The Heart Killers Vietnamese Translation Only Fadelstyle
Fadel quyết định làm việc một mình như một siêu anh hùng, giải quyết tình huống bằng cách yêu cầu khách hàng viết đơn hàng của họ ra và tự mình mang lên.Tuy nhiên, ngay lúc anh sắp đưa tờ giấy cho khách hàng, một bàn tay nào đó đã giật lấy chúng. Anh nhìn lên và thấy Style đang cười toe toét."Bison không có ở đây sao?""Nó đi chơi với bạn. Sao mày lại ở đây?""Đến xem kết quả thôi. Bạn của tôi điều hành một trang web giới thiệu về du lịch và nhà hàng. Tôi thậm chí còn không thuê nó, tôi chỉ mời nó nếm thử đồ ăn. Nó thích món do anh làm đến nỗi anh ấy tình nguyện viết bài đánh giá không tài trợ cho tiệm của anh. Nó vừa mới chỉnh sửa xong clip và đăng lên trang của mình vào chiều nay. Nhìn đi, mọi người đổ xô đến đây. Từ giờ trở đi, anh có thể thuê mười nhân viên, Fadel. Chỗ của anh giờ đã nổi tiếng rồi."Fadel không nói nên lời và có cảm giác rằng Style không hứng thú nghe thử xem anh định nói gì. Style đang cầm lấy thực đơn, nhận gọi đồ ăn và bắt đầu phục vụ khách hàng."Xin hãy thoải mái chọn chỗ ngồi trước. Tôi sẽ mang thực đơn đến bàn của quý khách. Đồ ăn hôm nay có thể mất nhiều thời gian hơn bình thường một chút, nhưng tôi đảm bảo là sẽ rất ngon... Đây là thực đơn, hãy xem nhé! Khi quý khách đã sẵn sàng gọi món, chỉ cần giơ tay lên cao, tôi sẽ đến ngay."Style đã xử lý thành thạo vai trò của người phục vụ. Fadel thở ra qua miệng, xoa hai tay vào nhau và ngắm nhìn quang cảnh cửa tiệm nhộn nhịp, tưởng tượng mình đang đứng trước bếp lò.Anh luôn mơ về khoảnh khắc này - nhìn thấy tiệm của mình đông nghẹt khách hàng, được mọi người biết đến. Anh muốn trở thành một đầu bếp, không phải một sát thủ."Ông chủ, nhanh lên!" Style mang đến đơn hàng đầu tiên. Fadel hít một hơi thật sâu lần nữa, tạm thời quên mất Bison và Kant, thậm chí quên mất mình thực sự là ai. Nhà hàng hỗn loạn, nhưng đó là một loại hỗn loạn khiến adrenaline của anh tăng vọt. Fadel thừa nhận rằng anh chưa bao giờ kiệt sức như thế này trước đây và anh không thể ngồi xuống cho đến khi biển báo "mở" trên cửa trước được lật thành "đóng".Đến tận khuya, chỉ còn lại anh và Style trong nhà hàng. Thậm chí chẳng còn nguyên liệu nào để tự làm đồ ăn nhẹ cho mình. Nhưng đó không phải là vấn đề - Style đã gọi đồ ăn tối và một số đồ ăn nhẹ để giao đến nhà hàng, Fadel tình nguyện trả tiền cho bữa ăn. Họ cùng nhau nhâm nhi bia sau ca làm việc và sự căng thẳng mà Fadel thường cảm thấy đối với Style đã gần như hoàn toàn biến mất. Tuy nhiên, bản tính kín đáo, Fadel vẫn là người lắng nghe nhiều hơn là người nói.Trong khi đó, Style càng uống càng trở nên hoạt bát hơn, bật nhạc để giải trí và tìm những câu chuyện để kể cho Fadel, khiến người đàn ông nghiêm nghị kia vô tình mỉm cười. Anh thậm chí còn quên mất thời gian mà không hề hay biết."Mới vài năm trước thôi, tôi từng rất sợ chân gà. Tôi nhìn thấy chúng và hét lên vì sợ hãi... Nhưng bố tôi lại thích chúng. Vậy nên một ngày nọ, tôi uống bia với bố và tôi thực sự say. Ý là, tôi tỉnh táo nhưng không thể kiểm soát được bản thân. Bố tôi đưa cho tôi một ít chân gà và khi tôi nếm thử và nhận ra nó ngon đến mức nào, tôi đã không còn sợ nữa. Trời ạ... đây là một trong những điều kỳ diệu của thế giới. Ai có thể nghĩ rằng thứ gì đó trông xấu xí và đáng sợ như vậy lại có thể ngon đến thế? Và món súp chân gà siêu ngon của nơi này thì tuyệt vời, đỉnh cao."Style chỉ tay về phía bát súp chân gà siêu ngon. Fadel không nhìn mà chỉ mỉm cười nhẹ trước sự nhiệt tình của anh ấy."Vậy có thứ gì anh không ăn không?" Style hỏi"Cũng có, thực ra tao không thích dưa chuột.""Chúng tốt cho sức khỏe mà""Tao biết, nhưng tao không thích. À, cả sầu riêng nữa. Dù mọi người có nói nó ngon thế nào đi nữa, tao vẫn không chịu nổi mùi của nó. Tao càng không hiểu tại sao nó lại đắt như vậy.""Anh có biết là mày đang ngồi với một người nghiện sầu riêng không? Anh nên thử mở lòng mình ra một chút ""Không, cảm ơn. Tao sẽ ói mất. Nhưng tao có thể nấu súp chân gà siêu ngon.""Thật sao? Vậy thì làm cho tôi đi. Mua về thì không đủ, tôi muốn nhiều hơn. Kiểu như dùng mười cân chân gà ấy.""Gà sẽ tuyệt chủng mất, Style.""Dù say nhưng tôi vẫn nhớ đây là lần đầu tiên anh gọi tên tôi đàng hoàng." Style đột nhiên nói rõ ràng và chậm rãi.Fadel sửng sốt. Style chắp tay lại, chống khuỷu tay lên bàn và nở một nụ cười chiến thắng. Fadel không chắc tại sao anh lại thấy Style mỉm cười như người chiến thắng, nhưng trước khi anh kịp xử lý hoàn toàn, chuông cửa ở lối vào reo.Style quay mặt ra cửa nói: "Chúng tôi đóng cửa rồi.""Đóng cửa nên mới đến" Câu trả lời cộc lốc và tiếng bước chân đều là những thứ Fadel quen thuộc. Anh quay lại nhìn và thấy rằng đó là Keen, người đã để mắt đến anh và Style."Nó là bạn tao nên mày có thể uống trong lúc chờ đợi. Tao sẽ đi nói chuyện với nó một chút." Fadel nói Style ngỏ lời mời: "Có muốn uống cùng chúng tôi không?"Giọng Fadel trở nên kiên quyết: "Không cần phải mời. Nó sẽ không uống với chúng ta đâu."Fadel đứng dậy khỏi ghế. Keen đi trước về phía sau quầy bar và Fadel theo sau trong khi Style, mặc dù đã khá say, vẫn đủ tỉnh táo để đánh giá người quen của Fadel.Người này mặc vest và cà vạt, trông lịch sự - giống như kiểu thư ký làm việc cho một tỷ phú. Style tranh thủ cơ hội để kể chuyện này với người bạn thân nhất của mình, Kant.Style: Tao đang uống rượu ở quán của Fadel và có người đến tìm nó. Ăn mặc chỉnh tề, rất giống doanh nhân - một tỷ phú mọt sách nóng bỏng.Style: Nếu Fadel thực sự là một CEO thì sao? Quán của nó có vẻ giống nơi giao lưu hơn là nơi kiếm lời và giờ thì có một doanh nhân đến nói chuyện với nó. Họ đang nói chuyện riêng.Style: Hoặc có thể nó là một người thừa kế giàu có chỉ đang cố gắng tích lũy kinh nghiệm sống. Nếu đúng như vậy, tôi sẽ không làm tan nát trái tim nó. Thay vào đó, tôi sẽ tiếp quản tài sản của nó. Đây rồi - con đường nhanh nhất để làm giàu đã đến!Kant: Đầu tiên, tốt nhất là mày nên khiến nó phải lòng mày. Thứ hai, lời khuyên của tao là - nếu mày say quá, mày nên ngủ đi.Style ném điện thoại lên bàn, bực bội. Anh ta có nên tiếp cận Fadel hơn nữa không? Để mặc Style với những suy nghĩ ngớ ngẩn của mình, Fadel và Keen đi về phía sau quầy, chọn một nơi vắng vẻ để nói chuyện. Fadel châm một điếu thuốc và Keen cũng làm như vậy."Tôi có điều muốn hỏi anh." Keen mở lời"Nói.""Anh chàng đẹp trai ngoài kia - anh có thân với anh ta không? Bison đâu? Đừng nói với tôi là anh ta đang ở với Kant nha" Keen nói thẳng vào vấn đề khi rít một hơi thuốc, làn khói xám bao phủ không khí xung quanh họ."Tôi không thân thiết với anh ta và như tôi đã nói, anh ta hơi đáng ngờ. Anh có lấy được không? Thông tin cá nhân về Kant và Style?" Fadel cảnh giác"Lấy được rồi, không có gì kỳ lạ trong hồ sơ của Style, nhưng hồ sơ của Kant thì có. Nhiều năm trước, anh ta bị bắt vì tội trộm xe nhưng không bị khởi tố. Tôi không thể biết lý do tại sao. Có lẽ nên bảo Bison cẩn thận khi ở gần anh ta. Tôi không lo cho anh, nhưng với Bison thì...""Hiểu rồi, không cần phải nói thêm nữa. Và thông tin bổ sung cho nhiệm vụ mới mà mẹ yêu cầu anh mang đến đâu?""Nó ở trong túi. Khi nào đọc xong thì đốt nó đi." Keen trả lờiFadel bắt đầu đọc các tài liệu thiết yếu trước, dự định sẽ xem xét bối cảnh của Kant và Style sau. Keen nói thêm: "Mục tiêu vẫn là Luerat, nhưng anh ta rất thận trọng. Tốt hơn hết là nên tìm hiểu thư ký của anh ta trước. Anh ta rất tin tưởng thư ký của mình, Penpak. Nếu có thể tiếp cận thông tin của Penpak, anh cũng sẽ tìm ra Luerat.""Tôi thực sự cần anh dạy tôi những thứ này sao?" Fadel khinh bỉĐôi mắt Keen lóe lên vẻ thất vọng sau cặp kính nhưng anh không nói gì. Anh đẩy nhẹ vào một thùng rác kim loại trước mặt và khi Fadel trả lại các tài liệu, anh dùng chính chiếc bật lửa mà anh đã châm thuốc lá để đốt cháy góc các tờ giấy. Họ nhìn ngọn lửa thiêu rụi vài tờ giấy trong thùng cho đến khi chúng biến thành tro, rồi quay trở lại quầy.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz