Ta Cung Cv Dai Than Co Mot Chan
Phần 15: Fanmeeting (thượng)Hôm nay Đường Dịch cảm thấy thật vui vẻ, líu lo: Lá la la la là la la la la... Hi hi...Mẹ Đường nói với chồng: Lão công, con anh phát bệnh thần kinh, còn không mau gọi báo 110 đi."Hình như cũng là con em nha.""Ba, mẹ, con ra ngoài đây hi hi."Mẹ Đường hỏi: Con đây là đi đâu nha? Lại còn ăn mặc chăm chút như vậy."Con trai có phải là đang có bạn gái không?""Chắc chắn không phải, hẳn là có bạn trai mới đúng đi ha ha. Lại nói, sao lại chọn ngày có fanmeeting mà đi xem phim chứ, người ta muốn đi fanmeeting thôiiiiii, không muốn đi xem phim đâu huhuhuhu..."Ba Đường không nói nhiều, vác vợ lên vai, đi thẳng ra cửa. "Á á á lão công bình tĩnh a!"Đường Dịch vừa thấy Lăng Trạch từ đằng xa liền một tay chống hông, tay kia kịch liệt vẫy: Đại thần, đại thần, em ở đây.Vị đại thần nào đó liền bị chọc cười "Từ từ thôi, không vội."Đường Dịch liếc nhìn người ta từ trên xuống dưới, rồi nói "Đại thần, anh hôm nay thật đẹp trai nha. Áo ngăn tay màu đen, oaa quần jean đen anh mặc càng khiến cho chân anh đã dài trông còn dài hơn. Thật hâm mộ mà T_T""Hahaha, Dịch nhi hôm nay cũng thật, ừm, soái (đáng yêu)""Thật sao?" Đường Dịch hai mắt gần như phát sáng mà chớp chớp."Hahahaha"Đường Dịch chu miệng "Không cho cười >.<""Thôi được rồi, lên xe đi công chúa điện hạ của ta.""Phải là vương tử điện hạ chứ? Anh thật là kỳ quái mà""Dịch nhi, sao em lại có thể đáng yêu như vậy chứ?""Hừ, phải là soái a"Lăng Trạch xoay người, chồm sang định giúp Đường Dịch cài dây an toàn, lại thấy tiểu gia hỏa này mắt nhắm chặt, miệng chu ra. "Dịch nhi, anh chỉ là muống iusp em cài dây an toàn thôi hahahaha""Cái đó... a ha ha vậy sao ha ha." "Dịch nhi, vẻ mặt này là đang thất vọng sao? Nghĩ anh muốn hôn em đúng không?"Đường Dịch chà sát hai má đỏ bừng. "Ha ha nhanh đi đi, không lại muộn mất ha ha"Hai tay Lăng Trạch lại đang niết má Đường Dịch. "Mặt em cũng thật mềm nha ha ha""Áu áu buông tay, đại thần anh niết mặt em đau quá... Úi nhanh buông tay... đại thần... đau a...""Gọi một tiếng Trạch lão công, anh liền buông tay.""Đại thần, có người tới, nhanh buông a.""Đừng hòng gạt anh, gọi nhanh lên."Cốc cốc...Lăng Trạch buông bàn tay ác độc đang niết má Đường Dịch ra... Hạ cửa sổ xe xuống, hỏi "Có chuyện gì?"Dì quét rác nói "Tiểu tử, tôi thấy cậu bộ dạng lại không phải người xấu sao lại đi ức hiếp trẻ em. Tôi đã báo cảnh sát, hiện tại khuyên cậu nhanh thả cậu bé trong xe ra đi."Lăng Trạch mặt đầy hắc tuyến "Dì, đây là..."Đường Dịch kéo mỏng thanh âm "Dì ơi, cháu là bạn gái anh ấy. Tùy rằng phát triển không được đầy đủ lắm nhưng thật ra con là nữ, không phải cậu bé đâu. Với lại, anh ấy cũng không có ức hiếp con...""Có phải tên đó uy hiếp bắt con nói vậy hay không? Con đừng sợ, dì đây bảo vệ con..."Sắc mặt Lăng Trạch vẫn không tốt hơn, "Dì, em ấy thật sự là bạn gái con, tuy là phát triển có chút.. ừm...""Dì đã bảo cảnh sát, con đừng sợ a"Đường Dịch liền kéo Lăng Trạch qua, hôn một cái lên má anh "Dì à, anh ấy là bạn trai con thật mà."Dì quét rác cười ngượng ngùng "Ha ha thật ngại quá, gần đây dì xem TV có nói là đang có bọn buôn người, vậy nên... ha ha hai đứa cứ tiếp tục đi a..."Đường Dịch lo ngại "Nhưng lúc nãy dì nói báo cảnh sát...""À, ha ha còn chưa báo..."Lăng Trạch nâng cửa sổ xe lên, cười nói "Hahahaha Dịch nhi, giọng em lúc nãy hahaha thật không ngờ em còn có thể làm vậy a"Đến phiên Đường Dịch hắc tuyến rớt đầy mặt "Anh nhanh lái xe đi, bằng không tí nữa lại có thêm một dì quét rác đến bây giờ."Lăng Trạch liền khởi động xe, bật nhạc "Em muốn nghe bài nào?"Đường Dịch ôm mặt "Lái xe, lái xe trước đi a a a a thật mất mặt mà""Lần trước không phải em nói có bài hát gì đó hay lắm sao? Để anh tải về"Người yêu ơi em có nhớKhoảnh khắc ta chạm môi nhau lần đầuKhông quan tâm đến ngày hè nóng bứcChỉ muốn được tự do tự tại, vui vẻ mà thôiEm nói muốn đem mọi thứ lưu giữGiống như một chiếc hộp thủy tinh vô giáAnh gật đầu, viết cho em một bài caViết về hạnh phúc của đôi taSự ăn ý đã không cần luyện tậpMỗi một bó hoa đều chính là tình cảm chân thànhChúng ta muốn mãi mãi bên nhauThích nhất mỗi lúc em mỉm cườiNgày bão giông trong anh chợt bừng sángThích nhất mỗi lúc được em ômVòng tay ấm áp lạ kỳThích nhất là em mặc váy xinhMỗi mùa đều là xuânThích nhất là được emĐể lại chút dấu ấn trên ngườiNgười yêu ơi em có nhớ... (Lời bài hát) [Còn một đoạn nhưng là lặp lại nên thôi tớ cắt nhé]
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz