Thoi Gian Se Khien Em Yeu Toi
Lúc Jisoo đến tìm nàng thì nàng dường như không ngủ được nữa thức đến bảy giờ sáng, cơ thể Jennie vốn rất mạnh mẽ. Nhưng chỉ thức có mấy tiếng mà cả cơ thể trở nên mềm nhũn, đến nỗi nếu có gió thổi đến nàng có khả năng bay đi mất. Có lẽ do tác dụng phụ của cái ôm vừa nãy sao? Lúc này, Kim Hunsuk đi từ trên lầu xuống, nhìn thấy cô con gái ngồi thờ thẫn như có tâm sự, ông ngồi xuống cạnh nàng hỏi thăm: -"Jennie, hôm nay nhìn sắc mặc con hình như khá mệt mỏi, nói ta nghe đã xảy ra chuyện gì?" Jennie lắc đầu, từ tốn nói: -"Không có gì đâu ba, chỉ là con không ngủ được nên mới mệt mỏi như vậy?" -"Vậy tối nay con có thể giúp ba làm một việc được không? " Jennie nhìn ba mình, nàng còn chưa kể đến việc bị lừa về buổi tiệc vậy mà còn nhờ nàng làm việc khác nữa sao? Chỉ cần nhìn vào mắt nàng thì ông ấy dường như bị xoáy vào, con ngươi màu xám giống hệt mẹ nàng làm cho ông bỗng nhiên nhớ đến người vợ quá cố. -"Con gái, con....". -"Ba cứ nói việc đó đi"_Jennie dù rất không thích sự giả dối, nhưng ba nàng vẫn được xem là ngoại lệ. -"Tối nay, bang KK có buôn bán một lô vũ khí với số lượng lớn ta muốn con cướp nó về đây". Nhiệm vụ này có vẻ khó khăn đây? -"Nhưng mà vũ khí ba không thiếu, vậy ba muốn con lấy nó làm gì?"_ -"Bang KK, đưa lô vĩ khí đó sang nước F rồi nước F sẽ dùng nó gây ra chiến tranh với các nước lân cận, cho nên con phải lấy được số vũ khí đó thì xem như chiến tranh không có". -"Nhưng dù có chiến tranh cũng không nằm trong phạm vi của chúng ta" -"Ba biết nhưng các nước gần với nước F họ vô tội, tuy ba đã từng giết rất nhiều người, nhưng lòng ba vẫn có tình thương thậm chí ba cũng có thể lấy lô vũ khí đó, chỉ là ba tuổi già sức yếu chỉ có thể nhờ vào con mà thôi". -"Con hiểu ý ba rồi, ba cứ yên tâm mọi việc cứ giao cho con". ......... Tối đó, trời thanh tĩnh đến lạ người. Bên ngoài bây giờ không còn một chiếc xe nào, dường như mọi thứ chìm vào âm tĩnh. Jennie vẫn ăn mặc như mọi ngày khi nàng đi làm nhiệm vụ, nàng chạy chiếc mô tô đến địa điểm diễn ra buôn bán. Rất nhanh, nàng đã đến nơi Jennie nhìn xung quanh ở đây bao quanh đều là cây với cỏ động vật đêm bắt đầu hoạt động. Xen lẫn là tiếng nói của tên cầm đầu. -""Chào ngài, tất cả vũ khí đều nằm ở trong thùng này, nếu ngài có thể kiểm tra kĩ lại"_một người đàn ông ăn mặc khá trang nghiêm, vừa nhìn thùng hàng vừa nhìn người đàn ông của nước F. Người của nước F tiến lên, kiểm tra lại lô hàng hài lòng gật đầu lia lịa. Jennie thầm nghĩ, có lẽ lần này sẽ rất căm go nàng chỉ có thể phá hủy chúng chứ không thể nào mang về. -"Tất cả đều rất đầu đủ"_người nước F khen ngợi sau đó búng tay: -"Đây là toàn bộ số tiền, cầm lấy chúng ta hợp tác vui vẻ". Rồi đôi bên bắt tay nhau, đến khi bên nhận tiền bên nhận hàng thì có một lựu đạn khói từ đâu bay đến. Jennie cũng không quan sát được gì nữa,nàng chỉ thấy một làn khói trắng xóa mịt mù trước mắt nàng. Là ai? Là ai đã ra tay? Cả căn nhà náo loạn hẳn lên, chỉ nhìn thấy tất cả từ từ gục xuống. Jennie thấy kì lạ nàng bỗng nhiên ngửi thấy trong đám khói có mùi gì đó. Và nàng nhận ra ngay là chất khói 'i5c' (tự bịa), chỉ cần ngửi vào sẽ khiến bản thân ngủ mê man nếu như có tiếng ồn gì đó thì mới tỉnh dậy. Jennie nhận ra, liền lấy tay bịt miệng lẫn mũi lại tránh để bản thân ngửi thấy. Jennie vẫn ẩn nấp ở đó quan sát, lúc này có một đám người đi vào trong đó người đi đầu không ai khác chính là Jisoo. Nàng thở, thì ra là Jisoo làm sao? Lại nói với chất khí 'i5c' đó chỉ có số lượng nhỏ do một nhà nghiên cứu chế tạo ra, nếu nàng đoán không lầm đó cũng là người của Jisoo. Rốt cuộc Jennie vẫn muốn biết rõ hơn về Jisoo vì nàng đoán cô không phải người tầm thường.
-"Cô chủ tất cả vũ khí đã vẫn chuyển đi xong, bây giờ cần phải làm gì nữa?"_Thuộc hạ của cô làm xong việc báo cáo lại. -"Ừm"_Jisoo bước vào lạnh lùng mà sắc bén, cô lười biếng đáp chỉ là cách nói ngắn gọn đó đã làm cho người ta thấy được vẻ uy nghiêm của một thủ lĩnh đầy uy quyền. Jisoo nhìn xung quanh cả ngôi nhà hoang tàn, cô có cảm giác vẫn còn có người ở đây. Nhưng người đó đang ẩn nấp ở đâu mà chỉ có người đó thấy được cô, còn cô thì không thấy được. Thuộc hạ đi ra bên ngoài canh gác hết, chỉ còn mình Jisoo ở trong căn nhà hoang. Đúng lúc đó một người của nước F bỗng nhiên đứng lên, lấy cây súng đã chuẩn bị sẳn trong người nhắm vào lưng cô, và..... - đùng...một cái. Jisoo không bị thương, mà ngược lại người nước F chết ngay tại chỗ. Lúc này, cô mới quay người lại nhìn người vừa chết, Jisoo không hề hoảng sợ nhưng điều làm thắc mắc là ai đã bắn chết hắn ta.. Nếu như đúng như dự đoán ở đây vẫn còn người, Jisoo hét to giọng trầm đáng sợ: -"Là ai? Mau ra đây?". Jennie thầm mở miệng: -"Phát hiện rồi sao?". Phát súng vừa rồi, đúng là nàng bắn. Jennie còn muốn mắng cô, một Kim Jisoo tài năng song toàn như vậy mà không biết phía sau có địch sao? Nếu như nàng không có ở đây thì không phải Jisoo bị bắn rồi sao? Suy nghĩ vừa thoáng xuất hiện, Jennie liền gạt bỏ ngay nàng là đang lo cho cô sao. Không, không nàng điên rồi. Jisoo mất kiên nhẫn: -"Nếu không ra đây, thì chờ chết đi" Jennie lúc này mới đi ra, nàng không phải là sợ chết mà vì nàng muốn hỏi cô tại sao Jisoo lại lấy lô hàng đó. Nếu như Jisoo cũng giống như nước F thì chỉ còn cách thẳng tay giết chết. Jisoo nhìn thấy nàng đi về phía mình, không biết vì sao đôi môi nhếch lên tạo nên đường cong gợi cảm: -"Là em sao?" Jennie gác súng vào đùi tay khoanh trước ngực, bước đi của nàng rất mạnh mẽ và nghiêm nghị mái tóc được gió thổi sang một bên. Bên trong căn nhà tối chỉ pha lẫn bằng ánh đèn, được chuẩn bị từ trước nó lấp lánh làm sao. Jennie đi một vòng quanh cô: -"Jisoo, chị lấy số hàng đó làm gì?". -"Em không cần biết"_Dù bản thân thích nàng thật nhưng mà chuyện gì ra chuyện đó. Jennie vẫn còn kiên nhẫn, nói tiếp: -"Chị cũng giống như người của nước F sao?'. -"Ý em là gì?". -"Muốn gây chiến tranh". -"Hahah"_Jisoo bật cười lớn, cô còn muốn sống yên ổn đây: -"Tôi lấy số vũ khí đó có lí do, nhưng lí do không phải muốn gây chiến tranh". -"Vậy thì tốt, nếu để tôi biết thì chị đừng hòng sống yên". Jisoo bước đến gần nàng, đứng phía sau Jennie hơi thở ma mị phả vào mặt nàng cất lời: -" Em đang uy hiếp tôi sao?" Jennie nhanh nhẹn né tránh một bên: -"Ừ" -" Người lúc nãy là do em bắn?". -"Ừ" -"Vậy tôi nợ em một ân tình". Jennie bước đi: -"Không cần, tôi không thích ai nợ tôi". Jisoo tiến bước: -"Tôi thì không thích nợ ai cả cho nên tôi phải trả nợ, tôi sẽ dùng thân thể này làm phần nợ trả cho em". Chân Jennie dừng hẳn lại, bật cười khó hiểu: -"Jisoo, thân thể vàng ngọc của chị sao? Rất tiếc tôi không cần". Jisoo chỉ cảm thấy, lòng ngực đang đau lên.. Nàng đúng là cô gái lạnh lùng mà. Nhưng Jisoo vẫn chưa chịu thua, nói với giọng điệu nghiêm túc: -"Tôi không cần biết em có cần thân thể này hay không? Nhưng lời mà Jisoo tôi nói ra thì nhất định phải làm, đời này chỉ có Jennie em mới có thể làm chủ nợ của tôi, bất kể ai cũng không thể. Đời này Jisoo tôi chỉ thích thiếu nợ em" ".........". Jennie nghe không nhầm chứ? Giống như Jisoo đang tỏ tình vậy? Thật lạ lùng.
______Vote cho tui 🤩
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz