Chương 57: Huyền Âm Chi Thể
Trong đêm, tại một mật thất khác bên dưới Thế Tôn Thần Giáo, huyết phù lập lòe, linh khí tụ thành từng sợi máu mờ nhạt quanh phòng. Trong ánh sáng đỏ mờ ảo ấy, Huyền Kỳ đứng khoanh tay, ánh mắt u trầm nhìn chằm chằm vào Mộng Tinh Vũ đang vận công luyện hóa một viên Huyết Nguyên Đan.
Từng luồng khí tức huyền bí thoát ra từ người nàng, lạnh lẽo âm trầm, xen lẫn mị lực dị thường khiến cả không gian như run rẩy.
Huyền Kỳ thầm nhíu mày, trong lòng dâng lên một tia nghi hoặc.
“Lạ thật… thể chất này…”
Hắn khẽ lật tay, một tấm cổ phù vỡ nát trong lòng bàn tay, ánh sáng tím đen quét qua thân thể Mộng Tinh Vũ, rồi hội tụ trước mặt hắn thành một hàng chữ huyết sắc.
【Huyền Âm Chi Thể — Trời sinh yêu mị, tu ma nhập đạo tốc độ tăng gấp ba, có khả năng mê hoặc thần hồn, dẫn dụ huyết khí. Đạt Nguyên Anh kỳ trở lên, có thể ngưng tụ Huyết Âm Ảnh, thao túng người trong bóng tối.】
Ánh mắt Huyền Kỳ trầm hẳn xuống, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh.
“Không ngờ… ngươi lại sở hữu thể chất này, chẳng trách mỗi lần gần gũi đều khiến bổn tọa tâm thần rung động, đến đám trưởng lão trong giáo cũng vô thức kiêng dè ánh mắt ngươi.”
Ngay lúc đó, Mộng Tinh Vũ thu công, mở mắt. Đôi con ngươi phảng phất ánh máu, nhìn hắn nửa phần nhu tình nửa phần mị hoặc:
“Phu quân, vừa rồi… chàng tra xét ta?”
Huyền Kỳ không phủ nhận, thản nhiên nói:
**“Ngươi là thê tử bí mật của ta, lại làm mưu sĩ trong giáo, ta cần biết rõ từng chút thể chất, thực lực của ngươi để tính toán đại sự sau này.”
Mộng Tinh Vũ khẽ nhíu mày, rồi nở nụ cười như không:
“Chàng phát hiện gì rồi?”**
“Huyền Âm Chi Thể.”
Nụ cười trên môi Mộng Tinh Vũ khựng lại trong thoáng chốc. Nhưng ngay lập tức nàng thản nhiên vuốt tóc:
**“Nếu đã bị chàng nhìn thấu, vậy thiếp cũng không cần giấu. Từ khi bảy tuổi đã được ma tu dị vực bóp cổ luyện thành thể chất này. Sau đó họ muốn luyện hóa thần hồn ta, ai ngờ thiếp lại phản phệ giết sạch, một mình trốn đến Trung Châu.”
Huyền Kỳ gật đầu:
**“Tốt, một người có tâm cơ, sát ý và thể chất thế này, mới xứng làm thê tử của ta. Từ hôm nay, ta sẽ phân cho ngươi thêm tài nguyên, trước khi giáo môn đại sự khởi phát, ta muốn ngươi bước vào Nguyên Anh trung kỳ.”
Dứt lời, hắn phất tay, một chiếc nhẫn trữ vật vỡ nát, vô số bình đan dược, tài liệu, ngọc phù cấp cao bay ra lơ lửng.
Mộng Tinh Vũ hít sâu một hơi, ánh mắt lóe lên tia dị sắc.
**“Phu quân… nếu thiếp có thể vào Nguyên Anh trung kỳ, thì cũng nguyện vì chàng trấn giữ một phương, đoạt hồn nhiếp phách kẻ thù.”
Huyền Kỳ cười nhạt:
**“Chuyện khác, đợi đến khi thời cơ đến hẵng bàn. Tạm thời thân phận ngươi vẫn giữ bí mật, trong giáo chỉ coi ngươi là mưu sĩ mà thôi.”
“Thiếp hiểu.”
Nói đoạn, Mộng Tinh Vũ thu hết tài liệu vào tay áo, ánh mắt toát lên vẻ quyết liệt.
Lúc này, bên ngoài mật thất, mấy tên giáo đồ Hóa Thần hậu kỳ đang quỳ đợi lệnh. Một kẻ nhỏ giọng:
**“Thánh nữ này… hình như càng lúc càng được Giáo Chủ sủng ái.”
Một tên khác trừng mắt:
**“Câm miệng! Ngươi biết gì mà nói. Trong giáo ngoài ba vị Hóa Thần hộ pháp thì Thánh nữ chính là mưu sĩ nắm quyền trực tiếp dưới Giáo Chủ. Nghe đâu nàng có thể thần giao với Giáo Chủ trong bóng tối, là người ngài tín nhiệm nhất.”
Bọn giáo đồ cúi đầu, chẳng ai dám đoán sâu hơn. Mối quan hệ giữa Mộng Tinh Vũ và Giáo Chủ vốn là đại bí mật tuyệt đối trong giáo.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz