi khi Phương quá đáng nhưng không ai nói gì cả. Phương nổi tiếng trong trường vì xinh đẹp và là chị đại. Hai người đang âm thầm thù ghét nhau
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz