nắng.
title: nắng.
written by: ham
category: oneshot, lowercase, ooc
cast: hanaori kotoha ✘ shiba takeru
note:
-đây chỉ là một chiếc fic mình dành tặng cho các shipper takekoto, yêu cầu không reup nhé!
-cấm cmt đục thuyền dưới mọi hình thức
-đọc xong nhớ vote đầy đủ nhé, vì dù sao đây cũng là công sức của mình
-vì mình không chuyên mảng văn xuôi nên viết còn khá lộn xộn, mong mọi người cmt góp ý chứ đừng chửi mình ạ
-vừa nghe nhạc vừa đọc nhé!
-idea by: psycotine
-quan trọng là chúc mọi người ngày tốt lành ạ
✘✘✘
"nhưng... vì anh là nắng, dẫu có đẹp đến đâu thì em cũng chẳng thể nào nắm lấy được"
✘✘✘
"anh takeru ngầu lắm!"
"anh takeru cười đẹp như nắng vậy!"
em, một tiếng takeru, hai tiếng takeru
em, hàng ngày ôm lấy tương tư về chàng trai tên takeru với nụ cười như vạt nắng ấm ấy
và em, tự mình đa tình những hơn 5 năm trời
chị mako bảo em ngốc lắm, chị chán ngấy với việc em lúc nào cũng nhắc tới anh rồi lại tự "hành hạ" mình bằng những câu chuyện do chính em nghĩ ra. em mặc kệ, vẫn cứ ôm cái mối tương tư ấy, em cười một mình, khóc một mình, vui một mình, buồn một mình, nghĩ về anh cũng vẫn chỉ có một mình em.
em gặp anh lần đầu vào một ngày đông, cái lạnh bao trùm cả tokyo rộng lớn mà lòng em thì trĩu nặng bao phiền muộn, bất chợt em "bắt" được nụ cười anh, tựa tia nắng nhỏ len lỏi giữa đám mây mù đen kịt làm thổn thức cả con tim em.
dẫu biết người là tia nắng nhưng cớ sao em vẫn muốn nắm lấy...
[...] em, của những ngày ấy là đứa trẻ với những suy nghĩ non nớt, ngây ngô đắm chìm vào những suy nghĩ về anh. em lặng lẽ theo đuổi anh, mỗi ngày dâng thêm một chút yêu thương dành cho chàng trai shiba nọ - người mà năm ấy em xem như là tất cả
những chiếc kẹo, hộp sữa, cơm nắm hay chỉ đơn giản là từng mảnh giấy không đề tên gửi gắm chút ít tình cảm của em đều từng ngày được em lén đặt trong hộc bàn. nhưng dù có lớn bé đi chăng nữa, đó cũng là tất cả tấm chân tình của em, của một con ngốc chỉ vừa chạm ngưỡng 16
anh, sáng chói như ánh nắng của những buổi trưa hè. đúng nghĩa của nắng, anh khiến bao "bông hoa" xinh đẹp phải nhìn theo. họ tài hơn em, xinh hơn em, rực rỡ hơn em, chắc chắn anh sẽ để ý một trong số họ, không phải em. em, tựa như mặt đất lạnh tanh chẳng ai quan tâm, chỉ chờ ánh nắng xua tan đi giá lạnh nơi em.
nhưng... vì anh là nắng, dẫu có đẹp đến đâu thì em cũng chẳng thể nào nắm lấy
[...]
anh bước vào cuộc sống em, thắp lên trong em biết bao hi vọng nhưng rồi cũng tự tay anh tạt nước dập tắt đi hi vọng ấy.
không. tự em đa tình, tự nhen nhóm chút lửa tình
sự thật không thể chối cãi
anh ơi liệu có vui khi tận mắt nhìn thấy người mình thương vò nát từng mảnh giấy mang cả tấm chân tình mà hàng ngày em đều lén đem cất trong ngăn bàn? những mảnh giấy nhàu nát, trái tim em cũng bị nhàu nát theo. anh vội vứt những mảnh giấy ấy đi, vô tình mang cả sự chân thành của em đi theo, thứ mà em chỉ dành riêng anh.
[...]
hôm ấy trong mắt em, bầu trời toàn mây mù xám xịt dù có xanh trong. em chẳng còn muốn để tâm, liếc nhìn những sợi nắng vương trên những nhành cây. lạc lõng; vô vọng; vụn vỡ. sau tất thảy thì những cảm giác ấy đều mình em hứng chịu
chẳng có ai có thể hứng trọn cả trời nắng gọn vào lòng bàn tay mình...
em chợt nhớ chị mako từng nói "chị không thể ôm hết tất cả, chỉ có thể chọn bỏ đi một vài thứ". khi ấy nước ứa đầy trên đôi mắt chị.
em vẫn nhớ chiều hôm nọ, chị đứng khóc trong bếp, vứt tạp dề và sách nấu ăn vào thùng rác. chị đã chọn chạy theo công việc thay vì trở thành vợ và làm nội trợ
rời bỏ
em mệt lắm, em đã nhận ra bản thân kiệt sức từ rất lâu rồi. ngoan cố theo anh suốt 5 năm dài dằng dẳng, bây giờ em phải nghỉ ngơi. em không muốn làm con bé suốt ngày phải lẽo đẽo theo sau anh nữa. tại sao em phải tiếp khi đã biết rõ cả hai sẽ chẳng bao giờ có duyên có nợ cùng nhau?
shiba takeru
cái tên ngày nào em cũng nhắc đi nhắc lại từ nay sẽ bị em "cho ra rìa", có lẽ là cả đời. em sẽ cố không nhắc đến anh nữa. cố bỏ qua những suy nghĩ về anh. quên đi cái nụ cười tựa như nắng của anh. gạt bỏ thói quen khó bỏ của mình là thích anh sang một bên...
sau này em sẽ không phải dành tiền tiêu vặt mua đồ ăn rồi lén lút cho vào ngăn bàn anh nữa, em không cần phải cố gắng dậy thật sớm để được đi cùng đường với anh, em cũng không tỏ ra ghen tức hay giận dỗi khi cô nào đó lại gần anh... mà thay vào đó em sẽ tập yêu bản thân hơn, bù đắp cho những ngày tháng phải chịu nhiều tổn do tự bản thân mình gây nên chỉ vì quá thương một người.
và em còn học được rằng những chuyện mình đã từng làm trong quá khứ thì hãy để nó tan biến dần đi. em đã làm được và chắc chắn rằng anh cũng vậy. chẳng ai muốn quay đầu lại khi phía trước đang rất đẹp đẽ.
anh nhỉ?
thích anh như là một bài học để đời...
bài học của nắng.
✘✘✘
iu thưn tất cả mọi người ^^
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz