Su Kien Nstt Hoa Dong Chom No
(Ánh trăng, ánh trăng vắng lặng. Rừng tre, rừng tre trong gió. Nikki lại thấy cảnh tượng quen thuộc lần nữa. Thậm chí hình bóng cao to đó cũng trước sau như 1 xuất hiên trước mắt, cùng với mùi rượu thoang thoảng, dường như chưa từng thay đổi.)- Nikki: Lại là bạn...- Tiêu Tung: Tôi nghĩ mình không cần nói nhiều nữa, hãy giao ra vật phẩm trong tay của bạn.- Nikki: Vậy tôi sẽ nói lại 1 lần nữa. Tôi từ chối. Tuy tôi biết thực lực của 2 ta cách xa nhau, nhưng tôi không từ bỏ, tôi sẽ dốc hết sức mình chống lại bạn - Tôi từ chối!- Tiêu Tung: Này, cô gái nhỏ kiên cường, lúc đó đừng quỳ xuống xin tha nhé.(Bỗng nhiên gió mạnh lên, kèm theo tiếng lá tre, Nikki cảm nhận được áp lực to lớn đang xông lên.)- Nikki: Tôi sẽ không từ bỏ......- Tiêu Tung: ***Vùng vẫy(Nikki cảm thấy ngay cả nói chuyện cũng trở nên khó khăn, nhưng cô vẫn cắn răng thách đấu với bóng hình đối diện.)- Nikki: Ta... muôn... cùng ngươi... thi đấu... phối đồ...- Tiêu Tung: Chơi nhiều trò chơi như vậy mà bạn không thấy chán sao.- Nikki: Chủ đề là... Bồ câu hòa bình.
Bạn đang đọc truyện trên: ZingTruyen.Xyz