Warning: rape .
____
"Người ta đồn rằng chỉ vì có người cắm tại khu rừng mà bị 1 kẻ điên giết hại mất, hắn ta không chỉ moi ruột nạn nhân treo lên cây thông mà còn móc mắt để cắm lên mặt đất, không chỉ vậy cái xác còn được chôn nơi mày đang ngồi đây Siwoo""Ahh, shiba-" Siwoo hét lên khi bị thằng bạn từ sau lưng hù, anh đang sợ hãi vì câu chuyện nó kể vậy mà nó lại đi hù anh chết đi được"Này, đùa đấy không vui" "Thôi nào, Siwoo""Thằng Park trêu mày thôi""Đúng rồi, nhát cấy thế""Ah, bọn mày cũng biết tao nhát mà" Cơ thể anh bắt đầu nổi da gà, cơn gió cũng nhẹ thoáng qua khiến anh muốn vào lều nằm..Bỗng từ đầu 1 ánh sáng chiếu vào đám bạn và anh, lũ bạn thấy vậy thì tính hét lên bỗng 1 giọng nói được phát ra, tiếng bước chân cũng gần lại"Tôi là Kim Su-hwan, kiểm lâm của khu rừng này, cũng đã tối muộn, tôi khuyên các anh nên trở về nhà thay vì cắm trại ở đây, có rất nhiều thú dữ và chuyện không hay"Siwoo nhìn cậu trai này, rất quen mắt nhưng không nhớ là gặp khi nào.Cả lũ khi nghe Su-hwan nói thì có chút không đồng ý, nên liền xin cậu cho ở lại đây vì dù gì mọi thứ cũng đã chuẩn bị hết rồi, chẳng biết là như nào nên cậu cũng mềm lòng mà cho "Được rồi, nếu có chuyện gì thì các anh có thể chạy thẳng qua cái biển vàng là thấy khu kiểm lâm, nơi đó có tôi và đồng nghiệp.""Được được""Cận thận nhé" Chỉ là 1 câu nói cận thận nhưng Siwoo cảm thấy lo lắng mà đi đến bên thằng Park, muốn nói với nó về việc nên đi khỏi đây vì cái cậu kiểm lâm kia có vẻ không phải là người tốt."Này, tao đã thấy môi cậu ta nhếch lên khi nói câu đấy, cậu ta có vẻ không phải là kiểm lâm.""Thôi đi, cậu ta có đồng phục kìa ""Nhưng cái đồng phục đấy lạ lắm, không giống...""Thôi vào lều ngủ đi, tao sẽ dập lửa""Ừ" Nói xong anh cùng đứa bạn vô lều cho Park dập lửa rồi vô sau, lều của anh ngủ cùng với 1 Park và Eun nối liền bên cạnh là 2 đứa bạn còn lạiAnh cứ thế nhắm mắt mà ngủ, tuy có chút lo lắng trong mình"uhm, umm... mấy giờ rồi nhỉ.." Siwoo khua tay để mò mẫn, anh chẳng thấy ai nằm bên mình nên vội ngồi dậy thì chỉ thấy mỗi thằng Eun còn thằng Park đâu.Anh mở điện thoại thì bây giờ là 1h34 sáng, anh thấy hơi sợ nên lung lây người thằng Eun dậy, nó ngủ như heo nên cho dù anh kêu mãi cũng chẳng dậy..Anh muốn gọi cho Park nhưng gọi mãi cũng chẳng nghe, anh không dám ra ngoài chút nào, mọi thứ điều rất tối và khiếp anh khá sợ"Eun, Eun, dậy dậy đi""Tch, gọi cái gì.""Thằng Park đâu rồi""Đi đái rồi""Không, không phải""Tch, im đi tao cần ngủ""Mẹ, thằng Park nó đi đâu tận 30p rồi""...""Dậy đi, thằng này" Siwoo kêu nó mãi nhưng chẳng thấy nó dậy, anh cũng vì sợ đi 1 mình nên chỉ dám nằm xuống mà cầu nguyện cho mọi chuyện yên ổn rồi chìm vào giấc ngủ.*Woah, woah..*"Uhm, Eun ...." Anh đưa tay vời qua vời lại người bên cạnh nhưng chẳng thấy ai đâu, bỗng bật dậy nhìn ngó xung quanh cũng không 1 ai ở trong lều."Eun, Park, Minji, Seung .." "Bọn mày đây rồi..""Không vui đâu!" Anh hoảng sợ mà chùm khăn xung quanh, rồi gọi tên từng đứa bạn của mình, lục tìm điện thoại thì chỉ mới 3h24 sáng, giờ này anh không dám ra ngoài đâu, sợ chết đi được "Bọn tao đốt lửa ngoài này" Bỗng tiếng nói từ đâu vang ra bên ngoài, anh hơi lo lắng và thắc mắc vì sao lại đốt lửa giờ này, nhìn qua tấm lều cũng không thấy ánh sáng lắm.. có khi nào."Khuya rồi, vào đây ngủ đi""Thôi mào Siwoo, ra đây đi"Anh biết giọng nói kia không phải là người bạn của anh, nó trầm và khô khan, anh sợ hãi đến chừng nào liền móc điện thoại ra, khổ nỗi cả sóng cũng không có gọi cũng không đượcLàm sao đây, anh không muốn ngồi yên chờ chết nhưng nếu đi ra ngoài có lẻ anh cũng sẽ chết mất."Mình.. mình.m mình sẽ chết sao" Anh run rẩy mà nói lắp bắp, anh sợ cuộc đời mình sẽ kết thúc từ đây, hối hận vì đã đi cắm trại cùng bọn bạn, nhưng quá muộn rồi anh có hối hận cũng chẳng được Giờ anh chẳng còn cách nào trốn thoát, đành thức chờ tới sáng mà thôiHiện giờ chỉ là 3h55.Nhưng, nhưng mà sao cơ thể anh giờ mệt quá, anh cố gắng tỉnh táo nhưng không thành cơn buồn ngủ bỗng dưng ập đến khiến anh rơi vào trạng thái dừng hoạt động, làn khói trắng cũng dần bốc hơi theo cơn gió.__"..ai.. ai.. là ai đó..""Eun, Park, Minji, Seung.. có.. phải bọn mày không""Đừng làm vậy...""Thả tao ra,.. đùa không vui!""... đừng đùa... như vậy.. " Anh cố gọi tên từng người bạn, anh mong rằng nó chỉ là trò đùa."Hic, uhm.. bỏ ra.. " "Âhh, ah, uhm hic hic""L-làm ơn..""Đừng, đừng Ah""Đừng mà.. đừng.. làm ơn.. làm ơn" Anh cảm thấy phía dưới mình đang bị xâm nhập, cơ thể bỗng đỏ ửng, nỗi đau từ phía dưới do vật lạ cho vào khiến anh không tự chủ mà hét lên, van xinMặc dù anh đã đau đớn cho tới bật khóc nhưng người ấy vẫn không có dấu hiệu dừng lại."D-dừng đi mà.. hic.. làm ơn..""Tôi tôi xin cậu..., tha cho tôi.. hic..ah umh""Không, không ah.. uhm.. Hic."Kim Su-hwan đang nhìn tình yêu bé nhỏ của mình, chỉ có cậu mới được nhìn thấy anh như này mà thôi.Nói sao nhỉ, chỉ là cậu đơn phương anh còn anh thì trêu đùa cậu, trái tim cậu đã bao lần bị tan nát vì anh. Vì anh mà cậu hoá điên hoá quỷ, cũng vì anh mà tất cả cậu có luôn thuộc về anh.Cậu yêu anh đến chết, đến điên cuồng nhưng anh chỉ coi cậu là trò đùa."Su-hwan, em đừng có nghĩ anh yêu em thật ?"
"Chúng ta chỉ là mối quan hệ giúp đỡ""Mối quan hệ giúp đỡ là sao chứ?""Em sẽ hiểu thôi" "Hah. Siwoo, anh thật sự chưa yêu em sao?""Ừ chưa" Cậu vẫn luôn nhớ cái ngày anh rời bỏ cậu để lại cậu nhóc mới lớn bước vào tình yêu va phải người như anh thì trái tim có làm bằng đá thì nó cũng phải nát ra từng mảnh."Siwoo.. anh vẫn thơm như ngày nào""Hic.. không, dừng lại đi.. đừng ...""Miệng anh thì xin dừng nhưng cái lỗ thì xin thêm.""Cậu.. cậu là ai.. hic..""Làm ơn.. trả lởi tôi... hic.." "Ah.. Ah.. uh."Anh nằm dưới thân cậu, thân thể mềm xèo đang được nhấc bỗng bởi Su-hwan, đôi tai đang không ngừng đỏ lên, cơ thể cũng nóng bỏng đến nhường nào.Siwoo rất gầy vì vậy có thể thấy cả phần xương nhô lên của anh khi anh lên đỉnh, đôi môi căng mọng đang không ngừng chảy nước và cả đôi mắt cũng vậy, cậu cùng cậu nhỏ của mình tiến vào rồi lại ra khiến Siwoo phải kêu gào đến bao lâu, đôi chân của anh bị cậu nhấc lên thành chữ V, có thể thấy cái lỗ vừa bị bắn tinh vào đang nuốt chửng lấy những thứ của cậu, thật là đồ quỷ.Cậu đưa miệng mình dùng chiếc lưỡi này liếm trọn từng nơi làm anh run lẩy bẩy ỉ oi kêu rên, làm sao có thể quên núm xinh được, tay kia cậu mò mẫm đến nơi mà véo nó lại đến nổi sưng vù, anh đau chỉ có thể khóc và xin dừng lại nhưng đời nào cậu lại dừng khi đang ăn 1 bữa ăn ngon như này.1 lần nữa cậu lại bắn vào trong cơ thể anh và rồi anh cũng bắn tinh dịch hoà trộn trên ga gường, anh mệt mỏi không biết đã bao lâu nhưng cậu thì biết. Đã hơn 2 tiếng rồi, cậu vẫn còn muốn còn anh thì đã ngủ mất, giờ đây chỉ có cậu và thân thể Siwoo đang cuộn tròn trong bàn tay mình, anh vẫn nhỏ con và mềm như ngày nào"Hah, 4 người bạn của anh khoẻ thật." cậu thì thầm vào tai anh, nụ cười cũng dần hình thành.