ZingTruyen.Xyz

Thế Tôn Đạo Ma

Chương 14: Bí Đồ Hiện Thế - Manh Mối Cổ Địa

bao902

Sau khi an tâm với Quan Tưởng Đồ, Tuệ Minh tiếp tục luyện Tâm Giác Tụ Linh Chú dưới sự chỉ điểm của Thế Tôn Đạo Quân. Chỉ trong vài ngày, chú lực tăng tiến vượt bậc, oán khí trong tâm cũng được trấn áp phần nào.

Đêm ấy, khi gió đêm lạnh lẽo thổi qua cánh rừng hoang ngoài tự viện, Tuệ Minh đem mảnh cổ đồ thu được từ trận pháp lần trước ra xem xét.

Tấm da thú đã cũ nát, loang lổ vết máu, nhưng bên trên có một phù văn đỏ như máu khắc chìm — Huyết Tâm Ấn.

Thế Tôn Đạo Quân trầm giọng:

“Đây chính là tín vật dẫn đường tới Cổ Địa Huyết Uyên — nơi năm xưa bổn tọa và Thần Giáo cất giấu di tích. Nếu đoạt được di vật nơi đó, ngươi lập tức có thể hóa đan, thậm chí tụ anh.”

Tuệ Minh nghe vậy, trong lòng khẽ động:

“Nếu thật như vậy, ta chẳng những có thể diệt tận yêu tà mà còn thành tựu đại nguyện.”

Ngay sau đó, Thế Tôn Đạo Quân chỉ điểm:

“Muốn mở đường vào Cổ Địa Huyết Uyên, phải tìm được Tàn Thiên Thạch, chỉ có linh thạch này mới có thể kích hoạt truyền tống pháp trận cổ xưa.”

Hắn truyền lại vị trí Đoạn Linh Nhai, nơi từng xuất hiện loại đá này.

Tuệ Minh gật đầu, lập tức chuẩn bị hành trang, xuất môn ngay trong đêm.

Trên đường tới Đoạn Linh Nhai, Tuệ Minh vô tình chạm mặt ba tu sĩ trẻ mặc đạo bào màu xanh nhạt, lưng đeo lệnh phù khắc chữ Vân.

Dù đã che giấu khí tức, nhưng một tên trong bọn lập tức nghi ngờ, chặn đường quát:

“Tiểu hòa thượng, khu rừng này có lệnh cấm lưu thông, ngươi đi đâu?”

Tuệ Minh toan né tránh, nhưng bọn chúng đã bày Tam Linh Kết Giới, chặn mọi đường lui.

Một kẻ khác quát lạnh:

“Kẻ này khí tức u ám, rất giống loại đồng mưu với tàn dư huyết ma trước kia!”

Tuệ Minh căng thẳng, vận pháp bảo Bạch Ngọc Phù hộ thân, chuẩn bị liều mạng.

**Đúng lúc ấy, giọng Thế Tôn Đạo Quân vang lên trong thức hải:

“Đừng manh động, dùng Khai Tâm Tụ Linh Chú trấn tâm bọn chúng trước, rồi mượn cớ rời đi.”

Tuệ Minh lập tức niệm chú, từng luồng linh quang nhu hòa tỏa ra.

Ba người kia cảm thấy tâm thần nhẹ nhõm, sát niệm giảm bớt, tên đứng đầu nói:

“Ngươi... cũng là người tu thiện?”

Tuệ Minh vội đáp:

**“Tiểu tăng phụng mệnh trưởng bối đến bái sơn lễ tháp, không liên can gì đến huyết ma dị phái.”

Ba người tạm thời buông tay, song vẫn đưa ánh mắt ngờ vực.

“Cẩn thận mà đi, chớ để chúng ta gặp lại ngươi nơi cấm địa.”

Nói đoạn, bọn chúng hóa quang rời đi.

Tuệ Minh mồ hôi lạnh chảy ròng, trong thức hải, Thế Tôn Đạo Quân khẽ cười lạnh:

“Chỉ là lũ tiểu bối chưa mở thiên nhãn, sớm muộn gì cũng sẽ thành tế phẩm trong kế hoạch phục quốc của bổn tọa.”

Tuệ Minh không nghe rõ, chỉ thấy ngọn gió lạnh lẽo thoáng qua trong lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz