15 - FUNeral
Vòm trời sao cao, cao quá!
Hăm hở thắt nút dây thừng,
Tôi tự treo mình lủng lẳng,
Thi thể đu đưa lung tung.
Mặt đất sao rộng, rộng quá!
Hí hửng đào lỗ chôn mình,
Quan tài tôi vừa đóng nắp,
Mưa vội cuốn lấp bùn sình.
Trên kia người người hỉ hả,
Ăn diện đến chơi mộ tôi,
Khóc khóc, cười cười giả lả,
Một ngày cỏ mọc xanh tươi.
Tôi ngáy o o trong huyệt,
Ôi chao! Thấy nhẹ cả đời!
Cảm giác này vô cùng tuyệt!
Chết xong mới được làm người.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz