ZingTruyen.Xyz

Thanh Xuan Minh Da No Gi Nhau

Bỏ lỡ lần hai

Tôi không giỏi những hoạt động thiên về chuyện phải xuất đầu lộ diện ở chốn đông người. Người ta nói tôi là mọt sách hay cô nàng vỏ ốc cũng được, tôi chưa từng phản đối chuyện đó. Cách nghĩ của người ngoài đôi khi làm chúng ta buồn, nhưng rồi, mấy ai ở lại thay đổi được những hành vi của mình khiến họ không vừa mắt. Chúng ta chỉ là kẻ qua đường trong cuộc sống của nhau,chưa từng bước vào quá khứ, không có mặt ở tương lai, thì đừng nên để lại phán xét gì.

Wonwoo trong mắt của người khác là người như thế nào, tôi không quan tâm. Trong mắt của tôi, cậu ấy có nhiều ưu điểm, nhưng cũng có khuyết điểm.  Chính là luôn luôn gật đầu trước những yêu cầu dù có lý hay vô lý. Tôi là người lý trí, nhưng lý trí quá lại thành ra cứng nhắc và vô tình.

Tôi vô tình làm tổn thương Wonwoo vì từ chối một yêu cầu rất nhỏ. Thật xin lỗi.

Đầu năm lớp mười một, Wonwoo đề nghị sắp lại sơ đồ lớp học. Wonwoo bảo tôi ngồi cạnh anh để tiện quan sát lớp và nhắc nhở nhau việc của ban cán sự. Tôi suy nghĩ rất lâu rồi từ chối. Thứ nhất, tôi không thể ngồi bàn cuối vì chiều cao khá khiêm tốn. Thứ hai, tôi còn phải kèm nhỏ bạn cùng bàn học văn, vì năm trước điểm trung bình môn văn của nó khá thấp. Wonwoo nói sẽ cho tôi ngồi đầu bàn bên ngoài để dễ thấy bảng, tôi lắc đầu. Wonwoo sẽ nhờ bạn khác kèm cặp môn văn cho bạn cùng bàn của tôi, tôi cũng lắc đầu.


Wonwoo hỏi tôi "Em ghét anh đến mức không thể ngồi cùng bàn sao?". Tôi lại tiếp tục lắc đầu "Không phải, vì em thấy không cần thiết phải chuyển tới chuyển lui. Với lại, trước giờ ngồi bàn đầu, em thấy mọi thứ vẫn tốt!". Wonwoo im lặng trở lại chỗ của mình, tôi biết anh không vui. Nhưng tính tôi là vậy, mất lòng trước được lòng sau. Tôi cứ nghĩ, những thứ nằm ngoài tình bạn, không nhất thiết phải xây dựng bằng gần xa. Nhưng sau này mới biết, khoảng cách bàn đầu bàn cuối, chính là khoảng cách tôi và Wonwoo, vĩnh viễn.

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz