ZingTruyen.Xyz

Thao Khong Ngung Nghi

- Cảnh Nguyên, con đã luyện xong Thái Cực kiếm pháp chưa?

Thiếu niên thanh tú mặc một bộ trường bào xanh, trên trán điểm chu sa đỏ như máu nghe thấy liền thu kiếm lại, chắp hai tay nghiêm cẩn cúi mình:

- Sư tôn, đồ nhi ngu dốt, mới chỉ hiểu được một hai, xin sư tôn trách phạt.

Thanh Hư chân nhân nghe tiểu đồ đệ nói vậy cũng không trách phạt, chỉ nhẹ giọng ôn nhu xoa đầu cậu:

- Cảnh Nguyên, con mới 18, vẫn còn nhỏ, chỉ cần chăm chỉ tập luyện ắt sẽ thành. Đêm nay là tết Nguyên Tiêu, bảo nhà bếp làm bàn cơm đơn giản, sư đồ chúng ta nói chuyện.

Thanh Hư chân nhân đã sớm đạt tới cảnh giới Tích cốc nhưng vì đồ đệ nên mấy năm nay cứ đến Tết Nguyên Tiêu hắn đều sẽ chuẩn bị một bàn ăn cùng tiểu hài tử nhà mình đón năm mới.

Đáy mắt Cảnh Nguyên sáng rực như chứa đầy ánh sao vui vẻ nắm lấy tay áo của Thanh Hư chân nhân:

- Sư tôn, vậy Ăn cơm xong người có thể dạy con luyện kiếm không?

Thấy đồ đệ nhà mình mong muốn như vậy, Diệp Thanh Tu cũng không nỡ từ chối cậu liền mỉm cười gật đầu.

- Hảo.
----
Đêm đến Cảnh Nguyên vô cùng vui vẻ. Hắn liên tục rót bình Mai Nhưỡng cho sư tôn, nhìn gò má người bị rượu hun đến đỏ bừng, đôi mắt ngập nước mà đáy lòng nhộn nhạo. Hắn mở miệng thử thăm dò 1 tiếng:

- Sư tôn?

- Ưm~

Thấy vậy Cảnh Nguyên niềm vui vẻ mỉm cười. Thật không bỏ công hắn dùng huyết liên ngàn năm đổi lấy rượu nặng từ chỗ sư bá.

- Sư tôn, đêm nay người hãy thuộc về con nhé.

Cảnh Nguyên đứng dậy ôm ngang Thanh hư chân nhân tiến vào phòng. Cả người lên đệm giường mềm mại, ảnh không nhịn được cúi đầu xuống tham lam chạm vào môi của người kia.
Hắn ngậm nút lấy cánh môi hoa của người nọ điên cuồng dặm cắn cho đến khi cả hai cánh môi mỏng bạc màu nhiễm sắc đỏ rực diễm tình như hoa hồng chờ hái mới chịu nhả ra. Lè lưỡi liếm đi sợ chỉ bạc vương trên môi Diệp Thanh Tu, Cảnh Nguyên liền theo đà cạy mở hàm răng của y, đầu lưỡi quét qua từng ngóc ngách hút hết mật ngọt trong miệng, ép đầu lưỡi người kia cùng nhảy múa với hắn. Diệp Thanh Tu bị hôn đến không thở nổi, vô thức dãy dụa nhưng đều bị y giam cầm đến chặt chẽ.

Cảnh Nguyên thở hổn hển, ghé sát vào tai sư tôn mình thì thầm:

- Sư tôn, ngươi là của ta. Là của ta.

Nói rồi liền vươn tay xé mở y phục của người dưới thân.

Làn da trắng nõn loã lồ dưới ánh nến trông giống như thiên chi bạch ngọc, hai đầu nhũ hoa gặp khôn khí lạnh run rẩy đứng lên mặc cho người chà đạp. Đường cong lưu sướng trên cơ thể làm nổi bật lên vòng eo thon gầy, một cánh ta có thể ôm trọn.
Cảnh Nguyên nuốt ực một tiếng, như mãnh thú gặm cắn lấy một bên nhũ hoa phát ra tiếng liếm mút chậc chậc. Yay kia của hắn cũng không nhàn rỗi nhà trượt xuống dưới sờ soạng, nhằm phá đi lớp phòng tuyến cuối cùng.

Thanh Hư chân nhân cảm thấy cả người khó chịu nhưng rượu tiên khiến cho cả người y chẳng có chút sức nào chỉ có khể bất an vặn vẹo, trong miệng tràn ra những tiếng rên rỉ sắc tình:
- Ưm, a,... Ngứa. ... Ưm... Đừng mà.

Đầu ngón tay bỗng nhiên truyền đến một mảnh ướt át, làm cho Cảnh Nguyên giật mình.  Hắn vội buông tha của ngực sưng đỏ của Sư tôn mà nhìn xuống. Chỉ thấy giữa hai chân người, xuất hiện một đoá hao nhỏ xinh chỉ thấy ở nữ giới. Yết hầu hắn giật giật, mạnh mẽ tách hai chân Diệp Thanh Tu ra để nhìn cho rõ.

Hai cánh hoa như cảm ứng được có kẻ nhìn ngắm mình liền bất an co giật, lại không biết vô tình để lộ cảnh đẹp mê hồn bên trong.

Cảnh Nguyên sung sướng nở nụ cười:

- Đây là bí mật của người sao? Vì thân thể này nên mới không chịu để đồ đệ tắm cùng ha.? Sư tôn, người thật tuyệt vời đó. Nếu đã như vậy thì hãy mang thai hài tử của ta đi.

Ngón tay thon dài nhất chí tiến lên liền bị mị thịt co rút từ chối ngoài cửa.  Diệp Thanh Tu cũng vì đau đớn mà nhíu chặt lấy đôi lông mày thanh tú:

- A!! Ưm... Đau, Đau..quá.

Cảnh Nguyên thở dài đút ngón tay vào trong miệng sư tôn mô phỏng theo động tác giao hợp mà khuấy lộng cho đến lúc cả 3 căn ngón tay đều bị y hàm chứ đến ướt nhẹp mới rút khỏi mà từ từ đặt trước của hoa môi.

Hắn chầm chậm đẩy vào ngón đầu tiên, thong thả cọ xát xoay vòng, thi thoảng lại gập lại hay dùng móng tay cào nhẹ vào vách tường non mịm khiên cho Thanh Hư chân nhân vốn chưa trỉa qua chuyện tình dục phải hét lên thất thanh.
Đợi đến khi cả ba ngón tay đã có thể di chuyển trong vách tường nóng ẩm, hắn liền rút ra, thay bằng cự vật của bản thân một nhát thẳng tiến.

Diệp Thanh Tu bị đâm đến hét lớn, đau đớn khiến cả người hắn căng lên, mắt đẹp mở lớn, sau đó điên cuồng vùng vẫy:

- Đau, Đau quá.. Tránh ra.

Nhưng trong hang động chặt hẹp, lại như có vô số miệng nhỏ hút lấy như vậy, Cảnh Nguyên sao có thể từ bỏ sự thoải mái này mà rời đi được. Hắn liền thương tiếc nhìn sư tôn mình, hai tay năm lấy eo nhỏ kéo phập lại khiến cho nghiệt căn chôn vào tận gốc.
Diệp Thanh Tu há to miệng không thể phát ra âm thanh, khoé mắt vì đau đớn mà chảy ra hai hàng lệ trong suốt.

Đồ đệ của y liền cúi xuống, ngậm lấy những giọt lệ ấy rồi thì thầm ngọt ngào bên tai:

- Sư tôn đã hứa cùng ta luyện kiếm mà? Người muốn nuốt lời sao?

Diệp Thanh Hư mông lung lắc đầu nhưng lại không kìm được mà nức nở lên:

- Nhưng.. Đau quá... Ưm... Cảnh Nguyên.. Đau lắm... Tha cho vi sư đi mà.... Hu hu..

Hắn mỉm cười thong thả rút ra, nhưng sau đó liền thẳng tắp đâm vào khiến Diệp Thanh Tu giật nảy A lên một tiếng

- Sư tôn, người xem, miệng nhỏ của người dâm đãng thế này cơ mà. Kỹ nữ thanh lâu cũng đâu thể so sánh được. Hửm?

- Hu Hu.. Đau lắm.. Tha cho sư tôn đi mà... Hu hu...

Trên mắt Cảnh Nguyên hiện lên vẻ vui sướng, hắn thong thả rút ra, lại mạnh bạo đâm vào không cho Diệp
Thanh Tu có cơ hội suy nghĩ, chỉ biết chìm trong biển dục mà hắn mang lại.

- Đau lắm sao? không sao sư tôn. Ta thao ngươi cho đến khi ngươi quen thì sẽ không đau nữa rồi. Tốt nhất là để cho ngươi mang thai con của đồ nhi thì càng tốt. Ai mà ngờ Thanh Hư chân nhân cao cao tại thượng lại có thân thể để cho nam nhân cưỡi chứ.

Hắn vừa nói, dưới thân lại không ngừng vận động khiến cho hạ thân Diệp Thanh Tu dính dớp vô cùng. Huyệt mật không ngừng phun ra dâm thủy theo từng cú thúc mà phát ra tiếng nước òm ọp...

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz