Chương 1:Bình Minh Của Kẻ Săn mồi
HỒ SƠ NGƯỜI CHƠI - TRƯƠNG DUY ANH
[THÔNG TIN CƠ BẢN]
Họ và Tên: Trương Duy Anh (张唯英)
Biệt Danh:
Tiểu Duy: Cách gọi thông thường của những người chơi khác, nếu họ dám.
Tiểu Khả Ái (小可爱): Biệt danh mỉa mai do một người chơi nào đó (có thể là Trần Tuấn Nam) đặt, tương phản hoàn toàn với tính cách và ánh mắt của cậu.
Tuổi: 19
Giới Tính: Nam
Chiều Cao: 1m75
Nghề Nghiệp (Thế giới cũ): Nhà nghiên cứu khoa học, chuyên ngành công nghệ sinh học và vật lý lượng tử.
[NGOẠI HÌNH CHI TIẾT]
Mái tóc: Một màu trắng toát, không phải bạch kim hay bạc, mà là một màu trắng tĩnh lặng và chết chóc như màu của cánh cửa dẫn đến tử địa. Mái tóc này không phải bẩm sinh, mà là kết quả của một biến cố hoặc sự căng thẳng tột độ trong quá khứ.
Đôi mắt: Dị sắc nhãn (Heterochromia). Một bên mắt mang màu xanh lam sâu thẳm, trong vắt nhưng lạnh lẽo tựa một viên bảo thạch bị băng giá niêm phong. Bên còn lại có màu xám bạc, long lanh và linh động như một dòng suối ngầm dưới ánh trăng. Ánh mắt này khiến người đối diện có cảm giác vừa bị nhìn thấu, vừa bị nhấn chìm.
Trang phục: Tối giản nhưng mang tính biểu tượng. Luôn mặc một chiếc áo phông đen tuyền, trước ngực có in hình một vầng trăng khuyết màu trắng. Quần dài cũng màu đen.
Vật bất ly thân: Chiếc ô cán dài có hai màu chủ đạo là đỏ thẫm và đen, được phối với nhau theo hình xoắn ốc. Trên đỉnh ô có một họa tiết bán nguyệt nhỏ màu bạc, trùng với hình trên áo cậu. Cây ô không chỉ để che mưa nắng, mà còn là một vũ khí hoặc một vật dẫn truyền năng lực.
[HỒI HƯỞNG & NĂNG LỰC]
Tên Hồi Hưởng: Giới Thủy Sinh Hàn (界水生寒)
Giải nghĩa: "Từ ranh giới của nước, cái lạnh lẽo được sinh ra". Hồi hưởng này không chỉ đơn thuần là điều khiển nước, mà là nắm giữ bản chất của "ranh giới" và "sự biến đổi trạng thái" của chất lỏng, bắt nguồn từ sự nuối tiếc và nỗi ám ảnh tột cùng của cậu về khoảnh khắc "sắp thành công thì thất bại".
Năng lực chi tiết:
Thủy Giới Điều Khuẩn (Thủy): Có thể điều khiển nước và các chất lỏng khác trong một phạm vi nhất định. Cậu có thể tạo ra roi nước, tường chắn bằng nước, hoặc thậm chí là rút độ ẩm từ không khí để tạo thành nước. Tốc độ và sức mạnh của các đòn tấn công này phụ thuộc vào lượng nước có sẵn trong môi trường.
Hàn Ngục Ngưng Kết (Băng): Hạ nhiệt độ của chất lỏng xuống mức cực thấp trong nháy mắt, biến nước thành băng. Cậu có thể tạo ra những mũi giáo băng sắc nhọn, một con đường băng giá dưới chân để tăng tốc độ di chuyển, hoặc đóng băng kẻ thù. Đây là năng lực sát thương chính.
Dịch Thể Xâm Thực (Chất lỏng): Một kỹ năng ẩn và nguy hiểm hơn. Ở trình độ cao, cậu có thể cảm nhận và tác động lên chất lỏng bên trong cơ thể sinh vật (máu, bạch huyết). Kỹ năng này cực kỳ khó kiểm soát và tiêu tốn nhiều tinh thần lực, nhưng một khi đã sử dụng, nó có thể gây ra cái chết từ bên trong.
NĂNG LỰC ẨN:KHI CHẠM VÀO 1 VẬT CÓ THỂ THẤY KÍ ỨC CỦA NÓ
[CHỈ SỐ ĐÁNH GIÁ]
Sức mạnh: D (Thấp. Thể chất không phải điểm mạnh, cậu dựa hoàn toàn vào năng lực.)
Tốc độ: C ~ A+ (Biến đổi. Tốc độ bình thường ở mức trung bình, nhưng khi di chuyển trên băng hoặc có sự trợ giúp của dòng nước, tốc độ có thể tăng lên mức cực cao.)
Trí tuệ: S (Xuất sắc. Với bộ não của một nhà khoa học, cậu có khả năng phân tích tình huống, tính toán và lập kế hoạch chiến đấu một cách lạnh lùng và hiệu quả.)
Tinh thần: S (Cực kỳ ổn định. Ý chí mạnh mẽ đến mức cứng đầu, không bị ảnh hưởng bởi lời nói hay các đòn tấn công tâm lý. Sự tập trung vào mục tiêu duy nhất khiến cậu gần như miễn nhiễm với sự dao động.)
[TÍNH CÁCH & NỘI TÂM]
Bên ngoài: Lạnh lùng, ít nói, thờ ơ với mọi thứ xung quanh. Cậu coi mạng sống của những người chơi khác không hơn gì những con số hay biến số trong một phương trình. Mọi hành động đều dựa trên logic và hiệu quả, không có chỗ cho cảm xúc.
Bên trong: Nội tâm là một cơn bão tuyết bị dồn nén. Sự lạnh lùng chỉ là lớp vỏ bọc cho nỗi đau và sự bất lực tột cùng khi mất đi hy vọng duy nhất của đời mình ngay trước mắt. Cậu ghét sự ồn ào và phiền nhiễu vì chúng làm xáo trộn những tính toán trong đầu. Việc ăn kẹo que là một hành động vô thức, một chút dư vị ngọt ngào còn sót lại từ ký ức về cô bé kia.
Điểm yếu: Sự cứng đầu và cố chấp vào mục tiêu của mình. Cậu sẵn sàng hy sinh mọi thứ, kể cả bản thân, để theo đuổi mục đích. Điều này khiến cậu dễ rơi vào những cái bẫy được tính toán kỹ lưỡng nếu nó liên quan đến "cô bé". Cậu không tin tưởng bất kỳ ai.
[TỔ CHỨC & MỤC ĐÍCH]
Tổ chức tham gia: Cực Đạo (極道)
Triết lý của tổ chức: Chung Yên Chi Địa không phải là một nhà tù, mà là một "Hệ Sinh Thái" hoàn chỉnh với các Sinh Tiêu là những "Kẻ Bảo Hộ" tự nhiên của nó. Người chơi chính là những "Tế Bào Ung Thư" từ thế giới khác xâm nhập, phá vỡ sự cân bằng và gây ra hỗn loạn. Nhiệm vụ của Cực Đạo là trở thành "Kháng Thể" của thế giới này, tiêu diệt tất cả người chơi để bảo vệ trật tự nguyên bản của Chung Yên Chi Địa.
Vai trò trong tổ chức: Với trí tuệ vượt trội, Duy Anh có thể là "Bộ Não" hoặc "Quân Sư" của Cực Đạo, vạch ra các kế hoạch săn lùng người chơi một cách tàn nhẫn và hiệu quả.
[CỐT TRUYỆN QUÁ KHỨ & ĐỘNG LỰC SỐNG SÓT]
"Ta sinh ra trong một nơi bị lãng quên, lớn lên bằng những trận đòn và sự thờ ơ. Ta từng nghĩ thế giới này chỉ có một màu xám lạnh lẽo, cho đến khi cô bé ấy xuất hiện. Cô bé giống như một mặt trời nhỏ, yếu ớt nhưng vẫn cố gắng sưởi ấm tảng băng là ta. Nụ cười của cô bé khi nhận cây kẹo mút, và lời hứa 'sau này sẽ khỏe lại để cùng nhau ngắm biển' đã trở thành lý do tồn tại duy nhất của ta.
Ta lao đầu vào khoa học, biến bộ não của mình thành một cỗ máy chỉ để chạy đua với tử thần đang giành giật cô bé. Ta đã gần như thành công. Công thức đã ở ngay trước mắt. Nhưng rồi mặt đất rung chuyển, bóng tối nuốt chửng tất cả.
Khi tỉnh lại, ta đã ở đây, Chung Yên Chi Địa. Lần đầu tiên, ta đã thực sự tuyệt vọng. Nhưng sau đó, ta nhận ra một điều... một thế giới phi logic như thế này, một nơi có thể kéo người từ thế giới thực vào, biết đâu... nó cũng có thể chứa đựng một phép màu?
Ta phải sống sót. Ta phải tìm hiểu quy luật của thế giới này. Có lẽ đâu đó trong Chung Yên Chi Địa này, có một Sinh Tiêu, một quy luật, hoặc một 'phần thưởng cuối cùng' nào đó có thể giúp ta tìm lại cô bé, hoặc đưa ta trở về đúng khoảnh khắc đó.
Vì vậy, tất cả những kẻ ngáng đường... đều phải chết
KHỞI ĐẦU
Chương 1: Bình minh của Kẻ Săn Mồi
Bình minh ở Chung Yên Chi Địa không mang theo ánh sáng ấm áp của mặt trời. Ánh sáng ở đây có một màu xám đục, giống như lớp bụi mịt mù phủ lên những tàn tích của một nền văn minh đã chết. Trần Tuấn Nam, người chơi với nụ cười nhếch mép nổi tiếng, đang bước đi giữa những con phố đổ nát, lôi theo một người đàn ông trung niên run rẩy phía sau.
"Này, Tuấn Nam," người đàn ông thều thào, mồ hôi ướt đẫm trán. "Cậu có chắc là chúng ta đi đúng đường không? Gần đây, khu vực này thường xuyên xuất hiện..."
"Im lặng đi," Tuấn Nam cắt ngang, ánh mắt sắc lẹm. "Tôi biết rõ tôi đang làm gì. Cái 'thứ' cậu muốn tìm đang ở phía trước. Đừng có phí hơi."
Đúng lúc đó, một tiếng còi chói tai xé tan sự tĩnh lặng. Ánh đèn pha của một chiếc xe tải cũ nát chiếu thẳng vào họ. Tuấn Nam nheo mắt. Trên nóc xe tải, một bóng dáng nhỏ bé, gầy gò đang ngồi. Cậu ta mặc một chiếc áo phông đen tuyền, vầng trăng khuyết trắng nổi bật trên ngực, và mái tóc trắng toát của cậu ta như một mảng màu chết chóc giữa khung cảnh hoang tàn. Trong tay cậu ta là một chiếc ô cán dài, cán ô xoắn ốc đỏ đen, đặt trên đùi.
"Ôi chà, một kẻ khác cũng đang đi săn sao?" Tuấn Nam cười khẩy, giọng điệu mang đầy vẻ chế giễu. "Không ngờ 'tiểu khả ái' lại xuất hiện ở đây. Tưởng cậu chỉ thích mấy trò ẩn mình cơ."
Người ngồi trên nóc xe không đáp. Đôi mắt dị sắc nhãn của cậu ta lặng lẽ quét qua Tuấn Nam, rồi dừng lại ở người đàn ông trung niên đang nấp sau lưng. Một bên mắt xanh lam sâu thẳm, bên còn lại xám bạc, ánh mắt đó khiến Tuấn Nam cảm thấy như bị một cỗ máy laser soi chiếu, từng dữ liệu về anh được phân tích và lưu lại. Cậu ta không nói gì, chỉ giơ tay lên, làm một động tác như đang tính toán điều gì đó trong đầu.
"Này, Tiểu Duy. Cậu định làm gì?" Tuấn Nam cảm nhận được một sự bất an lạ thường. Cái im lặng của đối phương đáng sợ hơn bất cứ lời đe dọa nào.
Người đàn ông trung niên đột nhiên hoảng loạn, cố gắng chạy trốn. Nhưng khi ông ta bước chân, cơ thể ông bỗng khựng lại. Một dòng nước chảy ra từ vũng bùn bên cạnh, rồi đông cứng thành một chiếc còng băng lạnh lẽo, siết chặt lấy chân ông.
"Vòng lặp," cậu trai tóc trắng khẽ nói, giọng lạnh lùng và khô khốc. "Một biến số không cần thiết."
Anh giơ tay lên cao, chiếc ô xoắn ốc lơ lửng trên không trung. "Được rồi, tôi đùa thôi, tiểu Duy. Cậu cũng biết tôi chỉ là muốn chơi một chút mà." Tuấn Nam cố gắng nói, nhưng ánh mắt của anh đã trở nên nghiêm túc.
Một dòng nước nhỏ từ chiếc ô chảy xuống, rồi đột nhiên biến thành những mũi giáo băng sắc nhọn, hướng thẳng về phía người đàn ông trung niên. Không hề có một chút thương hại nào trong ánh mắt của Trương Duy Anh. Đối với cậu, mạng sống của người đàn ông này chỉ là một phép tính, và kết quả đã được xác định.
"Dừng lại!" Tuấn Nam lao đến, một ngọn lửa bùng lên từ lòng bàn tay. "Cậu định giết một người chơi ngay trước mặt tôi sao? Đây là địa bàn của tôi!"
Một mũi giáo băng khác phóng về phía Tuấn Nam, nhưng anh dễ dàng né tránh. "Cái nhìn của cậu... Nó khác hẳn những người chơi khác," Tuấn Nam nói, vừa chiến đấu vừa quan sát. "Không có sự sợ hãi, không có sự lo lắng, chỉ có sự lạnh lùng và tính toán. Cậu không phải là một người chơi, cậu là một kẻ săn mồi."
Trương Duy Anh không trả lời. Cậu chỉ bước xuống khỏi chiếc xe tải, chiếc ô xoắn ốc trong tay. Cậu đi về phía người đàn ông trung niên đang run rẩy, rồi quay sang nhìn Tuấn Nam. "Mục tiêu bị lỗi." Duy Anh nói, "Nên cần phải loại bỏ."
Vừa dứt lời, người đàn ông trung niên kia đột nhiên gục xuống. Một màu đỏ sẫm loang ra từ trên người ông. Không có vết thương, không có tiếng động, chỉ là máu ông ta đột ngột đông lại trong tĩnh lặng.
Tuấn Nam sững sờ. "Năng lực này... Dịch Thể Xâm Thực? Không thể nào, một người chơi mới không thể sử dụng thứ đó."
Trương Duy Anh nhặt lên một cây kẹo que từ trong túi áo, xé vỏ và đưa vào miệng. Ánh mắt dị sắc nhãn của cậu vẫn lạnh lẽo và vô cảm. Cậu bước đi, để lại một vũng máu đã đóng băng trên mặt đất, và một Tuấn Nam đang đứng sững sờ, cố gắng giải thích hành động tàn nhẫn của cậu ta.
Chung Yên Chi Địa đã có một Kẻ Săn Mồi mới.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz