ZingTruyen.Xyz

Taekook Luan Hoi 2 Hoan

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Kim Thái Hanh, Đường Vân Ti, Lộ Nam và kiến trúc sư đều ở trong căn phòng bí mật của chú hề, nhưng bọn họ liếc mắt nhìn qua, lại không có phát hiện cánh cửa nào.

Cho nên, đây lại là một căn phòng bí mật cần tìm cánh cửa của căn phòng.

Kim Thái Hanh sờ đầu nhỏ của búp bê quỷ, nói: "Hai người một tổ, chia nhau ra tìm kiếm."

Ba người khác nghe vậy gật đầu.

Dựa theo sự phân công trước đó, Đường Vân Ti và Kim Thái Hanh một tổ, Lộ Nam và kiến trúc sư.

Hai bên chia nhau từ hai phương hướng tiến vào trung tâm của căn phòng chứa đầy chú hề.

Bên cạnh căn phòng bí mật này còn tốt hơn một chút, nhưng ở trung tâm căn phòng bí mật có rất nhiều bóng bay lơ lửng, mỗi quả bóng có hình đầu chú hề, treo một nụ cười thật tươi, lảo đảo lắc lư.

Đôi khi quả bóng bay lắc lư và quay lại, khuôn mặt chú hề đối diện với Kim Thái Hanh, Đường Vân Ti, Lộ Nam và kiến trúc sư, có vài phần cổ quái.

Mọi người vừa đi vừa muốn tránh những quả bóng bay này, tránh chạm vào.

Nhưng vào lúc này, một số hộp nhạc chú hề đặt trên mặt đất đột nhiên phát ra âm thanh, tiếng nhạc quỷ dị đột nhiên truyền ra từ trong đó, hơn nữa còn kèm theo tiếng cười hi hi ha ha.

Đó rõ ràng là tiếng cười của chú hề, có đôi khi xuất hiện ở bên hộp nhạc này, cũng có đôi khi lại xuất hiện ở bên kia.

Kim Thái Hanh, Đường Vân Ti bốn người lập tức dừng chân, cảnh giác nhìn về phía xung quanh.

Kiến trúc sư chỉ cách Lộ Nam hai bước, ngay khi anh ta đang cảnh giác nhìn về phía hộp nhạc chú hề phát ra tiếng nhạc quỷ dị, một quả bóng nhỏ màu đỏ đột nhiên lăn ra khỏi chiếc tủ sơn màu hồng nhạt.

"Lộc cộc".

Quả bóng đỏ dội đến bên chân kiến trúc sư.

Lộ Nam ánh mắt nhìn theo thanh âm, lập tức cảnh giác trong lòng, vừa hét để kiến trúc sư né tránh vừa duỗi tay kéo lấy cánh tay kiến trúc sư, kéo anh ta đi nơi khác.

May mắn động tác của Lộ Nam kịp thời.

Ngay khi quả bóng màu đỏ nảy đến chân kiến trúc sư, nó phát nổ trong vòng chưa đầy hai giây, sau đó đột nhiên nổ, phun trào ra sương khói màu đỏ.

Kiến trúc sư tuy rằng có tránh, nhưng cổ chân vẫn cứ lây dính một chút sương khói màu đỏ thẫm.

Kiến trúc sư chỉ cảm thấy mắt cá chân bị đau xuyên thấu tim, anh ta hét lên một tiếng, gần như không đứng vững.

Nhưng kiến trúc sư biết rằng trong tình huống này mà ngã thì chỉ khiến cho nhiều bộ phận trên cơ thể bị khói cuốn lên.

Vì vậy, anh ta cố nén đau, kéo mạnh Lộ Nam nhanh chóng rời khỏi phạm vi khói đỏ thẫm xuất hiện sau khi quả cầu màu đỏ nổ tung.

May mắn thay, làn khói đỏ thẫm này chỉ tồn tại một thời gian rồi biến mất không dấu vết.

Nhưng xem cổ chân của kiến trúc sư, phần bị khói bao phủ đã bị ăn mòn một tảng lớn, máu tươi đầm đìa, máu thịt mơ hồ.

"Anh thế nào?" Lộ Nam hỏi.

Kiến trúc sư trên trán đổ mồ hôi, rõ ràng đang cố nén đau đớn, sống lưng cũng ướt đẫm mồ hôi.

Anh ta lắc đầu, nói: "Còn tốt, tôi có thể chịu đựng."

Ngay khi Kim Thái Hanh và Đường Vân Ti nhìn về phía kiến trúc sư, một mô hình chú hề đằng sau Đường Vân Ti bỗng nhiên giật giật đôi mắt.

Mô hình chú hề này rất cao, mặc bộ quần áo chú hề khoa trương và đôi ủng màu xanh đỏ, trên mặt có lớp bột phấn dày, môi đỏ, mũi tròn đỏ và mái tóc xanh lục.

Đôi mắt của chú hề cũng là một loại phấn mắt màu xanh và màu đỏ, một họa tiết đặc biệt được vẽ xung quanh mắt.

Khi không cử động, đôi mắt của mô hình chú hề này dường như vô tri vô giác, không ai có thể tưởng tượng được thật ra hắn vẫn còn sống.

Chú hề đang làm những động tác khoa trương, một cánh tay giơ lên

và cánh tay kia hạ xuống, như thể đang thể hiện điều gì đó, tư thế này rất khó vẫn luôn duy trì, chỉ một lúc sau, cánh tay sẽ trở nên vô cùng nhức mỏi.

Nhưng đám người Kim Thái Hanh đã xuất hiện trong căn phòng bí mật này rất lâu, nhưng chú hề vẫn không nhúc nhích, trách không được đều đã đi đến gần, nhưng không có người phát hiện mô hình này là Mạch Khắc nguỵ trang.

Lúc này, đôi mắt chú hề Mã Khắc đầu tiên là xoay chuyển, sau đó, một cánh tay giơ lên cũng giật giật, bàn tay đeo găng tay trắng của hắn hơi chuyển động, trong lòng bàn tay hiện một khẩu súng gỗ đồ chơi.

Khẩu súng đang chĩa thẳng vào Đường Vân Ti ở đối diện.

Ngay khi chú hà Mạch Khắc bóp cò súng, Kim Thái Hanh dường như đã nhận ra, đưa tay kéo Đường Vân Ti sang một bên.

Dây điện bắn ra từ khẩu súng gỗ rơi xuống mặt đất, lập tức phát ra tiếng xèo xèo, dòng điện không nhỏ, thậm chí có thể nhìn thấy bằng mắt thường những vòng cung màu xanh.

Có thể tưởng tượng được đến, nếu thứ này dừng trên người sẽ có bộ dáng như thế nào.

Sau khi Kim Thái Hanh túm Đường Vân Ti, búp bê quỷ ngồi trên cánh tay khác của anh chống tay nhỏ nhảy dựng, đánh úp về phía chú hề Mạch Khắc.

"Hì hì." Chú hề Mạch Khắc linh hoạt nhảy ra phía sau, một bàn tay khác lại xuất hiện một khẩu súng.

Cùng lúc đó, những quả bóng bay lơ lửng xung quanh cũng chuyển động, đồng loạt di chuyển đến phía Kim Thái Hanh, Đường Vân Ti bốn người.

Ngay khi cuộc khủng hoảng trong căn phòng bí mật của chú hề lần đầu tiên xuất hiện, một bên chiếc lều xiếc bị mở ra, một bóng người bước ra

Người đến là đoàn trưởng đoàn xiếc thú Mã Nhĩ Tư.

Tuy rằng không biết hiệp ước rốt cuộc đã bị ai lấy đi, nhưng Mã Nhĩ Tư vẫn có thể tự do đi lại đến bất kỳ căn phòng bí mật nào của thành viên.

Hiện tại căn phòng bí mật có nhiều người đột nhập chính là chú hề Mạch Khắc.

Mã Nhĩ Tư tất nhiên cũng muốn đến đây.

Chú hề Mạch Khắc phát hiện Mã Nhĩ Tư, vài bước đã nhảy qua đó, cười hì hì nói: "Như thế nào, đoàn trưởng đến chỗ tôi để tìm hiệp ước sao?"

Xem ra chú hề Mạch Khắc cũng hiểu rõ ý đồ của Mã Nhĩ Tư.

Đoàn trưởng Mã Nhĩ Tư liếc nhìn chú hề Mạch Khắc một cái, râu mép nhếch lên, ông ấy như gợi lên ý cười, nói: "Mau giết những kẻ đột nhập này đi, đoàn xiếc thú mới có thể nhanh chóng khôi phục bình tĩnh."

"Tôi tới đây, là để giúp ngươi."

Đoàn trưởng Mã Nhĩ Tư tránh nói về hiệp ước.

Chú hề Mạch Khắc nghe vậy cười hì hì vỗ bàn tay: "Đoàn trưởng muốn mở ra căn phòng bí mật của mình sao, hì hì, lúc này sẽ chơi vui hơn."

Kim Thái Hanh không khỏi nhướng mày.

Và những lời của chú hề Mạch Khắc cũng bị đám người Lộ Nam, Đường Vân Ti nghe được nhíu mày.

Căn phòng bí mật của đoàn trưởng đoàn xiếc thú?

Dường như có một ý nghĩa khác trong lời nói của chú hề Mạch Khắc .....

Cái gì gọi là muốn mở ra?

Bọn họ hiện tại không phải đang đứng trong căn phòng bí mật của chú hề Mạch Khắc sao?

Không đợi Kim Thái Hanh, Đường Vân Ti đám người phản ứng, một bên căn phòng này đã bắt đầu biến hóa, kéo dài, phạm vi căn phòng cũng được mở rộng, sắp dung hợp với một căn phòng bí mật khác đột nhiên xuất hiện.

Không, có lẽ không phải dung hợp, mơ hồ còn ẩn chứa bộ dáng trùng lặp khác.

Kim Thái Hanh nói: "Căn phòng bí mật của đoàn trưởng đoàn xiếc thú xem ra là ...."

Kim Thái Hanh nhạy bén nhận thấy căn phòng bí mật của Mã Nhĩ Tư là cái gì, nhưng anh còn chưa kịp nói ra, bên cạnh lều trại trong phòng chú hề Mạch Khắc xuất hiện một lỗ hổng.

Ngay sau đó, một bóng người cao lớn xuất hiện từ trong đó kéo theo thứ gì đó trên tay.

Lại tới?

Kiến trúc sư thấy thế, lông mày của anh ta nhảy dựng lên.

Nhưng khi nhìn rõ thứ đang kéo trên tay của dáng người cao lớn này, vẻ mặt anh ta đột nhiên thay đổi.

Chỉ thấy bóng người cao lớn thế nhưng trong tay đang kéo hai khối thi thể đẫm máu —— đúng là tiểu Mẫn và nhà nghiên cứu.

Sau khi "Bác sĩ thú y Khải Tư" kéo người vào căn phòng bí mật, hất lên hai tay, hai "Thi thể" xụi lơ trên mặt đất.

Ông ta cười lạnh vài tiếng, nói: "Giết hai con sâu nhỏ."

Lộ Nam và kiến trúc sư không biết Điền Chính Quốc sử dụng đạo cụ cấp C ngụy trang thành NPC, nghe vậy vừa kinh vừa giận.

Lộ Nam càng không dám tin tưởng Phác Chí Mẫn đã chết, thân thể khẽ run lên, vẻ mặt đau khổ cùng tức giận.

Nhưng vào lúc này, bóng người cao lớn vứt bỏ hai thi thể kia đột nhiên nhìn về phía anh ta, một đôi mắt màu vàng nhanh chóng chớp một chút.

Lộ Nam đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó phản ứng lại, không quá thích hợp..... Có thể nói Phác Chí Mẫn là người rất thông minh, cho dù trước mắt có anh ta có "Thi thể", Lộ Nam cũng không tin Phác Chí Mẫn đã chết.

Hơn nữa, sau khi đôi mắt kia chớp xong, Lộ Nam cẩn thận quan sát tiểu Mẫn, phát hiện rằng trên đầu cậu ấy vẫn còn đeo một chiếc băng đô có tai gấu nâu.

Đây là đạo cụ, sau khi hành khách chết, đạo cụ là sẽ biến mất.

Nhưng giờ phút này đạo cụ còn ở, điều này có nghĩa là....

Lộ Nam tâm tư quay lại, nhưng trên mặt cũng không có biểu hiện gì khác lạ, vẫn là biểu hiện vẻ mặt đau buồn và tức giận như trước.

Và anh ta cũng không dấu vết chú ý tới Kim Thái Hanh và Đường Vân Ti, cũng phát hiện ra một chút manh mối.

Sự tức giận trên khuôn mặt của hai người là có, nhưng tuyệt đối không có đến mức tận cùng.

Nếu những người không biết mối quan hệ đồng đội giữa họ, khi nhìn thấy vậy, họ có thể sẽ không tìm thấy bất cứ điều gì, họ chỉ nghĩ rằng hành vi này là bình thường.

Nhưng trong lòng Lộ Nam biết, nếu Phác Chí Mẫn hoặc Điền Chính Quốc thật sự xảy ra chuyện, hai người bọn họ nhất định sẽ không có biểu hiện "xong chuyện" như vậy.

"Bác sĩ thú y Khải Tư" đứng xa hơn với đoàn trưởng đoàn xiếc thú Mã Nhĩ Tư và chú hề Mạch Khắc.

Sau khi ông ta bỏ xuống hai "Thi thể" liền đi về phía hai cái NPC.

"Bác sĩ thú y Khải Tư" nói: "Đoàn trưởng, Lôi Nạp Đức đã chết."

"Ông ta là bị hai kẻ đột nhập này giết chết, cuối cùng, Lôi Nạp Đức cũng làm cho bọn họ bị thương nặng, nên tôi mới tìm được cơ hội giết chết bọn họ."

Nghe thấy phó đoàn trưởng Lôi Nạp Đức đã chết, đoàn trưởng đoàn xiếc thú Mã Nhĩ Tư trên mặt không khỏi hiện lên ý mừng.

Ha ha chết rất tốt a.

Mã Nhĩ Tư nói: "Ngươi tới vừa lúc, giết chết những kẻ đột nhập này đi, ai có thể tìm được hiệp ước trước thì có thể trở thành phó đoàn trưởng đời tiếp theo."

Chú hề Mạch Khắc nóng lòng muốn thử.

"Bác sĩ thú y Khải Tư" thoạt nhìn cũng kích động, làm như nhất định phải được.

Và căn phòng bí mật thứ hai cuối cùng đã chồng lên căn phòng bí mật của chú hề dưới sự điều khiển của người đứng đầu Mã Nhĩ Tư, đây không còn là sự hợp nhất đơn giản của hai căn phòng bí mật của đoàn xiếc nữa.

- lấy ra một cái ví dụ, đơn giản giống như hai sợi dây cạnh nhau, không bắt chéo, chỉ chạm vào nhau.

Sự chồng lên là hai sợi dây ban đầu không liên quan được đan lại với nhau để tạo thành một mẫu mới, đây đã không chỉ là 1 cộng 1 bằng 2, mà còn nhiều hơn 2.

Căn phòng bí mật mới này chắc chắn sẽ thể hiện sự cho leo thang của nguy hiểm.

Dưới sự điều khiển của đoàn trưởng đoàn xiếc thú Mã Nhĩ Tư, sự hợp nhất của hai phòng không thể bị dừng lại.

Bởi vậy, sau khi nhìn thấy một NPC xuất hiện, còn mang đến hai thi thể của kẻ đột nhập, những kẻ đột nhập còn lại giống như là nóng nảy, tấn công về phía Mã Nhĩ Tư và vai hề Mạch Khắc.

Ngay sau khi Kim Thái Hanh ra tay, Điền Chính Quốc lui sau Mã Nhĩ Tư và vai hề Mạch Khắc nửa bước, cũng tấn công hai cái NPC này.

"Ba" —— vừa rồi còn nằm trên mặt đất giat vờ làm thi thể Phác Chí Mẫn và nhà nghiên cứu đột nhiên nhảy dựng lên.

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz