ZingTruyen.Xyz

Thế Tôn Đạo Ma

Chương 43: Mưa Xuân Gặp Tri Kỷ

bao902

Ngày ấy, mưa bụi lất phất giăng khắp hậu sơn Thành Vân Tông, từng đám sương trắng mờ mịt phủ kín núi rừng.

Huyền Kỳ một mình dạo bước trong Thanh Trúc Lâm, nơi mà các đệ tử nội môn thường tới luyện tâm, trấn thần và khai mở thần thức. Hắn vừa đi vừa âm thầm điều chỉnh thần hồn, bí mật dò xét dấu vết Huyết Ma Thần Giáo còn sót lại.

Bỗng một tiếng động khẽ vang lên.

“A…”

Một bóng người ngã xuống bên bờ suối. Huyền Kỳ nghiêng đầu nhìn, thấy một nữ tử vận đạo bào nội môn màu xanh nhạt, dung nhan thanh tú thoát tục, đôi mắt trong trẻo mà sâu thẳm, chính là Mộng Tinh Vũ, một đệ tử nội môn cùng cấp bậc với hắn.

Không chút chần chừ, Huyền Kỳ sải bước tiến tới, đưa tay đỡ nàng dậy.
“Sư muội, không sao chứ?”

Mộng Tinh Vũ ngước nhìn hắn, đôi má ửng hồng, vội vàng tránh ánh mắt đối phương.
“Đa tạ Huyền sư huynh… ta sơ ý nên mới như vậy.”

Huyền Kỳ mỉm cười, ánh mắt âm thầm quan sát, thần hồn dò xét. Nữ tử này tu vi Trúc Cơ đại viên mãn, khí tức nội liễm, hẳn là một nhân tài hiếm có trong nội môn.

“Ta là Huyền Kỳ, nội môn đệ tử. Không biết sư muội xưng hô thế nào?”

Nữ tử hơi cúi đầu đáp lễ:
“Mộng Tinh Vũ, nội môn đệ tử, đa tạ Huyền sư huynh.”

Trong lòng Huyền Kỳ thầm động. Cái tên này hắn từng nghe qua trong tình báo mà Huyết Ảnh cung cấp — một nữ đệ tử có tính cách độc lập, từng bí mật tìm hiểu dị đạo, rất dễ dẫn dụ về phía mình.

“Chẳng hay sư muội thường tới Thanh Trúc Lâm tu luyện sao?”

Mộng Tinh Vũ nhẹ nhàng lắc đầu, mỉm cười:
“Không thường lắm, chỉ nghe nói nơi này tĩnh mịch, giúp trấn tâm an thần nên mới thử tới.”

Huyền Kỳ thuận thế đề nghị:
“Nếu sư muội không chê, hôm nào cùng ta đàm đạo pháp môn, luận bàn đạo lý?”

Nữ tử hơi do dự rồi cũng gật đầu.
“Được thôi, coi như kết thêm một tri kỷ trong tông.”

Huyền Kỳ thầm mỉm cười, trong lòng tính toán:
“Nếu thu phục được nàng, về sau tất hữu dụng.”

Cả hai cùng sóng vai đi về phía đình nhỏ bên suối, vừa ngắm cảnh vừa đàm đạo chuyện tu hành và chuyện bí ẩn trong Thành Vân Tông.

Mộng Tinh Vũ vốn là người thích yên tĩnh, nhưng không hiểu sao đối diện Huyền Kỳ, nàng lại cảm thấy dễ chịu, dần dần buông lỏng cảnh giác.

Tới lúc trời nhá nhem tối, nàng đứng dậy cáo từ.
“Hôm nay nhờ Huyền sư huynh cứu giúp, mong có dịp tái ngộ.”

Huyền Kỳ chắp tay:
“Nhất định. Tinh Vũ sư muội bảo trọng.”

Khi nàng đi khuất, Huyền Kỳ thu hồi nụ cười, ánh mắt thâm trầm:
“Một hạt giống tốt… về sau có thể dùng.”

Đêm ấy, hắn dùng truyền âm phù báo cho Huyết Ảnh:
“Điều tra Mộng Tinh Vũ, nội môn đệ tử, nếu có ý bất mãn với chính đạo, tìm cách tiếp cận lôi kéo.”

Huyết Ảnh lập tức hồi âm:
“Tuân lệnh, giáo chủ.”

Trên bầu trời đêm tĩnh mịch, một vầng trăng lạnh chiếu xuống rừng trúc, như chứng giám cho âm mưu đang dần thành hình.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz