ZingTruyen.Xyz

Thien Kim Toan Nang Ba Khi Ngut Troi

Chương 51: Tìm một cô vợ xinh đẹp cho cháu
🌸🌼🌸🌼

Âu PP: [Tôi cảm thấy Hoạ Thất nói đúng! Chúng ta làm một cái nhiệm vụ ít nhất mất ba ngày, ngay cả đại thần nước Mỹ cũng chỉ có thể một ngày hoàn thành một nhiệm vụ, Nữu Hỗ Lộc sao có thể một ngày hoàn thành 10 nhiệm vụ?"
Trái Thanh Long Phải Bạch Hổ: [ Đúng vậy! Nữu Hỗ Lộc chính là một tổ chức chó!"
An Amm Ngủ Ngon: [Tán Đồng! Chó tổ chức không biết xấu hổ!]
Phần lớn người đều có tâm lý ghen tị.
Bọn họ cảm thấy cực hạn chỉ đến đó, người thường nếu vượt qua cực hạn, khi có thành tích cao không thể với, bọn họ liền sẽ theo bản năng cho rằng đó là giả.
Bởi vì trước mắt, trong giới khoa học kỹ thuật, đại thần nước Mỹ là lợi hại nhất, mà hắn một ngày cũng chỉ có thể hoàn thành một nhiệm vụ bình thường mà thôi.
Mà Nữu Hỗ Lộc • YC một ngày liền hoàn thành mười cái.
Gần ba năm này, giới khoa học kỹ thuật còn không xuất hiện một ai ngang tài với đại thần nước Mỹ.
Mà Nữu Hỗ Lộc • YC này mới vừa xuất hiện, liền có thành tích khó tin như vậy.
Thật quá nghịch thiên!
Khẳng định là giả.
Cho nên mọi người đều cảm thấy Thất Hoạ nói rất đúng!
Cứ như vậy, diễn đàn liền bùng nổ.
Nữu Hỗ Lộc • Tiểu Đái: 【 Các người đang ghen tuông đúng không? Cái gì cũng nghĩ đến tổ chức! Đây là giới khoa học kỹ thuật, cũng không phải là cộng đồng fan! Ba ba YC của cúng tôi không cần đoàn đội! Càng không cần marketing! 】
Nữu Hỗ Lộc • Lâu Lão Bát: [Chanh tinh! Vu khống nói ba ba YC có đoàn đội! Ngươi mới là đoàn đội! Cả nhà ngươi mới là đoàn đội!]
Nữu Hỗ Lộc• Tôi là một tay buôn thiện nghệ: [Nơi này có người vũ nhục ba ba YC của chúng ra! Gia tộc Nữu Hỗ Lộc đâu rồi? Giết chết chanh tinh! @Nữu Hỗ Lộc • Tiểu Lục Lục, Nữu Hỗ Lộc •Không nói người từ tâm, Nữu Hỗ Lộc • khó quên anh, và 50 người khác.]
Từ lần Nữu Hỗ Lộc • YC một lần thành danh kia đã thu được một số lượng fans, còn đặc biệt thành lập gia tộc Nữu Hỗ Lộc, phàm là ID phía trước có chữ Nữu Hỗ Lộc, đều là thành viên gia tộc Nữu Hỗ Lộc.
Mới hiện tại, thành viên của gia tộc đã đạt hơn vạn người.
Hai bên bên nào cũng cho là mình đúng, tranh chấp không thôi.
Lê Thiên Đông cũng gia nhập trận chiến này, hơn nữa còn đổi ID của mình thành Nữu Hỗ Lộc• Lê thiếu, cuối cùng còn gia nhập gia tộc Nữu Hỗ Lộc.
Sau khi mắng một trận, hắn mở khung chat, [Đại thần, anh đừng để tâm mấy lời linh tinh trên mạng! Chúng tôi tin anh!]
Nữu Hỗ Lộc • YC: [?]
Lê Thiên Đông nhận ra có lẽ đại thần không thèm để ý mấy việc nhỏ này, [Đại thần, mấy ngày nay tôi thấy anh luôn làm mấy nhiệm vụ khác, vậy có ảnh hưởng đến OS anh đang làm không?]
Nữu Hỗ Lộc • YC: [Những nhiệm vụ đó tôi toàn làm trong thời gian rảnh rỗi, hoàn thành trên di động, sẽ không ảnh hưởng đến OS, cậu không cần lo, tôi sẽ hoàn thành OS đúng hạn.]
Lúc Lê Thiên Đông nhìn mấy dòng chữ này, hắn liền ngây người.
Nếu để đám người ghen tị với đại thần nhìn thấy tin nhắn này, thấy đại thần dạo này nhàn rỗi, hơn nữa còn dùng di động hoàn thành nhiều nhiệm vụ như vậy, sẽ thế nào?
Có lẽ là ghen dên chết!
Bên này.
Diệp Chước mới vừa ăn xong công việc trong tiệm lại bắt đầu lu bù.
Có rất nhiều khách hàng đều là ăn trưa xong lại tới, bởi vì món lẩu của họ rất ngon, buổi tối họ lại muốn đến đây ăn nữa, hơn nữa do có phiếu giảm giá, chỉ chốc lát, bài viết liền nổi tiếng.
Tuy rằng buổi trưa bán khá tốt, nhưng không đến độ phải xếp hàng.
Diệp Thư cũng sợ ngây người.
Dù thế nào bà cũng không ngờ, mới ngày đầu khai trương đã buôn bán tốt như vậy.
Còn chưa tới 8 rưỡi, đồ đã bán hết, để chuộc lỗi với khách hàng đến sau không được ăn, Diệp Chước đã phát cho họ một tấm card.
Có tấm card này, ngày mai đến đây ăn sẽ được miễn phí một phần đầu thỏ cay.
Diệp Chước tuy là đại lão khoa học kỹ thuật, nhưng cô cũng có cách kinh doanh của riêng mình.
Cô biết phải làm gì để giữ chân khách hàng.
Càng quan trọng là, cô không sợ lỗ vốn.
Làm ăn buôn bán phải nghĩ đến lợi sau này.
Diệp Thư sửa sang lại sổ sách.
Hôm nay thu được 2 nghìn tệ.
Cộng cả WeChat và Alipay vậy mà thu được những sáu nghìn tệ!
Trừ phí thuê nhà phí điện nước cùng một vài chi phí khác, bọn họ kiém được 3 nghìn tệ!
Nếu không phải do hết Nguyên liệu, bọn họ còn có thể kiếm nhiều hơn thế.
Sau khi xác nhận mình không nhầm, Diệp Thư quay đầu nhìn Diệp Chước, vui vẻ nói: "Chước Chước, hôm nay chúng ta lời được ba nghìn tệ!"
Trước kia, lương tháng của bà chỉ có hai nghìn lăm, mà giờ, mới chỉ một ngày đã kiếm được ba nghìn tệ, làm Diệp Thư cảm thấy không chân thật.
Diệp Chước ngoái đầu nhìn cười nói: "Đây mới chỉ là bắt đầu thôi, sau này chúng ta sẽ càng kiếm được nhiều hơn!"
Đứt lời, Diệp Chước nói tiếp: "Đúng rồi mẹ, mai khách sẽ nhiều hơn hôm nay đó, chúng ta nên gọi nhiều thực phẩm hơn. Còn phải thuê thêm hai người, bảo cậu đừng giao hàng nữa, tới cửa hàng giúp đi. Nếu không, sau kho con khai giảng, một mình mẹ sẽ không lo được hết việc."
Diệp Thư gật đầu, "Đúng vậy! Chước Chước chu đáo quá."
Nói thế nào nhỉ.
Diệp Thư cảm thấy Diệp Chước thật sự rất lợi hại.
Rõ ràng chỉ là một cô bé mười mấy tuổi, nhưng lại suy nghĩ rất thấu đáo. Còn ổn trọng hơn cả người lớn.
Đúng lúc này, Hà Phượng Tiên bước vào, "Em gái à, sao nhà em đóng cửa sớm vậy?"
Biết rõ còn cố hỏi.
Vì sao lại đóng cửa sớm?
Còn không phải là do không bán được sao.
Hà Phượng Tiên đến để chế giễu.
Diệp Thư cười nói: "Chị Hà tới à, mau ngồi đi. Môm nay buôn bán khá tốt, bán hết đồ, cho nên đóng cửa sớm!"
Cái gì?
Hà Phượng Tiên kinh ngạc nhìn Diệp Thư.
Buôn bán khá tốt?
Bán hết hàng?
Diệp Thư này cũng thật biết khoác lác!
Nghĩ bà ta ngu sao?
Rõ ràng sáng nay bà ta qua đây thấy vắng tanh, không một bóng người.
Hà Phượng Tiên nói tiếp: "Em gái à, hai ta cũng giống nhau mà, cho dù em buôn bán không tốt, chị cũng không chê cười em!" Nói tới đây, Hà Phượng Tiên chuyển mắt, nói tiếp: "Nga! Chị hiểu ý em rồi, em muốn nhanh chóng nhượng cửa hàng này, cho nên mới nói việc buôn bán rất tốt, đúng không?"
Diệp Thư bất đắc dĩ nói: "Chị Hà à, chị hiểu lầm rồi! Hôm nay cúng tôi buôn bán rất tốt, không có ý định nhượng lại cửa hàng này."
Hà Phượng Tiên cầm tay Diệp Thư, "Em gái à, đều là người làm ăn, chị hiểu mà!"
Diệp Thư cũng thật là.
Còn muốn lừa bà ta!
Cũng không nhìn xem Hà Phượng Tiên bà ta là ai?
Còn muốn lừa bà ta sao?
Bà ta đã buôn bán hơn hai mươi năm, ăm muối còn nhiều hơn Diệp Thư ăn cơm, bà ta còn bị Diệp Thư lừa sao?
Thấy Hà Phượng Tiên như vậy, Diệp Thư cũng không giải thích.
Hà Phượng Tiên thấy Diệp Thư không giải thích, càng thêm chắc chắn Diệp Thư đang lừa mình, trong tối ngoài sáng trào phúng vài câu mới rời đi.
....
10 giờ tối, hai mẹ con về đến nhà.
Diệp Sâm nghe nói hôm nay mới vừa khai trương liền lời 3000 tệ, liền rất kích động, "Chị, em đã nói rồi mà, cháu gái của em không phải vật trong ao! Em nói không sai chứ?"
Diệp Thư cũng rất vui vẻ, "Đúng rồi Diệp Sâm, giờ em giao hàng mệt không nói, tiền lương còn không cao, nếu không em nghỉ việc đi, hỗ trợ việc trong cửa hàng."
Diệp Sâm một bên mở ra trò chơi, một bên cự tuyệt nói: "Em cảm thấy giao hàng rất hợp với em."
"Vì sao?" Diệp Thư nhíu mày.
Diệp Sâm cũng không giải thích, "Dù sao thì em vẫn thích giao hàng."
Nghe vậy, Diệp Thư cũng không miễn cưỡng.
Diệp Chước tới phòng khách uống nước, cười nói: "Nếu cậu thích giao hàng, vậy chờ khi cháu có tiền, cháu sẽ thu mua công ty của cậu, để cậu làm ông chủ."
"Được đó." Diệp Sâm hưng phấn nói: "Cháu gái, cậu chờ cháu thu mua công ty của cậu! Cố lên!"
"Thu mua công ty của cậu tốn bao nhiêu tiền?" Diệp Chước hỏi tiếp nói.
Diệp Sâm chỉ cho là Diệp Chước nói đùa, thuận miệng nói: "Đại khái là tầm năm sáu ngàn vạn."
Diệp Chước khẽ gật đầu.
Năm sáu ngàn vạn......
Hiện tại trong thẻ của cô có bao nhiêu nhỉ?
Diệp Chước sờ sờ cằm, trở về phòng tiếp tục làm số hiệu, cô phải nhanh chóng hoàn thành OS, sau đó thu mua công ty chuyển phát nhanh của Diệp Sâm!
***

Nhà họ Sầm.
Những ngày này Sầm lão thái thái vẫn luôn uống thuốc Diệp Chước kê, chẳng những ngủ ngon, mà ăn uống và sắc mặt cũng tốt hơn không ít.
Sầm Thiếu Khanh đến thủ dô một tuần, lúc về thấy lão thái thái tràn đầy năng lượng, còn tưởng là mình hoa mắt.
"Bà ơi, bà ổn chứ?" Mới đầu nghe Chu Tương nói gần đây sức khở của lão thái thái tốt lên khong ít, Sầm Thiếu Khanh còn tưởng rằng Chu Tương đang an ủi hắn, không nghĩ tới, lão thái thái là thật sự tốt lên không ít!
"Đương nhiên!" Sầm lão thái thái đi một vòng trước mặt Sầm Thiếu Khanh, "Bà chẳng những ổn, mà còn tìm cho cháu một cô vợ đẹp nữa!"
Cô vợ đẹp?
Sầm Thiếu Khanh nắn vuốt Phật châu, thần sắc khó hiểu.
Bây giờ nên nói thế nào với lão thái thái là hắn dự định sẽ không kết hôn đây?
Thấy Sầm Thiếu Khanh như vậy, Sầm lão thái thái vung trượng liền thưởng hắn gậy.
Vừa đánh vừa mắng:
"Nhìn cái bộ dạng thấy mà chướng mắt! Cháu cho rằng mình đẹp trai nhất vũ trụ à? Nói cho cháu biết! Tiểu tử thối, giờ không phải là cháu chọn người ta, mà là người ta chướng mắt cháu!"

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz