Taegyu Giai Nhan Tuong Chung Ngay Truoc Mat
Kể từ sau khi Thôi Phạm Khuê hạ sinh, đến nay tiểu tử Thái Phúc đã được 5 tháng tuổi. Vì là giọt máu của Hoàng Đế với người mà ngài yêu thương, nên trong hoàng cung ai ai cũng yêu quý đứa trẻ. Đối với điều này Thôi Phạm Khuê rất hạnh phúc, y luôn bế bồng con không rời, khiến cho Khương Thái Hiển nhiều lúc cũng ghen tức với chính đứa con của mình.Trịnh tướng quân và Hứa Ân Khải cũng thường xuyên cùng nhau tới thăm em bé, sau đó khi đi về thì to nhỏ với nhau:"Ngươi thấy không? Thôi công tử thành công sinh hạ tiểu hoàng tử rất dễ thương. Ngươi phải nhanh chóng làm ta mang thai rồi sinh ra một đứa nhóc siêu cấp đáng yêu như ngươi vậy"Trịnh Lý Đế nói xong, tầm mắt liền di chuyển đến eo Ân Khải, bàn tay cũng không yên phận, nhẹ nhàng đặt tay lên đó bóp vài cái.Đương nhiên vị tướng quân tiếng tăm lừng lẫy này liền bị lão công của mình đánh kêu vang trời. Đúng quả thực sau khi sinh Thôi Phạm Khuê có béo lên. Tuy gương mặt không thay đổi nhưng dường như mỡ ở cơ thể đều tập trung tất ở vùng ngực và mông. Khương Thái Hiển hớn hở lắm, sơ hở tí là lao vào xoa bóp ngay. Thôi Phạm Khuê cũng có sữa như nữ nhân. Vì vậy nên vùng ngực của y ngày càng đẫy đà, hơn nữa để cho Thái Phúc bú sữa dễ dàng, y thường mặc những bộ y phục mỏng như phơi hết ra lồ lộ, càng khiến Khương hoàng đế sôi máu hơn.Hôm nay, Thôi Phạm Khuê ngồi bế con ở hoa viên, một cung nữ dâng trà tới. Y đang khát, liền cầm lấy tách trà, uống một hơi, không nhìn thấy ánh mắt khác thường của cung nữ đó đang nhìn y. Không sai, trong ấm trà đó có thuốc. Nhưng không phải là thuốc kịch độc, vì nếu bị phát hiện thì chắc chắn cung nữ đó sẽ bị tru di cửu tộc. Thuốc ở trong đó là thuốc mê.Cung nữ là người trong tẩm cung của Thôi Phạm Khuê trong suốt 1 năm qua, nhưng do đám người của Trầm Lan ép buộc, yêu cầu cô ta cho một lượng thuốc vào trà, rồi dâng cho Phạm Khuê uống. Nếu hoàn thành, thì mẹ và em gái của cô ta sẽ được yên ổn. Vì không muốn liên luỵ đến gia đình, cung nữ đó đành yên phận làm theo.Một lúc sau, Thôi Phạm Khuê cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, liền bảo với nhũ mẫu bên cạnh:"Ta thấy hơi buồn ngủ, giờ ta sẽ về cung nghỉ ngơi một lát. Ngươi hãy chăm sóc Phúc Nhi giúp ta"Nhũ mẫu vâng lời, bèn đỡ lấy đứa trẻ, sau đó bế đi vào trong. Còn Thôi Phạm Khuê, y chậm rãi bước về phía tẩm cung của mình. Hai mí mắt càng ngày càng nặng trĩu khiến y bước đi lảo đảo, không kịp vào đến giường, y đã nằm xuống tháp được đặt giữa phòng, còn khó chịu đuổi hết các cung nữ đi, chỉ còn mình y trong phòng. Lúc ấy mắt y đã thực sự nhắm nghiền.Cung nữ vừa dâng trà lén nhìn qua cửa phòng, thấy Thôi Phạm Khuê đã ngủ say, liền lén lút đi qua đường sau tới cung của Trầm Lan bẩm báo tình hình."Ha ha ha, tốt lắm, kế hoạch của bổn cung sắp thành công rồi" Trầm Lan ngôi vắt chân, cầm quạt phe phẩy, giọng điệu vô cùng đắc ý."Nhưng thưa nương nương...tại sao nương nương không trực tiếp hạ độc Thôi tài nhân?" Hạ nhân bên cạnh hỏi nhỏ nàng."Ngu ngốc" Trầm Lan đóng quạt trên tay lại"Hắn từ khi sinh tiểu quỷ kia ra, Hoàng thượng cho ngự y luôn túc trực ở đó, đồ ăn đồ uống đều được thử độc qua. Thị vệ nhất mực cũng ở bên cạnh y, có bất cứ tình hình gì Hoàng thượng đều biết hết, chẳng may nếu bị phát hiện, thì cái mạng của đám phi tần cũng khó mà giữ được""Nương nương anh minh!""Nhưng mà thuốc bổn cung sai người bỏ vào trà của hắn, đó chỉ là thuốc mê lượng lớn, ngoài khiến an thần ra không hề nguy hại. Tất nhiên thái y cũng không thử được thuốc ấy" Trầm Lan nói xong, liền mỉm cười "Hơn nữa hạ được Khương Thái Thành, ca ca của ta cũng nhổ được cái gái trong mắt"Ca ca của Trầm Lan chính là Phạn thân vương, tên thật là Trầm Mã Tuỳ. Hắn ta có một đầu óc cực sắc bén, hơn nữa lợi dụng muội muội của mình làm phi tần trong cung, đã có một thời gian hắn làm mưa làm gió, kết gian với hoạn quan trong triều, lén lút làm biết bao điều sau lưng Hoàng thượng. Tuy nhiên đã bị vương gia Khương Thái Thành phát hiện, liền bị xử giam vào địa lao 5 tháng. Tưởng như đã ăn năn hối cải rồi, nhưng trong đầu hắn ta vẫn còn ý muốn trả thù Khương Thái Thành.Nàng cho gọi cung nữ bê trà lúc nãy vào "Ngươi mang đĩa bánh ta để trên bàn tới cho vương gia, nói đó là của Thôi Phạm Khuê tự tay làm, gã ăn xong thì bảo đến cung gặp Thôi Phạm Khuê"Cung nữ vâng lời, liền mau chóng lui đi. Khi đến phủ của vương gia, thị vệ biết đây là cung nữ của Thôi tàn nhân liền đồng ý cho nàng ta vào. Khương Thái Thành nhìn thấy bánh, không chút đề phòng ăn vào, liên tục khen ngon. Do trước đây Thôi Phạm Khuê nhiều lần gửi bánh tới cho Khương Thái Thành, nên gã không phản ứng gì kỳ lạ."Bẩm vương gia, Thôi tài nhân có dặn, vương gia đến gặp tài nhân ngay bây giờ, ngài ấy có chút chuyện muốn nói với ngài" Gã gật đầu, đến tẩm cung của Thôi Phạm Khuê, thắc mắc tại sao y lại gọi gã đột ngột mà không nói lí do như vậy. Trên đường đi, gã dần cảm giác có một sức nóng lan tỏa khắp cơ thể. Bức bối quá! Khương Thái Thành vô thức đưa tay lên lau mồ hôi, tay kia nới rộng cổ áo để bớt nóng. Nhưng sức nóng này không những không giảm mà ngày một tăng thêm.Gã đã định tính quay về, nhưng nghĩ tới lỡ như Phạm Khuê có chuyện gì gấp, gã liền mau chóng đi. Vừa mới bước vào, Khương Thái Thành đã gần như muốn lao đến ôm lấy Thôi Phạm Khuê, nhưng gã đã kìm lại. Thôi Phạm Khuê đang ngủ say trên tháp, da thịt trắng hồng hào được bao phủ bởi lớp y phục mỏng tang. Bộ ngực đẫy đà của y dường như đập vào mắt Thái Thành, cần cổ trắng muốt như ẩn như hiện trước mắt gã, đường cong eo tuyệt mĩ theo động tác hô hấp của người kia mà run rẩy...Thôi rồi...Khương Thái Thành cảm thấy mình sắp sửa như phát điên.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz