ZingTruyen.Xyz

Thien Tai Trieu Hoi Su

Vân Phong đứng một mình trên lôi đài, đối diện nàng có năm sáu nam nhân cường tráng, vẻ mặt ai nấy đều lóe lên tia sát khí, vừa rồi Vân Phong giở thủ đoạn trực tiếp giết chết người không thể nghi ngờ chính là cho bọn hắn một cái tát!

“Co đầu rút cổ suốt ba ngày không ra gặp người, đúng là làm cho ta giật mình.” Trong đó có một người khinh thường mở miệng.

Tiếp theo lại lớn tiếng cười nhạo:“Không phải là đang cố chống đỡ mặt mũi chứ?”

Vân Phong cười nhạt, nàng biết hậu quả sau khi ra tay, biết một đám này đang khích tướng để cho mọi người tức giận, dĩ nhiên cũng biết luôn chính mình sẽ phải đối mặt với cái gì! Nếu nàng muốn hóa giải mâu thuẫn giữa Hồng Phong và các dong binh đế quốc khác, tư thái* nhất định phải cao thâm hơn bọn họ! Khi gặp phải tranh chấp, tranh đấu, mâu thuẫn, địa vị của hai phe không nói lên được điều gì mà chỉ ngang hàng nhau, ai áp đảo ai mới chính là người thắng, Vân Phong, nhất định phải là người thắng! Việc đầu tiên phải làm, chính là làm giảm nhuệ khí của các dong binh!

*tâm tư- động thái

“Đừng cùng nàng ta vô nghĩa nữa! Giải quyết nàng mau để còn đại hội bình định!” Một người khác không để tâm nói một câu, vũ khí mấy người kia lập tức sáng ngời, từng đạo chiến khí phát ra, một tiếng gầm lớn song mấy người nhất tề đánh về phía Vân Phong, vũ khí trong tay giơ lên, vận khởi lực đạo, hung hăng nện xuống!

Phương hướng mấy người bọn họ công kích hoàn toàn phong tỏa góc chết của Vân Phong, cho dù là chim cũng khó chạy đằng trời!

Vân Phong không phải chim, mà cho dù là chim nàng cũng không cần bay! Năm sáu người xông lên bao vây Vân Phong lại, Triệu Nghiêm bị trói ở trên ghế kinh hoảng hô to:“Vân Phong!”

Tuy nhiên Khúc Lam Y chỉ bật cười mà không nói, trên mặt không một chút bối rối, hắn hiểu rõ nàng, những người đó muốn thương tổn đến Vân Phong sao, nằm mơ đi!

“A!” Chỉ nghe vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, mấy người vừa rồi còn ngăn cản Vân Phong bị lực lượng vô hình đột nhiên đánh văng ra, thân mình một họ như diều đứt dây không chút lưu tình văng ra ngoài!

“Rầm!”

“Rầm!”

“Rầm!”

Thanh âm liên tục vang lên, mấy người bị đá bay chật vật té dưới lôi đài, thân thể hơi giật giật nhưng không dậy nổi, nhìn bọn họ vẫn còn hô hấp chẳng qua lực đạo vừa rồi xác thực không nhẹ, vết thương cũng rất nặng.

Vân Phong đứng yên đó, đôi đồng tử đen giống như cười nhìn các dong binh xung quanh lặng ngắt như tờ:“Thế nào, có chút bản sự này thôi sao?”

Các dong binh phẫn nộ, lập tức lại có vài người nhảy lên lôi đài!

Vân Phong mỉm cười,“Đến đây đi.”

Mấy người kia liền phát ra chiến khí, đồng thời mà lên!

Trường hợp thay đổi có chút buồn cười, Vân Phong là mục tiêu bị khiêu chiến, không ngừng có người lên đài, không ngừng có người bị lỗ mãng quăng xuống, không ngừng có người lại lần nữa lên đài! Các dong binh sức sống mười phần thanh âm hò hét cứ liên tiếp!

“Đánh bại nàng! Đánh bại nàng!”

Một tiếng hét này vang vọng trời cao, cảm xúc mọi người đều bị gợi lên, hiện trường vốn dĩ như thế nào sớm đã bị người ta để sau đầu, thậm chí ngay cả mâu thuẫn giữa Hồng Phong và Áo Uy cũng bị lẳng lặng quên đi, trong mắt mọi người giờ phút này chỉ tồn tại một cô gái, trong đầu mọi người đều có một ý niệm hừng hực nóng bỏng: Đánh bại nàng!

Vân Phong ra tay cũng chú ý chừng mực, đánh trả các dong binh khiêu chiến cũng không thương tổn tánh mạnh bọn họ, các dong binh một nhóm lại một nhóm, Hồng Phong là mục tiêu khiêu chiến của bọn họ, nếu có ai có thể có đánh bại Vân Phong thì chính là anh hùng!

Dần dần, trận tỷ thí này hoàn toàn biến chất, dứt bỏ ân oán, dứt bỏ mâu thuẫn, mà chỉ vì vinh dự của mình mà chiến đấu chỉ vì đánh bại cô gái này mà chiến đấu!

Cát Đặc hội trưởng nhìn khí thế trên lôi đài đang ngất trời không khỏi kinh ngạc, bầu không khí hoang xơ tiêu điều, khẩn trương ban đầu đã biến mất, không khí giương cung bạt kiếm ban đầu đã thay thế bằng không khí hoà thuận vui vẻ! Lời hò hét của các dong binh phát sinh biến hóa, ánh mắt Cát Đặc hội trưởng thủy chung dừng trên người cô gái ở giữa, trời sinh nàng là người như thế sao...... Trời sinh nàng nắm trong tay lực lượng toàn trường?

Mục Thanh cũng không ngừng cười nhẹ, Vân Phong ơi Vân Phong, bên trong thân thể ngươi đến tột cùng còn tiềm tàng cái gì hả, có thể hay không đến cuối cùng, Công hội lính đánh thuê Áo Uy to như vậy cũng sẽ bị ngươi thu vào bàn tay? Lo lắng của Mục Thanh không phải không có đạo lý, nếu không có người đánh bại được Vân Phong, thì các dong binh sẽ nhìn nàng với cặp mắt khác xưa! Lực lượng, tại cái thế giới này chứng minh hết thảy!

Phó hội trưởng thấy trường hợp hiện tại đã hoàn toàn lộn xộn, cắn chặt răng dùng hết toàn lực muốn xông ra gồng xiềng, Khúc Lam Y lạnh lùng liếc hắn một cái,“Đừng phí công vô dụng.”

Trong lòng phó hội trưởng cả kinh, theo bản năng nhìn về phía Cát Đặc hội trưởng, Khúc Lam Y cười lớn, vừa vặn cùng Cát Đặc hội trưởng bốn mắt nhìn nhau.

“Hội trưởng cũng tính ra tay sao?” Ngón tay Khúc Lam Y nhẹ nhàng di chuyển, giống như trong lúc vô tình vẽ cái gì đó, nháy mắt Cát Đặc hội trưởng liền cảm nhận được không gian xung quanh bị áp chế! Sắc mặt nhất thời khó coi không ít.

“Ngươi......!” Cát Đặc hội trưởng không nói rõ cái gì, có thể nói hắn thân là hội trưởng Công hội lính đánh thuê Áo Uy mà mới chớp mắt đã bị người ta ngăn lại, không thể động đậy?!

Khúc Lam Y cười cười,“Nếu hội trưởng muốn ra tay cũng được, bất quá đừng nóng vội, sẽ cho ngươi cơ hội xuất trướng.”

Khúc Lam Y nói xong ánh mắt nhìn lướt qua Mục Thanh, Mục Thanh vội vàng xua tay,“Yên tâm, ta không tham dự vào trong đó, ta chỉ xem diễn mà thôi.”

“Tốt nhất là như thế.” Khúc Lam Y nói xong đem tầm mắt quay về, khóe miệng nhếch lên tươi cười, ánh mắt nhìn cô gái giữa sân, Triệu Nghiêm im lặng ngồi một bên không giãy dụa không xúc động muốn lao ra nữa, cứ như vậy nhìn bóng dáng Khúc Lam Y, bỗng nhiên cảm thấy nội tâm chua sót.

Khoảng cách giữa hắn và nam nhân này quả thật rất lớn, Vân Phong chỉ nhấc tay một cái mình đã bị trói chặt ở đây, chính mình chẳng những không giúp được việc gì ngược lại thiếu chút nữa trở thành trói buộc! Còn Khúc Lam Y, tuy rằng hắn không nói gì cả, nhưng trong nháy mắt đã đồng thời thu dọn cả hội trưởng Công hội lính đánh thuê Áo Uy và phó hội trưởng! Triệu Nghiêm đặt tay lên ngực tự hỏi, hắn có năng lực này sao? Nếu hiện tại không có Khúc Lam Y mà chỉ có hắn, hắn phải làm sao mới bảo vệ Vân Phong chu toàn! Nghĩ đến Vân Phong bị người ta vây công hắn chỉ thong dong tươi cười, Triệu Nghiêm không khỏi chua sót cười, hắn thua, thua hoàn toàn.

Yêu Yêu vẫn im lặng đứng bên cạnh Khúc Lam Y, một đôi mắt to cũng không hề lo lắng nhìn Vân Phong, lúc Vân Phong nhảy xuống đã ném Nhục Cầu cho Khúc Lam Y, Nhục Cầu nhe răng nhếch miệng cho thấy chính mình đang bất mãn, Khúc Lam Y khó chịu nói một câu,“Ngươi nghĩ rằng ta thích chạm vào ngươi sao!”

Nhục Cầu lập tức định cắn một ngụm, suy nghĩ một chút mới buông tha cho quyết định này, trực tiếp nhảy lên vai Yêu Yêu, Yêu Yêu cũng không để ý, so sánh với nhân loại, ngoại trừ Vân Phong Nhục Cầu lựa chọn ở chung một chỗ với ma thú.
Hoàn cảnh náo nhiệt phía dưới lúc này các dong binh không hề biết rằng, hội trưởng và phó hội trưởng của bọn họ trong lúc vô hình đã trở thành con tin, phản kháng cũng không kịp! Cát Đặc hội trưởng đứng đó, vẻ mặt âm tình bất định, sự xuất hiện của Vân Phong làm cho hắn rung động quá lớn, tuy biết Triệu hồi sư này qua những lời đồn đại, nhưng mà lúc thật sự nhìn thấy Vân Phong, Cát Đặc mới lĩnh ngộ ra!

Trên lôi đài cuộc đấu vẫn tiếp tục, tuy rằng không ngừng có người bị quăng xuống dưới, nhưng nhiệt huyết các dong binh vẫn tiếp tục sôi trào!

“A!” Không ngừng có người xung phong liều chết, không hề đình chỉ tiến công, mặc kệ là bao nhiêu người, mặc kệ là ai, cô gái giữa lôi đài vẫn đứng đó, trên mặt chỉ thản nhiên cười, nàng thậm chí ngay cả cước bộ cũng chưa từng dời qua!

Điều này làm cho các dong binh Áo Uy thấy thực thất bại, bên dưới lôi đài đã có mấy chục người nằm đó, cư nhiên ngay cả nửa phần cũng không động đây! Chỉ có thể nói người lên khiêu chiến rất đa dạng, ngay cả thống lĩnh cấp bậc cũng chưa đến, thì làm sao để Vân Phong di chuyển nửa bước chứ!

Đến khi mấy đội trưởng bốn sao dong binh đoàn Áo Uy bị đá bay đi, rốt cục có người ngồi không yên. Công hội lính đánh thuê Áo Uy bốn vị đội trưởng năm sao ngồi ở trong một khu vực, những năm gần đây, Công hội lính đánh thuê sau khi chỉnh thể thì thực lực đề cao rất nhiều, hiện giờ thực lực đội trưởng năm sao đã tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc!

Bốn vị đội trưởng năm sao vốn không tính tham gia trận này, nhưng trước mắt nếu bọn họ không ra mặt, Công hội lính đánh thuê Áo Uy nhất định sẽ bị người khác xem thường!

Sau khi Vân Phong đá bay hết mấy người họ ra, đồng tử trong suốt nhìn các dong binh xung quanh đang trợn mắt há hốc mồm nhìn, cao giọng nói,“Trình độ chỉ có vậy thôi sao!”

Các dong binh rất muốn chửi thề, tuy nhiên một câu cũng nói không nên lời, người mà bọn họ cho rằng là cường giả đều đang nằm hết trên mặt đất, còn Vân Phong thì vẫn đứng yên tại chỗ chưa hề nhúc nhích!

“Ta đến tiếp ngươi!” Một giọng nói mạnh mẽ hữu lực vang lên, sau đó một bóng người cao lớn nhảy lên lôi đài, Vân Phong hơi nhướng mày, thống lĩnh cấp bậc?

“Ta cũng đến tiếp ngươi!” Lại một giọng nói nữa, một bóng dáng ngồi trong đám người, hai người ngồi trong hàng năm sao cách một khoảng xa liếc mắt nhìn nhau, rồi hai người cũng nhảy lên lôi đài!

Các dong binh nhìn thấy trợn tròn mắt, đó không phải là người trong năm sao sao! Lần này vậy mà tận bốn người lên!

Vân Phong đánh giá phía đối diện, bốn người trước mặt đều là thống lĩnh cấp bậc trung kỳ, tương đương với hai cường giả thống lĩnh cấp bậc cao nhất, bốn người này đã ngầm tìm hiểu Vân Phong, sau khi dò xét thực lực sắc mặt ai nấy đều trầm xuống, thực lực Vân Phong cao hơn bọn họ! Hơn nữa khoảng cách hẳn là không ít!

“Cùng nhau lên đi.” Một câu nói của Vân Phong làm cho bốn nam nhân địa vị cao có chút tức giận, tuy rằng biết thực lực của mình không bằng đối phương nhưng bị đứa nhỏ như vậy xem thường vẫn không chịu nổi! Bốn người cũng không nhiều lời vô nghĩa, chiến khí thống lĩnh cấp bậc đồng thời phát ra, tạo thành một loại kinh người khí thế!

“Bốn đội trưởng năm sao cùng nhau đánh kìa, ta không tin nàng ta còn đứng yên!”

“Đúng vậy! Đội trưởng năm sao đều là thống lĩnh cấp bậc, cho dù nàng có lợi hại như thế nào cũng phải động thôi!

Không biết từ khi nào, mục đích đánh bại Vân Phong dần dần trở thành muốn làm cho Vân Phong di chuyển, chỉ cần có thể làm cho Vân Phong di chuyển một chút cũng khiến cho các dong binh tự hào cùng kiêu ngạo! Bốn vị đội trưởng thống lĩnh cấp bậc đồng thời mà lên, phân ra bốn hướng tiến hành công kích Vân Phong, còn Vân Phong cũng như mọi người mong đợi, bước chân bắt đầu di chuyển!

“Nhìn thấy không! Nàng động rồi!”

“Ha ha!”

Tất cả lính đánh thuê đều kích động hô to, nếu có người ngoài nghe được nhất định sẽ xấu hổ vô cùng, không phải chỉ mới động thôi sao, đáng ngạc nhiên như vậy, còn mừng rỡ như điên nữa chứ, tất cả mọi người sao ai nấy đều có dáng vẻ kiêu ngạo?

Các dong binh bị kích thích nhiệt huyết lại tăng lên, luân phiên hưng phấn la hét ầm ĩ! Mà những người nằm dưới lôi đài thật vất vả mới dậy nổi, cũng thuận thế ngồi dưới đất nhìn lên lôi đài.

Trên lôi đài Vân Phong di chuyển, tuy rằng di chuyển, cũng chỉ như đi từng bước, thân mình hơi lui ra sau nửa bước!

“Thổ chi thuẫn!” Khẽ quát một tiếng, thổ nguyên tố ngưng kết thành tấm bảo hộ chặt chẽ phong tỏa bốn phía Vân Phong, mà một kích của bốn vị đội trưởng cũng khuynh tán ra nện trên thổ chi thuẫn, thổ chi thuẫn mới chỉ xoát qua một lớp nhỏ, mồ hôi trên trán bốn vị đội trưởng nhất tề chảy xuống, bọn họ biết một kích này đại biểu cho cái gì.

“Thủy chi xiềng xích!” cánh tay Vân Phong nhấc lên, thổ chi thuẫn nháy mắt biến mất, thủy nguyên tố màu xanh lam lạnh như băng từ bàn tay Vân Phong xuất hiện, giây tiếp theo, thiết khóa* lạnh như băng đã hướng trên thân tể bốn vị đội trưởng khóa, một cỗ lực đạo khủng bố từ thủy chi xiềng xích truyền đến, trực tiếp nhập vào trong cơ thể bốn người!

*khóa sắt

“Lui lại!” Không biết là ai lớn tiếng gầm lên, bốn người nhất thời thối lui ra sau, chiến khí lập tức bao trùm thân thể, cỗ hàn ý lạnh như băng đang ở trong cơ thể bốn người chạy tán loạn, sắc mặt bốn người đột nhiên tái nhợt vô cùng.

Nhìn bốn vị đội trưởng năm sao chật vật thối lui sắc mặt các dong binh không khỏi nghi ngờ đếu suy sụp xuống, một kích vừa rồi bọn họ hiểu, thua, bốn vị đội trưởng năm sao, chống lại một mình Vân Phong, thua!

Bốn đội trưởng năm sao sắc mặt không tốt đứng mỗi chỗ khác nhau trên lôi đài, bốn người đếu cảm thụ được, cỗ âm hàn trong cơ thể kia tuy rằng không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng đủ để cho tứ chi bọn họ cứng ngắc, bốn người chỉ có thể đơ người đứng đó, không có cách nào cử động!

Bàn tay Vân Phong run lên, thủy nguyên tố trong tay lập tức nổ ra, nguyên tố màu lam im lặng trong không khí tan biến, hiện trường lặng ngắt như tờ, không còn có lính đánh thuê nào dám lên tiếng khiêu khích, trong lòng các dong binh chỉ có cảm giác duy nhất chính là: Rung động!

Vân Phong đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Cát Đặc hội trưởng đang đứng yên trên đài cao, khẽ chắp tay lại:“Hội trưởng đại nhân xin tha thứ cho vãn bối vô lễ, tới đây không phải là muốn gây sự khiêu khích, mà chỉ muốn nói rõ một số sự tình, tránh cho Hồng Phong bị nghi oan!”

Ngón tay Khúc Lam Y nhẹ nhàng chuyển, Cát Đặc liền thở ra một hơi, biết là không gian phong tỏa đã biến mất, lập tức trấn định nhìn xuống phía dưới,“Thực lực và nhân phẩm của ngươi đều biết nghi hiểu lễ*, mau nói đi.”

*câu này nó là gì đó nhìn không dịch được nên mình dịch theo ý sơ bộ, tuy vậy nhưng vẫn biết là một câu khen ngợi.

Toàn bộ các dong binh ở đây đều nín thở chờ nghe, Cát Đặc hội trưởng nói không sai, nhiều người đánh nhau với Vân Phong như vậy, mà không có một tí thương vong nào, nặng lắm thì chỉ là thân thể đau đớn mà thôi, Vân Phong cũng vốn không tính thương tổn bọn họ, các dong binh từng đánh nhau với Vân Phong trong lòng không khỏi cảm kích, còn các dong binh xem diễn thì lại kinh sợ thực lực của Vân Phong, không dám mở miệng.

Vân Phong quay trở lại, tầm mắt nhìn quét một vòng toàn trường, hướng về phía mọi người chắp tay, “Các vị, dong binh đoàn Hồng Phong không phải cố ý cướp đoạt sinh ý của các vị, phạm vi hoạt động của Hồng Phong luôn luôn ở trong đế quốc Phong Vân, chưa bao giờ vượt ra khỏi đó! Tuy nhiên nếu có người chủ động tới cửa muốn nhờ, ta tin tưởng các vị cũng hiểu được đạo lý này, ai mà lại đi cự tuyệt việc mua bán đã tìm tới tận cửa chứ?”

Các dong binh đều trầm mặc, so sánh với sự phẫn nộ cùng bất mãn ban đầu, hiện tại tất cả mọi người đã bình tĩnh hơn rất nhiều.

“Ngươi nói như vậy đúng là không sai, nhưng việc Hồng Phong đoạt đi sinh ý của chúng ta, đây là sự thật!” Có một lính đánh thuê hô lên, nhưng khẩu khí rõ ràng dịu đi không ít, cũng không còn là giọng điệu chất vấn nữa, Vân Phong mỉm cười, đây là hiệu quả nàng muốn đạt được, mọi người ai nấy tâm bình khí hòa!

“Hồng Phong chưa bao giờ có lòng muốn cướp đoạt, mọi nhiệm vụ Hồng Phong ra ngoài làm đều do sự ủy thác của người ta, như vậy thì coi là cướp đoạt sinh ý sao?” Một câu này của Vân Phong làm cho các dong binh không mở miệng được nữa, đúng vậy, người ta chủ động tới cửa tìm, cũng không biết Hồng Phong làm chuyện gì, Hồng Phong xác thực không chủ động đến cướp đoạt.

“Ta có thể làm chứng!” Triệu Nghiêm hô lớn một câu, Vân Phong nhẹ tay vung lên.

Triệu Nghiêm chỉ cảm thấy thân mình đã thoải mái hơn, lập tức nhảy lên trên đài đứng cạnh Vân Phong,“Hồng Phong chưa từng có tâm tư muốn cướp đoạt nhiệm vụ của các dong binh đoàn khác, tất cả các dong binh đoàn ở Công hội lính đánh thuê tại đế quốc Phong Vân đều có thể chứng minh điểm này! Tất cả nhiệm vụ nằm ở khu vực ngoài chúng ta có thể từ chối thì từ chối, không thể từ chối thì cũng chỉ có bước tiếp nhận!”

Các dong binh trầm mặc nhìn, xem ra bọn họ đối với Hồng Phong xác thực có chút hiểu lầm, có lẽ trong lúc sự tình vẫn chưa rõ ràng thì cũng đã nhận ra sự thật.

Tuy nói các dong binh đoàn giữa các đế quốc có quan hệ lẫn nhau, sự việc trao đổi lẫn nhau cũng chỉ là chuyện sớm muộn, thế lực của Hồng Phong được mở rộng đồng thời đánh thức Vân Phong về điểm này, thế giới căn bản là đại đồng*.

*Đại đồng ý chỉ cả thế giới chung một nhà, không phân biết quốc gia chủng tộc.(GG)

“Hội trưởng đại nhân!” Vân Phong chắp tay nhìn Cát Đặc trên đài cao:“Tuy rằng mỗi đế quốc đều các một khu vực phân bộ riêng, nhưng xét cho cùng thì đều lệ thuộc vào Công hội lính đánh thuê, tất cả các lính đánh thuê dù là người của đế quốc nào, thì cũng là người một nhà.”

Các dong binh nghe câu này trong lòng không khỏi nóng lên, Vân Phong tiếp tục cao giọng mở miệng,“Thực lực của Dong binh đoàn sẽ không ngừng được mở rộng, so với giữ kín một khu vực nhỏ bé như vậy, vì sao không đem khu vực này mở rộng ra?”

Cát Đặc khẽ nhíu mày, cẩn thận suy nghĩ ý trong lời nói của Vân Phong, giọng nói Vân Phong tiếp tục truyền đến,“Mục đích Công hội lính đánh thuê tồn tại hội trưởng đại nhân hẳn là so với ai khác đều biết rõ! Một khi Đông đại lục phát sinh dị biến, chỉ bằng lực lượng Công hội lính đánh thuê của một đế quốc thì sao ngăn cản nỗi?”

Sắc mặt Cát Đặc căng thẳng, hai mắt nhìn chằm chằm Vân Phong, tiểu cô nương này vì sao...... có thể nhìn thấu triệt vậy chứ.

Vân Phong ung dung cười:“Sau khi ta quay về Phong Vân sẽ giải thích cho Chính Nhiên tiên sinh, nếu hội trưởng nguyện ý, thì tất cả nhiệm vụ của Hồng Phong dong binh đoàn Áo Uy cũng có thể tham gia chung!”

Triệu Nghiêm sửng sốt, trong lòng tuy có suy đoán nhưng tuyệt không có nửa điểm hoài nghi, Hồng Phong đã sớm nổi tiếng ở Đông đại lục, chỉ vời cấp bậc nhiệm vụ nhận được thôi thì các dong binh đoàn khác đã không thể so kịp! Làm chung nhiệm vụ, chẳng khác nào chia bớt lợi ích của mình cho người khác vô điều kiện, việc này nhìn từ đâu Hồng Phong cũng không có tí lợi ích nào, nhưng mà trong lòng Triệu Nghiêm vô cùng tin tưởng Vân Phong, hắn tin tưởng nàng, cho dù ra sao hắn vẫn tin tưởng nàng!

“Lời này là thật sao?” Cát Đặc hội trưởng híp mắt nhìn Vân Phong, không thể tin làm gì có người nào đem lợi ích lớn phân cho người khác chứ!

Vân Phong nhìn Cát Đặc hội trưởng, biết rằng trong nội tâm hắn chung quy có chút không tin, mở miệng nói,“Lời này là thật! Nếu Chính Nhiên tiên sinh đồng ý, ta hy vọng Cát Đặc hội trưởng cũng có thành ý này!”

Cát Đặc hội trưởng hơi cân nhắc một chút, các dong binh bốn phía lặng ngắt như tờ, có một số người nghe hiểu lời này, có một số người thì vẫn không hiểu, Cát Đặc hội trưởng trầm tư trong chốc lát sau mới lên tiếng,“Được! Nếu Hồng Phong đã có thành ý như thế, chúng ta tất nhiên cũng sẽ hồi báo thành ý giống vẫy!”

“Hội trưởng!” Phó hội trưởng bị trói chặt một bên không nhịn được gầm nhẹ một tiếng, thành ý giống nhau, hồi báo lẫn nhau! Ý đó là......!

Ánh mắt Cát Đặc hội trưởng đảo đến, dùng một ánh mắt cả hai đều hiểu nhắn đi ý mình, thân mình phó hội trưởng đột nhiên run lên, không dám nói thêm một câu.

“Được rồi! Các dong binh Công hội lính đánh thuê Áo Uy! Hồng Phong đối với các ngươi không có địch ý, nếu sau này Hồng Phong thật sự xuất hiện ý định cướp đoạt nhiệm vụ của dong binh đoàn khác, Vân Phong- ta là người thứ nhất không bỏ qua cho Hồng Phong, nhất định sẽ cho các ngươi một cái công đạo!” những lời này của Vân Phong truyền vào lỗ tai mọi người, các dong binh nhìn thoáng nhau không lên tiếng, bốn vị đội trưởng năm sao vẫn đứng ở kia không nhúc nhích liếc mắt một cái.

“Những lời này Vân Phong tiểu hữu nói chắc chắn như thế, ta hiểu được.” Bốn vị đội trưởng năm sao nói, các dong binh lúc này mới dám hô lên tiếng lòng của mình.

“Vân Phong! Ta tin ngươi!”

“Đúng vậy, sau này nếu thực sự phát sinh chuyện gì, ngươi cũng đừng làm cho người ta thất vọng!”

Địch ý lúc ban đầu của các dong binh toàn bộ mất hết, ánh mắt nhìn về phía Vân Phong cũng tràn ngập cảm kích, có chút người còn tức giận bất bình mắng lên,“Hồng Phong rốt cuộc có cái vận khí gì, có được tiểu thư như vậy, thực làm cho người ta nghiến răng ngứa mắt!”

“Đúng thế, nếu Vân Phong là......* Công hội lính đánh thuê Áo Uy”

*một câu tiếng Trung thường thường từ ngữ nó cũng sẽ bị đảo lộn như trong Tiếng anh (vd từ: long hair-tóc dài),vậy nên chỗ... đáng ra nằm cuối câu nhưng vì nghĩa việt nên bị ném vào giữa nằm rồi.

Địch ý giựa các dong binh và Hồng Phong không có giải trừ hết, chẳng qua chỉ chuyển sang một góc độ khác, Vân Phong nếu biết nhất định sẽ dở khóc dở cười.

Sự việc dưới ảnh hưởng của Vân Phong nên đã được giải quyết hoàn toàn, Triệu Nghiêm cũng nhận được tin tức, bên trong Áo Uy ban đầu đi đâu cũng tìm Hồng Phong gây phiền toái, hiện giờ loại tình huống này không còn tồn tại nữa, chẳng qua các dong binh Hồng Phong còn thường xuyên hội nhận đến một số ánh mắt kì lạ, có ghen tị, hâm mộ, phẫn hận, điều này làm cho bọn họ trăm lòng vẫn không thể lý giải.

Sau khi xử lý xong mối quan hệ giữa Hồng Phong và Công hội lính đánh thuê Áo Uy, Vân Phong cũng coi như yên tâm thả nhẹ gánh nặng, dĩ nhiên, ngay cả Thánh Diệu cùng Già Diệp vẫn phải đi, chẳng qua có bước trước mắt của Áo Uy muốn làm cho Công hội lính đánh thuê của hai đế quốc kia gật đầu đáp ứng cũng không khó.

Mọi chuyện xong xuôi Vân Phong lập tức cáo từ, dưới phần đông ánh mắt lưu luyến không nỡ của các dong binh rời khỏi Công hội lính đánh thuê, có lính đánh thuê nhịn không được hô to:“Vân Phong! Làm tiểu thư Hồng Phong làm cái gì, đến làm tiểu thư của chúng ta đi!”

Một người đề nghị lập tức chiếm được hưởng ứng của mọi người, Vân Phong xấu hổ giật nhẹ khóe miệng, sắc mặt Triệu Nghiêm đỏ lên, sao ai nấy cũng muốn cướp Vân Phong vậy chứ! Vân Phong là tiểu thư của Hồng Phong!

Triệu Nghiêm giương cổ hét:“Các ngươi đừng vọng tưởng! Vân Phong chỉ có thể là tiểu thư của Hồng Phong!”

Tiếng hét của Triệu Nghiêm lập tức bị chôn vùi, các dong binh chả quan tâm ngươi là người dong binh đoàn nào, Vân Phong cười ha ha, không nói gì mà chỉ tiêu sái đi ra ngoài.

Tại nơi cao nhất trong Công hội lính đánh thuê Áo Uy, có hai bóng người đứng trên đó, nhìn bóng dáng Vân Phong chậm rãi rời đi,“Hội trưởng, sao ngài lại đáp ứng vậy, không sợ bên trên trách tội xuống dưới sao? Còn cùng nàng ta làm giao dịch, không chừng bị......”

Cát Đặc hội trưởng cười ha ha, nhìn nam nhân đứng bên cạnh vẫn đang lo lắng, chỉ thấp giọng nói một câu,“Hợp tác với nàng, mới nhận về càng nhiều.”

Vẻ mặt nam nhân bên cạnh vẫn lo lắng như cũ, Cát Đặc hội trưởng lại cười tiếp:“Chờ xem đi, thời gian sẽ chứng minh hết thảy, đứa nhỏ kia so với mỗi chúng ta đều xa hơn......!

Đoàn người Vân Phong từ Công hội lính đánh thuê đi ra, trong lòng Triệu Nghiêm tràn ngập cảm kích, nếu không có Vân Phong thì quan hệ giữa Hồng Phong và tam đại đế quốc sẽ như tấm vải mỏng, cho đến cuối cùng nếu một lời không hợp cũng bị xé rách không chừng! Nói như vậy, Hồng Phong sẽ khiến cho Công hội lính đánh thuê tại Phong Vân gặp phiền toái, xa hơn nữa có khi còn giải quyết không xong!

Mục Thanh thản nhiên đi theo phía sau, nhìn theo bóng dáng Khúc Lam Y nhíu mày suy tư, nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Khúc Lam Y:“Nhìn không ra, Khúc huynh cũng là người thâm tàng bất lộ.”

Khúc Lam Y miễn cưỡng nhìn hắn, không nói gì, Mục Thanh tự biết chính mình nếu không muốn mất mặt nên cũng không nhiều lời nữa, Vân Phong vừa đi vừa nói chuyện với Mục Thanh:“Quấy rầy Áo Uy đã lâu như vậy, hiện tại rời đi.”

Mục Thanh gật đầu,“Kế tiếp là muốn đi Thánh Diệu cùng Già Diệp sao?”

Vân Phong gật đầu,“Đương nhiên, Hồng Phong gặp phải phiền toái cũng không chỉ có một Áo Uy, nhưng mà......”

Vân Phong bỗng nhiên dừng bước, Triệu Nghiêm tính dừng lại nhưng bị Khúc Lam Y đẩy một cái, tiếp tục đi về phía trước, Mục Thanh biết Vân Phong muốn nói suy nghĩ của mình ra, nên cũng dừng lại, vẻ mặt cười yếu ớt nhìn Vân Phong lại phát hiện trong mắt Vân Phong tràn ngập lãnh ý, sắc mặt Mục Thanh không khỏi trầm xuống.

“Nói cho hoàng thất Áo Uy nghe, muốn làm cái gì thì cứ lo mà làm chuyện của Áo Uy các ngươi, nếu dám đánh chủ ý lên Hồng Phong hoặc là Vân gia, thì cứ tự mình suy nghĩ, vết xe đổ không phải chưa có.”

Lời nói của Vân Phong khiến cho sắc mặt Mục Thanh hoàn toàn trầm xuống, đồng tử hiện lên một tia sáng âm u, Vân Phong cười ha ha, xoay người tiếp tục đi về phía trước, Mục Thanh đứng ở đó bỗng nhiên lên tiếng,“Ngươi cứ nắm chắc như vậy, cho rằng chính mình có thể bảo vệ mọi thứ sao? Không có một chút sai lầm nào?”

Vân Phong quay đầu, khóe miệng mang theo tươi cười,“Vì những người cần bảo vệ trong lòng, ta có thể trở thành người không nói lý trên thế giới này, lời lẽ giết người, ngươi có thể không?”

Sắc mặt Mục Thanh hung hăng âm trầm, Vân Phong khinh thường nở nụ cười,“Ta không có cuồng vọng nghĩ đến chính mình có thể bảo vệ hết thảy, người ta muốn bảo vệ nhiều như vậy. Cho nên nếu như có ai dám đụng một chút, ta ắt sẽ không từ bỏ ý đồ!”

Mục Thanh đứng ở kia, cứ như vậy mà nhìn theo bóng dáng Vân Phong chậm rãi bước đi, bất đắc dĩ cúi đầu tự giễu thở dài một tiếng,“Thật sự không thể đụng sao, cứ lấy mạng ra mà thề, thì còn ai mà dám đụng?”

Mục Thanh nhẹ tay nâng trán,“Sao có thể sinh ra ở Vân gia chứ, như thế nào lại....... sinh ở Vân gia.”

Mọi việc đều không phải do Vân Phong lựa chọn, có lẽ ngay từ lần đầu tiên đã được nhận định, nàng sẽ thay thế Vân Phong đi vào thế giới này, sẽ thay thế Vân Phong, thay đổi thế giới này!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz