ZingTruyen.Xyz

The Gioi No Toi Mot Moi Tinh Dau

"Làm sao lại nói như vậy, gia đình nhà người ta mời con đến ăn cơm, theo lí mà nói chúng ta nên cảm tạ một chút chứ, ngộ nhỡ gia đình họ cảm thấy gia đình chúng ta không có thái độ chu đáo thì sao?"

"Không,bác đừng để ý , chỉ là một bữa cơm thường mà thôi."

"..." Vừa rồi hay sớm muộn cũng trở thành người nhà,lúc nãy mới nói mấy câu , đã muốn biến thành thông gia rồi  !

"Không để ý là tốt rồi, sau đó có cơ hội gặp mặt sẽ cùng ba mẹ hai bên nói chuyện "

"Mẹ ơi!" Hình Vận không thể làm gì được. Cô cắt ngang giọng nói của mẹ mình và không dám tiết chế trước mặt Sở Nam. Cô chỉ có thể hít thở sâu để ổn định cảm xúc.  Cuối cùng, bình tĩnh hơn một chút, cô mới lại mở miệng, 

"Mẹ không cần phải chuẩn bị  gì à?"

"Ồ, phải rồi, mẹ đi chuẩn bị đây, con  nói chuyện với Sở Nam đi."

"Hừm ..."

Sau khi mẹ đi, Hình Vận không biết phải nói gì vào lúc này. Cô luôn cảm thấy bầu không khí giữa họ dường như trở nên xấu hổ hơn trước.

Nhưng thật ra Sở Nam, dường như coi không có việc gì mà đi vào phòng, quan sát xung quanh và ánh mắt cuối cùng dừng ở màn hình máy tính của cô.

 "Đây là lần đầu tiên anh thấy bức tranh của em."

"À ... nó không phải là một tác phẩm lớn chỉ là tình cờ vẽ thôi."Đây là lần đầu tiên cô để người ngoài xem tranh của mình ,dù sao vẫn cảm thấy không được tự nhiên lắm.

"Không, bức tranh rất đẹp ..." mắt anh nhìn xuống màn hình vẽ tay trước mặt cô.

"Nó  được vẽ trên đó đúng không?"

"Vâng, vâng."

Sau đó, anh liên tục đặt câu hỏi về công việc của cô . Anh cảm thấy rằng anh  không quan tâm nhiều đến khía cạnh này, chỉ tìm kiếm một chủ đề để nói.

Bầu không khí thực sự không tự nhiên, cuối cùng Hình Vận không thể chịu được nữa ...

"Sao anh không hỏi em?" Trước khi anh cố gắng tìm chủ đề tiếp theo, cô đã chủ động phá vỡ sự im lặng.

Anh nhẹ nhàng quá mức, có một chút ngạc nhiên, một lát sau anh nói: "Có phải chuyện tối qua không?"

"Vâng ..."

"Hẳn là em sợ ba mẹ phiền lòng nên mới không nói  ? Có thể hiểu được, anh hiếm khi nói điều này với bố mẹ sau khi về nhà.

Biểu hiện chu đáo của anh không phải là sai, nhưng Hình Vận luôn cảm thấy rằng nó không phải như vậy.

 "Không phải vấn đề này, anh... anh không tò mò em đã qua đêm ở đâu sao?"

"Có phải ở nhà ông chủ của em?"

"... Sao anh biết?"

"Không phải em vì chuyện công việc mà bị sếp gọi đi sao? Vừa rồi nghe mẹ em kể sơ qua,hình như vì chìa khóa của em đã mất, bố mẹ  trùng hợp lại đi du lịch, anh đoán sếp không thể để em một mình ở đó . "

"À ... đây thực sự là trường hợp, nhưng ..." Cô nói không lên lời.

 "Ông chủ của em là một người đàn ông."

"Chà?" Cuối cùng anh cũng hiểu ý nghĩa của Hình Vận. "Em đang giải thích cho anh à? Em sợ rằng anh  hiểu lầm có gì  xảy ra giữa em và sếp của em?"

"..." nói chung là  hiểu lầm?  Đột nhiên biết rằng bạn gái của mình đã không về nhà cả đêm và lại nói nói dối bố mẹ rằng ở nhà mình qua đêm, kết quả là ở nhà sếp là đàn ông, người bình thường sẽ hiểu lầm.  Cho dù anh anh tức giận hay đưa ra lời chia tay,cô cảm thấy nên làm rõ nội tình 

Chuyện này thực sự là cô ấy đã không xử lý tốt, thiếu suy nghĩ chu đáo, Thậm chí  không nhận ra rằng mình không độc thân,cô nên chú ý, Ngay từ khi bị mẹ vạch trần, cô  đã chuẩn bị tâm lí.

Tuy nhiên phản ứng của Sở Nam lại không giống dự tính của cô, anh bình tĩnh như sự việc không liên quan đến mình.

" Yên tâm, anh sẽ không nghĩ bậy đâu. Nếu em thực sự có gì đó với sếp, em sẽ không đợi đến ngày hôm nay mới yêu nhau, phải không?"

"Nói như vậy cũng đúng, nhưng ..." Thật quá lý trí!  Đây có phải là lý do tại sao rất nhiều cô gái thích các đại thúc?  Trưởng thành và chững chạc sẽ không nóng nảy, có lý sẽ không liên tưởng quá mức. Nghe có vẻ hoàn hảo.

"Nhưng mà cái gì?"

"Không có gì." Nhưng chính cô cũng cảm thấy có gì không đúng, điều đó không giống với tình yêu tưởng tượng ban đầu của cô, lời này có chút khác thường, và đồng thời cô cũng biết rằng tình yêu mà cô tưởng tượng là quá viển vông. Đối với Sở Nam, một người có lý trí quá mức, điều này quả thực không thực tế, không khả thi.  Vì vậy, cô quyết định không nói những lời này,  mỉm cười nói:

 "Đi thôi, đến giờ ăn rồi, món ba em làm rất ngon."

Sở Nam cảm thấy rằng cô có gì đó bất thường, và thậm chí có thể đoán tại sao cô ấy lại như thế.

Theo lí mà nói thì anh  nên lo lắng và thậm chí là đố kị. Giống như trước  kia Thẩm Thanh chỉ là ăn bữa cơm với một khách hàng nam,cho dù  anh biết rõ đó chỉ là công việc, anh vẫn bất chấp đón cô  bất kể anh mệt mỏi thế nào sau khi làm việc.  Còn cố tình thề nguyện đánh dấu chủ quyền trước những người đàn ông không được coi là đối thủ. Thẩm Thanh thường chê cười sự ấu trĩ  của anh  ... Quả thực, điều đó rất ấu trĩ, anh biết, nhưng anh không thể kiểm soát nó.  Thích một người là căn bản trước giờ là không thể khống chế được tình cảm

Nhưng anh đối với Hình Vận ...

Thẳng thắn mà nói, sau khi nghe về tình huống của cô đêm qua, phản ứng đầu tiên của anh hóa ra là - nhẹ nhõm.

May thay, cô không đến tìm anh, nếu không anh thực sự không biết phải làm gì.

Với kiểu suy nghĩ này, ngay cả khi anh ấy biết rằng phản ứng của mình là không đúng, thật khó để diễn giải cảm xúc mà anh nên có khi là bạn trai.

****************************

Cuối cùng là thứ hai!  Lần đầu tiên, Hình Vận cảm nhận được giá trị của tình yêu!

Nghỉ ốm cả tuần này quá khó khăn ...

Kể từ khi Sở Nam đến nhà cô ăn tối, mối quan hệ giữa họ giống như bị đả thông, theo một hướng khiến cô không thể diễn tả được.

Thỉnh thoảng bố mẹ cô mong Sở Nam đến chơi, mỗi lần anh đều đồng ý, nhưng Hình Vận có thể cảm nhận rõ ràng rằng anh chỉ không nỡ khước từ , không thực sự muốn đến thăm cô.  Thực tế, cô bị bong gân thế nào, anh không hỏi một lần.

Điều này khiến cha mẹ Sở Nam bắt đầu rục rịch, chỉ một ngày trước , bố mẹ hai bên gần như đã lên kế hoạch gặp nhau.

May mắn thay, đôi chân của cô  bất tiện, xem như là một cái cớ tốt ...

"Không phải đâu? Cha mẹ anh ta có thể bị dọa vì một cái cớ tệ như vậy không?" Hình Vận cho rằng cái cớ này rất gượng ép, chỉ cần gặp, ăn bữa cơm ở nhà Hình Vận, chân cô cũng không có gì bất tiện gì

"Điều này phải lợi dụng tâm lý của họ một cách khéo léo. Cho dù bố mẹ mình hoặc bố mẹ anh ấy cảm thấy rằng phong tục lễ nghi không thể  bỏ qua,  sợ rằng nếu mình không quan tâm, điều này sẽ đi tong. Dù thế nào cũng phải đặt bàn, sao không thể  chờ  đôi chân của mình bình phục? Đi khập khiễng cũng không thuận tiện cho lắm. "

"Này, cậu đang đối phó với cha mẹ cậu sao." Chỉ vì những rắc rối của cô ấy, Từ Y Y nói rằng cô không thể hiểu được. " Tại sao cậu lại ngăn họ gặp nhau?" Điều này không tốt lắm.   Việc này dường như đã định rồi. Mình nghĩ việc này rất cấp bách. Cậu có thể đưa bố mẹ đi gặp mặt nhau như vậy ? "

"Mình cảm thấy nhanh quá ..."

"Nhanh lên là rất tốt. Theo lời của bà mình, những người trẻ tuổi đang suy nghĩ quá nhiều: Bọn họ thậm chí không nhìn thấy mặt nhau trước khi họ kết hôn.Họ cùng tìm thấy một người mai mối để nói chuyện kết hôn.Dùng bát tự để kết hợp nếu hợp liền kết hôn. Có phải đó là quá cũ không?

Không đợi đến  Hình Vận mở lời, giọng nói của Hạ Kha đột nhiên phát ra từ cửa phòng trà:"Đó là cuộc sống chứ không phải tình yêu."

"..." Hình Vận cảm thấy lời này thật thấu đáo!

"..." Từ Y Y cảm thấy lời này rất khiêu khích!

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz