ZingTruyen.Xyz

Sủng vợ vô đối

#27

duyen1324

"Về trước" Phó Tử Dực cuối cùng bực tức đứng phắt dậy tay lớn nắm lấy tay nhỏ của Nghiên Nghiên ra khỏi bàn ăn. Đang vui liền bực tức đều là do tên tiểu tử Triệu Cương này. Hừ!

Triệu Cương một bên đang vui vẻ trò chuyện cùng cô liền bị ánh mắt sát khí kia bắn tỉa cũng chỉ biết cười trừ. Lần đầu tiên hắn trông thấy bộ dạng phì phò như vậy của Phó Tử Dực liền ha hả cười trọc tức tên mặt đen kia "Ha ha Phó thiếu là về sớm như vậy?"

"Chưa ăn xong mà Dực Dực" Nghiên Nghiên phồng má bất mãn nhìn Phó Tử Dực. Môi nhỏ chu lên muốn phản bác. Pizza chưa hết, Triệu Cương chưa nói chuyện xong a.

"Về ăn sau" Phó Tử Dực một chút cũng không mềm lòng kéo Nghiên Nghiên ra khỏi quán ăn mặc kệ Triệu Cương đằng sau đang cười thích thú.

Bước ra khỏi quán ăn Phó Tử Dực càng đi càng nhanh không để ý tới Nghiên Nghiên bị kéo đi thê thảm. Bước chân của hắn rất lớn cô đi theo không kịp chân chỉ biết lảo đảo chạy theo. Tay nhỏ bị nắm chặt muốn thoát khỏi bàn tay hắn lại bị nắm càng chặt. Bước đi càng nhanh cô cuối cùng không theo kịp vấp phải hòn đá nhỏ liền trực tiếp ngã trên mặt đất "Bịch"

"Đau quá" Nghiên Nghiên thê thảm ngã dưới mặt đất. Đầu gối cọ sát mặt đất tạo vết xước lớn, máu đỏ theo vết trầy liền rướm máu chảy. Tay trắng nõn theo thế cũng theo phía trước ngã nhào trầy vết thương dài.

Phó Tử Dực bị tiếng kêu của cô làm giật mình quay lại là hình ảnh cô gái ngốc nghếch bị ngã đến thê thảm. Hốc mắt cô đã đỏ rực nước mắt trực trào tuôn rơi.

"Nghiên Nghiên, anh xin lỗi" Hắn bối rối nhìn cô, tay lau khẽ nước mắt trên khuôn mặt nhỏ. Trực tiếp bế bổng cô lên môi in lên trán cô an ủi. Gấp gáp bế bổng cô lên đi nhanh về phía xe đỗ.

"Ô.... ô... ô" đến cuối cùng miệng nhỏ kia nhịn không được cũng bật khóc thành tiếng. Cả khuôn mặt đỏ ửng có lẽ vì khóc cũng có lẽ vì nắng ngoài trời gắt gỏng chiếu vào lúc trước. Hai bàn tay nhỏ gắt gao nắm chặt vạt áo hắn. Giờ phút này người ngoài nhìn đều thấy bóng dáng anh hai làm cô em gái khóc đến tê tái a.

Vào trong xe Phó Tử Dực ôm cô vào lòng tay dùng khăn giấy thấm nước mắt trên khuôn mặt nhỏ. Tay cẩn thận dùng nước muối rửa sạch tỉ mỉ xử lý vết thương cho cô. Nghiên Nghiên trong lòng bị nước muối rửa vào vết thương một trận đau xót ùa tới liền nhanh chóng giật mình rụt người lại tránh né nước muối, thất thanh kêu "Đau".

"Xin lỗi, sẽ không đau nữa" Phó Tử Dực nhìn tiểu bé nhỏ mặt mũi tủi thân liền có chút hối hận. Mẹ nó, hắn cư nhiên đầu óc ngu xuẩn đi ghen tức a. Sau đó ân cân băng lại vết thương hoàn chỉnh, dỗ dành tiểu bé nhỏ trong lòng yên lặng mới kêu người lái xe rời đi.

Nghiên Nghiên được băng vết thương xong đột nhiên ngẩn ngơ nhìn Phó Tử Dực trước mắt. Môi hồng mín chặt thành đường, hai mắt chớp chớp nhìn hắn đều cảm thấy hắn hôm nay khác lạ. Có chút sợ hãi nhìn hắn.

"Nghiên Nghiên xin lỗi. Là lỗi của anh không nên làm em bị thương. Xin lỗi" Phó Tử Dực nhận ra ánh mắt của cô dâng lên sợ hãi cả người có chút khẩn trương. Khuôn mặt điển trai bộc lộ lo lắng, sợ hãi. Hai tay khẩn trương ôm cô vào lòng, trán cụng trán. Bây giờ hắn thực sự sợ cô sẽ sợ hãi hắn.

"Dực Dực, đừng tức giận" Tiểu bé nhỏ cho dù có đúng cũng đều nhận mình có lỗi. Hai bàn tay nhỏ trắng nõn ôm lấy khuôn mặt Phó Tử Dực. Ngón tay nhỏ chạm tới lông mày đen nhẹ nhàng vuốt. Cô không biết. Chỉ là thấy Dực Dực rất đáng thương giống như sắp khóc cô không muốn ai khóc cũng không muốn bị mọi người đem ra tức giận vì chính mình làm sai.

Phó Tử Dực bật cười thành tiếng nhịn không được hôn lên môi đỏ mọng kia. Lần đầu tiên hắn chạm môi cô lưu luyến không rời. Chỉ hôn nhẹ một cái liền buông ra. Nhưng lại có chút khổ sở.
--------------------------------------------
"Lục ơi" Tiểu bé nhỏ vừa về tới nhà biết được Thương Lục đã về liền tíu tít đi tìm hắn. Chân nhỏ khập khiễng chạy tới thư phòng hắn làm việc khe khẽ mở nhỏ cánh cửa thấy được hắn đang ngồi trên bàn làm việc liền cất giọng mềm mại gọi hắn.

Thương Lục nghe giọng nói mà hắn thích nhất liền hướng phía cửa vẫy tay gọi cô tới "Mau tới đây". Giọng trầm ổn mang theo nhu mì gọi cô.Tiểu bé nhỏ cười đến tít mắt chạy vào lòng Thương Lục. Cả người nhỏ được hắn ôm lấy cưng nựng trong lòng. Cái đầu nhỏ vùi trong hõm vai hắn làm nũng gọi tên hắn.

Màn hình phía trước Thương Lục có tiếng "Ồ" sau đó mang theo âm thanh bàn tán to nhỏ. Boss vừa làm gì vậy?

"Là con gái Boss sao?"

""Em gái Boss sao?"

"Chẳng lẽ bạn gái?"

"Kết thúc họp, gửi lại báo cáo cho tôi" Thương Lục  nhìn tiểu bé nhỏ trong lòng làm nũng lại phát hiện có vết thương. Đại Thế Giới trong lòng bắt đầu làm rộn rồi a. Cuộc họp kia không mang tới kết quả tốt nếu như không dừng có lẽ hắn cho mỗi người nộp đơn nghỉ việc là vừa.

Cúi nhìn trắng nõn thân thể liền phát hiện hai cái vết thương đeo băng gạc trắng. Nhíu mày chặt. Bọn hắn không để ý trên cơ thể liền có thương tích.

"Nóng a"

"Đi tắm một chút"

"Ngoan, đừng nháo" Thương Lục ôm Nghiên Nghiên nhỏ trong bồn tắm lớn ngâm mình. Hắn vẫn là bất lực a. Dạy tới bao lần mà cái tiểu vé nhỏ của hắn vẫn thích nháo trong bồn bắt hắn động thủ?

Tay nhỏ vẫn tiếp tục nghịch bong bóng nổi trên mặt nước. Cả người không chịu yên lại cứ nghịch ngợm làm mặt nước sóng sánh theo nhịp lúc ẩn lúc hiện bầu ngực trắng nõn trong nước.

Hắn không phải sư thầy. Hắn là đàn ông sinh lực dồi dào a.

Tay lớn không nhịn được đã với tới bầu ngực trắng nõn nhào nặn "Nghiên Nhi xem này chúng lớn hơn rồi" giọng khàn đục bên tai cô gặm cắn. Bàn tay bên dưới luồn tới mật huyệt bên dưới.

"Ưm... không được" tay nhỏ bé muốn ngăn lại cũng không nổi. Tiểu huyệt ben dưới bị xâm nhập dưới nước khó chịu co bóp chặt chẽ nhón tay hắn. Miệng nhỏ nỉ non phát ra âm thanh rên rỉ không ngừng.

Thương Lục ra sức một tay nhào nặn ngực nhỏ của cô thỉnh thoảng lại gảy nhẹ nụ hồng đỏ chót đang vểnh cao kích thích cô co giật. Bên dưới ngón tay vẫn ra vào trong nước. Mật dịch tiết ra càng nhiều hòa quyện với làn nước. Cuối cungc làm cô đạt tới cao trào.

Hăn đứng lên ôm lấy cô để cô tựa vào tường lớn. Nhẹ nhàng nâng một chân của cô lên bắt đầu đưa vật cứng rắn đi vào.

"A..."

"Thật chặt. Tiểu dâm đãng"

Tiểu huyệt bên dưới dường như lâu ngày không chạm lại có vẻ thít chặt hơn như muốn kẹp chết côn thịt kia. Thương Lục để cô thích ứng được liền bắt đầu luật động. Mỗi lần tiến vào là một lần sâu nhất. Không rảnh rỗi liền cúi xuống ngậm nụ hồng đỏ chót kia có lúc lại khẽ cắn nó làm cô giật mình co bóp chặt hơn. Tay luồn qua đằng sau đỡ eo cô nâng cô lên giúp cô không mỏi lại đi vào càng sâu. Rất khoái cảm.

"A..... ư..... n... nữa..... hah.....hah...."

Tiếng rên rỉ ngày càng gia tăng Nghiên Nghiên đã tới cao trào hai lần mà hắn lại chưa thỏa mãn vẫn tiếp tục luật động càng nhanh. Cuối cùng đâm thêm hơn chục phát mới chịu bắn mồng mống trong cô sau đó lại thúc thúc thêm mấy cái làm cô rên rĩ co giật bên dưới càng nhiều.
--------------------------------------------
Mình đang suy nghĩ có nên thêm Dực Dực vào không các chế cho ý kiến đi.
Ủng hộ và góp ý kiến nha😚😚



Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz