The He Trum Vongola Hiatus Trans
"Giotto!" Một người đàn ông xông vào văn phòng. "Ồ này, Talbot. Điều gì đưa ông đến đây vậy?" Ông chủ tóc vàng nói. "Đi với tôi nhanh lên!" Talbot nắm lấy tay của Giotto và kéo anh ra khỏi văn phòng. Đối với những người bảo vệ của Giotto, người nhìn thấy sự hỗn loạn, bắt đầu đi theo họ. "Ông muốn đưa tôi đi đâu, Talbot?" "Cậu phải cùng tôi thấy nó." "Đây có phải là một trong những phát minh của ông nữa không?" Một người đàn ông mặc đồ Nhật hỏi. "Không" "Thế nó là gì?" Một người đàn ông tóc hồng hoặc đỏ hỏi. "Phải chính mắt mấy cậu thấy mới được." Khi họ đi sâu hơn vào rừng, họ thấy một ánh sáng rực rỡ chiếu rọi trong rừng. Khi họ đến đích, họ thấy một thứ họ chưa từng thấy trước đây. Ở gia rừng, có đỉnh Vongola tỏa sáng rực rỡ. "Đó là đỉnh Vongola. Thế nào?" Giotto hỏi. "Giải thích, Talbot." G đòi hỏi."Tôi cũng không biết nữa. Khi tôi đang trên đường về nhà, tôi đã thấy điều này." Ông chỉ vào đỉnh, "Tôi nghĩ mấy cậu biết về điều này." "Có lẽ đó là ảo ảnh của Daemon." Lampo nói. "Nufufufu -- Không phải do huyễn thuật của ta." Giotto nheo mắt, "Nó không giống là huyễn ảnh." Trực giác của anh nói với anh rằng điều gì đó sẽ xảy ra." Một thứ gì đó sẽ phát sinh. Hãy cẩn thận." Anh đã cảnh báo.Đột nhiên mào Vongola tỏa sáng hơn và sáng hơn. Họ che mắt. Khi ánh sáng tốt, họ mở mắt ra nhưng có gì đó khác. Họ vẫn ở trong rừng nhưng Talbot không ở cùng họ."Chúng ta ở đâu?" Lampo hỏi."Tôi không biết." Giotto nói."Hn. Tôi sẽ khám phá khu vực." Alaude nói nhưng trước khi gã bước đi, một ánh sáng khác xuất hiện. Ở cùng một khu rừng nhưng dòng thời gian khác nhau ~"Đệ Nhị." Một người đàn ông gọi lại."Ngài có biết nó là thứ gì không?" "Chúng ta đều không biết. Bọn ta đã thấy điều này khi bọn ta tuần tra khu vực này."Ánh sáng chiếu sáng hơn và sáng hơn. Họ che mắt. Nhưng khi họ mở mắt thì Boss của họ đã biến mất. "Đệ Nhị!" Quay lại thế hệ thủy tổ đời đầu ~ Ánh sáng biến mất cho thấy một người đàn ông với mái tóc đen dài buộc lên. Anh ta mặc bộ đồ đen với áo sơ mi màu nâu bên dưới."Ricardo?" Giotto hô."Primo?" Anh ta nhìn quanh và thấy nhóm người thủ hộ của Giotto."Chuyện gì xảy ra vậy? Tôi nghĩ anh đang ở Nhật Bản?" Giotto chớp mắt, "Ơ . . . Không, anh không ở Nhật Bản. Cơn gió gì đưa chú em đến đây vậy?" Secondo nghĩ trong một giây, ". . . Đỉnh Vongola!" "Em cũng thấy điều đó à." "Ờ. Người của tôi nói với tôi rằng có một cái gì đó trong rừng. Khi chúng tôi ở đó, chúng tôi thấy mào Vongola tỏa sáng rực rỡ. Nó trở nên sáng hơn và chói lòa, sau đó tôi ở đây." Thứ hai nói. "Thật lạ."Rồi một ánh sáng khác xuất hiện. Lần này là một nam nhân mặc bộ đồ màu xám đậm với áo sơ mi trắng và cà vạt đen. Người đó có một kiểu tóc khá kỳ lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz