Thân ái, chúng ta ly hôn đi ☑️
11. Bị ốm (1)
Rốt cuộc thì Elisa là ai chứ? Katsuki nghĩ mãi cũng không ra đáp án, lại chẳng có đủ can đảm đến hỏi thẳng Shouto.Cậu từng bắt gặp cái tên này hai lần trước đó. Lần thứ nhất là trên màn hình điện thoại Shouto, lần thứ hai là ở hồ sơ bệnh án. Không có thông tin rõ ràng hay ảnh chụp gì sấc, chỉ độc mỗi cái tên Elisa và chẩn đoán loạn dưỡng giác mạc di truyền được chính tay Shouto đánh giá.Và lần thứ ba Katsuki nghe thấy cái tên đó, chính là từ miệng của đồng nghiệp hắn.Hôm nay cậu có việc, trên đường về sẵn tiện tạt ngang bệnh viện thăm Shouto. Ai ngờ hỏi y tá trực ban mới phát hiện Shouto đã ra ngoài từ sớm sau khi nhận điện thoại từ người tên Elisa."Cô biết Elisa đó là ai không?" Katsuki hỏi nhưng y tá trực ban chỉ lắc đầu."Bên phía bệnh viện gần đây không có lưu lại hồ sơ của bệnh nhân nào người nước ngoài. Sao thế ông chủ, chẳng lẽ bác sĩ Todoroki ra ngoài ăn vụng sao?""Vớ vẩn!" Katsuki bực bội phản bác. Cậu không thích việc nghe thấy người ngoài nói xấu Shouto.Tiếp đó, Katsuki nhấc điện thoại gọi cho Shouto để xác nhận lại mọi thứ nhưng bên kia cứ báo máy bận làm cậu càng thêm lo lắng.Nghĩ kĩ lại thì, chẳng phải trước đó Shouto đã đề nghị li hôn với cậu sao. Nếu không vì Katsuki nói dối về việc có thai thì có lẽ giờ họ đã thực sự đường ai nấy đi rồi. Vậy Elisa đó có lẽ nào... là người tình mới của Shouto?Katsuki lắc đầu nguầy nguậy, phủ nhận cái suy nghĩ thiển cận vừa rồi. Hơn ai hết, cậu cho rằng mình là người hiểu rõ Shouto nhất trên đời. Người đàn ông đó, dù có chết cũng sẽ không phản bội cậu.Kiên trì gần ba mươi phút, cuối cùng cũng nối máy được tới Shouto. Katsuki nắc nỏm chờ đợi, đến khi nghe thấy giọng hắn mới thở phào nhẹ nhõm."Shouto, anh đang ở đâu?" Không đợi Shouto kịp "alo", Katsuki đã nôn nóng lên tiếng trước, trong lòng vẫn ôm suy nghĩ Shouto sẽ không bao giờ nói dối cậu chuyện gì.Vậy mà..."Anh đang ở bệnh viện, sao thế? À, quên báo em là đêm nay anh phải trực đêm, có thể sẽ về nhà trễ." Shouto nói một cách trơn tru. Nếu không phải lúc này Katsuki cũng đang có mặt ở chỗ làm của hắn thì cậu sẽ thực sự tin vào những điều mà Shouto nói."Em đừng chờ nhé."Katsuki đang ngồi ở ghế đá trong khuôn viên bệnh viện, ngước mắt nhìn bầu trời vần vũ mây đen, áng chừng lát nữa sẽ đổ một trận mưa to.Cậu không biết nên nói gì lúc này nữa. Vạch trần Shouto hay... cứ giả vờ không biết hắn đang nói dối. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng chỉ thốt ra một câu không đầu không đuôi."Shouto à, tại sao ngày xưa chúng ta lại lấy nhau vậy?"Shouto ở đầu dây bên kia ngập ngừng.Một lúc sau, hắn trả lời."Anh cũng không biết nữa."Mưa đã bắt đầu rơi, Katsuki nhìn lăm lăm dòng người hối hả chạy đi tìm chỗ trú. Trong phút chốc không biết việc cậu cố gắng kéo dài mọi thứ đến nhường này là quyết định đúng hay sai."Ừ, tôi chỉ hỏi vậy thôi. Anh cứ làm việc tiếp đi."Cậu trả lời rồi tắt luôn điện thoại, không kịp nghe thấy tiếng gọi Shouto vô cùng ngọt ngào ở đầu dây bên kia.Lúc đó thật ra Katsuki muốn hỏi ngược lại hắn "Vậy câu trả lời anh yêu tôi trước kia là thuận miệng nói ra thôi đúng không?"
.:.
.:.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz